Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 88: C88: Chương 169 + Chương 170

Miêu Miên Nhi

13/02/2023

10/10/2022

Edit: Nhật Nhật

Thề với mọi người là tôi đã rất cố gắng chăm chỉ, nhưng mà em lap của tôi không cho phép. Chả hiểu sao cứ bật phần mềm QT lên là được 5 phút ẻm lăn đùng ra sập nguồn, cái màn hình tối đen như đời chị Dậu vậy. Làm tôi đánh được vài dòng chưa kịp lưu là mất, hận. Xong hôm nay đến lượt wattpad giở quẻ, nó thoát đăng nhập tự động trên máy, xong tôi vào mãi không được, tưởng tèo luôn rồi cơ. Tiện thể có ai biết Hà Nội có chỗ nào sửa lap uy tín, rẻ mà nhanh không? Tôi cảm thấy em lap của mình không trụ nổi nữa rồi :((

P.s: Chương này tôi chưa check lỗi type, cả nhà đọc tạm ha.

P.s lượt 2: Tôi beta lại một lượt rồi nha, nhưng với đôi mắt mù dở của tôi chắc là vẫn có lỗi đấy. :))))))))

...

Chương 169

Lúc [Nước tương của bạn] lần nữa tìm tới chỗ Hoa nữ, đối phương đang phát nhiệm vụ cho một người chơi nam.

Từ xa đã có thể thấy, biểu cảm trên mặt Hoa nữ không được tốt cho lắm, trái lại trông có vẻ hờ hững, lộ ra sự xa cách. Sau khi người chơi nam kia lèo nhèo cò kè mặc cả, nét mặt của Hoa nữ lại càng không kiên nhẫn.

Người chơi nọ nhìn tuổi tác thì có vẻ là một nhóc choai choai, không lớn lắm, nhận nhiệm vụ xong cũng không rời đi ngay mà cười hì hì hỏi Hoa nữ: "Chị gái nhỏ ơi, hạt giống hoa tươi chị cần trông như thế nào vậy, nếu em không tìm được hạt giống hoa tươi, vậy có thể dùng hạt giống cỏ để bù vào không? Hai mươi hạt giống hoa thật sự là nhiều lắm, em có thể nộp 10 hạt thôi được không?"

Rất rõ ràng, đối phương không phải là một người chơi có kiên nhẫn, một hạt giống hoa tươi ít nhất phải cần sử dụng kỹ năng sinh hoạt mười lần mới kiếm được, hai mươi hạt cần thu thập 100 lần, như vậy tốn quá nhiều thời gian, sẽ làm lỡ việc dạo chơi của cậu chàng.

So với kỹ năng thu thập, y càng thích vào mỏ đào quặng hơn, trước kia lúc làm nhiệm vụ "Nhà ở của trưởng thôn", vật liệu y nộp lên cũng lấy quặng mỏ làm chính. Không phải mới cập nhật thêm "Hệ thống điểm thiện cảm của NOC" à, cho nên y mới muốn thử cày điểm thiện cảm của mấy NPC, xem giữa bọn họ có chỗ nào khác nhau.

Vậy mà y vừa mới dứt lời, hệ thống đã ra thông báo nhắc nhở, điểm thiện cảm của Hoa nữ -1, đồng thời Hoa nữ cũng mở miệng nói chuyện: "Vị dân làng này, xin đừng có gọi tôi là Chị gái nhỏ thực sự quá quá vô lễ. Nếu cậu không có thời gian giúp đỡ tôi thì cứ nói thẳng, tôi có thể nhờ người khác không thôn giúp." Nói xong câu này, Hoa nữ im lặng, cũng không đề cập đến việc hạ thấp yêu cầu nhiệm vụ.

Người chơi nam kia lập tức rên rĩ tại chỗ: "Không không không, tôi có thể giúp cô một tay mà! Chị, à không, Hoa nữ, ngài đừng giận, tôi lập tức đi tìm hai mươi hạt giống hoa cho ngài, không đủ thì tôi tìm cho ngài bốn mươi hạt!"

Nói xong, cũng không quản Hoa nữ có phản ứng gì, vội vàng chạy té khói. Thật đáng sợ, sao một lời không hợp cái đã trở mặt ngay rồi, trước khi trừ điểm thiện cảm bộ không thể thương lượng một chút à, hu hu hu, hai điểm thiện cảm đáng thương của y, lại phải làm thêm một nhiệm vụ TAT!

"Phụt!" [Nước tương của bạn] che miệng bật cười, nhìn dáng vẻ đáng thương khi bị trừ điểm thiện cảm của cậu chàng kia.

Chuyện này đã nhắc cô, sau này tuyệt đối không được nói năng chiếm lời của NPC, cũng không cần cố cò kè mặc cả với NPC làm gì cả, nhận được nhiệm vụ thì cứ theo đó mà làm, tuyệt đối không được lười biếng.

Chỉ có hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mà NPC giao phó, mới có thể nhận được sự ưu ái của bọn họ.

Sau khi người chơi nam kia đi rồi, Hoa nữ phát hiện [Nước tương của bạn] đang đứng đó, tâm trạng hoàn toàn không bị chuyện ban nãy làm ảnh hưởng, trên mặt nở một nụ cười.

"[Nước tương của bạn], cô tới rồi à, vòng hoa bện xong rồi sao?" Hoa nữ hỏi.

[Nước tương của bạn] vội vàng lấy hết năm vòng hoa từ trong ba lô ra, lần lượt đặt trước mặt Hoa nữ.

Khuôn vòng hoa được kết bằng những cành cây mềm, đội lên đầu rất chắc chắn, hoa tươi mới hái cũng không tùy tiện cài vào mà mỗi một vòng hoa đều chỉ dùng 2 đến 3 màu hoa, lấy một màu làm màu chủ đạo, còn lại để làm nền.

Cảm nhận màu sắc của [Nước tương của bạn] không tệ lắm, mỗi vòng hoa đều khiến người nhìn cảm thấy thoải mái, trong đó còn có hai cái được Hoa nữ khen ngợi, đánh giá cao nhờ phối hợp rất sáng tạo.

Hoa nữ cầm vòng hoa, yêu thích vô cùng, cười nói với [Nước tương của bạn]: "Cảm ơn cô, đây chính là vòng hoa mà tôi muốn, tay nghề của cô thực sự rất tuyệt vời! Để cảm hơn, tôi tặng cô công thức cách làm Rượu bách hoa", cô về nhà nghiên cứu một chút, cố gắng sớm ngày ủ được Rượu bách hoa thơm ngon thuần vị!"

Nói xong, đưa cho [Nước tương của bạn] một tời giấy mỏng, chính là phần thưởng của nhiệm vụ lần này.

Đồng thời, [Nước tương của bạn] cũng nhận được thông báo của hệ thống, nhắc nhở điểm thiện cảm của Hoa nữ với mình +10, quan hệ của hai người cũng biến thành "Quý mến", cô đoán quả không sai, mỗi khi điểm thiện cảm của NPC tăng lên một mốc mới, phần thưởng người chơi nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ tốt hơn.

Rượu bách hoa, nghe tên thôi cũng biết là đồ tốt rồi!

"Cảm ơn Hoa nữ! Tôi sẽ cố gắng phấn đấu!" [Nước tương của bạn] tươi cười nhận tờ giấy trong tay Hoa nữ, sau khi cảm ơn rối rít thì đi về nhà mình.

Trong lúc đi về nhà, cô không quên vào giao diện bạn bè, hô hoán mấy chị em tốt của mình, để bọn họ tới nhà cô tập hợp, cô có một tin tức tốt muốn thông báo.

Mấy người [Bé Điệp], [Kiểu Kiều], [Tai mèo] rất nhanh đã đi tới nhà [Nước tương của bạn], gặp mặt chào hỏi một chút xong, họ lập tức khoe màu móng tay mới của mình cho [Nước tương của bạn] xem.

Móng tay của ba người họ đều có màu đỏ, so với trước kia còn đậm hơn, thoạt nhìn vô cùng lộng lẫy. Nghe các cô nói thì là dùng cây bóng nước mới trồng được để sơn, khắp thôn chỉ có nhà mấy cô là trồng được cây bóng nước màu này.

[Nước tương của bạn] nhìn một cái là đã thấy thích rồi, hò hét kêu lát nữa xong việc cũng phải đi sang nhà bọn họ để sơn móng tay cho mình.

"Ha ha ha, chuyện nhỏ chuyện nhỏ." [Bé Điệp] thoải mái đồng ý, sau đó hỏi, "Đúng rồi, bà gọi bọn tôi sang đây có chuyện gì thế, nói là có chuyện vui lớn, giờ bọn tôi có mặt đông đủ cả rồi, có thể nói chưa?"

[Nước tương của bạn] cười một cách bí hiểm, lấy công thức làm "Rượu bách hoa ra cho ba người xem: "Tèn tén ten, nhìn phần thưởng nhiệm vụ mới của tôi nè! Tôi vừa tới chỗ Hoa nữ làm nhiệm vụ, quan hệ của bọn tôi đã từ Quen biết biến thành Quý mến rồi, sau đó cô ấy đưa cho tôi tờ công thức này, đây hình như là công thức ủ rượu thì phải, tôi tính chờ rảnh rỗi sẽ bắt tay vào làm ngay!"

"Oa, bà may mắn thật đấy!" [Tai mèo] hâm mộ ghé sát vào nhìn, "Nhưng mà Rượu là cái gì, nghe có vẻ là đồ uống thì phải, mấy bà có ai uống thử chưa?"

[Nước tương của bạn] và [Bé Điệp] lắc lắcđầu, tỏ vẻ mình chưa được uống bao giờ, [Kiều Kiều] lại đắc ý cười với ba người, nói: "Mặc dù tôi chưa được uống rượu, nhưng tôi cùng ăn một món dùng rượu để làm. Trước đây không lâu tôi có mở được món vịt nấu bia, thịt bò Bourguignon với gà hoa điêu, dùng ba loại đồ uống có cồn khác nhau để làm, mỗi một món đều mang lại trải nghiệm ẩm thực khác nhau, đến giờ tôi vẫn thỉnh thoảng nhớ đến chúng nó đây."

Chỉ tiếng, cô chưa từng mở thẳng được rượu từ trong "Giỏ thực phẩm".

Tên ba món ăn gợi lên lòng hiếu gì của mấy người [Nước tương của bạn], họ lập tức hưng phấn nói [Kiều Kiều] tả kỹ lại hương vị mấy món ăn đó. Mười phút say, [Tai mèo] lén lút nuốt một ngụm nước miếng, tổng kết lại: "Xong rồi, bây giờ tôi lại càng thấy hiếu kỳ về rượu hơn!"

Chậc, ai mà chả vậy chứ!

[Nước tương của bạn] nhớ đến, rạng sáng hôm nay, cô ở trong nhà phó quan Đường xem anh ta mở gói quà, trong đó hình như có một món tên là "Rượu hoa mơ" thì phải? Cô đang định nói mình biết người nào có rượu thì chợt nhớ ra, mình đã hứa với Đường Nghênh là sẽ không nói chuyện này cho người nào khác.

Trầm mặc mấy giây, [Nước tương của bạn] bất thình lình vỗ mạnh vào gáy mình, sao cô lại quên béng mất chứ, rõ ràng cô cũng có rượu mà.

"Tôi tôi tôi!" Cô kích động nói với mấy chị em của mình, "Hình như tôi có rượu đó, là Rượu hoa đào! Cũng là phần thưởng nhiệm vụ của Hoa nữ, suýt chút nữa thì quên béng mất."

Nói xong, lập tức lấy từ trong ba lô ra một vò rượu nhỏ, đặt ngay chính giữa bàn.

"Khụ, bình hơi nhỏ, không biết bên trong có bao nhiêu rượu, không thì... Chúng ta nếm thử xem?"

Ai có thể cưỡng lại sự hấp dẫn này chứ, hơn nữa nghe tên thì hình như là được ủ bằng hoa đào, cái này càng khiến mấy người thấy tò mò hơn, đồng loạt moi chén ăn từ trong ba lô của mình ra.

Mỗi người một chén lớn, đặt ở trên bàn.

[Nước tương của bạn] nhìn mà không kìm được, giật giật khóe miệng, một vò rượu nhỏ như vậy, sợ là chẳng đổ đầy được một bát này ý chứ?



Nghĩ một chút, cô mua tạm một bộ đồ uống rượu trong khu mua sắm, trước đây chưa thấy bao giờ, chắc là gần đây mới lên kệ. Bộ đồ uống này bao gồm một bình rượu nhỏ màu trắng xinh xắn, cộng thêm bốn cái chén hạt mít cùng màu. Chén rượu thoạt nhìn rất nhỏ nhắn, cầm trong tay trông vô cùng đáng yêu.

Bốn người cầm chén ngắm nghĩa một hồi, sau đó mới trở về đề tài chính, chờ [Nước tương của bạn], chủ nhân "Rượu hoa đào" mở lớp bùn niêm phong ở miệng vò.

Đại khái là xuất phát từ loại cảm giác nghi lễ nào đó, mấy người [Bé Điệp] đều thúc giục [Nước tương của bạn] chắt rượu trong vò sang bình nhỏ, mấy cô muốn uống rượu hoa đào rót từ bình ra.

[Nước tương của bạn] nhanh nhẹn làm theo, mân mê mất một lúc mới rót rượu từ trong bình cho các chị em.

Rượu hoa đào màu hồng nhạt trong suốt, là màu sắc giống của cánh hoa đào, ghé sát vào ngửi có thể ngửi được một mùi thơm dễ chịu.

"Thơm quá, mùi này cũng thơm quá rồi?" [Kiều Kiều] thích ý, híp mắt lại, nhận xét, "Mùi hương hoàn toàn khác với bia, rượu vang với rượu hoa điêu, mùi rất tươi mát, tôi thích mùi này."

[Tai mèo] cầm chén hạt mít trong tay, sắp không nhịn được nữa muốn uống một hớp, nghe vậy dùng sức gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, ngửi thơm ghê ý, đây là rượu thật à, tôi cảm giác như nó chỉ là một loại đồ uống có màu sắc đẹp thôi ấy!"

"Chắc là kiểu đồ bán trong quán bar, tôi nghe nói uống nhiều rượu rất dễ say, chúng ta chỉ uống thử có một chút như vậy, chắc không sao đâu nhỉ?" [Bé Điệp] nói xong, thì uống ực hết chén rượu nhỏ trong tay.

Chất rượu kích thích khiến hai mắt cô híp tịt lại, ngũ quan cũng nhăn nhúm cùng một chỗ, không chờ những người khác hỏi xem vị thế nào, nét mặt cô rất nhanh đã giãn ra. Độ cồn của rượu hoa đào không cao, sau khi cảm giác kích thích ban đầu qua đi, mùi thơm nhàn nhạt của hoa đào sẽ tràn ngập khắc khoang miệng, khiến [Bé Điệp] có một loại ảo giác, tựa như chỉ cần cô hé miệng, là có thể "Miệng tỏa hương thơm".

Thơm thật là thơm, ít cũng thật là ít, một chén rượu uống hết, hai mắt [Bé Điệp] đã không kiềm chế được, bắt đầu liếc về phía vò rượu.

Uống ngon, cô còn muốn uống nữa!

Thấy dáng vẻ này của [Bé Điệp], những người khác biết ngay hương vị rượu hoa đào tuyệt đối không khó uống, vì thế đều học theo [Bé Điệp], một ngụm xử lý hết chén rượu của mình.

Sau đó biểu cảm trên mặt ba người đều giống y hệt, nhau, bốn người ánh mắt long lanh nhìn nhau.

"Ngon!"

"Ngọt, vị cực ngon!"

"[Nước tương] thân mến, người ta còn muốn uống nữa cơ ~"

"Ôi thôi đi, bà không cần nói cái giọng này đâu, chuyện này vẫn có thể thương lượng!"

Chẳng mấy chốc, [Nước tương của bạn] nhìn vò rượu cùng bình rượu trống trơn, không còn lấy một giọt, khóc không ra nước mắt, rượu hoa đào siêu thơm siêu ngon, thế mà đã bị bốn người các cô, tôi một chén, bà một chén, uống hết sạch rồi!

Ban đầu cô còn định âm thầm giữ lại cho mình một chút...

Đừng thấy rượu hoa đào độ cồn ít mà nhầm, nói kiểu gì thì nói nó cũng dính đến chữ "Rượu", bốn người lại là lần đầu tiên uống rượu, cho nên đều nhịn không được, lúc này mặt ai nấy đều đỏ hồng, trong mắt lấp lánh nước, thoạt nhìn...

"Ha ha ha, trông mấy bà hấp dẫn ghê nơi, tới, tiểu mỹ nhân, cười một cái cho gia xem nào!" [Bé Điệp] nâng cằm của [Kiều Kiều] bên cạnh lên, nở một nụ cười như lão già dê.

[Kiều Kiều] vô cùng phối hợp, cả người như nhũn ra dựa vào trong ngực [Bé Điệp], trong tiếng cười còn mang theo men say.

Cái trạng thái nửa say nửa tỉnh này, khiến bốn người lần đầu cảm nhận vô cùng thích thú. Nhưng cứ thế này mãi cũng không được, vì thế [Nước tương của bạn] cất bình rượu và ly chén đã hết trên bàn đi, mở cửa dẫn ba cô nương say khướt kia ra ngoài, ngồi dưới giàn dây leo trong sân vừa hóng gió, vừa chờ tỉnh rượu.

Qua gần nửa tiếng đồng hồ, mấy người các cô mới thoát khỏi trạng thái mơ màng kia, liếc mắt nhìn nhau một cái rồi đồng loạt phá lên cười.

"Ha ha ha, đây chính là cảm giác say rượu à, nó khiến tinh thần tôi lắc lư giữa trạng thái tỉnh táo với mơ màng, đầu óc hoàn toàn trống rỗng, cảm giác cái gì cũng không cần nghĩ, cái gì cũng không muốn làm này thật sự rất thoải mái."

"Rượu hoa đào uống ngon thật, chờ lát nữa tôi cũng đi tìm Hoa nữ nhận nhiệm vụ, cố gắng được cô ấy thưởng rượu hoa đào mới được, đến lúc đó sẽ mời mấy bà đến uống cùng!"

"Chậc, uống rượu hoa đào xong, tôi lại bắt đầu thấy hiếu kỳ, không biết những loại hoa khác có thể ủ thành rượu không, [Nước tương], không phải bà nhận được công thức ủ rượu bách hoa à, mau nhìn xem bên trên nói làm như thế nào đi."

Sau khi để chị em nhà mình xem xong công thức, [Nước tương của bạn] lập tức chọn học. Nói là Rượu bách hoa nhưng cũng không cần phải có đủ 100 loại hoa tươi mới có thể ủ được, ý nghĩa của cái tên này chính là "Ngàn vạn loại hoa đều có thể ủ rượu", muốn uống loại rượu hoa nào thì chỉ cần đi thu thập vật liệu tương ứng, sau đó bắt tay vào làm là được.

Xem cách ủ rượu bách hoa xong, [Bé Điệp] không nhịn được vỗ tay: "Oa, nói như vậy, công thức ủ Rượu bách hoa này càng thêm quý giá, bà không những có thể ủ rượu hoa đào, mà còn có thể làm rượu hoa mơ, rượu hoa quế, rượu hoa hồng, hì hì, không biết mấy loại rượu này sẽ có hương vị thế nào."

"À! Lần trước [Nước tương] đưa công thức Bánh hoa tôi chỉ biết là có thể dùng cánh hoa hồng để làm, không nghĩ tới việc thay bằng những loại hoa khác, chờ lát nữa về, tôi sẽ làm thử xem sao, được thì mời mấy bà đến ăn nhé!" [Tai mèo] hào hứng nói.

[Kiều Kiều] còn trực tiếp hơn, móc ra túi tiền mở được trong hộp trang phục bất ngờ của mình, bên trong còn có tiếng tiền va chạm kêu lanh canh, nhanh nhảu nói: "Chị em tốt! Bà xem chỗ tiền này có đủ không, tôi muốn đặt trước của bà mấy bình rượu hoa đào, đến lúc đó bà định giá, tiền lấy từ trong ví này, không đủ lại nói cho tôi, tôi trả thêm!"

[Bé Điệp] với [Tai mèo] nghe thế, cũng lập tức phản ứng lại, vội vàng trừng [Kiều Kiều] một cái, rồi nhanh chóng đặt hàng trước.

Ban nãy nếm thử hương rượu xong, mấy cô lập tức thấy thích hương vị này, nhưng tiếc là vò rượu quá nhỏ, bốn người chia ra lại càng ít, mấy cô còn chưa uống đã thèm đâu! Bây giờ có cơ hội được uống xả láng bày ngay trước mắt, ai mà nỡ lòng bỏ qua chứ.

Vì thế [Nước tương của bạn] mơ mơ màng màng nhận được ba túi tiền to, cùng ba đơn đặt hàng, mỗi người năm vò rượu hoa đào lớn.

Vấn đề là, trên người cô lúc này ngay cả một chút nguyên liệu cũng không có.

"Mấy bà... Nóng lòng quá rồi đấy? Bên trong phương pháp ủ rượu có nói, muốn ủ thành công một vò rượu, ngoài trừ thời gian cùng để thu thập vật liệu ra thì còn phải chờ thêm ít nhất một tuần mới uống được..."

Một tuần này là thời gian trong game thôi, chứ nếu là ngoài thực tế thì có khi còn phải chờ lâu hơn mới có một vò rượu ngon đấy.

"Ôi dào, cái này có làm sao đâu, vì uống được rượu ngon, bọn tôi sẵn lòng chờ đợi! Cũng có phải mỗi lần chỉ làm được một vò đâu, [Nước tương], lúc bà làm thì tiện thể làm thêm một chút đi, ngoài rượu hoa đào ra, mấy vị rượu khác cũng có thể thử một chút, ủ thành công rồi thì để bọn tôi đến tận nơi chọn nhé ~"

"Đúng đúng đúng, chỉ một loại rượu hoa đào thôi chắc không đủ làm tôi thỏa mãn đâu, chờ bọn tôi chọn xong, lại cùng bà ra chợ đêm bày sạp, tôi có linh cảm, chỗ rượu này tuyệt đối sẽ trở thành trào lưu mới của thôn mình!" [Tai mèo] ở bên cạnh hiến kế.

Nói đến mức [Nước tương của bạn] cũng thấy động lòng, miễn cưỡng nhận lấy mấy túi tiền gọi là tiền cọc, còn đầy đủ lệ bộ ghi lại số lượng rượu hoa đào mà mấy cô bạn mình đặt.

Uống rượu xong, đặt hàng xong, tất cả đều có công việc phải bận, vì thế chào tạm biệt rồi tách ra. Trước khi đi, [Kiều Kiều] còn hỏi [Nước tương của bạn], xem mình có thể đăng lại chuyện này lên diễn đàn được không, sau khi được [Nước tương của bạn] gật đầu đồng ý, thì hí ha hí hửng rời đi.

Về phần [Bé Điệp] và [Tai mèo] thì lại chạy đến chỗ Hoa nữ nhận nhiệm vụ. Theo như những gì [Nước tương của bạn] đã nói, chỉ cần làm độ mười mấy đến hai mươi nhiệm vụ ở chỗ Hoa nữ, điểm thiện cảm có thể lên đến mốc "Quý mến", các cô lập tức thấy tràn đầy động lực.

Mà thực ra cũng không nhất định phải để điểm thiện cảm đạt mốc "Quý mến", chỉ cần Hoa nữ đồng ý cho nhiều mấy vò rượu để làm phần thưởng các cô cũng vui lắm rồi.

Dù sao trong lúc chờ [Nước tương] ủ rượu, các cô cũng có thể dùng đó để giải bớt nỗi buồn tương tư.

[Nước tương của bạn] cũng đóng cửa nhà lại, ra ngoài thu thập cánh hoa đào cùng những vật liệu khác cần để ủ rượu.

*



Sau khi [Kiều Kiều] về nhà, rất nhanh đã dùng góc độ người xem, kể lại quá trình bạn thân của mình hoàn thành nhiệm vụ NPC, nhận được một phần quà vô cùng tuyệt vời, sau đó mấy người cùng nhau uống rượu tán gẫu, cuối cùng là chuyện mấy người họ chốt đơn đặt hàng trước.

Trong miêu tả của cô, hương vị của rượu hoa đào được khuếch đại lên mấy lần nhờ sức mạnh của ngôn ngữ, khiến người chơi trên diễn đàn cùng cư dân mạng thấy hiếu kỳ kinh khủng. Bọn họ đều muốn biết, rốt cuộc loại rượu hoa đào bị tung hô đến tận trời này có hương vị như thế nào.

"Đáng ghét! Nước mắt của tui không biết sao đã bắt đầu chảy xuống từ khóe miệng rồi đây này, trước đây bị mấy món ngon trong game làm cho thèm nhỏ dãi còn chưa tính, bây giờ lại còn thêm cả rượu hoa đào nữa! Đáng ghét đáng ghét đáng ghét! ! !"

"@ Vùng đất điền viên – Bạch Lê, Lê Lê thân mến, chứng đứt gãy gien của tôi sắp đến giai đoạn cuối, sắp lùi về kỳ con non đến nơi rồi, trước khi biến hình, tôi chỉ muốn được nếm thử xem rượu hoa đào nó ra làm sao thôi, cậu có thể rủ lòng thương sót, bán cho tôi một tiêu chuẩn game không, để tôi lên game trải nghiệm thực tế một phen, nếu không một đời này tôi sống cũng uổng phí..."

"Lầu trên, sao ông ác thế hả? Vì một ngụm rượu mà lời như thế cũng nói ra được, đây không phải đang tự nguyền rủa mình sao! Tôi không như thế, tôi thực sự mắc bệnh nan y không thể chữa khỏi này, cho nên Lê Lê à, cậu nhìn tôi, nhìn tôi một cái đi! @ Vùng đất điền viên – Bạch Lê"

"..."

Đề tài câu chuyện không hiểu sao lại kéo tới việc ôm nghèo kể khổ, có người chơi cười lạnh nói, mình lớn như vậy thế mà trước giờ chưa từng gặp được nhiều loại bệnh như thế.

Khó lắm mới kéo được câu chuyện về chủ đề chính, người chơi lập tức bàn tán về NPC khơi ra chuyện này, các loại nhiệm vụ của cô, cùng công thức ủ "Rượu bách hoa mà [Nước tương của bạn] nhận được.

"Nói thật lòng, vận may của em gái này tốt thật đấy, tôi cày điểm thiện cảm bên chỗ Ngư dân đến mốc "Quý mến", thế mà phần thưởng nhiệm vụ anh ta cho tôi lại chỉ là một con cá thờn bơn bình thường như cân đường hộp sữa? ? Mặc dù nói cá này hấp lên ăn cũng ngon đấy, nhưng mà chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu ăn của tôi trong có năm phút thôi, hoàn toàn không sánh bằng sức nặng của Rượu bách hoa! Thật là hâm mộ!"

"Hâm mộ +1, không biết tại sao, tôi thấy mình vẫn không được năm NPC mới này yêu thích cho lắm, lúc nói chuyện với tôi cứ lạnh nhạt hờ hững không nói, ngay cả phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng hết sức bình thường, các ông tin không, phần thưởng tốt nhất mà tôi được nhận, chính là cối xay gió nhỏ của nhóc bướng bỉnh đấy, đặt ở trong sân, gió thôi một cái là có thể giảm thời gian chờ thu hoạch xuống 20%. Đáng tiếng món đồ chơi này lại chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn, sau 24 giờ, công dụng của nó chỉ còn để trưng cho đẹp thôi..."

"Ầy, xem ra, nhiệm vụ của ông Vương ngoài cửa thôn vẫn là ổn định nhất, chỉ cần giúp ông ấy thu thập vật liệu xây nhà, hoặc là cắt chút cỏ cho cục cưng ngựa nhà ông ấy ăn là có thể nhận được một đến hai đồng, số tiền này, nghe đâu lên level 30 là có thể dùng để trả tiền đi xe từ thôn này tới thôn khác."

"Đúng là ổn định thật đấy, nhưng mà không có động lực để làm. Trái Đất cổ ngày xưa có một câu châm ngôn rất hay thế này, Liều ăn nhiều, sáng đi một chỉ tối về bảy cây*, người anh em ạ, chỉ có dám chấp nhận rủi ro, mới có thể thu lại nhiều hơn! Tôi thà đi giúp Hoa nữ thu thập hạt giống hoa tươi, hoặc là làm bóng đèn nhìn cô ấy với Ngư dân show tình cảm mỗi ngày, không thì giúp Ngư dân bắt cả lớn mười mấy kg ở chỗ cửa biển, cùng lắm nữa thì chơi trốn tìm với nhóc nghịch ngợm khắp cả thôn, làm vậy, mới là cách để chúng ta có được nhiều thứ tốt hơn!"

*Gốc "Liều một phen, xe đạp biến mô tô" câu này để nói về chuyện cờ bạc, giống câu "sáng đi một chỉ tối về bảy cây" bên mình á, nên tôi đổi luôn.

"Cười ẻ, làm này đó hoàn toàn không lấy được thứ gì tốt cả, nhận nhiệm vụ gì, được phần thưởng nào, chẳng lẽ không phải là xem tâm trạng của NPC sao? Tôi thấy á, đây chính là "Không phải người một nhà thì không vào chung một cổng, một nhà ba người này, đều là mấy kẻ lắm chuyện, lại còn phải nhìn tâm trạng! Chó con khóc lớn.jpg"

"Ha ha ha, bọn họ phải gọi là Bộ ba tâm trạng!"

"Chính xác, quá chính xác!"

Từng người từng người chơi tràn đầy ai oán chạy đến chia sẻ những chuyện bi thảm mình gặp phải khi làm nhiệm vụ, thực sự là không nói không biết, nói ra thì giật bắn mình, có không ít người chơi nhọc nhằn khổ sở làm xong nhiệm vụ, thế mà lại chỉ nhận được một phần thưởng thường thường, người chơi như [Nước tương của bạn], hết được Bánh hoa, lại đến Rượu bách hoa, rồi còn rượu thành phẩm, hầu như chẳng có lấy một mống.

[Kiều Kiều] vẫn luôn chú ý tình hình trong topic, nhìn đến đây không nhịn được kể lại chuyện này cho [Nước tương của bạn], cũng hoài nghi, địa vị của [Nước tương] trong lòng Hoa nữ nhất định là rất cao, dặn cô nàng nhất định không được lơ là NPC này, bình thường rảnh rỗi không việc gì làm thì nhớ tìm đối phương điểm danh.

[Nước tương của bạn] không ngừng hứa hẹn.

Người chơi than thở thoải mái trong topic của [Kiều Kiều] xong thì hài lòng thoát ra, lại bị một tin khác đánh choáng.

"Vùng đất điền viên" lấy "Điểm động viên tinh thần" cao đến 90%, mạnh mẽ lao thẳng lên vị trí đầu bảng.

Người chơi nhìn thấy cái tên quen thuộc, cảm thấy đầu óc kêu ong ong, trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất: Lê Lê nhà mình, thiệt là đỉnh!

____________________

Vịt nấu bia

Thịt bò Bourguignon là một món ăn truyền thống trong ẩm thực Pháp. Món ăn này bắt nguồn từ vùng Bourgogne-Franche-Comté ở miền Đông nước Pháp. Nó là một món hầm được chuẩn bị với thịt bò ngâm trong rượu vang đỏ, theo truyền thống là rượu Bourgogne, và nước lèo bò, được thêm gia vị như tỏi, hành tây, bó rau thơm, với hành ngọc, và nấm ăn được thêm vào khi thịt gần nhừ. Theo truyền thống thịt được nhét mỡ lợn vào, nhưng thịt bò ngày nay thì đủ mềm và có mỡ, cho nên kỹ thuật này tốn nhiều thì giờ thường không được dùng nữa. Tuy nhiên, thịt hông lợn muối xông khói, được cắt từng cục nhỏ vẫn được dùng để tạo ra mỡ và phần thịt còn lại được thêm vào món ăn lúc cuối.

Gà Hoa điêu là một món ăn truyền thống của địa phương ở Quảng Đông, thuộc ẩm thực Quảng Đông khi hấp gà Hoa điêu cả gian bếp sẽ tỏa ra một mùi thơm quyến rũ, hương thơm dịu của Hoa điêu và vị ngọt của thịt gà kết hợp với nhau tạo ra một mùi thơm tuyệt vời, rất được yêu thích bởi hương vị độc đáo của nó.

---o0o---

Chương 170

"Bạch Lê, cậu căng thẳng hả?" Văn Tinh Diệu hỏi.

Chừng 10 giờ sáng, Bạch Lê cùng Văn Tinh Diệu ra khỏi khoang trò chơi, trước tiên làm một bàn đồ ăn để chiêu đãi Đường Nghênh cùng Hồ Nhất, Hồ Nhị, sau đó Hồ Nhất Hồ Nhị mới đề nghị "Chuyển giao" lại việc cùng Chúc Mặc Lăng đăng nhập game.

Theo như Hồ Nhất và Hồ Nhị giải thích, thì ba chủ tớ bọn họ đã thành công gặp mặt trong game rồi, cũng quyết định sẽ tranh thủ giành lấy quyền đặt tên cho thôn. Lúc nói chuyện này, Hồ Nhất còn rất tinh ý, tránh đi Đường Nghênh với Văn Tinh Diệu, lén lút nói với Bạch Lê sau lưng hai người.

Ầy ầy, hai vị này là cán bộ cấp cao trong quân đội, quân đội lại có nhiều binh sĩ ở trong game như vậy, mỗi thôn phỏng chừng đều có mấy chục mấy trăm. Nếu để hai người họ biết có thể dùng cách này để "Cày" điểm cống hiến nhiệm vụ, thì quyền đặt tên cho thôn sẽ hoàn toàn không có phần của tộc Thiên Hồ họ nữa.

Vì muốn tập trung làm nhiệm vụ thu thập vật liệu, đồng thời có nhiều thời gian hơn để tận hưởng trò chơi, Chúc Mặc Lăng không định làm theo quy luật nghỉ ngơi, login của Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, anh ta để một trong hai người Hồ Nhất, Hồ Nhị, mang theo kỳ con non của mình vào trong khoang trò chơi, nhất định phải chơi cho đã đời.

Bạch Lê nghe hai người giải thích cũng không dị nghị gì, trái lại còn thấy vô cùng buồn cười, tại sao người là tộc trưởng của một đại gia tộc, mà quyết tâm giành quyền đặt tên thôn trong game lại lớn dữ vậy? Cho dù thôn là do anh ta đặt tên thì ở cửa thôn cũng có dựng tượng cho anh ta đâu.

Bạch Lê không biết là, Chúc Mặc Lăng đúng là có nghĩ đến chuyện này.

Đồng ý với Hồ Nhất và Hồ Nhị xong, Bạch Lê lại nói lại cho Văn Tinh Diệu biết, tuyên bố từ nay hắn có thể tự do, lúc chơi game không cần phải mang theo hồ ly nhỏ. Văn Tinh Diệu nào có chuyện không đồng ý, trực tiếp vứt nhãi hồ ly đen kia cho hai người Hồ Nhất, Hồ Nhị.

Hồ ly nhỏ đáng thương cái gì cũng không biết, tưởng là Bạch Lê không cần nó nữa, lúc bị Hồ Nhất ôm vào lòn còn tội nghiệp nhìn chằm chằm Bạch Lê, mãi đến khi nhận ra hình như mình không phải rời khỏi nhà này, mới miễn cương yên tâm, ánh mắt từ đáng thương biến thành u oán.

Gừ gừ, lòng dạ con người này cứng rắn quá nha!

Không phải làm việc nhà cả người đều nhẹ nhàng thoải mái, cho nên sau khi Viện nghiên cứu Đế quốc công bố kết quả kiểm tra đo lường của họ lên Xingbo, Văn Tinh Diệu mới hỏi Bạch Lê câu kia.

"Hả? Không, căng thẳng gì, việc này có gì đâu mà phải căng thẳng." Bạch Lê khó hiểu hỏi lại.

Văn Tinh Diệu lúc này đã trở lại hình thái sư tử lớn, đôi cánh trên lưng được cẩn thận gập lại, áp sát vào phần sống lưng, nghe Bạch Lê nói vậy thì vung vẩy đuôi, làm ngọn lửa ở chóp đuôi lớn thêm một chút, rồi mới giải thích: "Số liệu của Vùng đất điền viên vùa mới được công bố, tất cả mọi người sẽ chú ý đến trò chơi này, đến lúc đó cậu lượng chú ý đó cậu sẽ không thể tưởng tượng được đâu, nói không chừng sẽ có người đứng ra buộc cậu phải nâng cấp Thiết bị tạo dựng game giả lập, hoặc yêu cầu cậu cấp cho họ mấy tiêu chuẩn đăng nhập."

"Nhưng bây giờ tôi đang tham gia Giải thi đấu thiết kế game mà, cho dù những người này đưa tiền cho tôi muốn tôi nâng cấp thiết bị thì cũng đâu có được phép? Giải đấu có quy định, thí sinh trong lúc dự thi không thể nhận đầu tư bên ngoài, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình. Hơn nữa cứ coi như họ bức ép tôi đi, thì chỉ cần tôi không đồng ý, bọn họ cũng không thể làm gì được. Đế quốc đối với an toàn của mỗi công dân đều rất coi trọng, bên ngoài khắp nơi đều có người máy cảnh sát tuần tra, mọi người sẽ không trực tiếp chạy tới nhà, bức ép dụ dỗ tôi đâu, đúng không?" Bạch Lê hỏi ngược lại.

Cho dù có người muốn đến thì cũng phải tra được địa chỉ của cậu cái đã.

Chẳng qua là trên mạng vũ trụ có thể bị quấy rầy nhiều hơn, có thể gây ra một chút rắc rối cho sinh hoạt của cậu.

Trò chơi nâng cấp mấy lần rồi, có lần nào cậu thay đổi kế hoạch của mình vì lời cầu khẩn thúc giục của cư dân mạng cầu đâu, tất cả đều được hoàn thành theo từng bước đã đặt ra.

Bạch Lê bày tỏ, mình là công cụ làm game không có cảm xúc.

Trong cổ họng sư tử lớn phát ra tiếng cười trầm: "Là do tôi nghĩ nhiều, cậu không thấy căng thẳng là được. Tôi vốn định an ủi cậu, người dân Đế quốc chúng ta tuy tính tình nóng nảy, hơi bốc đồng một chút, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện tôi nói vừa rồi, cùng lắm là lên mạng than vãn chút thôi, cậu cứ làm theo kế hoạch của mình là được."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook