Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi
Chương 1776: Không để yên chuyện này
Linh Tiểu Tức
15/04/2022
Theo lý thuyết, kế hoạch của nàng ta không có vấn đề!
Thử hỏi, có nam nhân nào có thể chịu đựng nữ nhân của mình lén lút uống rượu ngắm hoa cùng nam nhân khác? Hơn nữa, bệ hạ còn là thiên tử, đi cùng còn có thần tử của hắn.
Hành vi của Vân phi chắc chắn không cho bệ hạ mặt mũi trước mặt đại thần.
Nhưng dù vậy, bệ hạ vẫn bỏ qua cho Vân phi sao? Chẳng lẽ bệ hạ thật sự tin Vân phi và thái y ngắm hoa uống rượu ở Ngự Hoa Viên không có ẩn tình khác?
Cho dù lời Vân phi nói thật, nhưng là nam nhân, bệ hạ chắc chắn vẫn bất mãn!
Nhưng cuối cùng, ở trước mặt mọi người bệ hạ thế mà không trừng phạt Vân phi.
Bệ hạ đi rồi, Vân phi còn có tâm tình tiếp tục ngồi ở đình hóng gió, uống rượu cùng thái y kia! Cứ như bàn đồ ăn kia vốn do Vân phi chuẩn bị vậy!
Thích Hoán Vân sao có thể không tức giận?
"Nương nương bớt giận." Cung nữ tâm phúc nơm nớp lo sợ khuyên, "Chuyện này còn chưa xong đâu."
"Sao còn chưa xong?" Thích Hoán Vân nhìn nàng ta.
"Người nghĩ xem, chuyện như vậy, chẳng lẽ bệ hạ nhịn được sao? Có lẽ khi ấy bệ hạ không tức giận là vì giữ lại chút mặt mũi cho mình, không muốn trách phạt Vân phi trước mặt thần tử. Bởi vì làm vậy còn không phải là ở trước mặt thần tử nói phi tử của mình dan díu với thái y sao? Nô tỳ nghĩ, có lẽ bệ hạ ngại mặt mũi, cho nên mới không nổi trận lôi đình tại chỗ mà thôi!"
"Vậy ý ngươi là..." Thích Hoán Vân hỏi.
Trước khi Vân Trân hồi cung, nàng ta cảm thấy bản thân dư sức đối phó với nữ nhân trong hậu cung, thậm chí là ứng phó Tô Thái Hậu.
Nhưng sau khi Vân Trân hồi cung, nàng ta liên tục gặp khó ở chỗ Vân Trân.
Mỗi lần tính kế, đến chỗ Vân Trân đều sẽ biến thành nàng ta tình nguyện một bên, có lúc còn trộm gà không thành mất cả nắm gạo.
Điều này khiến Thích Hoán Vân càng tức giận, ngược lại làm loạn trận tuyến.
Nếu đổi thành trước kia, trong chuyện như vậy nàng ta sẽ không nghe một cung nữ phân tích.
"Ý nô tỳ là kế tiếp mới là vở kịch lốn." Cung nữ tâm phúc nói, "Bệ hạ vì giữ gìn mặt mũi của hoàng gia, đương nhiên sẽ không trách phạt Vân phi trước mặt thần tử. Nhưng nương nương chỉ cần kiên nhẫn thêm một chút, chờ tới chiều nay, hoặc buổi tối, bệ hạ bận rộn chính sự xong, chắc chắn sẽ trừng phạt Vân phi."
"Nếu đến cuối cùng bệ hạ vẫn không trừng phạt Vân phi thì sao?
Dù sao Vân phi rất khác với phi tần trong hậu cung. Nàng ấy đi theo bệ hạ từ thời niên thiếu, tình cảm giữa hai người rất sâu.
"Cho dù bệ hạ không trách cứ, chúng ta không phải còn Thái Hậu nương nương sao?"
"Tô Thái Hậu?" Thích Hoán Vân gật đầu.
Không sai!
Bọn họ còn Tô Thái Hậu!
Hiện giờ mọi việc ở hậu cung đều do Tô Thái Hậu quản. Hành vi của Vân phi cho dù bệ hạ không ngại, Tô Thái Hậu cũng sẽ không đồng ý!
Vất vả lắm mới có cơ hội này, bọn họ chắc chắn sẽ không để Vân phi cứ thở phào nhẹ nhõm như vậy!
...
Ăn uống no say xong, Vân Trân và A Cửu từng người trở về.
Thời điểm Vân Trân về Vân Thủy Cung, cung nữ canh giữ cửa cung nói với nàng, bệ hạ tới.
Thử hỏi, có nam nhân nào có thể chịu đựng nữ nhân của mình lén lút uống rượu ngắm hoa cùng nam nhân khác? Hơn nữa, bệ hạ còn là thiên tử, đi cùng còn có thần tử của hắn.
Hành vi của Vân phi chắc chắn không cho bệ hạ mặt mũi trước mặt đại thần.
Nhưng dù vậy, bệ hạ vẫn bỏ qua cho Vân phi sao? Chẳng lẽ bệ hạ thật sự tin Vân phi và thái y ngắm hoa uống rượu ở Ngự Hoa Viên không có ẩn tình khác?
Cho dù lời Vân phi nói thật, nhưng là nam nhân, bệ hạ chắc chắn vẫn bất mãn!
Nhưng cuối cùng, ở trước mặt mọi người bệ hạ thế mà không trừng phạt Vân phi.
Bệ hạ đi rồi, Vân phi còn có tâm tình tiếp tục ngồi ở đình hóng gió, uống rượu cùng thái y kia! Cứ như bàn đồ ăn kia vốn do Vân phi chuẩn bị vậy!
Thích Hoán Vân sao có thể không tức giận?
"Nương nương bớt giận." Cung nữ tâm phúc nơm nớp lo sợ khuyên, "Chuyện này còn chưa xong đâu."
"Sao còn chưa xong?" Thích Hoán Vân nhìn nàng ta.
"Người nghĩ xem, chuyện như vậy, chẳng lẽ bệ hạ nhịn được sao? Có lẽ khi ấy bệ hạ không tức giận là vì giữ lại chút mặt mũi cho mình, không muốn trách phạt Vân phi trước mặt thần tử. Bởi vì làm vậy còn không phải là ở trước mặt thần tử nói phi tử của mình dan díu với thái y sao? Nô tỳ nghĩ, có lẽ bệ hạ ngại mặt mũi, cho nên mới không nổi trận lôi đình tại chỗ mà thôi!"
"Vậy ý ngươi là..." Thích Hoán Vân hỏi.
Trước khi Vân Trân hồi cung, nàng ta cảm thấy bản thân dư sức đối phó với nữ nhân trong hậu cung, thậm chí là ứng phó Tô Thái Hậu.
Nhưng sau khi Vân Trân hồi cung, nàng ta liên tục gặp khó ở chỗ Vân Trân.
Mỗi lần tính kế, đến chỗ Vân Trân đều sẽ biến thành nàng ta tình nguyện một bên, có lúc còn trộm gà không thành mất cả nắm gạo.
Điều này khiến Thích Hoán Vân càng tức giận, ngược lại làm loạn trận tuyến.
Nếu đổi thành trước kia, trong chuyện như vậy nàng ta sẽ không nghe một cung nữ phân tích.
"Ý nô tỳ là kế tiếp mới là vở kịch lốn." Cung nữ tâm phúc nói, "Bệ hạ vì giữ gìn mặt mũi của hoàng gia, đương nhiên sẽ không trách phạt Vân phi trước mặt thần tử. Nhưng nương nương chỉ cần kiên nhẫn thêm một chút, chờ tới chiều nay, hoặc buổi tối, bệ hạ bận rộn chính sự xong, chắc chắn sẽ trừng phạt Vân phi."
"Nếu đến cuối cùng bệ hạ vẫn không trừng phạt Vân phi thì sao?
Dù sao Vân phi rất khác với phi tần trong hậu cung. Nàng ấy đi theo bệ hạ từ thời niên thiếu, tình cảm giữa hai người rất sâu.
"Cho dù bệ hạ không trách cứ, chúng ta không phải còn Thái Hậu nương nương sao?"
"Tô Thái Hậu?" Thích Hoán Vân gật đầu.
Không sai!
Bọn họ còn Tô Thái Hậu!
Hiện giờ mọi việc ở hậu cung đều do Tô Thái Hậu quản. Hành vi của Vân phi cho dù bệ hạ không ngại, Tô Thái Hậu cũng sẽ không đồng ý!
Vất vả lắm mới có cơ hội này, bọn họ chắc chắn sẽ không để Vân phi cứ thở phào nhẹ nhõm như vậy!
...
Ăn uống no say xong, Vân Trân và A Cửu từng người trở về.
Thời điểm Vân Trân về Vân Thủy Cung, cung nữ canh giữ cửa cung nói với nàng, bệ hạ tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.