Chương 286: Công lược Ca Thần Giả Tạo (16)
MyRio
02/11/2021
#Cap riêng: Nam chủ giả tạo bằng bổn công chúa sao!?
Vào một buổi sáng tinh mơ nọ, khi ánh sáng cửa sổ xuyên qua tấm rèm cửa chiếu đến, như muốn đánh thức những người đang say ngủ, thức dậy để bắt đầu một ngày mới. Dù vậy, nhưng ở trong căn phòng nào đó ở khu chung cư nào đó vẫn chưa ai tỉnh giấc sau cơn mơ.
"Reng reng reng, reng, reng reng reng..."
Tiếng chuông báo thức điện thoại reo lên, náo động cả một không gian yên tĩnh. Nguyên Vĩ mệt mỏi, nhăn mày mở mắt, vừa định ngồi dậy thì chiếc khăn tay đã khô trên trán anh cũng thuận đà rơi xuống.
Chưa kịp nhìn cái khăn, Nguyên Vĩ đã bị cô gái ngồi ngủ yên lặng ở sofa đơn bên kia thu hút sự chú ý.
Hoàng My?
Cô ta ra sofa ngồi làm gì!?
Lại nhìn về cái khăn vừa rơi xuống đất và cái thau nước nhỏ đã nguội lạnh bên cạnh, Nguyên Vĩ còn tưởng ai ném khăn vào mặt mình. Hay đúng hơn là anh đang nghĩ là Hoàng My đắp khăn lên mặt chuẩn bị an táng mình rồi, có khi thau nước ở đây là để dội vào mặt anh ta cũng nên.
Nguyên Vĩ: "..." Quả nhiên con người này không có ý tốt!
Nếu Hoàng My mà biết lúc này Nguyên Vĩ đang nghĩ gì về mình thì chắc chắn sẽ bật dậy rồi dùng hết sức bình sinh chỉ để lao tới bóp cổ anh ta chết ngay tức khắc.
Hoàng My: "..."
Bổn công chúa hao tâm tổn sức chăm sóc anh ta tận tình chu đáo, anh ta lại nghĩ xấu cho ta như vậy. Vậy thì anh ta thà đi chết đi cho đỡ tốn diện tích đất!
Nhưng đó là khi cô biết chuyện. Còn hiện tại, Hoàng My vẫn đang ngủ quên trời, quên đất, quên everything!
Đời này không có chữ "nếu" đâu...
Cô ngủ bằng cái tướng rõ kì cục, nửa nằm nửa ngồi, lại vô cùng xiêu vẹo, uốn éo trên ghế sofa đơn. Nguyên Vĩ cũng bị thắc mắc làm sao Hoàng My có thể ngủ bằng cái dáng mà dù có được dùng để ngồi cũng không thoải mái như vậy.
Có lẽ ánh mắt soi mói của Nguyên Vĩ mới khiến cho Hoàng My không thoải mái, rất nhanh sau đó thì cô đã mơ màng mở mắt.
Nhìn gương mặt phóng đại của Ca Thần nào đó, Hoàng My ngẩn người một lúc rồi mới giật mình mà tỉnh táo trở lại. Nguyên Vĩ cũng bị cái giật mình của cô làm buồn cười, anh cố nín cười rồi ngồi xuống sofa đối diện, hỏi một câu:
- Cô làm gì ngoài này vậy?
Nguyên Vĩ nắm chặt chiếc khăn tay thêu hai chữ "Hoàng My", giấu đi, định rằng nó sẽ là bằng chứng tố giác cô muốn ám sát mình, hoặc cô muốn quyến rũ mình hay những lý do nào đại loại như vậy.
- Nửa đêm qua anh bị sốt, tôi tốt bụng chăm sóc anh tận tình như vậy. Làm kiểu thái độ gì đấy!?
Hoàng My dù đang ngơ ngác nhưng vẫn giương bản mặt mỹ lệ đầy vẻ khiêu khích của mình trước mặt Nguyên Vĩ.
Chỉ thấy anh ta ngơ đi một lúc rồi nhìn sang thau nước đã nguội lạnh kia, cô cũng theo đó mà nhìn thau nước. Vừa nhìn thì Hoàng My cũng vừa nhớ ra điều quan trọng.
- Đã sáng rồi? Anh đã đỡ sốt hơn chưa?
Hoàng My bấm bấm điện thoại, mắt không quên liếc nhìn xem thử thần sắc Nguyên Vĩ đã tốt hơn chưa. Nguyên Vĩ vẫn có chút nửa tin nửa ngờ lời nói của cô, vừa định nói gì đó thì lại lập tức ho sặc sụa.
- Vẫn chưa khỏi bệnh sao? Tôi có nên nói là thân thể anh yếu đuối không?
Hoàng My châm chọc nhưng không quên rót một cốc nước cho Nguyên Vĩ, anh nhận lấy rồi mau chóng uống vội uống vàng. Tay cô vuốt vuốt lưng anh như đang chăm một đứa trẻ nhỏ, làm cho anh – một người từ bé đã thiếu thốn tình thương gia đình không kịp thích nghi với sự quan tâm này.
Sau khi hai người vệ sinh Cá Nhân đàng hoàng xong thì lại ra sofa ngồi. Nguyên Vĩ thì xem máy tính, còn Hoàng My thì bấm điện thoại.
Chợt một cuộc điện thoại gọi đến cho Hoàng My, cô vừa nhấc máy thì một tiếng thét quen thuộc đã vang lên.
- | Hoàng My, em mau nhìn tin tức đi. Chị nghe nói là em với minh tinh Thanh Vy thân nhau lắm mà. Sao bây giờ lại ra một đống tin tức thất thiệt thế này!? Công ty sẽ dập tắt tin đồn, em vẫn nên cẩn thận thì hơn |
Nói xong thì quản lý cúp máy. Nguyên Vĩ ngồi gần nên cũng nghe được, hai người liền cảm thấy tò mò.
Từng dòng tin đánh vào thị giác của Hoàng My, cô đọc lướt qua một vài tin thì chỉ nở nụ cười hoà nhã, không có ý gì là tức giận. Nguyên Vĩ nhìn đến ngây người, cũng tự lấy điện thoại ra xem thử.
#Hot: Hoàng My và Thanh Vy từng đánh nhau ở trung tâm thương mại.
#Hot: Hoàng My mua thủy quân tẩy chay bộ phim Giang Liên có sự góp mặt của Thanh Vy. Thanh Vy đáp trả bằng cách quyến rũ đạo diễn của bộ phim Hồng Quế có sự góp mặt của Hoàng My...
#Hot: Minh tinh Hoàng My gây sự ở trường quay...
Nguyên Vĩ càng đọc, tâm tình càng phức tạp. Lại nhìn Hoàng My, cô vẫn cười vui vẻ mà đọc tin, không có chút lo lắng nào.
- Cô không sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của bản thân sao?
- Ảnh hưởng đến danh tiếng? Tôi không lo nhiều đến vậy.
Vừa nói xong thì cuộc điện thoại được mong chờ cũng đã xuất hiện, Hoàng My nhàn nhã nghe máy, gương mặt vô cùng hào hứng.
- | Ôi trời! Quá khứ thất thiệt bị đào ra rồi...làm sao đây? |
Một giọng nói êm dịu ngả ngớn vang lên, thập phần chế giễu, Hoàng My cười cợt nhả, nhẹ nhàng nói một câu:
- Đương nhiên là phải xử lý rồi...
Cô gái ở đầu dây bên kia cười khẽ. Cuộc hội thoại kết thúc ở đó, sau khi Hoàng My tắt máy, tâm trạng của cô dường như vui hơn mấy phần.
Vào một buổi sáng tinh mơ nọ, khi ánh sáng cửa sổ xuyên qua tấm rèm cửa chiếu đến, như muốn đánh thức những người đang say ngủ, thức dậy để bắt đầu một ngày mới. Dù vậy, nhưng ở trong căn phòng nào đó ở khu chung cư nào đó vẫn chưa ai tỉnh giấc sau cơn mơ.
"Reng reng reng, reng, reng reng reng..."
Tiếng chuông báo thức điện thoại reo lên, náo động cả một không gian yên tĩnh. Nguyên Vĩ mệt mỏi, nhăn mày mở mắt, vừa định ngồi dậy thì chiếc khăn tay đã khô trên trán anh cũng thuận đà rơi xuống.
Chưa kịp nhìn cái khăn, Nguyên Vĩ đã bị cô gái ngồi ngủ yên lặng ở sofa đơn bên kia thu hút sự chú ý.
Hoàng My?
Cô ta ra sofa ngồi làm gì!?
Lại nhìn về cái khăn vừa rơi xuống đất và cái thau nước nhỏ đã nguội lạnh bên cạnh, Nguyên Vĩ còn tưởng ai ném khăn vào mặt mình. Hay đúng hơn là anh đang nghĩ là Hoàng My đắp khăn lên mặt chuẩn bị an táng mình rồi, có khi thau nước ở đây là để dội vào mặt anh ta cũng nên.
Nguyên Vĩ: "..." Quả nhiên con người này không có ý tốt!
Nếu Hoàng My mà biết lúc này Nguyên Vĩ đang nghĩ gì về mình thì chắc chắn sẽ bật dậy rồi dùng hết sức bình sinh chỉ để lao tới bóp cổ anh ta chết ngay tức khắc.
Hoàng My: "..."
Bổn công chúa hao tâm tổn sức chăm sóc anh ta tận tình chu đáo, anh ta lại nghĩ xấu cho ta như vậy. Vậy thì anh ta thà đi chết đi cho đỡ tốn diện tích đất!
Nhưng đó là khi cô biết chuyện. Còn hiện tại, Hoàng My vẫn đang ngủ quên trời, quên đất, quên everything!
Đời này không có chữ "nếu" đâu...
Cô ngủ bằng cái tướng rõ kì cục, nửa nằm nửa ngồi, lại vô cùng xiêu vẹo, uốn éo trên ghế sofa đơn. Nguyên Vĩ cũng bị thắc mắc làm sao Hoàng My có thể ngủ bằng cái dáng mà dù có được dùng để ngồi cũng không thoải mái như vậy.
Có lẽ ánh mắt soi mói của Nguyên Vĩ mới khiến cho Hoàng My không thoải mái, rất nhanh sau đó thì cô đã mơ màng mở mắt.
Nhìn gương mặt phóng đại của Ca Thần nào đó, Hoàng My ngẩn người một lúc rồi mới giật mình mà tỉnh táo trở lại. Nguyên Vĩ cũng bị cái giật mình của cô làm buồn cười, anh cố nín cười rồi ngồi xuống sofa đối diện, hỏi một câu:
- Cô làm gì ngoài này vậy?
Nguyên Vĩ nắm chặt chiếc khăn tay thêu hai chữ "Hoàng My", giấu đi, định rằng nó sẽ là bằng chứng tố giác cô muốn ám sát mình, hoặc cô muốn quyến rũ mình hay những lý do nào đại loại như vậy.
- Nửa đêm qua anh bị sốt, tôi tốt bụng chăm sóc anh tận tình như vậy. Làm kiểu thái độ gì đấy!?
Hoàng My dù đang ngơ ngác nhưng vẫn giương bản mặt mỹ lệ đầy vẻ khiêu khích của mình trước mặt Nguyên Vĩ.
Chỉ thấy anh ta ngơ đi một lúc rồi nhìn sang thau nước đã nguội lạnh kia, cô cũng theo đó mà nhìn thau nước. Vừa nhìn thì Hoàng My cũng vừa nhớ ra điều quan trọng.
- Đã sáng rồi? Anh đã đỡ sốt hơn chưa?
Hoàng My bấm bấm điện thoại, mắt không quên liếc nhìn xem thử thần sắc Nguyên Vĩ đã tốt hơn chưa. Nguyên Vĩ vẫn có chút nửa tin nửa ngờ lời nói của cô, vừa định nói gì đó thì lại lập tức ho sặc sụa.
- Vẫn chưa khỏi bệnh sao? Tôi có nên nói là thân thể anh yếu đuối không?
Hoàng My châm chọc nhưng không quên rót một cốc nước cho Nguyên Vĩ, anh nhận lấy rồi mau chóng uống vội uống vàng. Tay cô vuốt vuốt lưng anh như đang chăm một đứa trẻ nhỏ, làm cho anh – một người từ bé đã thiếu thốn tình thương gia đình không kịp thích nghi với sự quan tâm này.
Sau khi hai người vệ sinh Cá Nhân đàng hoàng xong thì lại ra sofa ngồi. Nguyên Vĩ thì xem máy tính, còn Hoàng My thì bấm điện thoại.
Chợt một cuộc điện thoại gọi đến cho Hoàng My, cô vừa nhấc máy thì một tiếng thét quen thuộc đã vang lên.
- | Hoàng My, em mau nhìn tin tức đi. Chị nghe nói là em với minh tinh Thanh Vy thân nhau lắm mà. Sao bây giờ lại ra một đống tin tức thất thiệt thế này!? Công ty sẽ dập tắt tin đồn, em vẫn nên cẩn thận thì hơn |
Nói xong thì quản lý cúp máy. Nguyên Vĩ ngồi gần nên cũng nghe được, hai người liền cảm thấy tò mò.
Từng dòng tin đánh vào thị giác của Hoàng My, cô đọc lướt qua một vài tin thì chỉ nở nụ cười hoà nhã, không có ý gì là tức giận. Nguyên Vĩ nhìn đến ngây người, cũng tự lấy điện thoại ra xem thử.
#Hot: Hoàng My và Thanh Vy từng đánh nhau ở trung tâm thương mại.
#Hot: Hoàng My mua thủy quân tẩy chay bộ phim Giang Liên có sự góp mặt của Thanh Vy. Thanh Vy đáp trả bằng cách quyến rũ đạo diễn của bộ phim Hồng Quế có sự góp mặt của Hoàng My...
#Hot: Minh tinh Hoàng My gây sự ở trường quay...
Nguyên Vĩ càng đọc, tâm tình càng phức tạp. Lại nhìn Hoàng My, cô vẫn cười vui vẻ mà đọc tin, không có chút lo lắng nào.
- Cô không sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của bản thân sao?
- Ảnh hưởng đến danh tiếng? Tôi không lo nhiều đến vậy.
Vừa nói xong thì cuộc điện thoại được mong chờ cũng đã xuất hiện, Hoàng My nhàn nhã nghe máy, gương mặt vô cùng hào hứng.
- | Ôi trời! Quá khứ thất thiệt bị đào ra rồi...làm sao đây? |
Một giọng nói êm dịu ngả ngớn vang lên, thập phần chế giễu, Hoàng My cười cợt nhả, nhẹ nhàng nói một câu:
- Đương nhiên là phải xử lý rồi...
Cô gái ở đầu dây bên kia cười khẽ. Cuộc hội thoại kết thúc ở đó, sau khi Hoàng My tắt máy, tâm trạng của cô dường như vui hơn mấy phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.