Chương 199: Công lược Boss Lạnh Lùng (12)
MyRio
28/08/2021
#Cap riêng: Nhà hết cà phê rồi!
Hoàng My cùng Lăng Quang loay hoay trong bếp làm cơm. Cô vì đã nói với Cao Thiên khi về nhà mình sẽ làm nên không thể thất lời được.
- Ngon không?
Hoàng My đưa ánh mắt mong đợi cho đầu bếp Lăng Quang đang đứng kế bên mình. Lăng Quang cứ nhai nhai món cô mới nêm nếm như muốn trêu ngươi cô. Nếu không phải cô sợ bỏng thì đã tự thử từ lâu rồi, cần gì đến Lăng Quang.
- Tạm được.
Hoàng My trực tiếp rút cái chảo kế bên quất vào đầu Lăng Quang. Đồ cô nấu mà dám kêu tạm được. Trong từ điển nấu ăn của cô sẽ chỉ có ba tình trạng, Rất ngon, ngon và Không Ngon. Đâu ra từ "tạm được"!
Lăng Quang ôm đầu rồi miễn cưỡng khen. Hai người lại tiếp tục hùng hục, hùng hục trong bếp như đang chuẩn bị chiến đấu với kẻ địch.
Bữa cơm diễn ra suôn sẻ, Cao Thiên chỉ đặc biệt ăn những đồ Hoàng My nấu. Có cả cái món ăn "tạm được" của Hoàng My, Lăng Quang ngốc không để ý người bạn thân của mình đã trọng sắc khinh bạn như thế nào, chỉ để ý đến việc ăn đủ cho no.
Đường An sợ Hoàng My bồi bổ không tốt nên cũng gắp cho cô nhiều đồ ăn. Cao Thiên hay đưa ánh mắt ân oán nhưng cũng rất ngoan ngoãn mà ăn đồ Hoàng My gắp.
Buổi đêm, Hoàng My không ngồi bấm điện thoại như thường ngày mà lo làm việc. Dù gì cô cũng sắp phải rời thế giới này, chăm chỉ một chút cũng không sao.
- Tiểu trợ lí, em đã ngủ chưa?
- Anh vào đi.
Cao Thiên gõ cửa phòng cô, Hoàng My cũng tiện miệng nói rồi tập trung vào chiếc máy tính. Anh vào phòng với một ly nước ấm trên tay, nhìn cô gái đang tập trung kia thì có chút ấm lòng.
- Sao còn chưa ngủ?
- Cần kiểm tra lại một chút. Ngày mai sẽ cần thời gian đi mua sắm, chuẩn bị cho bữa tiệc.
Cao Thiên đặt cốc nước lên tủ đầu giường. Hai người vừa ngồi tâm tình vừa xem xét lại tài liệu. Lâu lâu Hoàng My cũng sẽ với tay lấy cốc nước uống cho đỡ khát.
- Em thấy thế nào? Đã ổn chưa?
Cao Thiên hỏi về tài liệu nhưng không thấy ai trả lời, anh quay sang thì cô đã ngủ từ lúc nào. Dù gì bây giờ cũng đã khuya rồi. Anh lưu lại dữ liệu rồi gập máy tính của cô, đặt vào trong ngăn tủ.
Hoàng My hơi hé miệng như đang ăn được cái gì đó. Cao Thiên hơi buồn cười nhưng cũng không nhịn được mà đặt lên một nụ nôn nhẹ. Sau khi hôn thì chính anh cũng bị hành động của mình làm cho ngạc nhiên. Có lẽ Cao Thiên cũng đã có tình cảm với cô rồi.
Ngày thứ 2 ~
Hoàng My tỉnh dậy với một gương mặt đẹp trai kế bên. Boss vậy mà đã chiếm tiện nghi của cô hai lần rồi! Tự nhiên cảm thấy thật mất giá!!
- [ Từ lúc Tiểu thư chấp nhận khế ước với hệ thống Công Lược thì cô đã mất giá rồi ]
- "Ta đã từng chấp nhận sao? Không phải ai đó tự nhiên bắt ta phải làm à?"
Hoàng My trong tâm giả ngu giả ngốc. Hệ thống cũng nín cãi, quả thật là lúc đầu là chủ nhân nó cưỡng chế linh hồn chứ không phải là đợi cô chấp nhận. Quả nhiên là không cãi lại.
Thấy Hoàng My tỉnh, Cao Thiên cũng theo phản xạ mà tỉnh theo. Dù gì người ta cũng là boss tổ chức ngầm, động một tí là năng lượng "cẩu"* sẽ xuất hiện ngay thôi.
*Năng lượng cẩu: Ý muốn nói mũi và tai trở nên thính như chó.(Nội dung chỉ mang tính giải thích, không có ý xúc phạm một tổ chức hay cá nhân nào)
Cao Thiên: "..." Có dog mới tin bà không xúc phạm tôi!
Tác giả: "..." Tin đi dog!
- Em phải chịu trách nhiệm!
Cao Thiên nổ ra một câu không hề bình thường để bắt đầu ngày mới, Hoàng My đen mặt. Bị chiếm tiện nghi cô còn chưa đòi chịu trách nhiệm, anh đòi làm gì!?
- Dậy mau đi! Hôm nay phải đi mua sắm.
Hoàng My nói một câu như tát vào mặt Cao Thiên cho anh tỉnh mộng. Cao Thiên im lặng, lủi thủi xuống khỏi giường rồi về phòng mình.
Sau khi Hoàng My vệ sinh cá nhân và thay đồ xong thì cũng chỉnh chu bước ra khỏi phòng rồi xuống phòng khách. Ở dưới đó, Cao Thiên, Đường An và Lăng Quang đã ngồi chờ sẵn.
- Hôm nay cậu không đi làm sao?
Lăng Quang nhìn Hoàng My từ trên xuống dưới. Bình thường anh ta thấy cô hay mặc mấy bộ đồ công sở cứng ngắc để đi làm. Bảo cô đổi đồ thì cô sẽ đổi áo sơ mi màu trắng thành màu xanh, đổi cái cà vạt màu đen thành màu nâu, đổi váy bó thành váy chữ A. Căn bản không khuyên được cô đổi phong cách công sở của mình.
- Hôm nay tôi sẽ đi mua sắm một vài đồ cần thiết cùng với Boss. Hai người ở nhà vui vẻ!
Hoàng My nắm tay Cao Thiên kéo ra ngoài. Đường An và Lăng Quang có thể thấy dấu ba chấm trên mặt nhau và có một con quạ bay qua nữa. Và một ngày không Hoàng My và Cao Thiên lại bắt đầu.
Cao Thiên với Hoàng My đến trung tâm mua sắm. Hai người nhìn hàng loạt shop trước mặt, không hẹn cùng nhìn nhau. Nhưng nhìn lại thời gian chưa muộn nên vẫn là đi cùng nhau thì hơn.
Một người đàn ông đi dự tiệc có thể chỉ cần một bộ Vest, Suit, hoặc Blazer, Tuxedo,...giày và một vài phụ kiện như đồng hồ, nhẫn, cà vạt,... bla bla.
Còn một người phụ nữ thì khác, họ chỉ cần váy hoặc một bộ quần áo. Nhưng quan trọng là váy như thế nào? Váy thì có váy ngắn, váy dài, váy cúp ngực, váy đuôi cá, váy trễ vai, váy xếp ly, váy công chúa, váy ren,... Chưa kể đến chân váy và các loại áo riêng. Thêm các loại giày, đồng hồ, nhẫn, dây chuyền,... Còn phải trang điểm theo kiểu này kiểu kia, mắt phải đánh màu này, môi phải đánh màu kia... vân vân, mây mây và tỉ tỉ chuyện làm. Đâu phải cứ đi dự tiệc là chọn đại một bộ đồ mặc vào là đi!. Truyện Hệ Thống
Hoàng My hết kéo Cao Thiên đến hàng mỹ phẩm, rồi đến hàng giày, hàng phụ kiện,... Dù chỉ hai người bình thường nhưng hàng mà hai người mua đã chất đầy ba xe đẩy chỉ trong một buổi sáng. Nhiều người đi qua cũng thấy đáng sợ, đúng là nhà giàu tiêu tiền như nước.
Dù vậy nhưng Hoàng My vẫn chưa ngừng càn quét. Khi định đi vào cửa hàng thứ N thì bụng cô đã réo lên muốn ăn trưa. Cao Thiên đi đằng sau đẩy hàng cũng bất lực trước độ mua sắm của cô gái này. Bỗng nhiên anh ta cảm thấy không rủ Đường An và Lăng Quang đi là một quyết định sai lầm.
Hai người đi sang nhà hàng đối diện ăn. Trước khi đi thì Cao Thiên cũng gọi cho Lăng Quang mang xe bảy chỗ đến mang đồ của Hoàng My mua về.
Lăng Quang vừa đến với tốc độ nhanh nhất thì đã thấy choáng ngợp trước hành động tình cảm của hai người kia. Cao Thiên đang xoa đầu Hoàng My, hai người đang nói chuyện gì đó rất tình tứ.
_________Tiểu Kịch Trường
Tác giả/Phân vân/: Hoàng My yêu dấu! Nói xem vị diện sau chúng ta sẽ đồng hành về cổ đại hay hiện đại đây?
Hoàng My: Nếu có 10 kịch bản cổ đại thì hết 8 quyển liên quan đến Triều đình rồi. Nữ nhân cổ đại vào Hoàng Cung rất phiền phức!
Tác giả: Vậy sẽ là Thanh mai trúc mã nhé! Ta hóng viết vị diện này từ lâu rồi. Vị diện được chuyển thể một ít từ giấc mơ ngắn của tác giả.
Hoàng My/Cầm kịch bản/: Sao cũng được.
Cao Thiên: Viết về tôi thêm vài chương nữa đi!
Tác giả/Phẩy tay/: Xùy xùy, ta không ăn nổi cơm tró của Boss và Trợ lí!
Hoàng My: Không ăn cũng phải ăn. Ai bảo thích viết ngôn tình!
Tác giả: Ta là con người thích ngôn tình ngọt ngào! Còn nói nữa là ta viết ngược luyến cho ngươi đóng.
Hoàng My/Bị Cao Thiên bịt miệng/:....
Trợ lí: Ăn rau không?
Tác giả: Ô..ô, chị trợ lí xinh đẹp, dịu dàng, đáng yêu ơi! Chị đã hết giận em rồi.
Trợ lí: Cút!
Hoàng My cùng Lăng Quang loay hoay trong bếp làm cơm. Cô vì đã nói với Cao Thiên khi về nhà mình sẽ làm nên không thể thất lời được.
- Ngon không?
Hoàng My đưa ánh mắt mong đợi cho đầu bếp Lăng Quang đang đứng kế bên mình. Lăng Quang cứ nhai nhai món cô mới nêm nếm như muốn trêu ngươi cô. Nếu không phải cô sợ bỏng thì đã tự thử từ lâu rồi, cần gì đến Lăng Quang.
- Tạm được.
Hoàng My trực tiếp rút cái chảo kế bên quất vào đầu Lăng Quang. Đồ cô nấu mà dám kêu tạm được. Trong từ điển nấu ăn của cô sẽ chỉ có ba tình trạng, Rất ngon, ngon và Không Ngon. Đâu ra từ "tạm được"!
Lăng Quang ôm đầu rồi miễn cưỡng khen. Hai người lại tiếp tục hùng hục, hùng hục trong bếp như đang chuẩn bị chiến đấu với kẻ địch.
Bữa cơm diễn ra suôn sẻ, Cao Thiên chỉ đặc biệt ăn những đồ Hoàng My nấu. Có cả cái món ăn "tạm được" của Hoàng My, Lăng Quang ngốc không để ý người bạn thân của mình đã trọng sắc khinh bạn như thế nào, chỉ để ý đến việc ăn đủ cho no.
Đường An sợ Hoàng My bồi bổ không tốt nên cũng gắp cho cô nhiều đồ ăn. Cao Thiên hay đưa ánh mắt ân oán nhưng cũng rất ngoan ngoãn mà ăn đồ Hoàng My gắp.
Buổi đêm, Hoàng My không ngồi bấm điện thoại như thường ngày mà lo làm việc. Dù gì cô cũng sắp phải rời thế giới này, chăm chỉ một chút cũng không sao.
- Tiểu trợ lí, em đã ngủ chưa?
- Anh vào đi.
Cao Thiên gõ cửa phòng cô, Hoàng My cũng tiện miệng nói rồi tập trung vào chiếc máy tính. Anh vào phòng với một ly nước ấm trên tay, nhìn cô gái đang tập trung kia thì có chút ấm lòng.
- Sao còn chưa ngủ?
- Cần kiểm tra lại một chút. Ngày mai sẽ cần thời gian đi mua sắm, chuẩn bị cho bữa tiệc.
Cao Thiên đặt cốc nước lên tủ đầu giường. Hai người vừa ngồi tâm tình vừa xem xét lại tài liệu. Lâu lâu Hoàng My cũng sẽ với tay lấy cốc nước uống cho đỡ khát.
- Em thấy thế nào? Đã ổn chưa?
Cao Thiên hỏi về tài liệu nhưng không thấy ai trả lời, anh quay sang thì cô đã ngủ từ lúc nào. Dù gì bây giờ cũng đã khuya rồi. Anh lưu lại dữ liệu rồi gập máy tính của cô, đặt vào trong ngăn tủ.
Hoàng My hơi hé miệng như đang ăn được cái gì đó. Cao Thiên hơi buồn cười nhưng cũng không nhịn được mà đặt lên một nụ nôn nhẹ. Sau khi hôn thì chính anh cũng bị hành động của mình làm cho ngạc nhiên. Có lẽ Cao Thiên cũng đã có tình cảm với cô rồi.
Ngày thứ 2 ~
Hoàng My tỉnh dậy với một gương mặt đẹp trai kế bên. Boss vậy mà đã chiếm tiện nghi của cô hai lần rồi! Tự nhiên cảm thấy thật mất giá!!
- [ Từ lúc Tiểu thư chấp nhận khế ước với hệ thống Công Lược thì cô đã mất giá rồi ]
- "Ta đã từng chấp nhận sao? Không phải ai đó tự nhiên bắt ta phải làm à?"
Hoàng My trong tâm giả ngu giả ngốc. Hệ thống cũng nín cãi, quả thật là lúc đầu là chủ nhân nó cưỡng chế linh hồn chứ không phải là đợi cô chấp nhận. Quả nhiên là không cãi lại.
Thấy Hoàng My tỉnh, Cao Thiên cũng theo phản xạ mà tỉnh theo. Dù gì người ta cũng là boss tổ chức ngầm, động một tí là năng lượng "cẩu"* sẽ xuất hiện ngay thôi.
*Năng lượng cẩu: Ý muốn nói mũi và tai trở nên thính như chó.(Nội dung chỉ mang tính giải thích, không có ý xúc phạm một tổ chức hay cá nhân nào)
Cao Thiên: "..." Có dog mới tin bà không xúc phạm tôi!
Tác giả: "..." Tin đi dog!
- Em phải chịu trách nhiệm!
Cao Thiên nổ ra một câu không hề bình thường để bắt đầu ngày mới, Hoàng My đen mặt. Bị chiếm tiện nghi cô còn chưa đòi chịu trách nhiệm, anh đòi làm gì!?
- Dậy mau đi! Hôm nay phải đi mua sắm.
Hoàng My nói một câu như tát vào mặt Cao Thiên cho anh tỉnh mộng. Cao Thiên im lặng, lủi thủi xuống khỏi giường rồi về phòng mình.
Sau khi Hoàng My vệ sinh cá nhân và thay đồ xong thì cũng chỉnh chu bước ra khỏi phòng rồi xuống phòng khách. Ở dưới đó, Cao Thiên, Đường An và Lăng Quang đã ngồi chờ sẵn.
- Hôm nay cậu không đi làm sao?
Lăng Quang nhìn Hoàng My từ trên xuống dưới. Bình thường anh ta thấy cô hay mặc mấy bộ đồ công sở cứng ngắc để đi làm. Bảo cô đổi đồ thì cô sẽ đổi áo sơ mi màu trắng thành màu xanh, đổi cái cà vạt màu đen thành màu nâu, đổi váy bó thành váy chữ A. Căn bản không khuyên được cô đổi phong cách công sở của mình.
- Hôm nay tôi sẽ đi mua sắm một vài đồ cần thiết cùng với Boss. Hai người ở nhà vui vẻ!
Hoàng My nắm tay Cao Thiên kéo ra ngoài. Đường An và Lăng Quang có thể thấy dấu ba chấm trên mặt nhau và có một con quạ bay qua nữa. Và một ngày không Hoàng My và Cao Thiên lại bắt đầu.
Cao Thiên với Hoàng My đến trung tâm mua sắm. Hai người nhìn hàng loạt shop trước mặt, không hẹn cùng nhìn nhau. Nhưng nhìn lại thời gian chưa muộn nên vẫn là đi cùng nhau thì hơn.
Một người đàn ông đi dự tiệc có thể chỉ cần một bộ Vest, Suit, hoặc Blazer, Tuxedo,...giày và một vài phụ kiện như đồng hồ, nhẫn, cà vạt,... bla bla.
Còn một người phụ nữ thì khác, họ chỉ cần váy hoặc một bộ quần áo. Nhưng quan trọng là váy như thế nào? Váy thì có váy ngắn, váy dài, váy cúp ngực, váy đuôi cá, váy trễ vai, váy xếp ly, váy công chúa, váy ren,... Chưa kể đến chân váy và các loại áo riêng. Thêm các loại giày, đồng hồ, nhẫn, dây chuyền,... Còn phải trang điểm theo kiểu này kiểu kia, mắt phải đánh màu này, môi phải đánh màu kia... vân vân, mây mây và tỉ tỉ chuyện làm. Đâu phải cứ đi dự tiệc là chọn đại một bộ đồ mặc vào là đi!. Truyện Hệ Thống
Hoàng My hết kéo Cao Thiên đến hàng mỹ phẩm, rồi đến hàng giày, hàng phụ kiện,... Dù chỉ hai người bình thường nhưng hàng mà hai người mua đã chất đầy ba xe đẩy chỉ trong một buổi sáng. Nhiều người đi qua cũng thấy đáng sợ, đúng là nhà giàu tiêu tiền như nước.
Dù vậy nhưng Hoàng My vẫn chưa ngừng càn quét. Khi định đi vào cửa hàng thứ N thì bụng cô đã réo lên muốn ăn trưa. Cao Thiên đi đằng sau đẩy hàng cũng bất lực trước độ mua sắm của cô gái này. Bỗng nhiên anh ta cảm thấy không rủ Đường An và Lăng Quang đi là một quyết định sai lầm.
Hai người đi sang nhà hàng đối diện ăn. Trước khi đi thì Cao Thiên cũng gọi cho Lăng Quang mang xe bảy chỗ đến mang đồ của Hoàng My mua về.
Lăng Quang vừa đến với tốc độ nhanh nhất thì đã thấy choáng ngợp trước hành động tình cảm của hai người kia. Cao Thiên đang xoa đầu Hoàng My, hai người đang nói chuyện gì đó rất tình tứ.
_________Tiểu Kịch Trường
Tác giả/Phân vân/: Hoàng My yêu dấu! Nói xem vị diện sau chúng ta sẽ đồng hành về cổ đại hay hiện đại đây?
Hoàng My: Nếu có 10 kịch bản cổ đại thì hết 8 quyển liên quan đến Triều đình rồi. Nữ nhân cổ đại vào Hoàng Cung rất phiền phức!
Tác giả: Vậy sẽ là Thanh mai trúc mã nhé! Ta hóng viết vị diện này từ lâu rồi. Vị diện được chuyển thể một ít từ giấc mơ ngắn của tác giả.
Hoàng My/Cầm kịch bản/: Sao cũng được.
Cao Thiên: Viết về tôi thêm vài chương nữa đi!
Tác giả/Phẩy tay/: Xùy xùy, ta không ăn nổi cơm tró của Boss và Trợ lí!
Hoàng My: Không ăn cũng phải ăn. Ai bảo thích viết ngôn tình!
Tác giả: Ta là con người thích ngôn tình ngọt ngào! Còn nói nữa là ta viết ngược luyến cho ngươi đóng.
Hoàng My/Bị Cao Thiên bịt miệng/:....
Trợ lí: Ăn rau không?
Tác giả: Ô..ô, chị trợ lí xinh đẹp, dịu dàng, đáng yêu ơi! Chị đã hết giận em rồi.
Trợ lí: Cút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.