Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Chương 186
Miêu Miên Nhi
13/02/2023
Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, những người chơi yêu thích, quý mến "Vùng đất điền viên" đã chém ra đến 10 ngàn chữ, miêu tả lại cảnh Bạch Lê phải chịu sự đối xử bất công đầy bi thảm.
Nếu nội dung bọn họ tưởng tượng ra bị Lôi Báo biết được, chắc anh ta sẽ phải hét lớn một câu
"Oan uổng quá", sau đó mang hợp đồng ý kết với Bạch Lê ra để chứng tỏ sự trong sạch của mình.
May mắn là, cơn giận của người chơi không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã có người từ web hoặc Xingbo quay về thông báo cho bọn họ, hiểu lầm, đều là hiểu lầm.
Hóa ra dịch dinh dưỡng mà Lê Lê thêm vào danh sách đổi quà là do cậu và "Thực phẩm Vị Cổ" hợp tác sản xuất, dữ liệu hương vị toàn bộ đều xuất phát từ trong game, tuy không thể nói là giống một trăm phần trăm, nhưng hương vị nhất định không đến nỗi tệ.
Hiện giờ loại dịch dinh dưỡng này vẫn chưa được bày bán công khai, số thành phẩm đầu tiên đều dùng để tài trợ cho "Vùng đất điền viên". Nếu người chơi có hứng thú với loại dịch dinh dưỡng mới này, tiêu 200 điểm đổi một set cũng là sự lựa chọn không tồi.
Tuy là thế, nhưng từ lúc sinh ra đến giờ vẫn luôn bị dịch dinh dưỡng đầu độc, người chơi vẫn duy trì thái độ thận trọng xem xét, lúc bạn bè trong game thăm dò, hỏi họ có tính đổi điểm lấy dịch dinh dưỡng không, bọn họ chỉ mỉm cười nói lảng sang chuyện khác, hoàn toàn không dám cho một lời chắc chắn.
Ầy, cứ để xem đến lúc đó có còn đủ điểm không rồi tính, nếu đủ thì đổi lấy một set uống thử. 200 điểm cảm giác vẫn hơi đắt, nếu một set chỉ có giá mấy chục điểm thôi, bọn họ chắc chắn sẽ không do dự thế này.
Ngoài việc thông báo hợp tác với "Thực phẩm Vị Cổ" trên Xingbo cùng trang chủ của game, Bạch Lê còn nhắc đến một chuyện khác, chính là thông báo với tất cả người chơi, ba người đứng đầu vòng chung kết, mỗi người sẽ nhận được một phần quà là một tiêu chuẩn đăng nhập.
Cậu còn đùa giỡn nói, nếu lúc đó cậu hoặc [Yêu Tinh] may mắn lọt vào top ba người đúng đầu, thì sẽ tổ chức rút thăm trúng thưởng tiêu chuẩn được tặng thêm kia trên Xingbo, cũng coi như xác nhận suy đoán của cư dân mạng trên diễn đàn, thuận tiện thừa nhận luôn mối quan hệ của hai người.
Tin tức này vừa ra, trong lòng những người chơi tiến vào vòng chung kết lập tức sôi sục, tràn đầy nhiệt huyết, đối với vị trí top ba càng thêm mong ngóng. Đây chính là tiêu chuẩn đăng nhập đấy, trong danh sách đổi thưởng trị giá những 6.666 điểm tích lũy, nếu có thể không mất điểm mà nhận được một cái, bọn họ sẽ có dư dả điểm hơn để đổi những món khác.
Tuy nhiên tin tức thứ hai này, đã định trước là buổi party của đúng 50 người, những người còn lại tỏ vẻ "Em gái mưa không có dưa*", tiếp tục xem danh sách vật phẩm.
*Ngôn ngữ mạng, xuất phát từ câu "Không liên quan đến anh" trong bộ phim Balala the Fairies nhưng vì cách nói nhấn nhá nên nghe giống với "Em gái mưa không có dưa".
Sự kiện lần này cũng có trang phục phiên bản giới hạn, nam nữ mỗi loại ba bộ, mỗi bộ đều có giá 2.000 điểm, người chơi có thể đổi thoải mái, không giới hạn số lượng. Mà số điểm này, đối với những người có sở thích sưu tập thời trang trong game cũng không quá đắt, nếu không đổi mấy vật phẩm quý giá khác thì cũng nghiến răng đổi được hết.
Còn như bánh thuần hóa, hạt giống hoa tươi, dạ dày vua mê tít (Một bàn Mãn Hán toàn tịch), phân bón siêu năng suất thì đều là những món đã từng xuất hiện, ngươi chơi chỉ nhìn lướt qua xem, ước chừng tổng điểm tích lũy cuối cùng của mình, rất nhanh đưa ra quyết định.
Nhưng các loại suy tính, ngay vào lúc nhìn thấy một món vật phẩm giới hạn đã dao động dữ dội.
[Gói quà bất ngờ x 10.000.000, 100 điểm/ gói, có thể ngẫu nhiên mở ra các loại vật phẩm, trong đó bao gồm 90 tiêu chuẩn đăng nhập game, mỗi người chơi được đổi tối đa mười gói.]
Cho dù đổi hết mười gói cũng chỉ tốn có 1 nghìn điểm tích lũy, so với 6.666 điểm ít hơn nhiều!
Phát hiện này sao có thể bảo người ta đừng hưng phấn, sao có thể bảo người ta đừng kích động cho được chứ? Nhìn đến đây, người chơi ai nấy đều đồng tử giãn rộng, lỗ mũi nở to, thở hổn hển, mặt đỏ tía tai, hưng phấn không thể kiềm chế nổi.
"Đậu má! 90 tiêu chuẩn, Lê Lê thực sự quá hào phóng, tôi mặc kệ, cho dù lúc đó không đủ điểm đổi những cái khác, tôi cũng phải đổi hết 10 gói quà này, đến lúc đó... Hề hề hề ~"
"Đây đúng kiểu sổ số kiến thiết quốc gia luôn, 10 triệu gói quà chỉ cần 1 triệu người chơi chúng ta muốn, mỗi người đều có thể đổi được 10 cái, mặc dù xác suất mở được tiêu chuẩn đăng nhập rất thấp, nhưng tôi vẫn muốn mơ!"
"Xác suất thấp thì có gì mà sợ, trong 1 triệu người kiểu gì cũng có 90 người may mắn, nói không chừng người đó chính là tôi! Liều ăn nhiều, sáng đi một chỉ tối về bảy cây, có 1 nghìn điểm thôi mà, chốt luôn!"
"Thu mua tiêu chuẩn đăng nhập giá cao, thu mua tiêu chuẩn đăng nhập giá cao, thu mua tiêu chuẩn đăng nhập giá cao! Việc quan trọng phải nhắc lại ba lần!"
"... Quả nhiên lại có nhà giàu trồi lên."
Đêm hôm đó thôi đi nhanh chóng trong sự háo hức chờ đợi của người chơi cùng các cư dân mạng. đúng 12 giờ trưa ngày thứ ba diễn ra hoạt động, những người chơi tập trung tại chỗ của NPC ông Vương ngoài cửa thôn, nói chuyện cùng đối phương tồi lên xe ngựa đi tới "Thành cổ" thần bí.
Trong số những người chơi đang theo dõi, có mấy người cẩn thận chu đáo, không tránh được có chút liên tưởng. Khoảng thời gian này, không một ai tìm được cách đi tới "Thành cổ, mấu chốt ở đây, có phải nằm trên người NPC ông Vương ngoài cửa thôn không?
Vì thế, sau khi ông Vương quay lại, đối mắt chính là ánh mắt lòe lòe tỏa sáng của những người chơi ngồi xổm canh giữ gần đó.
Bọn họ đã không chờ thêm được nữa, muốn cày điểm thiện cảm của NPC thường bị mình lơ là bỏ qua này.
*
Bạch Lê, Văn Tinh Diệu, Khương Hoài Bích, ba người ngồi trên xe ngựa rộng rãi, hai người trước kề vai nhau ngồi một bên, Khương Hoài Bích thì ngồi phía đối diện.
Sau lưng lén lút đu CP của Văn Tinh Diệu và Bạch Lê, cùng quan sát trực tiếp ở chính diện có sự khác biệt rất lớn. Trước khi chuyện tình cảm của hai người bị phơi bày, Khương Hoài Bích còn có thể tự nhiên trò chuyện tán gẫu cùng hai người, nhưng bây giờ... Cô chỉ muốn trùm cho mình một cái áo khoác tàng hình, hoặc là co lại thành một cục nho nhỏ, để khỏi phải xuất hiện trước mặt cặp đôi này.
Đáng lẽ mình không nên ngồi bên trong, mà nên ngồi ở ngoài xe.
Để giảm bớt sự ngượng ngùng lúng túng, Khương Hoài Bích chọn cách nghiêng người, hơi hơi đưa lưng về phía Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, sau đó vén mành cửa lên, tò mò nhìn ngắm bên ngoài.
Xe ngựa vững vàng chạy nhanh, phong cảnh ngoài cửa sổ vụt qua trong tầm mắt. Màu xanh biếc nhàn nhạt giống như được dùng mực nước vẽ lên, xa xa là những ngọn núi sẫm màu hơn, trong núi có tiếng chim hót líu lo, xen lẫn với tiếng kêu hú của thú rừng.
Ngay cả mặt trời trên đỉnh đầu cũng là một màu nhợt nhạt, giống như lòng đỏ trứng trần nước sôi, từng đụn mây trắng như kẹo bông trôi lờ lững trên nền trời xanh lam, nhìn vừa đẹp lại có thể che nắng cho người bên dưới. Tuy Khương Hoài Bích cảm thấy, nhiệt độ của mặt trời hôm nay hoàn toàn không cần che chắn gì hết.
Khương Hoài Bích ngơ ngác nhìn thế giới giống như trong truyện cổ tích bên ngoài cửa xe, không biết bắt đầu từ bao giờ, phong cảnh bắt đầu có những thay đổi rất nhỏ. Mới đầu là nhìn thấy mấy căn nhà, trong như quán trà, bên trong đặt rải rác mấy bộ bàn ghế, trên bếp lò nhỏ cũng bày đầu đủ nồi niêu chán bát, nhưng lại không có người.
Sau đó, xung quanh dần dần xuất hiện một hai thôn xóm, được rừng rậm bao quanh, hoặc là xây dựng trên sườn những ngọn núi xa xa, bị cây cối che phủ, chỉ lộ ra một góc nhỏ. Cảnh vật nhanh chóng lướt qua, không kịp để người ta nhìn rõ thì đã bị bỏ lại phía sau.
Điều này khiến Khương Hoài Bích không nhịn được hoài nghi, thôn xóm mà cô vừa nhìn thấy đó, rốt cuộc chỉ là tưởng tượng, hay chúng nó thực sự có tồn tại.
Cô hồn nhiên không biết là, trong lúc bản thân bị phong cảnh bên ngoài hấp dẫn, mình lại thỉnh thoảng lại thốt lên mấy từ cảm thán đầy kinh ngạc, "Chao ôi", "Oa", "Uầy"... Ở trong xe vô cùng gây chú ý.
Bạch Lê và Văn Tinh Diệu trò chuyện nhỏ giọng hơn, liếc về phía Khương Hoài Bích mấy lần. Văn Tinh Diệu cũng tò mò xốc mành che bên phía mình nhìn ra ngoài, Bạch Lê ghé sát vào tai hắn, giải thích: "Đây là cảnh đồ họa khi di chuyển, kéo dài tầm năm phút, chúng ta sắp tới nơi rồi."
Nhiệt độ ở vành tai khiến người Văn Tinh Diệu cứng đờ, ngón tay lặng lẽ buông ra, để mành xe tự rơi xuống, bản thân cũng ngồi ngay ngắn lại, trông có vẻ không được thoải mái lắm.
Đúng lúc Khương Hoài Bích thu lại lầm mắt, không khỏi chấn động, cô không cần bỏ tiền mà cũng có thể xem tương tác giữa hai anh đại à?
Tốc độ xe ngựa dần chậm lại, con ngựa bên ngoài "Hí" vang, dừng lại trước cổng một tòa thành nguy nga.
"Ba vị, chúng ta tới rồi." Ông Vương ngoài cửa thôn từ bên ngoài nói vọng vào, bản thân nhảy xuống, vén mành lên, ra hiệu cho ba người bên trong đi ra.
Khương Hoài Bích không thể chờ thêm một giây một phút nào nữa, chui tọt ra khỏi xe ngựa như một làn khói, sau khi xuống thì cúi đầu, lại cúi đầu thật thấp, cố gắng làm giảm bớt sự tồn tại của bản thân.
Bạch Lê bị phản ứng của cô nàng chọc cười, cuối cùng cũng không cố ý trêu đùa nữa, ngoắc ngoắc tay với đối phương, hô một tiếng: "[Hoài Bích] đừng đứng đó ngẩn người nữa, chúng ta cùng đi thôi."
Khương Hoài Bích ngẩn người mấy giây, rồi mới đáp: "A, được ạ." Sau đó dịch từng bước nhỏ về phía Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, lại dành ra thêm một phút để điều chỉnh tâm trạng của mình, cuối cùng lúc tập hợp với tất cả người chơi cũng bình thường lại được.
"Mọi người, tôi đi về trước, chờ hoạt động bên này kết thúc, tôi sẽ quay trở lại đón." Các NPC ông Vương có khuôn mặt khác nhau đồng thanh nói, sau đó nhảy lên xe, đánh ngựa quay về đường cũ.
Sau khi "Đội xe anh em" với mấy chục chiếc xe ngựa hoàn toàn biến mất trong tầm mắt những người chơi ở đây, mới có người thở phào một hồi, vuốt ngực nói liên mồm: "Mẹ ôi, những mười mấy ông Vương lận, thực sự khiến người ta nghĩ mà sợ!"
Tuy đây đúng là sự thật, nhưng cứ khiến người ta có cảm giác 1 từ hai nghĩa, dứt lời, không ít người bật cười "Tôi hiểu tôi hiểu".
Vì trận chung kết của hoạt động lần này, Bạch Lê cố ý mở một tài khoản phát trực tiếp cho mình, dùng làm phòng phát sóng chính thức của "Vùng đất điền viên". Vì là người thiết kế trò chơi, cho nên quyền hạn của Bạch Lê lớn hơn, cậu không chỉ thiết kế ống kính ở phía trên thành cổ, ghi lại tất cả những chuyện xảy ra bên trong, mà còn bố trí riêng một camera đi theo mỗi người chơi tham dự.
Khán giả xem livestream không chỉ có thể lấy góc nhìn của thượng đế để xem xét tình hình trạn đấu, mà còn có thể tự do chọn theo dõi riêng từng người trong phòng phát sóng, xem họ thi đấu như thế nào. Quà donate của khán giả, ngoại trừ trong live toàn cảnh của thành cổ thì tất cả đều thuộc về tuyển thủ, sau khi thi đấu chấm dứt, có thể trực tiếp nhận được.
Bây giờ thi đấu vẫn chưa chính thức bắt đầu, khán giả chỉ có thể thông qua máy quay chính, nhìn ngắm toàn cảnh của "Thành cổ".
"Trời ạ! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai mà tin những hình ảnh này thực sự tồn tại chứ, tòa thành này thực sự nhìn rất cổ kính, đem mấy bức ảnh trong sách lịch sử mà tôi xem ngày trước ra so sánh, thì thực sự là chẳng đáng là gì!"
"Cổng thành cao chót vót, tường thành dày nặng vững chắc, cùng một kiểu phong cách với nhà của trưởng thôn, nhưng so ra lại càng tinh xảo hơn. Tòa thành này sao mà đẹp dữ vậy, đang ban ngày mà nhìn đã rực rỡ thế rồi, không dám nghĩ, đến buổi tối tất cả đèn lồng dưới mái hiên được thắp sáng, trông sẽ như thế nào nữa... Tôi hận, tôi ghen tỵ quá đi, tôi cũng muốn đi vào thành cổ, tham quan một phen QAQ!"
"Đường xá đan xen rồi lại có ngăn nắp, nhà cửa trong thành cổ có cái tinh xảo xinh đẹp, cũng có cái đơn giản mộc mạc, nhưng trong mắt tôi cái nào cũng tuyệt vời hết! Ông nội tôi nghiên cứu lịch sử kiến trúc Trái Đất cổ cả một đời, giờ đang ngồi cạnh tôi yên lặng rơi lệ này, tôi cũng khóc rồi, mọi người thì sao?"
"Rưng rưng, qua buổi livestream ngày hôm nay, tôi dường như được tận mắt nhìn thấy lịch sử tráng lệ mà huy hoàng của Trái Đất cổ, dân tộc thế nào mới có thể tạo nên những kiến trúc xa hoa, tinh tế như vậy chứ. Lịch sử của nó, đáng để tất cả mọi người dành thời gian và công sức tìm hiểu!"
Trong lúc khán giả ngắm phong cảnh ở đây một cách thích thú, Chúc Mặc Lăng tìm được bóng dáng của Bạch Lê trong đám đông, bèn dẫn Hồ Nhất và Hồ Nhị đi tới.
Nếu nội dung bọn họ tưởng tượng ra bị Lôi Báo biết được, chắc anh ta sẽ phải hét lớn một câu
"Oan uổng quá", sau đó mang hợp đồng ý kết với Bạch Lê ra để chứng tỏ sự trong sạch của mình.
May mắn là, cơn giận của người chơi không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã có người từ web hoặc Xingbo quay về thông báo cho bọn họ, hiểu lầm, đều là hiểu lầm.
Hóa ra dịch dinh dưỡng mà Lê Lê thêm vào danh sách đổi quà là do cậu và "Thực phẩm Vị Cổ" hợp tác sản xuất, dữ liệu hương vị toàn bộ đều xuất phát từ trong game, tuy không thể nói là giống một trăm phần trăm, nhưng hương vị nhất định không đến nỗi tệ.
Hiện giờ loại dịch dinh dưỡng này vẫn chưa được bày bán công khai, số thành phẩm đầu tiên đều dùng để tài trợ cho "Vùng đất điền viên". Nếu người chơi có hứng thú với loại dịch dinh dưỡng mới này, tiêu 200 điểm đổi một set cũng là sự lựa chọn không tồi.
Tuy là thế, nhưng từ lúc sinh ra đến giờ vẫn luôn bị dịch dinh dưỡng đầu độc, người chơi vẫn duy trì thái độ thận trọng xem xét, lúc bạn bè trong game thăm dò, hỏi họ có tính đổi điểm lấy dịch dinh dưỡng không, bọn họ chỉ mỉm cười nói lảng sang chuyện khác, hoàn toàn không dám cho một lời chắc chắn.
Ầy, cứ để xem đến lúc đó có còn đủ điểm không rồi tính, nếu đủ thì đổi lấy một set uống thử. 200 điểm cảm giác vẫn hơi đắt, nếu một set chỉ có giá mấy chục điểm thôi, bọn họ chắc chắn sẽ không do dự thế này.
Ngoài việc thông báo hợp tác với "Thực phẩm Vị Cổ" trên Xingbo cùng trang chủ của game, Bạch Lê còn nhắc đến một chuyện khác, chính là thông báo với tất cả người chơi, ba người đứng đầu vòng chung kết, mỗi người sẽ nhận được một phần quà là một tiêu chuẩn đăng nhập.
Cậu còn đùa giỡn nói, nếu lúc đó cậu hoặc [Yêu Tinh] may mắn lọt vào top ba người đúng đầu, thì sẽ tổ chức rút thăm trúng thưởng tiêu chuẩn được tặng thêm kia trên Xingbo, cũng coi như xác nhận suy đoán của cư dân mạng trên diễn đàn, thuận tiện thừa nhận luôn mối quan hệ của hai người.
Tin tức này vừa ra, trong lòng những người chơi tiến vào vòng chung kết lập tức sôi sục, tràn đầy nhiệt huyết, đối với vị trí top ba càng thêm mong ngóng. Đây chính là tiêu chuẩn đăng nhập đấy, trong danh sách đổi thưởng trị giá những 6.666 điểm tích lũy, nếu có thể không mất điểm mà nhận được một cái, bọn họ sẽ có dư dả điểm hơn để đổi những món khác.
Tuy nhiên tin tức thứ hai này, đã định trước là buổi party của đúng 50 người, những người còn lại tỏ vẻ "Em gái mưa không có dưa*", tiếp tục xem danh sách vật phẩm.
*Ngôn ngữ mạng, xuất phát từ câu "Không liên quan đến anh" trong bộ phim Balala the Fairies nhưng vì cách nói nhấn nhá nên nghe giống với "Em gái mưa không có dưa".
Sự kiện lần này cũng có trang phục phiên bản giới hạn, nam nữ mỗi loại ba bộ, mỗi bộ đều có giá 2.000 điểm, người chơi có thể đổi thoải mái, không giới hạn số lượng. Mà số điểm này, đối với những người có sở thích sưu tập thời trang trong game cũng không quá đắt, nếu không đổi mấy vật phẩm quý giá khác thì cũng nghiến răng đổi được hết.
Còn như bánh thuần hóa, hạt giống hoa tươi, dạ dày vua mê tít (Một bàn Mãn Hán toàn tịch), phân bón siêu năng suất thì đều là những món đã từng xuất hiện, ngươi chơi chỉ nhìn lướt qua xem, ước chừng tổng điểm tích lũy cuối cùng của mình, rất nhanh đưa ra quyết định.
Nhưng các loại suy tính, ngay vào lúc nhìn thấy một món vật phẩm giới hạn đã dao động dữ dội.
[Gói quà bất ngờ x 10.000.000, 100 điểm/ gói, có thể ngẫu nhiên mở ra các loại vật phẩm, trong đó bao gồm 90 tiêu chuẩn đăng nhập game, mỗi người chơi được đổi tối đa mười gói.]
Cho dù đổi hết mười gói cũng chỉ tốn có 1 nghìn điểm tích lũy, so với 6.666 điểm ít hơn nhiều!
Phát hiện này sao có thể bảo người ta đừng hưng phấn, sao có thể bảo người ta đừng kích động cho được chứ? Nhìn đến đây, người chơi ai nấy đều đồng tử giãn rộng, lỗ mũi nở to, thở hổn hển, mặt đỏ tía tai, hưng phấn không thể kiềm chế nổi.
"Đậu má! 90 tiêu chuẩn, Lê Lê thực sự quá hào phóng, tôi mặc kệ, cho dù lúc đó không đủ điểm đổi những cái khác, tôi cũng phải đổi hết 10 gói quà này, đến lúc đó... Hề hề hề ~"
"Đây đúng kiểu sổ số kiến thiết quốc gia luôn, 10 triệu gói quà chỉ cần 1 triệu người chơi chúng ta muốn, mỗi người đều có thể đổi được 10 cái, mặc dù xác suất mở được tiêu chuẩn đăng nhập rất thấp, nhưng tôi vẫn muốn mơ!"
"Xác suất thấp thì có gì mà sợ, trong 1 triệu người kiểu gì cũng có 90 người may mắn, nói không chừng người đó chính là tôi! Liều ăn nhiều, sáng đi một chỉ tối về bảy cây, có 1 nghìn điểm thôi mà, chốt luôn!"
"Thu mua tiêu chuẩn đăng nhập giá cao, thu mua tiêu chuẩn đăng nhập giá cao, thu mua tiêu chuẩn đăng nhập giá cao! Việc quan trọng phải nhắc lại ba lần!"
"... Quả nhiên lại có nhà giàu trồi lên."
Đêm hôm đó thôi đi nhanh chóng trong sự háo hức chờ đợi của người chơi cùng các cư dân mạng. đúng 12 giờ trưa ngày thứ ba diễn ra hoạt động, những người chơi tập trung tại chỗ của NPC ông Vương ngoài cửa thôn, nói chuyện cùng đối phương tồi lên xe ngựa đi tới "Thành cổ" thần bí.
Trong số những người chơi đang theo dõi, có mấy người cẩn thận chu đáo, không tránh được có chút liên tưởng. Khoảng thời gian này, không một ai tìm được cách đi tới "Thành cổ, mấu chốt ở đây, có phải nằm trên người NPC ông Vương ngoài cửa thôn không?
Vì thế, sau khi ông Vương quay lại, đối mắt chính là ánh mắt lòe lòe tỏa sáng của những người chơi ngồi xổm canh giữ gần đó.
Bọn họ đã không chờ thêm được nữa, muốn cày điểm thiện cảm của NPC thường bị mình lơ là bỏ qua này.
*
Bạch Lê, Văn Tinh Diệu, Khương Hoài Bích, ba người ngồi trên xe ngựa rộng rãi, hai người trước kề vai nhau ngồi một bên, Khương Hoài Bích thì ngồi phía đối diện.
Sau lưng lén lút đu CP của Văn Tinh Diệu và Bạch Lê, cùng quan sát trực tiếp ở chính diện có sự khác biệt rất lớn. Trước khi chuyện tình cảm của hai người bị phơi bày, Khương Hoài Bích còn có thể tự nhiên trò chuyện tán gẫu cùng hai người, nhưng bây giờ... Cô chỉ muốn trùm cho mình một cái áo khoác tàng hình, hoặc là co lại thành một cục nho nhỏ, để khỏi phải xuất hiện trước mặt cặp đôi này.
Đáng lẽ mình không nên ngồi bên trong, mà nên ngồi ở ngoài xe.
Để giảm bớt sự ngượng ngùng lúng túng, Khương Hoài Bích chọn cách nghiêng người, hơi hơi đưa lưng về phía Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, sau đó vén mành cửa lên, tò mò nhìn ngắm bên ngoài.
Xe ngựa vững vàng chạy nhanh, phong cảnh ngoài cửa sổ vụt qua trong tầm mắt. Màu xanh biếc nhàn nhạt giống như được dùng mực nước vẽ lên, xa xa là những ngọn núi sẫm màu hơn, trong núi có tiếng chim hót líu lo, xen lẫn với tiếng kêu hú của thú rừng.
Ngay cả mặt trời trên đỉnh đầu cũng là một màu nhợt nhạt, giống như lòng đỏ trứng trần nước sôi, từng đụn mây trắng như kẹo bông trôi lờ lững trên nền trời xanh lam, nhìn vừa đẹp lại có thể che nắng cho người bên dưới. Tuy Khương Hoài Bích cảm thấy, nhiệt độ của mặt trời hôm nay hoàn toàn không cần che chắn gì hết.
Khương Hoài Bích ngơ ngác nhìn thế giới giống như trong truyện cổ tích bên ngoài cửa xe, không biết bắt đầu từ bao giờ, phong cảnh bắt đầu có những thay đổi rất nhỏ. Mới đầu là nhìn thấy mấy căn nhà, trong như quán trà, bên trong đặt rải rác mấy bộ bàn ghế, trên bếp lò nhỏ cũng bày đầu đủ nồi niêu chán bát, nhưng lại không có người.
Sau đó, xung quanh dần dần xuất hiện một hai thôn xóm, được rừng rậm bao quanh, hoặc là xây dựng trên sườn những ngọn núi xa xa, bị cây cối che phủ, chỉ lộ ra một góc nhỏ. Cảnh vật nhanh chóng lướt qua, không kịp để người ta nhìn rõ thì đã bị bỏ lại phía sau.
Điều này khiến Khương Hoài Bích không nhịn được hoài nghi, thôn xóm mà cô vừa nhìn thấy đó, rốt cuộc chỉ là tưởng tượng, hay chúng nó thực sự có tồn tại.
Cô hồn nhiên không biết là, trong lúc bản thân bị phong cảnh bên ngoài hấp dẫn, mình lại thỉnh thoảng lại thốt lên mấy từ cảm thán đầy kinh ngạc, "Chao ôi", "Oa", "Uầy"... Ở trong xe vô cùng gây chú ý.
Bạch Lê và Văn Tinh Diệu trò chuyện nhỏ giọng hơn, liếc về phía Khương Hoài Bích mấy lần. Văn Tinh Diệu cũng tò mò xốc mành che bên phía mình nhìn ra ngoài, Bạch Lê ghé sát vào tai hắn, giải thích: "Đây là cảnh đồ họa khi di chuyển, kéo dài tầm năm phút, chúng ta sắp tới nơi rồi."
Nhiệt độ ở vành tai khiến người Văn Tinh Diệu cứng đờ, ngón tay lặng lẽ buông ra, để mành xe tự rơi xuống, bản thân cũng ngồi ngay ngắn lại, trông có vẻ không được thoải mái lắm.
Đúng lúc Khương Hoài Bích thu lại lầm mắt, không khỏi chấn động, cô không cần bỏ tiền mà cũng có thể xem tương tác giữa hai anh đại à?
Tốc độ xe ngựa dần chậm lại, con ngựa bên ngoài "Hí" vang, dừng lại trước cổng một tòa thành nguy nga.
"Ba vị, chúng ta tới rồi." Ông Vương ngoài cửa thôn từ bên ngoài nói vọng vào, bản thân nhảy xuống, vén mành lên, ra hiệu cho ba người bên trong đi ra.
Khương Hoài Bích không thể chờ thêm một giây một phút nào nữa, chui tọt ra khỏi xe ngựa như một làn khói, sau khi xuống thì cúi đầu, lại cúi đầu thật thấp, cố gắng làm giảm bớt sự tồn tại của bản thân.
Bạch Lê bị phản ứng của cô nàng chọc cười, cuối cùng cũng không cố ý trêu đùa nữa, ngoắc ngoắc tay với đối phương, hô một tiếng: "[Hoài Bích] đừng đứng đó ngẩn người nữa, chúng ta cùng đi thôi."
Khương Hoài Bích ngẩn người mấy giây, rồi mới đáp: "A, được ạ." Sau đó dịch từng bước nhỏ về phía Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, lại dành ra thêm một phút để điều chỉnh tâm trạng của mình, cuối cùng lúc tập hợp với tất cả người chơi cũng bình thường lại được.
"Mọi người, tôi đi về trước, chờ hoạt động bên này kết thúc, tôi sẽ quay trở lại đón." Các NPC ông Vương có khuôn mặt khác nhau đồng thanh nói, sau đó nhảy lên xe, đánh ngựa quay về đường cũ.
Sau khi "Đội xe anh em" với mấy chục chiếc xe ngựa hoàn toàn biến mất trong tầm mắt những người chơi ở đây, mới có người thở phào một hồi, vuốt ngực nói liên mồm: "Mẹ ôi, những mười mấy ông Vương lận, thực sự khiến người ta nghĩ mà sợ!"
Tuy đây đúng là sự thật, nhưng cứ khiến người ta có cảm giác 1 từ hai nghĩa, dứt lời, không ít người bật cười "Tôi hiểu tôi hiểu".
Vì trận chung kết của hoạt động lần này, Bạch Lê cố ý mở một tài khoản phát trực tiếp cho mình, dùng làm phòng phát sóng chính thức của "Vùng đất điền viên". Vì là người thiết kế trò chơi, cho nên quyền hạn của Bạch Lê lớn hơn, cậu không chỉ thiết kế ống kính ở phía trên thành cổ, ghi lại tất cả những chuyện xảy ra bên trong, mà còn bố trí riêng một camera đi theo mỗi người chơi tham dự.
Khán giả xem livestream không chỉ có thể lấy góc nhìn của thượng đế để xem xét tình hình trạn đấu, mà còn có thể tự do chọn theo dõi riêng từng người trong phòng phát sóng, xem họ thi đấu như thế nào. Quà donate của khán giả, ngoại trừ trong live toàn cảnh của thành cổ thì tất cả đều thuộc về tuyển thủ, sau khi thi đấu chấm dứt, có thể trực tiếp nhận được.
Bây giờ thi đấu vẫn chưa chính thức bắt đầu, khán giả chỉ có thể thông qua máy quay chính, nhìn ngắm toàn cảnh của "Thành cổ".
"Trời ạ! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai mà tin những hình ảnh này thực sự tồn tại chứ, tòa thành này thực sự nhìn rất cổ kính, đem mấy bức ảnh trong sách lịch sử mà tôi xem ngày trước ra so sánh, thì thực sự là chẳng đáng là gì!"
"Cổng thành cao chót vót, tường thành dày nặng vững chắc, cùng một kiểu phong cách với nhà của trưởng thôn, nhưng so ra lại càng tinh xảo hơn. Tòa thành này sao mà đẹp dữ vậy, đang ban ngày mà nhìn đã rực rỡ thế rồi, không dám nghĩ, đến buổi tối tất cả đèn lồng dưới mái hiên được thắp sáng, trông sẽ như thế nào nữa... Tôi hận, tôi ghen tỵ quá đi, tôi cũng muốn đi vào thành cổ, tham quan một phen QAQ!"
"Đường xá đan xen rồi lại có ngăn nắp, nhà cửa trong thành cổ có cái tinh xảo xinh đẹp, cũng có cái đơn giản mộc mạc, nhưng trong mắt tôi cái nào cũng tuyệt vời hết! Ông nội tôi nghiên cứu lịch sử kiến trúc Trái Đất cổ cả một đời, giờ đang ngồi cạnh tôi yên lặng rơi lệ này, tôi cũng khóc rồi, mọi người thì sao?"
"Rưng rưng, qua buổi livestream ngày hôm nay, tôi dường như được tận mắt nhìn thấy lịch sử tráng lệ mà huy hoàng của Trái Đất cổ, dân tộc thế nào mới có thể tạo nên những kiến trúc xa hoa, tinh tế như vậy chứ. Lịch sử của nó, đáng để tất cả mọi người dành thời gian và công sức tìm hiểu!"
Trong lúc khán giả ngắm phong cảnh ở đây một cách thích thú, Chúc Mặc Lăng tìm được bóng dáng của Bạch Lê trong đám đông, bèn dẫn Hồ Nhất và Hồ Nhị đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.