Chương 156: Thanh xuân chúng ta (19)
MyRio
06/06/2021
Mọi chuyện là như thế này:
Khi cô đang say giấc nồng thì anh mới đi xung quanh tìm kiếm một số thứ có thể ăn được mặc dù anh còn giữ một ít trái cây ở trong không gian. Anh tìm được một số quả dại ăn được rồi đi về hang động chỗ cô.
Thấy Hoàng My co ro, chân tay cũng trở nên lạnh cóng, Đoàn Huy mới đốt lửa ở ngoài hang động cho cô sưởi ấm. Khói của lửa bay trên cao, vô tình đội cứu hộ thấy được thì rước hai người về. 4 người được đưa về trước còn chuyến đi chơi thì vẫn tiếp tục
Hoàng My nghe xong chuyện thì gật đầu đã hiểu. Sau khi nói thêm một vài chuyện thì cô về phòng của mình để tránh làm mọi người lo lắng.
Cô cảm giác như nếu nhìn ra ngoài cửa sổ thì cô sẽ thấy có mấy đứa trẻ đang chơi bời ngoài đó, Hoàng My giống như người bị bệnh nan y khó chữa vậy đó.
Hoàng My nhìn ra cửa sổ, một mảng trời xanh mây trắng nắng vàng. Nếu không nói thì bố cô cũng không biết là đang ở tầng 5 của bệnh viện. Cô hoàn toàn dẹp bỏ suy nghĩ rằng mình giống như người bị bệnh nan y khó chữa.
Sau ba ngày nghỉ ngơi ở bệnh viện thì Hoàng My cũng đòi về hôm chủ nhật. Nhà bao việc, ở bệnh viện hoài, suy nghĩ tào lao hoài rồi mắc bệnh thật thì sao.
Cô về thì cũng nằm dài ra đó ngủ đến tận hôm sau để đi học luôn.
- Anh có sao không?
- Không sao. Em lo cho anh như vậy làm anh rất vui đó nha!
Đoàn Huy xoa đầu cô. Hoàng My và anh cùng đi trên hành lang đến lớp thu hút được không ít sự chú ý.
Từ đó lúc nào Hoàng My cũng kè kè Đoàn Huy, sợ vết thương có vấn đề, sợ anh mệt. Điều này làm Đoàn Huy cũng rất vui vẻ mà vết thương lâu khỏi hơn.
Lên lớp thì Gia Bảo và Tịnh Yến, Hoàng My và Đoàn Huy cũng được rất nhiều người hỏi han về sức khoẻ rồi này kia kia nọ.
Chiều đến là lúc các học sinh bóng rổ tập luyện, dù gì kì thi cũng đuổi gần đến nơi rồi. Hoàng My và Tịnh Yến rất ''miễn cưỡng'' đi xem đội bóng rổ tập luyện để thi thể dục.
Đội bóng rổ cho hai mỹ nữ đên xem thì hăng hái hẳn lên. Riêng Tư Trương và Hạo Đông nhìn nhau không biết nên nói gì.
Bỗng Ly An và Ngọc Hạnh cũng đến xem bóng rổ. Thấy Hoàng My và Tịnh Yến thì cũng lại gần chào một tiếng.
Nhìn mọi người chơi bóng rổ với nhau, Hoàng My mới nhớ đến ông anh của mình. Chiều cao lý tưởng 1m90 của ông anh đa phần từ bóng rổ mà ra chứ đâu.
Mới suy nghĩ một chút mà đám người đã thấm mệt từ lúc nào. Hoàng My và Tịnh Yến ném chai nước lạnh trong thùng đá cho Đoàn Huy, Quý Thiên và Gia Bảo.
Ba con người rất vui vẻ uống nước, để lại sau lưng bao gương mặt ngưỡng mộ. Tư Trương cũng tiến đến ném cho Hạo Đông một chai.
Quý Thiên ném bóng sắp vào rổ rồi nhưng Tư Trương lại đánh bật trái bóng ra ngoài. Trái bóng nhảy rất nhanh đến chỗ Ngọc Hạnh, dù Quý Thiên hay Tư Trương có chạy đến đỡ cũng không kịp.
Ngọc Hạnh che đầu lại nhưng đợi một lúc không thấy cơn đau ập đến. Liếc mắt ra thì thấy một bóng lưng đang che cho mình. Ly An chắn trước mặt Ngọc Hạnh, tay đỡ được trái bóng. Dù gì Ly An cũng là chị đại, bạn thân của học sinh cá biệt Tư Trương.
Tư Trương thở phào một hơi rồi ra đập tay với Ly An. Khen ngợi cô ta làm tốt lắm, không thì cậu ta tốn công và tốn thời gian mang Ngọc Hạnh đến phòng y tế.
Ngọc Hạnh dần dần cảm thấy được tấm lòng của Ly An. Hoàng My chụp hình lại rồi nhìn ánh mắt biết ơn của Ngọc Hạnh, quay sang nhìn ánh mắt không vui của Hạo Đông.
Cô và Tịnh Yến thầm cảm thán tình bạn trong sáng giữa nam và nữ này.
Sau buổi tập luyện hôm đó thì mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường. Chớp mắt đã đến ngày thi thể dục.
Hoàng My, Tịnh Yến và các bạn khác thì thi chạy bền. Còn một số người ở trong câu lạc bộ thể thao như Đoàn Huy, Quý Thiên và Gia Bảo thì sẽ thi môn họ đăng kí.
Hoàng My khá giỏi môn thể dục nên vượt qua dễ dàng, Tịnh Yến mặc dù có thân hình hơi nặng nề nhưng vẫn vượt qua được môn này.
Tịnh Yến: "..." Nặng nề cái *beep* *beep* *beep*!
Sau khi thi xong thì Hoàng My cũng đã thấm mệt. Cô bỏ mọi người đi mua hai chai nước cho mình và Tịnh Yến. Cầm hai chai nước trên tay, Hoàng My theo thói quen hay ngó vào trong cái ngõ giữa căn tin và phòng thể dục trường thì thấy một cảnh tượng rất ờ mây dinh.
Tư Trương và Hạo Đông đang trong tư thế ép tường cực kì ám muội. Hạo Đông đang đỏ hết cả mặt đẩy Tư Trương ra nhưng Tư Trương vẫn ép sát lại.
Hoàng My móc điện thoại ra chụp một tấm, hay ra làm sao mà cô lại quên tắt flash. Ánh sáng đèn flash chiếu vào ngõ tối làm hai con người kia chú ý. Hoàng My nhận ra đã bị phát hiện nhưng chỉ nhẹ nhàng cười:
- Tiếp tục đi! Tớ sẽ không làm phiền!!
Tư Trương và Hạo Đông nhìn cô rồi nhìn nhau. Mặt hai người đã đen thùi lùi từ lúc nào.
Cô chạy một mạch đến sân thể dục, nơi bạn cùng lớp vẫn đang thi. Tịnh Yến thấy vẻ mặt hớt hải có chút vui vẻ của bạn mình thì không khỏi thắc mắc. Hoàng My ném một chai nước về phía Tịnh Yến rồi ngồi kể. Hai cô nàng xinh đẹp ngồi cạnh nhau cười cợt đùa giỡn làm mọi người có chút ngơ ngẩn.
Đoàn Huy và Gia Bảo cũng vừa thi xong, vừa ra khỏi phòng thể dục hóng gió thì thấy cảnh tượng tuyệt vời này. Mặc dù không ai biết hai người nói gì nhưng đẹp là được.
- Không biết cảnh đó sẽ như thế nào ha!
- Chúng ta không nên nghĩ về cảnh đó đâu.
Đó là góc tối của hai người đẹp mã kia. Gia Bảo và Đoàn Huy nghe thấy được cũng chỉ cười xoà chịu thua.
Sau ngày thi thể dục là bắt đầu thi Tốt nghiệp và thi Đại học. Với Hoàng My thì cái này rất đơn giản, ở Minh giới và vài vị diện trước cô cũng thi rồi.
- Làm bài được không?
- Còn phải hỏi.
Hoàng My và Tịnh Yến ôm sách rồi đi ra khỏi trường. Thi tốt nghiệp xong rồi đúng là thoải mái. Mặc dù Đại Giáo là trường Quý Tộc nhưng bài thi cũng chỉ nâng cao hơn bình thường một chút. Không có gì đáng lo ngại.
Hai cô nàng đang đi dạo ngoài đường thì gặp được một gương mặt có vẻ quen thuộc. Khỏi phải nói, đó là Nhạc Anh - Hoa Khôi trường Giáo Chỉ.
Nhạc Anh đang bị một đám côn đồ trêu chọc. Hoàng My và Tịnh Yến không có ý định xen vào vì thấy Đoàn Huy và Gia Bảo đang ở gần đó. Hai người đó cũng sẽ...không giúp đâu.
ಠ◡ಠ
Nhưng Nhạc Anh lại kịp nhìn thấy Hoàng My. Cô ta kêu tên nguyên chủ làm nhiều người ngoái lại nhìn. Hoàng My cũng khựng lại mà nhìn đám người đó.
- Lệ Trân! Giúp tớ với.
Đám côn đồ đó nhìn Hoàng My và Tịnh Yến, họ đều thừa nhận hai cô nàng trông ngọt nước hơn là Nhạc Anh. Một vài tên định tiến đến chọc ghẹo hai cô nàng.
- Cút!
Hoàng My và Tịnh Yến cực kì ghét loại người này. Mặc dù áp lực từ đâu đã đè nặng lên vai đám côn đồ nhưng mấy tên kia vẫn tiến đến gần.
- Hai cô em xinh đẹp thế này thì theo bọn anh! Cái gì tụi anh cũng cho được.
Hoàng My nở một nụ cười rồi dùng gót giày đạp thẳng vào hạ thân của tên vừa khiêu khích sự nhẫn nại của cô. May mà hôm nay cô đi giày gót bằng cho học sinh, cô mà đi giày cao gót thì tên đó đi cắt là vừa. Tịnh Yến chỉ lấy điện thoại ra chụp hình đám côn đồ lại rồi gửi cho Gia Bảo.
- Không nghe sao?
Ánh mắt Hoàng My trở nên ác độc. Từ đằng xa, Min Cẩu chạy lại. Anh ta biết có chuyện gì đang xảy ra, mỗi lần Hoàng My trở thành ác nữ ở nơi đông người thì chính anh luôn phải ngăn cản cô lại.
Khi cô đang say giấc nồng thì anh mới đi xung quanh tìm kiếm một số thứ có thể ăn được mặc dù anh còn giữ một ít trái cây ở trong không gian. Anh tìm được một số quả dại ăn được rồi đi về hang động chỗ cô.
Thấy Hoàng My co ro, chân tay cũng trở nên lạnh cóng, Đoàn Huy mới đốt lửa ở ngoài hang động cho cô sưởi ấm. Khói của lửa bay trên cao, vô tình đội cứu hộ thấy được thì rước hai người về. 4 người được đưa về trước còn chuyến đi chơi thì vẫn tiếp tục
Hoàng My nghe xong chuyện thì gật đầu đã hiểu. Sau khi nói thêm một vài chuyện thì cô về phòng của mình để tránh làm mọi người lo lắng.
Cô cảm giác như nếu nhìn ra ngoài cửa sổ thì cô sẽ thấy có mấy đứa trẻ đang chơi bời ngoài đó, Hoàng My giống như người bị bệnh nan y khó chữa vậy đó.
Hoàng My nhìn ra cửa sổ, một mảng trời xanh mây trắng nắng vàng. Nếu không nói thì bố cô cũng không biết là đang ở tầng 5 của bệnh viện. Cô hoàn toàn dẹp bỏ suy nghĩ rằng mình giống như người bị bệnh nan y khó chữa.
Sau ba ngày nghỉ ngơi ở bệnh viện thì Hoàng My cũng đòi về hôm chủ nhật. Nhà bao việc, ở bệnh viện hoài, suy nghĩ tào lao hoài rồi mắc bệnh thật thì sao.
Cô về thì cũng nằm dài ra đó ngủ đến tận hôm sau để đi học luôn.
- Anh có sao không?
- Không sao. Em lo cho anh như vậy làm anh rất vui đó nha!
Đoàn Huy xoa đầu cô. Hoàng My và anh cùng đi trên hành lang đến lớp thu hút được không ít sự chú ý.
Từ đó lúc nào Hoàng My cũng kè kè Đoàn Huy, sợ vết thương có vấn đề, sợ anh mệt. Điều này làm Đoàn Huy cũng rất vui vẻ mà vết thương lâu khỏi hơn.
Lên lớp thì Gia Bảo và Tịnh Yến, Hoàng My và Đoàn Huy cũng được rất nhiều người hỏi han về sức khoẻ rồi này kia kia nọ.
Chiều đến là lúc các học sinh bóng rổ tập luyện, dù gì kì thi cũng đuổi gần đến nơi rồi. Hoàng My và Tịnh Yến rất ''miễn cưỡng'' đi xem đội bóng rổ tập luyện để thi thể dục.
Đội bóng rổ cho hai mỹ nữ đên xem thì hăng hái hẳn lên. Riêng Tư Trương và Hạo Đông nhìn nhau không biết nên nói gì.
Bỗng Ly An và Ngọc Hạnh cũng đến xem bóng rổ. Thấy Hoàng My và Tịnh Yến thì cũng lại gần chào một tiếng.
Nhìn mọi người chơi bóng rổ với nhau, Hoàng My mới nhớ đến ông anh của mình. Chiều cao lý tưởng 1m90 của ông anh đa phần từ bóng rổ mà ra chứ đâu.
Mới suy nghĩ một chút mà đám người đã thấm mệt từ lúc nào. Hoàng My và Tịnh Yến ném chai nước lạnh trong thùng đá cho Đoàn Huy, Quý Thiên và Gia Bảo.
Ba con người rất vui vẻ uống nước, để lại sau lưng bao gương mặt ngưỡng mộ. Tư Trương cũng tiến đến ném cho Hạo Đông một chai.
Quý Thiên ném bóng sắp vào rổ rồi nhưng Tư Trương lại đánh bật trái bóng ra ngoài. Trái bóng nhảy rất nhanh đến chỗ Ngọc Hạnh, dù Quý Thiên hay Tư Trương có chạy đến đỡ cũng không kịp.
Ngọc Hạnh che đầu lại nhưng đợi một lúc không thấy cơn đau ập đến. Liếc mắt ra thì thấy một bóng lưng đang che cho mình. Ly An chắn trước mặt Ngọc Hạnh, tay đỡ được trái bóng. Dù gì Ly An cũng là chị đại, bạn thân của học sinh cá biệt Tư Trương.
Tư Trương thở phào một hơi rồi ra đập tay với Ly An. Khen ngợi cô ta làm tốt lắm, không thì cậu ta tốn công và tốn thời gian mang Ngọc Hạnh đến phòng y tế.
Ngọc Hạnh dần dần cảm thấy được tấm lòng của Ly An. Hoàng My chụp hình lại rồi nhìn ánh mắt biết ơn của Ngọc Hạnh, quay sang nhìn ánh mắt không vui của Hạo Đông.
Cô và Tịnh Yến thầm cảm thán tình bạn trong sáng giữa nam và nữ này.
Sau buổi tập luyện hôm đó thì mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường. Chớp mắt đã đến ngày thi thể dục.
Hoàng My, Tịnh Yến và các bạn khác thì thi chạy bền. Còn một số người ở trong câu lạc bộ thể thao như Đoàn Huy, Quý Thiên và Gia Bảo thì sẽ thi môn họ đăng kí.
Hoàng My khá giỏi môn thể dục nên vượt qua dễ dàng, Tịnh Yến mặc dù có thân hình hơi nặng nề nhưng vẫn vượt qua được môn này.
Tịnh Yến: "..." Nặng nề cái *beep* *beep* *beep*!
Sau khi thi xong thì Hoàng My cũng đã thấm mệt. Cô bỏ mọi người đi mua hai chai nước cho mình và Tịnh Yến. Cầm hai chai nước trên tay, Hoàng My theo thói quen hay ngó vào trong cái ngõ giữa căn tin và phòng thể dục trường thì thấy một cảnh tượng rất ờ mây dinh.
Tư Trương và Hạo Đông đang trong tư thế ép tường cực kì ám muội. Hạo Đông đang đỏ hết cả mặt đẩy Tư Trương ra nhưng Tư Trương vẫn ép sát lại.
Hoàng My móc điện thoại ra chụp một tấm, hay ra làm sao mà cô lại quên tắt flash. Ánh sáng đèn flash chiếu vào ngõ tối làm hai con người kia chú ý. Hoàng My nhận ra đã bị phát hiện nhưng chỉ nhẹ nhàng cười:
- Tiếp tục đi! Tớ sẽ không làm phiền!!
Tư Trương và Hạo Đông nhìn cô rồi nhìn nhau. Mặt hai người đã đen thùi lùi từ lúc nào.
Cô chạy một mạch đến sân thể dục, nơi bạn cùng lớp vẫn đang thi. Tịnh Yến thấy vẻ mặt hớt hải có chút vui vẻ của bạn mình thì không khỏi thắc mắc. Hoàng My ném một chai nước về phía Tịnh Yến rồi ngồi kể. Hai cô nàng xinh đẹp ngồi cạnh nhau cười cợt đùa giỡn làm mọi người có chút ngơ ngẩn.
Đoàn Huy và Gia Bảo cũng vừa thi xong, vừa ra khỏi phòng thể dục hóng gió thì thấy cảnh tượng tuyệt vời này. Mặc dù không ai biết hai người nói gì nhưng đẹp là được.
- Không biết cảnh đó sẽ như thế nào ha!
- Chúng ta không nên nghĩ về cảnh đó đâu.
Đó là góc tối của hai người đẹp mã kia. Gia Bảo và Đoàn Huy nghe thấy được cũng chỉ cười xoà chịu thua.
Sau ngày thi thể dục là bắt đầu thi Tốt nghiệp và thi Đại học. Với Hoàng My thì cái này rất đơn giản, ở Minh giới và vài vị diện trước cô cũng thi rồi.
- Làm bài được không?
- Còn phải hỏi.
Hoàng My và Tịnh Yến ôm sách rồi đi ra khỏi trường. Thi tốt nghiệp xong rồi đúng là thoải mái. Mặc dù Đại Giáo là trường Quý Tộc nhưng bài thi cũng chỉ nâng cao hơn bình thường một chút. Không có gì đáng lo ngại.
Hai cô nàng đang đi dạo ngoài đường thì gặp được một gương mặt có vẻ quen thuộc. Khỏi phải nói, đó là Nhạc Anh - Hoa Khôi trường Giáo Chỉ.
Nhạc Anh đang bị một đám côn đồ trêu chọc. Hoàng My và Tịnh Yến không có ý định xen vào vì thấy Đoàn Huy và Gia Bảo đang ở gần đó. Hai người đó cũng sẽ...không giúp đâu.
ಠ◡ಠ
Nhưng Nhạc Anh lại kịp nhìn thấy Hoàng My. Cô ta kêu tên nguyên chủ làm nhiều người ngoái lại nhìn. Hoàng My cũng khựng lại mà nhìn đám người đó.
- Lệ Trân! Giúp tớ với.
Đám côn đồ đó nhìn Hoàng My và Tịnh Yến, họ đều thừa nhận hai cô nàng trông ngọt nước hơn là Nhạc Anh. Một vài tên định tiến đến chọc ghẹo hai cô nàng.
- Cút!
Hoàng My và Tịnh Yến cực kì ghét loại người này. Mặc dù áp lực từ đâu đã đè nặng lên vai đám côn đồ nhưng mấy tên kia vẫn tiến đến gần.
- Hai cô em xinh đẹp thế này thì theo bọn anh! Cái gì tụi anh cũng cho được.
Hoàng My nở một nụ cười rồi dùng gót giày đạp thẳng vào hạ thân của tên vừa khiêu khích sự nhẫn nại của cô. May mà hôm nay cô đi giày gót bằng cho học sinh, cô mà đi giày cao gót thì tên đó đi cắt là vừa. Tịnh Yến chỉ lấy điện thoại ra chụp hình đám côn đồ lại rồi gửi cho Gia Bảo.
- Không nghe sao?
Ánh mắt Hoàng My trở nên ác độc. Từ đằng xa, Min Cẩu chạy lại. Anh ta biết có chuyện gì đang xảy ra, mỗi lần Hoàng My trở thành ác nữ ở nơi đông người thì chính anh luôn phải ngăn cản cô lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.