Cùng Phản Diện Nói Chuyện Yêu Đương
Chương 7: Hệ thống khốn nạn
Vương Khiết Băng (Yu)
25/01/2024
Mới sáng sớm Khương Tuệ Lương còn chưa mở mắt đã nghe âm thanh ồn ào ở bên tai, cô nhíu nhíu mày, cái tên Tạ Triết này bình thường đâu có ồn ào vậy đâu ta? Sao tự nhiên hôm nay ồn một cách bất thường vậy chứ? Đúng là phiền chết mà!
Nghĩ đến đây Khương Tuệ Lương liền tức giận mà ngồi bật dậy, mắt nhắm mắt mở quát:
- Trời ơi có im cho người ta ngủ không hả? Đêm qua hùng hục như trâu điên bây giờ còn lèm bèm lải nhải cái gì nữa vậy? Ồn chết đi được!
Nhưng giây sau đó Khương Tuệ Lương cũng mở mắt ra, nhìn xung quanh lại không có ai ở bên cạnh mình cả, Tạ Triết cũng đã biến mất rồi... Ủa? Vậy cái giọng lải nhải từ nãy đến giờ là khứa nào vậy?
Nghĩ mãi vẫn không ra, cuối cùng Khương Tuệ Lương cũng quyết định đi ngủ tiếp.
Nhưng cô chỉ vừa mới nằm xuống thôi là ở bên tai lại truyền đến giọng nói của trẻ con, trong giọng nói của "đứa bé" rất ấm ức nhưng cũng sợ hãi, nó thấp giọng nói:
- Thôi mà, cho xin lỗi đi... Người ta đâu có ý chọc giận cô đâu. Cho xin lỗi đi mà, cô quát người ta giật mình luôn hà... Người ta sợ đó.
Khương Tuệ Lương nghe qua cái giọng rồi cũng hơi hé mắt, nhưng lại chẳng thấy ai cả? Ôi mẹ nó, đừng nói là nhà của Tạ Triết có ma nha... Cô đây trời không sợ, đất không sợ nhưng sợ ma lắm nha, đừng có dọa cô chứ.
Đương nhiên Khương Tuệ Lương liền chùm kín chăn lên cả đầu, cơ thể có chút run rẩy, nhưng cái "giọng nói" vẫn văng vẳng bên tai cô, không chỉ thế mà cô còn nghe nó đang... Than thở? Ừ đúng rồi, là đang than thở với cô luôn mới ghê chứ.
- Người ta đã xin lỗi mà, sao lại khóc? Ơ kìa, người ta cũng đâu có làm gì cô đâu? Tự nhiên cái la người ta, rồi khóc? Ủa? Gì kì vậy!
Khương Tuệ Lương lại chợt suy nghĩ, bây giờ là ban ngày ban mặt, làm sao yêu ma có thể lộng hành được chứ? Nhưng nếu như không phải ma thì cái "giọng nói" đó phát ra từ đâu chứ?
Đến đây thì cô cũng kéo chăn xuống là ló cái đầu mình ra, nhưng xuất hiện trước mặt cô không phải ma, cũng không phải người, nó là một sinh vật kì lạ mà cô chưa từng nhìn thấy bao giờ. Sự tò mò làm cho Khương Tuệ Lương phải nhìn cho kĩ một chút, nhưng sinh vật kì lạ kia lại rất vui vẻ cười nói:
- Cuối cùng cũng gặp được cô rồi, Lương Lương.
Khương Tuệ Lương giật mình đầy thản thốt... Cái thứ... Cái cục như gấu bông này lại có thể nói chuyện sao? Không chỉ vậy mà còn biết tên cô nữa chứ? Rốt cuộc thì nó là cái thứ yêu nghiệt gì vậy nè?
- Ngươi... Ngươi... Ngươi có thể nói chuyện sao?
- Đương nhiên rồi, tôi là một mảnh hồn phách của thần linh đó. Đừng có đùa nha, tôi dữ lắm đó.
Dù Khương Tuệ Lương vẫn còn đang sợ, nhưng mà nghe đến câu cuối cùng là cô liền bật cười, cười đến mức mất kiểm soát... Ôi mẹ ơi cứu tui với, cái con thú nhồi bông này lại nói nó dữ lắm đó? Ai tin? Không ai tin cả, ngay cả Khương Tuệ Lương cũng không tin.
- Được rồi, nghiêm túc lại nào!
Khương Tuệ Lương cũng gật đầu, khi này con thú nhồi bông đó liền "hạ cánh" ở trước mặt cô, ngay lúc đó xung quanh của nó lại hiện lên vô số dòng khí màu xanh dương bao quanh lấy cả nó và cô, điều này quả nhiên là vi diệu thật đó... À không, chuyện cô sống lại cũng vi diệu lắm rồi.
- Xin giới thiệu một chút, tôi là Oa Oa và tôi là một hệ thống. Từ nay về sau tôi sẽ giúp đỡ cô, Lương Lương.
- Hệ thống gì cơ?
- Hệ thống hào quang nhân vật chính!
Khương Tuệ Lương khó hiểu, chuyện này lại là chuyện quái quỷ gì nữa vậy? Cái gì mà Oa Oa, rồi cái gì mà hệ thống chứ? Con thú nhồi bông này nói điên nói khùng cái gì nữa thế?
- Chắc cô không biết, thế giới này của cô chẳng phải thế giới thật. Nó chỉ là một thế giới ảo được bàn tay tác giả tạo ra mà thôi. Hiển nhiên trong tác phẩm này thì cô là nhân vật phụ làm nền cho Khương Tuệ Tĩnh, ở kiếp trước cô đã không bám trụ đại boss phản diện Tạ Triết nên mới chết thảm như thế.
- Vậy tại sao bây giờ cậu mới xuất hiện hả?
- Vì kiếp trước cô không "ngủ" với boss phản diện thì tôi xuất hiện làm gì hả! Cô có biết kiếp trước tôi vất vả thế nào để đưa cô đến nhà Tạ Triết không? Cuối cùng thì sao? Cuối cùng con ngốc như cô lại trốn khỏi Tạ Triết rồi quay về với Phó Âu Trực, ôi thần linh ơi, tôi tức mà tức run người luôn đó!
Khương Tuệ Lương ngây ngốc, ơ kìa? Tự nhiên bị chửi là sao vậy?
- Vậy cuối cùng... Cậu xuất hiện chỉ vì tôi ngủ với Tạ Triết thôi sao?
- Nói chính xác một chút là tôi giúp cô tăng độ hảo cảm với boss phản diện, chỉ cần cô bám trụ lấy Tạ Triết thì cô sẽ có cơ hội sống sót. Và đương nhiên cũng sẽ có khả năng từ nữ phụ làm nền trở thành nhân vật chính.
Oa Oa nói xong còn phải giải thích nhiệm vụ cho cô hiểu nữa. Chung quy lại thì nhiệm vụ của Khương Tuệ Lương là giúp độ cảm của Tạ Triết dành cho cô phải đạt mức tối đa, khi đó anh sẽ biến thành "thê nô" và mặc cho cô điều khiển, hiển nhiên muốn đạt được mức tối đa cũng sẽ rất khó, và Oa Oa sẽ cung cấp cho cô vài thứ cô cần khi ở bên cạnh Tạ Triết.
Nhưng trên đời không ai cho không ai cái gì. Từ bây giờ cho đến cái ngày cô chết ở kiếp trước, nếu Khương Tuệ Lương không dành được mức độ hảo cảm tối đa từ Tạ Triết thì cô sẽ chết thật sự, hiển nhiên là quay về quá khứ và chết trong tay của Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh rồi.
- Vậy có nghĩa... Tôi có ba năm thôi sao? Nhưng Tạ Triết đâu có phải dễ cua chứ?
- Cái đó là do cô thôi.
Bất chợt Oa Oa lại nhìn từ trên xuống dưới của Khương Tuệ Lương, còn cười nói:
- Nhưng mức độ hảo cảm của Tạ Triết dành cho cô bây giờ là mười phần trăm, hiển nhiên anh ta là kẻ rất chiếm hữu... Tính dục lại rất cao, nên cô có thể dùng cơ thể của mình đó. Vậy nhé, có chuyện gì thì cứ gọi tôi, tôi vẫn luôn ở bên cô, kí chủ yêu dấu à!
Nói xong Oa Oa cũng biến mất với làn khói màu xanh, bỏ lại Khương Tuệ Lương ngơ ngác, mắng:
- Cái đồ thú nhồi bông, hệ thống khốn nạn!
#Yu~
Nghĩ đến đây Khương Tuệ Lương liền tức giận mà ngồi bật dậy, mắt nhắm mắt mở quát:
- Trời ơi có im cho người ta ngủ không hả? Đêm qua hùng hục như trâu điên bây giờ còn lèm bèm lải nhải cái gì nữa vậy? Ồn chết đi được!
Nhưng giây sau đó Khương Tuệ Lương cũng mở mắt ra, nhìn xung quanh lại không có ai ở bên cạnh mình cả, Tạ Triết cũng đã biến mất rồi... Ủa? Vậy cái giọng lải nhải từ nãy đến giờ là khứa nào vậy?
Nghĩ mãi vẫn không ra, cuối cùng Khương Tuệ Lương cũng quyết định đi ngủ tiếp.
Nhưng cô chỉ vừa mới nằm xuống thôi là ở bên tai lại truyền đến giọng nói của trẻ con, trong giọng nói của "đứa bé" rất ấm ức nhưng cũng sợ hãi, nó thấp giọng nói:
- Thôi mà, cho xin lỗi đi... Người ta đâu có ý chọc giận cô đâu. Cho xin lỗi đi mà, cô quát người ta giật mình luôn hà... Người ta sợ đó.
Khương Tuệ Lương nghe qua cái giọng rồi cũng hơi hé mắt, nhưng lại chẳng thấy ai cả? Ôi mẹ nó, đừng nói là nhà của Tạ Triết có ma nha... Cô đây trời không sợ, đất không sợ nhưng sợ ma lắm nha, đừng có dọa cô chứ.
Đương nhiên Khương Tuệ Lương liền chùm kín chăn lên cả đầu, cơ thể có chút run rẩy, nhưng cái "giọng nói" vẫn văng vẳng bên tai cô, không chỉ thế mà cô còn nghe nó đang... Than thở? Ừ đúng rồi, là đang than thở với cô luôn mới ghê chứ.
- Người ta đã xin lỗi mà, sao lại khóc? Ơ kìa, người ta cũng đâu có làm gì cô đâu? Tự nhiên cái la người ta, rồi khóc? Ủa? Gì kì vậy!
Khương Tuệ Lương lại chợt suy nghĩ, bây giờ là ban ngày ban mặt, làm sao yêu ma có thể lộng hành được chứ? Nhưng nếu như không phải ma thì cái "giọng nói" đó phát ra từ đâu chứ?
Đến đây thì cô cũng kéo chăn xuống là ló cái đầu mình ra, nhưng xuất hiện trước mặt cô không phải ma, cũng không phải người, nó là một sinh vật kì lạ mà cô chưa từng nhìn thấy bao giờ. Sự tò mò làm cho Khương Tuệ Lương phải nhìn cho kĩ một chút, nhưng sinh vật kì lạ kia lại rất vui vẻ cười nói:
- Cuối cùng cũng gặp được cô rồi, Lương Lương.
Khương Tuệ Lương giật mình đầy thản thốt... Cái thứ... Cái cục như gấu bông này lại có thể nói chuyện sao? Không chỉ vậy mà còn biết tên cô nữa chứ? Rốt cuộc thì nó là cái thứ yêu nghiệt gì vậy nè?
- Ngươi... Ngươi... Ngươi có thể nói chuyện sao?
- Đương nhiên rồi, tôi là một mảnh hồn phách của thần linh đó. Đừng có đùa nha, tôi dữ lắm đó.
Dù Khương Tuệ Lương vẫn còn đang sợ, nhưng mà nghe đến câu cuối cùng là cô liền bật cười, cười đến mức mất kiểm soát... Ôi mẹ ơi cứu tui với, cái con thú nhồi bông này lại nói nó dữ lắm đó? Ai tin? Không ai tin cả, ngay cả Khương Tuệ Lương cũng không tin.
- Được rồi, nghiêm túc lại nào!
Khương Tuệ Lương cũng gật đầu, khi này con thú nhồi bông đó liền "hạ cánh" ở trước mặt cô, ngay lúc đó xung quanh của nó lại hiện lên vô số dòng khí màu xanh dương bao quanh lấy cả nó và cô, điều này quả nhiên là vi diệu thật đó... À không, chuyện cô sống lại cũng vi diệu lắm rồi.
- Xin giới thiệu một chút, tôi là Oa Oa và tôi là một hệ thống. Từ nay về sau tôi sẽ giúp đỡ cô, Lương Lương.
- Hệ thống gì cơ?
- Hệ thống hào quang nhân vật chính!
Khương Tuệ Lương khó hiểu, chuyện này lại là chuyện quái quỷ gì nữa vậy? Cái gì mà Oa Oa, rồi cái gì mà hệ thống chứ? Con thú nhồi bông này nói điên nói khùng cái gì nữa thế?
- Chắc cô không biết, thế giới này của cô chẳng phải thế giới thật. Nó chỉ là một thế giới ảo được bàn tay tác giả tạo ra mà thôi. Hiển nhiên trong tác phẩm này thì cô là nhân vật phụ làm nền cho Khương Tuệ Tĩnh, ở kiếp trước cô đã không bám trụ đại boss phản diện Tạ Triết nên mới chết thảm như thế.
- Vậy tại sao bây giờ cậu mới xuất hiện hả?
- Vì kiếp trước cô không "ngủ" với boss phản diện thì tôi xuất hiện làm gì hả! Cô có biết kiếp trước tôi vất vả thế nào để đưa cô đến nhà Tạ Triết không? Cuối cùng thì sao? Cuối cùng con ngốc như cô lại trốn khỏi Tạ Triết rồi quay về với Phó Âu Trực, ôi thần linh ơi, tôi tức mà tức run người luôn đó!
Khương Tuệ Lương ngây ngốc, ơ kìa? Tự nhiên bị chửi là sao vậy?
- Vậy cuối cùng... Cậu xuất hiện chỉ vì tôi ngủ với Tạ Triết thôi sao?
- Nói chính xác một chút là tôi giúp cô tăng độ hảo cảm với boss phản diện, chỉ cần cô bám trụ lấy Tạ Triết thì cô sẽ có cơ hội sống sót. Và đương nhiên cũng sẽ có khả năng từ nữ phụ làm nền trở thành nhân vật chính.
Oa Oa nói xong còn phải giải thích nhiệm vụ cho cô hiểu nữa. Chung quy lại thì nhiệm vụ của Khương Tuệ Lương là giúp độ cảm của Tạ Triết dành cho cô phải đạt mức tối đa, khi đó anh sẽ biến thành "thê nô" và mặc cho cô điều khiển, hiển nhiên muốn đạt được mức tối đa cũng sẽ rất khó, và Oa Oa sẽ cung cấp cho cô vài thứ cô cần khi ở bên cạnh Tạ Triết.
Nhưng trên đời không ai cho không ai cái gì. Từ bây giờ cho đến cái ngày cô chết ở kiếp trước, nếu Khương Tuệ Lương không dành được mức độ hảo cảm tối đa từ Tạ Triết thì cô sẽ chết thật sự, hiển nhiên là quay về quá khứ và chết trong tay của Phó Âu Trực và Khương Tuệ Tĩnh rồi.
- Vậy có nghĩa... Tôi có ba năm thôi sao? Nhưng Tạ Triết đâu có phải dễ cua chứ?
- Cái đó là do cô thôi.
Bất chợt Oa Oa lại nhìn từ trên xuống dưới của Khương Tuệ Lương, còn cười nói:
- Nhưng mức độ hảo cảm của Tạ Triết dành cho cô bây giờ là mười phần trăm, hiển nhiên anh ta là kẻ rất chiếm hữu... Tính dục lại rất cao, nên cô có thể dùng cơ thể của mình đó. Vậy nhé, có chuyện gì thì cứ gọi tôi, tôi vẫn luôn ở bên cô, kí chủ yêu dấu à!
Nói xong Oa Oa cũng biến mất với làn khói màu xanh, bỏ lại Khương Tuệ Lương ngơ ngác, mắng:
- Cái đồ thú nhồi bông, hệ thống khốn nạn!
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.