Chương 71: Công chúa phế vật và 5 vương gia (33)
MyRio
23/05/2021
Nhìn chiếc lọ Hoa Thiên điểu trong tay, Hoàng My khẽ nhíu mày. Rồi cô quay sang nhìn Đoàn Huy.
- Dùng những thứ thực vật đẹp đẽ mà độc hại này, trừ khử tất cả những người có ý định tạo phản và không đồng ý Minh Hoàng Long lên ngôi vua! Được chứ?! - Hoàng My tựa đầu vào cánh cửa.
- Được...! - Ánh mắt của Đoàn Huy trở nên tăm tối và sâu thẳm như có thể hút người vào trong.
Nói xong, anh biến mất cùng chiếc khay đựng lọ trên giường, lọ đựng hoa Thiên điểu trong tay cô cũng biến mất theo anh. Ánh mắt cô nhìn khoảng không, khẽ cười rồi cô bước vào phòng, bắt đầu một giấc ngủ tiếp theo.
_____________________
Lại một buổi sáng nữa ở vi diện này, Hoàng My ngồi uống trà trong vườn hoa. Kế bên cô không có Đoàn Huy, chỉ có một mình cô ở đây.
- Công chúa! - Tiểu Nha chạy đến chỗ cô.
- Lại có chuyện gì sao?! - Hoàng My nghiêng đầu, đặt tách trà lên bàn.
- Người biết gì không?! Bỗng nhiên nhiều người quan thần và tướng quân bị ngộ độc và chết rồi! - Tiểu Nha sốt sắng kể sự việc.
- Có chuyện này sao?! - Hoàng My đứng dậy, chất giọng hốt hoảng.
- Vâng! - Tiểu Nha gật đầu.
- Em mau đưa ta đến chỗ phụ hoàng! - Hoàng My hoảng hốt bảo tiểu Nha.
Một lát sau, tiểu Nha dìu Hoàng My đến trước thư phòng của Hoàng thượng. Mở cửa thư phòng ra, bên trong là Chiến Thành mang sắc thái tươi trẻ, không phải là lo lắng, khó khăn, gầy gò như tiểu Nha nghĩ.
- Tham kiến phụ hoàng! - Hoàng My hành lễ.
- Tham kiến hoàng thượng! - Tiểu Nha hành lễ.
- Miễn lễ đi! Ngươi ra ngoài đi, để tiểu My nói chuyện với ta được rồi! - Chiến Thành phẩy tay.
- Thần xin lui! - Tiểu Nha hành lễ xong lui ra ngoài, không quên đóng cửa.
- Bố có vẻ rất thoải mái! - Hoàng My ngồi xuống cái ghế gần đó, không thèm giữ hình tượng.
- Nhờ công con đấy! Con diệt hết mấy tên quan thần và tướng quân không có ý đồ tốt nên ta mới được thoải mái như vậy. Nhưng mà mấy bà phi kia khiến ta khó chịu. - Chiến Thành tựa tiếu phi tiếu* đóng công vụ lại.
*Tựa tiếu phi tiếu: Tựa như cười nhưng lại không cười.
- Đâu phải là công của con! Của Đoàn Huy ấy chứ! - Hoàng My lắc đầu cười.
- Lại là tên nhóc đó!! - Chiến Thành nhăn mặt cười.
- Nhưng mà bố à! Bố không sợ mẹ sẽ...ừm hứm...khi bố ân ái với hoàng hậu ở đây sao?! - Hoàng My giễu cợt bố mình.
Câu hỏi Hoàng My đặt ra vừa dứt, bầu trời đã đen kịt, sấm chớp đùng đùng, cứ nhắm vào trước cửa thư phòng hoàng thượng mà đánh làm gia nhân gần đấy giật mình liên tục.
- Con nói làm gì để mẹ con ấy kìa!! - Chiến Thành cũng hơi đau tim mà run run bảo Hoàng My.
- Ồ! - Hoàng My như không nghe được Chiến Thành nói mà run run nhìn cái cửa.
- Con đùa thôi! Đùa thôi mà! - Hoàng My nhắm mắt, mấp máy môi như đang cầu nguyện.
Ngay lập tức, trời quang mây tạnh. Hình như bầu trời có nhiều mây hơn bình thường. Bầu trời gần như là trắng xóa, chỉ chừa lại lấp ló vài khoảng màu xanh trời.
- Được rồi! Vào vấn đề chính! - Hoàng My thở phào một hơi rồi quay lại vẻ mặt nghiêm túc.
- Vấn đề chính?! - Chiến Thành khó hiểu.
- Chính là việc đưa thái tử Hoàng Long lên làm hoàng đế! - Hoàng My lười biếng gác chân.
- Việc đó thì công chúa của ta nghĩ làm sao đây?! - Chiến Thành nhếch môi đùa cợt.
- Con nghĩ hoàng thượng nên nhường ngôi rồi! Hoặc là để người đột tử mà chết?! - Hoàng My nghiêng đầu cười với Chiến Thành.
- Con gái ta càng lớn càng nguy hiểm rồi! Làm bố như ta buồn lắm nha! - Chiến Thành ôm ngực, giả vờ đau buồn.
- Buồn kệ bố! - Hoàng My quăng một câu phũ phàng rồi cầm một cành hoa ở chậu hoa bên cạnh lên nhìn.
- Vậy con sẽ chọn cách nào đây?! Ta nhường ngôi?! Hay là ta chết?! - Chiến Thành lười biếng dựa vào ghế.
- Nhường ngôi có vẻ hợp lý! Nhưng mà con nghĩ là hoàng thượng cũng nên chết rồi! - Hoàng My cười dịu dàng nhưng rất thâm độc.
- Con ác quá đó! Dù gì thân xác này bây giờ cũng là ta mà! - Chiến Thành nhún vai, tỏ vẻ không đồng tình với Hoàng My.
- Vậy bố thoát ra khỏi thân xác người ta đi! - Hoàng My ném cành hoa lên bàn.
- Ta muốn ở cùng con cơ!! - Chiến Thành bật người.
- Vậy bố nên chọn cách nào chết đẹp một chút! Đột tử thì đơn giản quá rồi! - Hoàng My chống cằm nhìn người bố của mình.
____________________
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ ba, ngày 21 tháng 7 năm 2020
Ad buồn ghê luôn! Vài tháng trước, ad xin kí hợp đồng với Manga Toon vì ad nghĩ nó sẽ có ích. Và cuối cùng thì Manga Toon đã phản hồi.
Họ nói rằng tác phẩm này của ad không thông qua xét duyệt để kí hợp đồng vì biểu hiện của tác phẩm của ad chưa phù hợp với tiêu chí của họ.
Ad cảm thấy rất tiếc, lúc mà chuẩn bị kí hợp đồng là cả 3 người, mẹ ad, anh trai ad và ad loạn như gà bay chó sủa. Nhưng cuối cùng lại không thông qua.
Mà thôi, thật sự thì lúc đầu ad không có ý định xin kí hợp đồng đâu. Chỉ là do mẹ ad nghĩ kí hợp đồng là sẽ được thêm tiền nên mới bắt ad phải kí thôi.
Nói thế đủ rồi! Tạm biệt mọi người! Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
- Dùng những thứ thực vật đẹp đẽ mà độc hại này, trừ khử tất cả những người có ý định tạo phản và không đồng ý Minh Hoàng Long lên ngôi vua! Được chứ?! - Hoàng My tựa đầu vào cánh cửa.
- Được...! - Ánh mắt của Đoàn Huy trở nên tăm tối và sâu thẳm như có thể hút người vào trong.
Nói xong, anh biến mất cùng chiếc khay đựng lọ trên giường, lọ đựng hoa Thiên điểu trong tay cô cũng biến mất theo anh. Ánh mắt cô nhìn khoảng không, khẽ cười rồi cô bước vào phòng, bắt đầu một giấc ngủ tiếp theo.
_____________________
Lại một buổi sáng nữa ở vi diện này, Hoàng My ngồi uống trà trong vườn hoa. Kế bên cô không có Đoàn Huy, chỉ có một mình cô ở đây.
- Công chúa! - Tiểu Nha chạy đến chỗ cô.
- Lại có chuyện gì sao?! - Hoàng My nghiêng đầu, đặt tách trà lên bàn.
- Người biết gì không?! Bỗng nhiên nhiều người quan thần và tướng quân bị ngộ độc và chết rồi! - Tiểu Nha sốt sắng kể sự việc.
- Có chuyện này sao?! - Hoàng My đứng dậy, chất giọng hốt hoảng.
- Vâng! - Tiểu Nha gật đầu.
- Em mau đưa ta đến chỗ phụ hoàng! - Hoàng My hoảng hốt bảo tiểu Nha.
Một lát sau, tiểu Nha dìu Hoàng My đến trước thư phòng của Hoàng thượng. Mở cửa thư phòng ra, bên trong là Chiến Thành mang sắc thái tươi trẻ, không phải là lo lắng, khó khăn, gầy gò như tiểu Nha nghĩ.
- Tham kiến phụ hoàng! - Hoàng My hành lễ.
- Tham kiến hoàng thượng! - Tiểu Nha hành lễ.
- Miễn lễ đi! Ngươi ra ngoài đi, để tiểu My nói chuyện với ta được rồi! - Chiến Thành phẩy tay.
- Thần xin lui! - Tiểu Nha hành lễ xong lui ra ngoài, không quên đóng cửa.
- Bố có vẻ rất thoải mái! - Hoàng My ngồi xuống cái ghế gần đó, không thèm giữ hình tượng.
- Nhờ công con đấy! Con diệt hết mấy tên quan thần và tướng quân không có ý đồ tốt nên ta mới được thoải mái như vậy. Nhưng mà mấy bà phi kia khiến ta khó chịu. - Chiến Thành tựa tiếu phi tiếu* đóng công vụ lại.
*Tựa tiếu phi tiếu: Tựa như cười nhưng lại không cười.
- Đâu phải là công của con! Của Đoàn Huy ấy chứ! - Hoàng My lắc đầu cười.
- Lại là tên nhóc đó!! - Chiến Thành nhăn mặt cười.
- Nhưng mà bố à! Bố không sợ mẹ sẽ...ừm hứm...khi bố ân ái với hoàng hậu ở đây sao?! - Hoàng My giễu cợt bố mình.
Câu hỏi Hoàng My đặt ra vừa dứt, bầu trời đã đen kịt, sấm chớp đùng đùng, cứ nhắm vào trước cửa thư phòng hoàng thượng mà đánh làm gia nhân gần đấy giật mình liên tục.
- Con nói làm gì để mẹ con ấy kìa!! - Chiến Thành cũng hơi đau tim mà run run bảo Hoàng My.
- Ồ! - Hoàng My như không nghe được Chiến Thành nói mà run run nhìn cái cửa.
- Con đùa thôi! Đùa thôi mà! - Hoàng My nhắm mắt, mấp máy môi như đang cầu nguyện.
Ngay lập tức, trời quang mây tạnh. Hình như bầu trời có nhiều mây hơn bình thường. Bầu trời gần như là trắng xóa, chỉ chừa lại lấp ló vài khoảng màu xanh trời.
- Được rồi! Vào vấn đề chính! - Hoàng My thở phào một hơi rồi quay lại vẻ mặt nghiêm túc.
- Vấn đề chính?! - Chiến Thành khó hiểu.
- Chính là việc đưa thái tử Hoàng Long lên làm hoàng đế! - Hoàng My lười biếng gác chân.
- Việc đó thì công chúa của ta nghĩ làm sao đây?! - Chiến Thành nhếch môi đùa cợt.
- Con nghĩ hoàng thượng nên nhường ngôi rồi! Hoặc là để người đột tử mà chết?! - Hoàng My nghiêng đầu cười với Chiến Thành.
- Con gái ta càng lớn càng nguy hiểm rồi! Làm bố như ta buồn lắm nha! - Chiến Thành ôm ngực, giả vờ đau buồn.
- Buồn kệ bố! - Hoàng My quăng một câu phũ phàng rồi cầm một cành hoa ở chậu hoa bên cạnh lên nhìn.
- Vậy con sẽ chọn cách nào đây?! Ta nhường ngôi?! Hay là ta chết?! - Chiến Thành lười biếng dựa vào ghế.
- Nhường ngôi có vẻ hợp lý! Nhưng mà con nghĩ là hoàng thượng cũng nên chết rồi! - Hoàng My cười dịu dàng nhưng rất thâm độc.
- Con ác quá đó! Dù gì thân xác này bây giờ cũng là ta mà! - Chiến Thành nhún vai, tỏ vẻ không đồng tình với Hoàng My.
- Vậy bố thoát ra khỏi thân xác người ta đi! - Hoàng My ném cành hoa lên bàn.
- Ta muốn ở cùng con cơ!! - Chiến Thành bật người.
- Vậy bố nên chọn cách nào chết đẹp một chút! Đột tử thì đơn giản quá rồi! - Hoàng My chống cằm nhìn người bố của mình.
____________________
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ ba, ngày 21 tháng 7 năm 2020
Ad buồn ghê luôn! Vài tháng trước, ad xin kí hợp đồng với Manga Toon vì ad nghĩ nó sẽ có ích. Và cuối cùng thì Manga Toon đã phản hồi.
Họ nói rằng tác phẩm này của ad không thông qua xét duyệt để kí hợp đồng vì biểu hiện của tác phẩm của ad chưa phù hợp với tiêu chí của họ.
Ad cảm thấy rất tiếc, lúc mà chuẩn bị kí hợp đồng là cả 3 người, mẹ ad, anh trai ad và ad loạn như gà bay chó sủa. Nhưng cuối cùng lại không thông qua.
Mà thôi, thật sự thì lúc đầu ad không có ý định xin kí hợp đồng đâu. Chỉ là do mẹ ad nghĩ kí hợp đồng là sẽ được thêm tiền nên mới bắt ad phải kí thôi.
Nói thế đủ rồi! Tạm biệt mọi người! Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.