Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng Lên Giường
Chương 36: Khi Còn Nhỏ, Thanh Mai Cho Trúc Mã Ăn Thịt Gà, Khi Lớn Lên, Trúc Mã Cho Thanh Mai Ăn Gậy Thịt
Phù Dung Dạ Vũ
03/02/2024
Ôn Xảo vốn cho rằng Kỳ Tri Du chỉ nói suông, không ngờ anh lại làm thật, ôm cô bước ra khỏi phòng.
Kỳ Tri Du đầu tiên đưa cô vào phòng tắm để rửa sạch, sau đó đưa cô vào bếp trong khi duy trì trạng thái vẫn đang đút vào bên trong lỗ nhỏ của cô.
Trong khoảng thời gian này, Kỳ Tri Du không đè Ôn Xảo xuống và đụ cô mạnh mẽ như trước, mà dương vật của anh được đút bên trong lỗ nhỏ và chưa từng rút ra.
Hễ anh bế côđi loanh quanh, dương vật anh thỉnh thoảng lại thọc ra thụt vào bên trong lỗ nhỏ của cô khiến cho âm hộ cô phun ra tung tóe dâm thủy, muốn anh đút ra để cô xuống.
Nhưng Kỳ Tri Du lại ôm cô chặt hơn, thẳng thừng nói: “Thất Thất, chị còn nhớ những gì trước đây chị nói với em không, đợi em lớn lên sẽ ăn tươi em, ừm ... âm hộ của chị bây giờ chính là đang ăn dương vật của em, có ngon không ạ? Em có thể đút chị ăn mỗi ngày."
Nghe Kỳ Tri Du nói như vậy, Ôn Xảo muốn nói rằng cô chưa bao giờ nói điều đó, nhưng sau khi nghĩ lại, cô đột nhiên nhận ra rằng cô đã nói điều đó khi họ gặp nhau lần đầu tiên ...
*
Lúc đó họ mới quen nhau được hai, ba tháng, Kỳ Tri Du từ khi biết Ôn Xảo và anh học cùng trường nên cứ sau giờ tan học, anh đều đến lớp chơi với cô, cho đến buổi trưa, hai người họ vẫn sẽ cùng nhau đi đến nhà ăn của trường để ăn.
Khi đó Kỳ Tri Du vẫn chưa chuyển đến nhà bà ngoại để ở, cha mẹ anh hàng ngày đều bận đến sáng sớm mới về, lại thường xuyên đi công tác nên hoàn toàn không thể chăm sóc anh, cũng không nấu ăn cho anh, vì vậy họ đã thuê một bảo mẫu về để chăm sóc anh.
Nhưng bảo mẫu thấy chủ thuê mình cũng không quan tâm nhiều đến con cái của mình, lâu dần bày ấy cũng không quan tâm nhiều đến Kỳ Tri Du, thường xuyên chiếu lệ và lười biếng, hơn nữa tính cách Kỳ Tri Du khi đó tương đối hướng nội, cũng không biết cách nói với cha mẹ, điều này cũng khiến bảo mẫu trở nên ngày một được nước làm tới.
Người bảo mẫu này không hề đánh đập và hành hạ Kỳ Tri Du, nhưng bà ấy không làm gì sau khi nhận tiền, bà ấy chỉ đợi cho đến khi cha mẹ của Kỳ Tri Du sắp về nhà mới đi thu dọn, dọn dẹp vệ sinh, nếu không bà ấy sẽ lười biếng không làm gì cả, cũng sẽ không chuẩn bị bữa sáng và bữa tối cho Kỳ Tri Du, cùng lắm là mua cho anh một mẩu bánh mì và để anh ăn lót dạ cho có vậy đó.
Lúc đó việc đói bụng với Kỳ Tri Du như cơm bữa vậy đó, bữa duy nhất anh có thể ăn nó trong ngày là khi ăn trưa ở căng tin của trường, nhưng vì đã quen với cơn đói nên buổi trưa anh thường không ăn nhiều.
Thấy anh ăn ít, Ôn Xảo gắp cho anh miếng đùi gà đặt vào trong bát anh: “Cậu gầy quá, ăn nhiều một chút.”
Nhưng Kỳ Tri Du không ăn chiếc đùi gà đó, bởi vì anh đã ăn trưa với Ôn Xảo gần hai tháng nay, và anh thấy rằng Ôn Xảo thích ăn chân gà, vì thế lúc này đây anh không có ý định đi đụng phần đùi gà.
"Chị, không phải chị thích nhất ăn đùi gà sao? Chị đưa đùi gà cho em, chị ăn cái gì?"
Ôn Xảo nghe thấy câu nói này liền lắc đầu, “Không phải đâu.” Sau đó, cô cố ý hù dọa anh nói: “Hừ hừu, chị của em là quái vật, chính là thích ăn những đứa trẻ da mỏng thịt mềm như em đó, nhưng em gầy quá, nên sẽ phải vỗ béo em cho đến khi em lớn lên, tới lúc đó chị một ngụm ăn sạch em.”
Nghe cô nói như vậy, Kỳ Tri Du tựa hồ thực sự bị dọa cho sợ hãi, sững người vài giây, sau đó duỗi hai tay ra trước mặt cô, run giọng nói: "Chị, ăn đi..."
Ôn Xảo không ngờ Kỳ Tri Du lại coi trọng những lời nói nhảm của cô là thật, cô không nhịn được cười, sau đó hôn lên má anh.
...
Bây giờ nghĩ lại chuyện này, Ôn Xảo ngượng ngùng tới mức không biết nên nói cái gì.
Khi còn bé cô cho anh ăn chân gà, lớn lên anh lại cho cô ăn gậy thịt của mình, Ôn Xảo không biết mình lãi hay lỗ trong chuyện này.
Cô bây giờ chỉ biết lỗ nhỏ của mình bây giờ không ăn nổi dương vật rồi, thực sự ăn không nổi nữa rồi, “A…a… không ổn rồi… lỗ nhỏ của tớ no rồi, không ăn được dương vật của cậu nữa, cậu có thể kéo nó ra một cách nhanh chóng được không.”
"Lỗ nhỏ nó đầy rồi sao còn cắn chặt dương vật như vậy? Em còn không rút ra được nữa, lỗ nhỏ của chị tham lam thật đấy, nhưng không sao, em sẽ đút cho chị no nê."
Nói dứt lời, Kỳ Tri Du tiếp tục vừa đi vừa đụ Ôn Xảo, và anh không để Ôn Xảo xuống đất cho đến khi anh lấy ra tất cả những thứ cần thiết để chuẩn bị cho bữa sáng.
Nhưng anh cũng chỉ để chân Ôn Xảo chạm đất chút xíu, vừa đủ để đứng dậy, nhưng vẫn chưa rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ của Ôn Xảo.
Sau đó, Kỳ Tri Du nắm tay Ôn Xảo và dạy cô cách làm bữa sáng, trong khi rướn người về phía trước để đụ vào lỗ nhỏ của cô, nhưng tốc độ đẩy của anh rất chậm rãi, và anh chỉ thỉnh thoảng đâm vào một lần.
Không giống như khi làm bữa trưa và bữa tối, Kỳ Tri Du không nấu quá nhiều cho bữa sáng nên anh làm rất nhanh.
Họ cùng nhau làm bánh sandwich và nấu một ít cháo yến mạch. Khi đến giờ ăn sáng, Kỳ Tri Du cũng không rút dương vật ra, anh ngồi trên ghế của mình và để Ôn Xảo ngồi trên dương vật của mình. Anh bưng một bát cháo yến mạch lên, đút từng thìa cho Ôn Xảo.
Lúc đút cho Ôn Xảo bú, anh còn không quên thúc phần háng vào trong lỗ nhỏ của Ôn Xảo, khiến Ôn Xảo không ngừng run rẩy.
Miệng trên dưới của Ôn Xảo đều bị Kỳ Tri Du lấp đầy đến tận mép, ăn xong một cái sandwich cùng một bát cháo yến mạch nhỏ, Ôn Xảo không muốn vừa ăn vừa bị đụ nữa nên nói: “Tớ no rồi."
Cô vừa dứt lời, Kỳ Tri Du đã đứng dậy ôm cô rồi đè cô xuống bàn ăn.
"Nếu Thất Thất đã no, vậy thì cũng là lúc em bắt đầu nhé..."
Kỳ Tri Du đầu tiên đưa cô vào phòng tắm để rửa sạch, sau đó đưa cô vào bếp trong khi duy trì trạng thái vẫn đang đút vào bên trong lỗ nhỏ của cô.
Trong khoảng thời gian này, Kỳ Tri Du không đè Ôn Xảo xuống và đụ cô mạnh mẽ như trước, mà dương vật của anh được đút bên trong lỗ nhỏ và chưa từng rút ra.
Hễ anh bế côđi loanh quanh, dương vật anh thỉnh thoảng lại thọc ra thụt vào bên trong lỗ nhỏ của cô khiến cho âm hộ cô phun ra tung tóe dâm thủy, muốn anh đút ra để cô xuống.
Nhưng Kỳ Tri Du lại ôm cô chặt hơn, thẳng thừng nói: “Thất Thất, chị còn nhớ những gì trước đây chị nói với em không, đợi em lớn lên sẽ ăn tươi em, ừm ... âm hộ của chị bây giờ chính là đang ăn dương vật của em, có ngon không ạ? Em có thể đút chị ăn mỗi ngày."
Nghe Kỳ Tri Du nói như vậy, Ôn Xảo muốn nói rằng cô chưa bao giờ nói điều đó, nhưng sau khi nghĩ lại, cô đột nhiên nhận ra rằng cô đã nói điều đó khi họ gặp nhau lần đầu tiên ...
*
Lúc đó họ mới quen nhau được hai, ba tháng, Kỳ Tri Du từ khi biết Ôn Xảo và anh học cùng trường nên cứ sau giờ tan học, anh đều đến lớp chơi với cô, cho đến buổi trưa, hai người họ vẫn sẽ cùng nhau đi đến nhà ăn của trường để ăn.
Khi đó Kỳ Tri Du vẫn chưa chuyển đến nhà bà ngoại để ở, cha mẹ anh hàng ngày đều bận đến sáng sớm mới về, lại thường xuyên đi công tác nên hoàn toàn không thể chăm sóc anh, cũng không nấu ăn cho anh, vì vậy họ đã thuê một bảo mẫu về để chăm sóc anh.
Nhưng bảo mẫu thấy chủ thuê mình cũng không quan tâm nhiều đến con cái của mình, lâu dần bày ấy cũng không quan tâm nhiều đến Kỳ Tri Du, thường xuyên chiếu lệ và lười biếng, hơn nữa tính cách Kỳ Tri Du khi đó tương đối hướng nội, cũng không biết cách nói với cha mẹ, điều này cũng khiến bảo mẫu trở nên ngày một được nước làm tới.
Người bảo mẫu này không hề đánh đập và hành hạ Kỳ Tri Du, nhưng bà ấy không làm gì sau khi nhận tiền, bà ấy chỉ đợi cho đến khi cha mẹ của Kỳ Tri Du sắp về nhà mới đi thu dọn, dọn dẹp vệ sinh, nếu không bà ấy sẽ lười biếng không làm gì cả, cũng sẽ không chuẩn bị bữa sáng và bữa tối cho Kỳ Tri Du, cùng lắm là mua cho anh một mẩu bánh mì và để anh ăn lót dạ cho có vậy đó.
Lúc đó việc đói bụng với Kỳ Tri Du như cơm bữa vậy đó, bữa duy nhất anh có thể ăn nó trong ngày là khi ăn trưa ở căng tin của trường, nhưng vì đã quen với cơn đói nên buổi trưa anh thường không ăn nhiều.
Thấy anh ăn ít, Ôn Xảo gắp cho anh miếng đùi gà đặt vào trong bát anh: “Cậu gầy quá, ăn nhiều một chút.”
Nhưng Kỳ Tri Du không ăn chiếc đùi gà đó, bởi vì anh đã ăn trưa với Ôn Xảo gần hai tháng nay, và anh thấy rằng Ôn Xảo thích ăn chân gà, vì thế lúc này đây anh không có ý định đi đụng phần đùi gà.
"Chị, không phải chị thích nhất ăn đùi gà sao? Chị đưa đùi gà cho em, chị ăn cái gì?"
Ôn Xảo nghe thấy câu nói này liền lắc đầu, “Không phải đâu.” Sau đó, cô cố ý hù dọa anh nói: “Hừ hừu, chị của em là quái vật, chính là thích ăn những đứa trẻ da mỏng thịt mềm như em đó, nhưng em gầy quá, nên sẽ phải vỗ béo em cho đến khi em lớn lên, tới lúc đó chị một ngụm ăn sạch em.”
Nghe cô nói như vậy, Kỳ Tri Du tựa hồ thực sự bị dọa cho sợ hãi, sững người vài giây, sau đó duỗi hai tay ra trước mặt cô, run giọng nói: "Chị, ăn đi..."
Ôn Xảo không ngờ Kỳ Tri Du lại coi trọng những lời nói nhảm của cô là thật, cô không nhịn được cười, sau đó hôn lên má anh.
...
Bây giờ nghĩ lại chuyện này, Ôn Xảo ngượng ngùng tới mức không biết nên nói cái gì.
Khi còn bé cô cho anh ăn chân gà, lớn lên anh lại cho cô ăn gậy thịt của mình, Ôn Xảo không biết mình lãi hay lỗ trong chuyện này.
Cô bây giờ chỉ biết lỗ nhỏ của mình bây giờ không ăn nổi dương vật rồi, thực sự ăn không nổi nữa rồi, “A…a… không ổn rồi… lỗ nhỏ của tớ no rồi, không ăn được dương vật của cậu nữa, cậu có thể kéo nó ra một cách nhanh chóng được không.”
"Lỗ nhỏ nó đầy rồi sao còn cắn chặt dương vật như vậy? Em còn không rút ra được nữa, lỗ nhỏ của chị tham lam thật đấy, nhưng không sao, em sẽ đút cho chị no nê."
Nói dứt lời, Kỳ Tri Du tiếp tục vừa đi vừa đụ Ôn Xảo, và anh không để Ôn Xảo xuống đất cho đến khi anh lấy ra tất cả những thứ cần thiết để chuẩn bị cho bữa sáng.
Nhưng anh cũng chỉ để chân Ôn Xảo chạm đất chút xíu, vừa đủ để đứng dậy, nhưng vẫn chưa rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ của Ôn Xảo.
Sau đó, Kỳ Tri Du nắm tay Ôn Xảo và dạy cô cách làm bữa sáng, trong khi rướn người về phía trước để đụ vào lỗ nhỏ của cô, nhưng tốc độ đẩy của anh rất chậm rãi, và anh chỉ thỉnh thoảng đâm vào một lần.
Không giống như khi làm bữa trưa và bữa tối, Kỳ Tri Du không nấu quá nhiều cho bữa sáng nên anh làm rất nhanh.
Họ cùng nhau làm bánh sandwich và nấu một ít cháo yến mạch. Khi đến giờ ăn sáng, Kỳ Tri Du cũng không rút dương vật ra, anh ngồi trên ghế của mình và để Ôn Xảo ngồi trên dương vật của mình. Anh bưng một bát cháo yến mạch lên, đút từng thìa cho Ôn Xảo.
Lúc đút cho Ôn Xảo bú, anh còn không quên thúc phần háng vào trong lỗ nhỏ của Ôn Xảo, khiến Ôn Xảo không ngừng run rẩy.
Miệng trên dưới của Ôn Xảo đều bị Kỳ Tri Du lấp đầy đến tận mép, ăn xong một cái sandwich cùng một bát cháo yến mạch nhỏ, Ôn Xảo không muốn vừa ăn vừa bị đụ nữa nên nói: “Tớ no rồi."
Cô vừa dứt lời, Kỳ Tri Du đã đứng dậy ôm cô rồi đè cô xuống bàn ăn.
"Nếu Thất Thất đã no, vậy thì cũng là lúc em bắt đầu nhé..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.