Cùng Phản Diện Trong Văn Cẩu Huyết Kết Hôn
Chương 11: Lại ăn dưa (。-"ω"-)
Hoa Thanh Loan
18/11/2022
Editor: LunaYang97
"Tú Tú, đã lâu không gặp cô gầy đi nhiều rồi! So với trước kia còn xinh đẹp hơn!" Cô lễ tân tiễn Tạ Nghiên vào thang máy, đang định rời khỏi thì Hàn Mạt Mạt đột nhiên lên tiếng.
Chẳng có cô gái nào là không thích được khen gầy và xinh, thế nhưng, cô lễ tân tên Tú Tú lại giả vờ như không nghe thấy, quay đi khi cửa thang máy đóng lại.
Cô gái trẻ quay lại quầy lễ tân, thay đổi vẻ mặt thờ ơ với Hàn Mạt Mạt.
"Chị Yến, chị không thấy Hàn Mạt Mạt tự nhiên còn có mặt mũi chủ động nói chuyện với em, cười chết. Cô ta thật sự nghĩ Hoắc thị chúng ta thuộc về nhà mình." Tú Tú nhắc đến Hàn Mạt Mạt với ánh mắt khinh thường và ghét bỏ.
"Đúng vậy, lúc trước cô ấy là thư ký Hoắc tổng liền không để ai vào trong mắt, bây giờ cô ấy từ chức, cô ấy dám đi theo phu nhân của chúng ta đến đây." Yến tỷ đẩy cà phê nóng cho Tú Tú.
"Cà phê hôm đó mua cho mụ phù thủy già của bộ phận quan hệ công chúng, Hàn Mạt Mạt đi ngang qua bảo xin nhưng em không cho. Chiều liền đưa cho em đôi giày nhỏ rồi nói với phòng nhân sự mà coi thường và xem mọi người chơi. Cô ta có bản lĩnh đi tìm Hoắc tổng, làm hại em suýt mất việc, mỗi ngày còn phải pha cho cô ta một tách cà phê. "
" Quên đi, Hàn Mạt Mạt nghèo như vậy chắc chưa uống cà phê bao giờ, coi như làm người tốt ".
Cả hai đều là những người lớn tuổi ở quầy lễ tân. Ban đầu, các thực tập sinh mới tới nhìn thấy Hàn Mạt Mạt với tổng tài phu nhân, nghĩ rằng sẽ đối đãi tốt với họ, nhưng bây giờ nghe các tiền bối nói, họ lập tức khinh thường Hàn Mạt Mạt.
Hàn Mạt Mạt không biết cuộc trò chuyện của các tiểu thư ở quầy lễ tân, lúc này sắc mặt không khỏi treo lên, cắn chặt môi nhìn Tạ Nghiên một cách khổ sở.
"Anh Tạ Nghiên." Hàn Mạt Mạt nhìn Tạ Nghiên, sau đó cúi đầu xuống, giống như bị ông trời bắt nạt, "Người đó thật quá đáng."
Thấy Tạ Nghiên không nói gì, Hàn Mạt Mạt bắt đầu nói với chính mình.
"Trước đây, cô ấy coi em và cô ấy như chị em một nhà, sau khi em từ chức cô ấy liền xóa sạch quan hệ với em. Sau đó em mới biết rằng cô ấy đang cố gắng để lấy lòng em khi em còn làm thư ký.".
Tạ Nghiên không tin lời nói của Hàn Mạt Mạt, không có phụ họa hay phản bác.
"Uống thứ gì đó ngọt ngào thì tâm trạng sẽ tốt lên."
Khi thang máy đến, Tạ Nghiên bước nhanh ra ngoài, vì sợ rằng Hàn Mạt Mạt sẽ lại phàn nàn với mình.
Quầy lễ tân vừa nói với thư ký của Hoắc Duyên Niên là tổng tài phu nhân tới, thư ký đã đợi ở trước cửa thang máy, đưa hai người đến văn phòng của Hoắc Duyên Niên.
Tạ Nghiên không bỏ lỡ điều kỳ lạ lóe lên trong mắt cô thư ký khi nhìn thấy Hàn Mạt Mạt.
Trong phòng làm việc, Hoắc Duyên Niên biết Tạ Nghiên đã tới, ngồi như núi, kinh ngạc đứng lên khi nhìn thấy chính là Hàn Mạt Mạt mở cửa đi vào.
"Hoắc tổng, anh Tạ Nghiên và tôi mang bữa trưa cho anh." Thư ký mở cửa, người đầu tiên bước vào là Hàn Mạt Mạt, Tạ Nghiên không cảm thấy lạ, đi theo cô ấy vào.
Khi thấy điều này, cô thư ký nhìn Tạ Nghiên với ánh mắt lo lắng, sau một hồi đấu tranh thì im lặng.
Khi cửa phòng đóng lại, trong phòng làm việc chỉ còn lại ba người bọn họ, Hoắc Duyên Niên không cần giả bộ thân mật, Tạ Nghiên ngồi trên sô pha nhìn Hàn Mạt Mạt sắp xếp hộp cơm cho Hoắc Duyên Niên.
Thay vào đó, Hoắc Duyên Niên được Hàn Mạt Mạt chủ động đưa đồ ăn, anh rất vui mừng muốn hoàn thành công việc ba ngày mà không biết mệt, lúc này anh nhìn dao nĩa mà Hàn Mạt Mạt đưa cho mình, nhưng không nhịn được việc liếc nhìn người ngồi trên sofa lật xem tạp chí.
Anh và Tạ Nghiên là kết hôn giả, nhưng họ thực sự là chồng chồng hợp pháp được cấp giấy chứng nhận. Giờ anh lại mập mờ với người phụ nữ khác trước mặt bạn đời, trong lòng anh có chút áy náy không thể giải thích được.
Nếu Tạ Nghiên biết những gì Hoắc Duyên Niên đang nghĩ, anh ấy chắc chắn sẽ chế nhạo. Lão gia ngài lần trước ăn cùng nhau chưa bao giờ thấy anh cắn rứt lương tâm, còn yêu cầu anh ấy đưa Hàn Mạt Mạt về nhà ăn tối khi học xong piano. Hiện giờ cắn rứt lương tâm, chó nó tin?
"Hoắc tổng, dưới lầu có người gây sự. Giám đốc phòng kế hoạch bị vợ đánh." Thư ký đột nhiên gõ cửa báo cáo.
"Ở dưới lầu à?" Tạ Nghiên sốt ruột hỏi trước khi Hoắc Duyên Niên nói.
"Đúng vậy, người phụ nữ đã dẫn theo vài người, đã liên hệ với Cục An ninh để bổ sung nhân viên." Thư ký nói xong cánh cửa trước mặt cô đã được mở ra, và phu nhân của tổng tài đã đứng trước mặt cô.
"Tôi xuống lầu xem thử nhé!" Vẻ phấn khích không giấu được trên gương mặt Tạ - thích ăn dưa - Nghiên.
Thư ký nhìn bóng lưng phía sau của tổng tài phu nhân, sau đó liếc nhìn trai đơn gái chiếc trong văn phòng, nghĩ thầm phu nhân của chúng ta thật là lòng dạ rộng rãi.
"Tú Tú, đã lâu không gặp cô gầy đi nhiều rồi! So với trước kia còn xinh đẹp hơn!" Cô lễ tân tiễn Tạ Nghiên vào thang máy, đang định rời khỏi thì Hàn Mạt Mạt đột nhiên lên tiếng.
Chẳng có cô gái nào là không thích được khen gầy và xinh, thế nhưng, cô lễ tân tên Tú Tú lại giả vờ như không nghe thấy, quay đi khi cửa thang máy đóng lại.
Cô gái trẻ quay lại quầy lễ tân, thay đổi vẻ mặt thờ ơ với Hàn Mạt Mạt.
"Chị Yến, chị không thấy Hàn Mạt Mạt tự nhiên còn có mặt mũi chủ động nói chuyện với em, cười chết. Cô ta thật sự nghĩ Hoắc thị chúng ta thuộc về nhà mình." Tú Tú nhắc đến Hàn Mạt Mạt với ánh mắt khinh thường và ghét bỏ.
"Đúng vậy, lúc trước cô ấy là thư ký Hoắc tổng liền không để ai vào trong mắt, bây giờ cô ấy từ chức, cô ấy dám đi theo phu nhân của chúng ta đến đây." Yến tỷ đẩy cà phê nóng cho Tú Tú.
"Cà phê hôm đó mua cho mụ phù thủy già của bộ phận quan hệ công chúng, Hàn Mạt Mạt đi ngang qua bảo xin nhưng em không cho. Chiều liền đưa cho em đôi giày nhỏ rồi nói với phòng nhân sự mà coi thường và xem mọi người chơi. Cô ta có bản lĩnh đi tìm Hoắc tổng, làm hại em suýt mất việc, mỗi ngày còn phải pha cho cô ta một tách cà phê. "
" Quên đi, Hàn Mạt Mạt nghèo như vậy chắc chưa uống cà phê bao giờ, coi như làm người tốt ".
Cả hai đều là những người lớn tuổi ở quầy lễ tân. Ban đầu, các thực tập sinh mới tới nhìn thấy Hàn Mạt Mạt với tổng tài phu nhân, nghĩ rằng sẽ đối đãi tốt với họ, nhưng bây giờ nghe các tiền bối nói, họ lập tức khinh thường Hàn Mạt Mạt.
Hàn Mạt Mạt không biết cuộc trò chuyện của các tiểu thư ở quầy lễ tân, lúc này sắc mặt không khỏi treo lên, cắn chặt môi nhìn Tạ Nghiên một cách khổ sở.
"Anh Tạ Nghiên." Hàn Mạt Mạt nhìn Tạ Nghiên, sau đó cúi đầu xuống, giống như bị ông trời bắt nạt, "Người đó thật quá đáng."
Thấy Tạ Nghiên không nói gì, Hàn Mạt Mạt bắt đầu nói với chính mình.
"Trước đây, cô ấy coi em và cô ấy như chị em một nhà, sau khi em từ chức cô ấy liền xóa sạch quan hệ với em. Sau đó em mới biết rằng cô ấy đang cố gắng để lấy lòng em khi em còn làm thư ký.".
Tạ Nghiên không tin lời nói của Hàn Mạt Mạt, không có phụ họa hay phản bác.
"Uống thứ gì đó ngọt ngào thì tâm trạng sẽ tốt lên."
Khi thang máy đến, Tạ Nghiên bước nhanh ra ngoài, vì sợ rằng Hàn Mạt Mạt sẽ lại phàn nàn với mình.
Quầy lễ tân vừa nói với thư ký của Hoắc Duyên Niên là tổng tài phu nhân tới, thư ký đã đợi ở trước cửa thang máy, đưa hai người đến văn phòng của Hoắc Duyên Niên.
Tạ Nghiên không bỏ lỡ điều kỳ lạ lóe lên trong mắt cô thư ký khi nhìn thấy Hàn Mạt Mạt.
Trong phòng làm việc, Hoắc Duyên Niên biết Tạ Nghiên đã tới, ngồi như núi, kinh ngạc đứng lên khi nhìn thấy chính là Hàn Mạt Mạt mở cửa đi vào.
"Hoắc tổng, anh Tạ Nghiên và tôi mang bữa trưa cho anh." Thư ký mở cửa, người đầu tiên bước vào là Hàn Mạt Mạt, Tạ Nghiên không cảm thấy lạ, đi theo cô ấy vào.
Khi thấy điều này, cô thư ký nhìn Tạ Nghiên với ánh mắt lo lắng, sau một hồi đấu tranh thì im lặng.
Khi cửa phòng đóng lại, trong phòng làm việc chỉ còn lại ba người bọn họ, Hoắc Duyên Niên không cần giả bộ thân mật, Tạ Nghiên ngồi trên sô pha nhìn Hàn Mạt Mạt sắp xếp hộp cơm cho Hoắc Duyên Niên.
Thay vào đó, Hoắc Duyên Niên được Hàn Mạt Mạt chủ động đưa đồ ăn, anh rất vui mừng muốn hoàn thành công việc ba ngày mà không biết mệt, lúc này anh nhìn dao nĩa mà Hàn Mạt Mạt đưa cho mình, nhưng không nhịn được việc liếc nhìn người ngồi trên sofa lật xem tạp chí.
Anh và Tạ Nghiên là kết hôn giả, nhưng họ thực sự là chồng chồng hợp pháp được cấp giấy chứng nhận. Giờ anh lại mập mờ với người phụ nữ khác trước mặt bạn đời, trong lòng anh có chút áy náy không thể giải thích được.
Nếu Tạ Nghiên biết những gì Hoắc Duyên Niên đang nghĩ, anh ấy chắc chắn sẽ chế nhạo. Lão gia ngài lần trước ăn cùng nhau chưa bao giờ thấy anh cắn rứt lương tâm, còn yêu cầu anh ấy đưa Hàn Mạt Mạt về nhà ăn tối khi học xong piano. Hiện giờ cắn rứt lương tâm, chó nó tin?
"Hoắc tổng, dưới lầu có người gây sự. Giám đốc phòng kế hoạch bị vợ đánh." Thư ký đột nhiên gõ cửa báo cáo.
"Ở dưới lầu à?" Tạ Nghiên sốt ruột hỏi trước khi Hoắc Duyên Niên nói.
"Đúng vậy, người phụ nữ đã dẫn theo vài người, đã liên hệ với Cục An ninh để bổ sung nhân viên." Thư ký nói xong cánh cửa trước mặt cô đã được mở ra, và phu nhân của tổng tài đã đứng trước mặt cô.
"Tôi xuống lầu xem thử nhé!" Vẻ phấn khích không giấu được trên gương mặt Tạ - thích ăn dưa - Nghiên.
Thư ký nhìn bóng lưng phía sau của tổng tài phu nhân, sau đó liếc nhìn trai đơn gái chiếc trong văn phòng, nghĩ thầm phu nhân của chúng ta thật là lòng dạ rộng rãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.