Chương 233: Công lược quân nhân khó tính (3)
MyRio
23/09/2021
#Cap riêng: Bổn công...tử không chạy nữa!
Hôm nay là ngày Hoàng My rời khỏi trường chính quay lại quân đội. Cô với một biểu cảm vui tươi xách túi trà bánh được tặng.
Lâu ngày thì đám người ở đây cũng biết Hoàng My thích ăn đồ ngọt, uống trà nên hay đút lót cô bằng mấy cái này. Đút lót thì đút lót thế thôi, nhưng khi nào tâm trạng cô tốt thì cô cho làm nhiều, tâm trạng cô xấu thì cô cũng cho làm nhiều, tâm trạng bình thường thì vẫn cho làm nhiều...????
Mọi người vì tạm biệt nguyên soái nên cũng tập trung khá đông ở sân trường. Đang một màn ngôi sao được chào đón thì bỗng nhiên một chiếc xe đen dừng lại trước cổng trường. Cứ tưởng là đến đón Hoàng My, nhưng cánh cửa xe đằng sau đã mở ra.
Từ trong xe bước ra một chàng trai với thân hình cao lớn. Hoàng My vừa thấy ai thì liền sáng mắt, đối tượng công lược của cô sắp gặp nữ chủ rồi. Nghĩ đến là thấy vui rồi đó!!
- Đại nguyên soái.
Mấy quân nhân đi cùng Hoàng My liền giơ tay chào, cô cũng giơ tay kính chào người bạn này. Không gian nhanh chóng im lặng, sau đó là sự đồng đều giữa động tác chào và âm thanh của tất cả mọi người.
- Đại nguyên soái!
- Ừ.
Thượng Luật chỉ nói một chữ, nhưng cũng đã khiến cho các chị nữ quân nhân rụng tim. Giọng làm sao mà hay thế không biết!
Nhan Ly nghe giọng nói thì cũng tò mò về vị đại nguyên soái này, sau khi cố gắng chen chúc thì cô ta cũng đã nhìn thấy Thượng Luật. Đúng như lời đồn, Đại nguyên soái là một người đẹp trai, tuổi trẻ tài cao.
- Đại nguyên soái, cậu đến kiểm tra sao?
Hoàng My hạ tay xuống rồi cười cợt, Thượng Luật không có thái độ gì đối với điệu cười trêu ngươi của cô. Anh tiến đến rồi nhìn xung quanh.
- Đại nguyên soái!
Rất nhanh!
Đối tượng cần tìm kiếm của Thượng Luật đã xuất hiện, anh liếc sang về phía hiệu trưởng. Hiệu trưởng một bộ dạng lão làng cùng với một người đàn ông trung niên tiến đến.
- Hiệu trưởng, đội trưởng Lương, tôi có thể hỏi thăm tình hình ở đây được chứ!
Hoàng My có chút bất ngờ, thì ra người đàn ông kia là đội trưởng Lương. Dù đã huấn luyện ở đây một tuần nhưng cô vẫn chưa biết ông đội trưởng Lương nào đó là ai. Giờ biết thì cũng khá ngạc nhiên, thay vì là một người đàn ông biết nịnh hót hay gì gì đó theo mô típ quần chúng thì ông ta cũng có nhan sắc. Một người đàn ông đẹp.
Sau đó Thượng Luật cùng hai người kia đi ra một góc bàn chuyện, Hoàng My ngồi xổm xuống đất, lấy giấy trong túi quần ra gấp ngôi sao.
Nếu không phải trong quân đội ít khi được xử dụng thiết bị điện tử thì chắc chắn cả đám sẽ lôi điện thoại ra chụp ảnh. Nguyên soái ác độc vẫn có một mặt đáng yêu như lời đồn, họ không muốn nói thêm rằng đó chỉ là mặt nổi đâu.
Mãi đến một lát sau, số sao giấy cô tự gấp tưởng chừng như đã lấp đầy hộp kẹo to bằng bàn tay người lớn Hoàng My đã ăn hết rồi thì Thượng Luật mới nói chuyện xong. Vừa quay lại thì đã thấy Hoàng My cùng đám quân nhân và đám người đang ngồi gấp ngôi sao.
Thượng Luật: "..." Tôi nói chuyện lâu như thế sao?
Hoàng My: "..." Có lẽ là vậy!
Sau một hồi chật vật giải tán thì Hoàng My cùng Thượng Luật và đám quân nhân mới có đường để đi ra cổng trường. Cô rất tung tăng vui vẻ đi trước, Thượng Luật nối gót theo sau và đám người quân nhân đi cùng cũng an phận đi sau cùng.
- À khoan đã!
Hoàng My quay người lại, vừa vặn đập vào ngực của Thượng Luật. Nhìn biểu cảm đau điếng của cô, mọi người đều phì cười. Nhiều cô nàng hủ cũng bắt đầu ship cặp đôi này rồi, mặc dù tiếc trai đẹp thì tiếc thật, nhưng mà...Đại nguyên soái và nguyên soái, nhìn vào đã biết ai công ai thụ rồi!!
Hoàng My mà biết mình bị ship thành một cặp đam mỹ với Thượng Luật, cô thề sẽ chạy đến tát bốp bốp mấy cái vào mặt các hủ.
Bổn công chúa là con gái đàng hoàng! Con gái chính hiệu! Con gái có nhãn mác giới tính đàng hoàng!
Nhưng đó là chuyện khi Hoàng My biết được, còn bây giờ thì cô đang ngó nghiêng xung quanh như đang tìm cái gì đó, cái gì đó là cái gì đó, ở đâu đó trên đó???
- Có chuyện gì sao?
Đội trưởng Lương tiến đến gần chỗ Hoàng My, cô tựa tiếu phi tiếu rồi nói ra một cái tên.
- Nhan Ly? Cô ấy ở đâu!?
Mọi người có chút bất ngờ. Nhan Ly sao? Có người biết có người không. Chuyện về đại tiểu thư nhà Nhan chảnh choẹ bị gửi vào quân đội không phải là chuyện mới, nhưng cũng không phải là không có người không biết.
- Nhan Ly?
- Đúng vậy! Tôi khá ấn tượng về thể lực của cô ấy. Nếu cô ấy có thể được huấn luyện tốt hơn để làm việc cho chính phủ thì sẽ rất có lợi.
Hoàng My chém gió đấy! Nhan Ly mới vào chẳng khác gì mấy cô gái chân yếu tay mềm khác cả. Cái gì mà ấn tượng thể lực chứ!? Đều là chémmmm!
Đội trưởng Lương đương nhiên cũng biết Nhan Ly, không phải là ấn tượng quá sâu sắc nhưng dù gì ông cũng đã từng nhờ cô ta hỏi thăm Hoàng My. Vì nhìn ánh mắt lạnh lùng của Nhan Ly làm ông ta khá là tin tưởng.
- Nhan Ly có ở đây không?
- Tôi đây thưa đội trưởng.
Nhan Ly từ trong đám đông bước ra, tay đưa lên trán, không có một động tác thừa, vô cùng uy phong. Gương mặt đội trưởng Lương hiện lên vẻ hài lòng.
- Cô có đồng ý theo chúng tôi đi không?
Nói một câu mập mờ như vậy, Hoàng My không biết mình đã làm người ta khó xử thế nào. Nhan Ly cũng không muốn sống trong vỏ bọc tiểu thư chảnh choẹ này nữa nên cũng muốn đi, nhưng đồng thời cũng không muốn xa gia đình.
Trong khi cô ta đang phân vân thì cả đám người đã phóng ánh mắt không yêu thích lên người cô ta. Chần chờ cái gì!? Có biết được làm việc cho chính phủ là vinh dự lớn không hả!? Được mời mà còn chảnh!
Ở đằng sau, cũng có một ánh mắt không vui của anh chàng nào đó. Hoàng My cảm nhận được thì liền quay lại, đằng sau cũng chỉ có Thượng Luật đang đứng quay lưng đợi cô thôi chứ có ai đâu nhỉ. Phải chăng là ảo giác!? Ảo ma Canada???
Cuối cùng Nhan Ly cũng quyết định đi theo, Hoàng My muốn cô ta vào quân đội chính phủ đơn giản là vì...chán đó! Dù gì không có nữ chủ thì có ai dám làm tình địch với cô, ai dám đủ thông minh để cô bày mưu tính kế.
Dù gì tình yêu cũng là một cuộc phiêu lưu cần có sự thử thách, nếu không có trở ngại thì làm sao mà trân trọng thành quả.
Trở lại khu quân sự, ở văn phòng, Hoàng My ngồi trên sofa, trước tách trà đã gần như nguội rồi nhưng vẫn chẳng buồn động tay.
- Minh Hoàng, cậu đã làm rất tốt.
- Khỏi khen!
Đoạn đối thoại như vậy mà rơi xuống đáy vực, Hoàng My cười để cứu vớt sự im lặng này. Ủa mà khoan, chữ "My" tên của cô đâu mất rồi!
À quên nói, tên của nguyên chủ đương nhiên cũng được chỉnh sửa thành Minh Hoàng My, nhưng mà vì là nữ giả nam trang nên có cái tên giả là Minh Hoàng.
- Cho tôi hỏi.
- Hỏi đi.
- Ai pha trà vậy?
Hoàng My nhấp một ngụm trà, gương mặt không biểu cảm. Thượng Luật đang xem mấy tờ giấy gì đó cũng phải ngước lên, nhìn sự điềm tĩnh của cô mà thấy vô cùng kì lạ.
- Là người mới.
- Nhan Ly sao?
- Ừ
Thật quái lạ? Nữ chủ mới vào mà đã phải pha trà, có sai kịch bản không vậy trời. Đã vậy còn pha trà nhạt toẹt, thà cho Hoàng My uống nước lọc còn ngon hơn đấy!
- Tôi đi xem cô ấy thế nào.
Hôm nay là ngày Hoàng My rời khỏi trường chính quay lại quân đội. Cô với một biểu cảm vui tươi xách túi trà bánh được tặng.
Lâu ngày thì đám người ở đây cũng biết Hoàng My thích ăn đồ ngọt, uống trà nên hay đút lót cô bằng mấy cái này. Đút lót thì đút lót thế thôi, nhưng khi nào tâm trạng cô tốt thì cô cho làm nhiều, tâm trạng cô xấu thì cô cũng cho làm nhiều, tâm trạng bình thường thì vẫn cho làm nhiều...????
Mọi người vì tạm biệt nguyên soái nên cũng tập trung khá đông ở sân trường. Đang một màn ngôi sao được chào đón thì bỗng nhiên một chiếc xe đen dừng lại trước cổng trường. Cứ tưởng là đến đón Hoàng My, nhưng cánh cửa xe đằng sau đã mở ra.
Từ trong xe bước ra một chàng trai với thân hình cao lớn. Hoàng My vừa thấy ai thì liền sáng mắt, đối tượng công lược của cô sắp gặp nữ chủ rồi. Nghĩ đến là thấy vui rồi đó!!
- Đại nguyên soái.
Mấy quân nhân đi cùng Hoàng My liền giơ tay chào, cô cũng giơ tay kính chào người bạn này. Không gian nhanh chóng im lặng, sau đó là sự đồng đều giữa động tác chào và âm thanh của tất cả mọi người.
- Đại nguyên soái!
- Ừ.
Thượng Luật chỉ nói một chữ, nhưng cũng đã khiến cho các chị nữ quân nhân rụng tim. Giọng làm sao mà hay thế không biết!
Nhan Ly nghe giọng nói thì cũng tò mò về vị đại nguyên soái này, sau khi cố gắng chen chúc thì cô ta cũng đã nhìn thấy Thượng Luật. Đúng như lời đồn, Đại nguyên soái là một người đẹp trai, tuổi trẻ tài cao.
- Đại nguyên soái, cậu đến kiểm tra sao?
Hoàng My hạ tay xuống rồi cười cợt, Thượng Luật không có thái độ gì đối với điệu cười trêu ngươi của cô. Anh tiến đến rồi nhìn xung quanh.
- Đại nguyên soái!
Rất nhanh!
Đối tượng cần tìm kiếm của Thượng Luật đã xuất hiện, anh liếc sang về phía hiệu trưởng. Hiệu trưởng một bộ dạng lão làng cùng với một người đàn ông trung niên tiến đến.
- Hiệu trưởng, đội trưởng Lương, tôi có thể hỏi thăm tình hình ở đây được chứ!
Hoàng My có chút bất ngờ, thì ra người đàn ông kia là đội trưởng Lương. Dù đã huấn luyện ở đây một tuần nhưng cô vẫn chưa biết ông đội trưởng Lương nào đó là ai. Giờ biết thì cũng khá ngạc nhiên, thay vì là một người đàn ông biết nịnh hót hay gì gì đó theo mô típ quần chúng thì ông ta cũng có nhan sắc. Một người đàn ông đẹp.
Sau đó Thượng Luật cùng hai người kia đi ra một góc bàn chuyện, Hoàng My ngồi xổm xuống đất, lấy giấy trong túi quần ra gấp ngôi sao.
Nếu không phải trong quân đội ít khi được xử dụng thiết bị điện tử thì chắc chắn cả đám sẽ lôi điện thoại ra chụp ảnh. Nguyên soái ác độc vẫn có một mặt đáng yêu như lời đồn, họ không muốn nói thêm rằng đó chỉ là mặt nổi đâu.
Mãi đến một lát sau, số sao giấy cô tự gấp tưởng chừng như đã lấp đầy hộp kẹo to bằng bàn tay người lớn Hoàng My đã ăn hết rồi thì Thượng Luật mới nói chuyện xong. Vừa quay lại thì đã thấy Hoàng My cùng đám quân nhân và đám người đang ngồi gấp ngôi sao.
Thượng Luật: "..." Tôi nói chuyện lâu như thế sao?
Hoàng My: "..." Có lẽ là vậy!
Sau một hồi chật vật giải tán thì Hoàng My cùng Thượng Luật và đám quân nhân mới có đường để đi ra cổng trường. Cô rất tung tăng vui vẻ đi trước, Thượng Luật nối gót theo sau và đám người quân nhân đi cùng cũng an phận đi sau cùng.
- À khoan đã!
Hoàng My quay người lại, vừa vặn đập vào ngực của Thượng Luật. Nhìn biểu cảm đau điếng của cô, mọi người đều phì cười. Nhiều cô nàng hủ cũng bắt đầu ship cặp đôi này rồi, mặc dù tiếc trai đẹp thì tiếc thật, nhưng mà...Đại nguyên soái và nguyên soái, nhìn vào đã biết ai công ai thụ rồi!!
Hoàng My mà biết mình bị ship thành một cặp đam mỹ với Thượng Luật, cô thề sẽ chạy đến tát bốp bốp mấy cái vào mặt các hủ.
Bổn công chúa là con gái đàng hoàng! Con gái chính hiệu! Con gái có nhãn mác giới tính đàng hoàng!
Nhưng đó là chuyện khi Hoàng My biết được, còn bây giờ thì cô đang ngó nghiêng xung quanh như đang tìm cái gì đó, cái gì đó là cái gì đó, ở đâu đó trên đó???
- Có chuyện gì sao?
Đội trưởng Lương tiến đến gần chỗ Hoàng My, cô tựa tiếu phi tiếu rồi nói ra một cái tên.
- Nhan Ly? Cô ấy ở đâu!?
Mọi người có chút bất ngờ. Nhan Ly sao? Có người biết có người không. Chuyện về đại tiểu thư nhà Nhan chảnh choẹ bị gửi vào quân đội không phải là chuyện mới, nhưng cũng không phải là không có người không biết.
- Nhan Ly?
- Đúng vậy! Tôi khá ấn tượng về thể lực của cô ấy. Nếu cô ấy có thể được huấn luyện tốt hơn để làm việc cho chính phủ thì sẽ rất có lợi.
Hoàng My chém gió đấy! Nhan Ly mới vào chẳng khác gì mấy cô gái chân yếu tay mềm khác cả. Cái gì mà ấn tượng thể lực chứ!? Đều là chémmmm!
Đội trưởng Lương đương nhiên cũng biết Nhan Ly, không phải là ấn tượng quá sâu sắc nhưng dù gì ông cũng đã từng nhờ cô ta hỏi thăm Hoàng My. Vì nhìn ánh mắt lạnh lùng của Nhan Ly làm ông ta khá là tin tưởng.
- Nhan Ly có ở đây không?
- Tôi đây thưa đội trưởng.
Nhan Ly từ trong đám đông bước ra, tay đưa lên trán, không có một động tác thừa, vô cùng uy phong. Gương mặt đội trưởng Lương hiện lên vẻ hài lòng.
- Cô có đồng ý theo chúng tôi đi không?
Nói một câu mập mờ như vậy, Hoàng My không biết mình đã làm người ta khó xử thế nào. Nhan Ly cũng không muốn sống trong vỏ bọc tiểu thư chảnh choẹ này nữa nên cũng muốn đi, nhưng đồng thời cũng không muốn xa gia đình.
Trong khi cô ta đang phân vân thì cả đám người đã phóng ánh mắt không yêu thích lên người cô ta. Chần chờ cái gì!? Có biết được làm việc cho chính phủ là vinh dự lớn không hả!? Được mời mà còn chảnh!
Ở đằng sau, cũng có một ánh mắt không vui của anh chàng nào đó. Hoàng My cảm nhận được thì liền quay lại, đằng sau cũng chỉ có Thượng Luật đang đứng quay lưng đợi cô thôi chứ có ai đâu nhỉ. Phải chăng là ảo giác!? Ảo ma Canada???
Cuối cùng Nhan Ly cũng quyết định đi theo, Hoàng My muốn cô ta vào quân đội chính phủ đơn giản là vì...chán đó! Dù gì không có nữ chủ thì có ai dám làm tình địch với cô, ai dám đủ thông minh để cô bày mưu tính kế.
Dù gì tình yêu cũng là một cuộc phiêu lưu cần có sự thử thách, nếu không có trở ngại thì làm sao mà trân trọng thành quả.
Trở lại khu quân sự, ở văn phòng, Hoàng My ngồi trên sofa, trước tách trà đã gần như nguội rồi nhưng vẫn chẳng buồn động tay.
- Minh Hoàng, cậu đã làm rất tốt.
- Khỏi khen!
Đoạn đối thoại như vậy mà rơi xuống đáy vực, Hoàng My cười để cứu vớt sự im lặng này. Ủa mà khoan, chữ "My" tên của cô đâu mất rồi!
À quên nói, tên của nguyên chủ đương nhiên cũng được chỉnh sửa thành Minh Hoàng My, nhưng mà vì là nữ giả nam trang nên có cái tên giả là Minh Hoàng.
- Cho tôi hỏi.
- Hỏi đi.
- Ai pha trà vậy?
Hoàng My nhấp một ngụm trà, gương mặt không biểu cảm. Thượng Luật đang xem mấy tờ giấy gì đó cũng phải ngước lên, nhìn sự điềm tĩnh của cô mà thấy vô cùng kì lạ.
- Là người mới.
- Nhan Ly sao?
- Ừ
Thật quái lạ? Nữ chủ mới vào mà đã phải pha trà, có sai kịch bản không vậy trời. Đã vậy còn pha trà nhạt toẹt, thà cho Hoàng My uống nước lọc còn ngon hơn đấy!
- Tôi đi xem cô ấy thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.