Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng Lên Giường
Chương 40: Một Số Ý Nghĩ, Càng Bị Kìm Nén, Thì Nó Lại Càng Điên Rồ
Phù Dung Dạ Vũ
03/02/2024
Khi Ôn Xảo vừa đi vào trong phòng của bà nội, Kỳ Tri Du liền đã có ý định muốn đi cùng cô.
Nhưng nghĩ đây là chuyện gia đình của cô, anh không thể tùy tiện mở miệng hỏi, đành phải ngoan ngoãn ngồi trên sô pha trong phòng khách chờ Ôn Xảo quay lại.
Mãi cho đến khi mơ hồ nghe được câu nói của Ôn Xảo “Sao cậu lại ở đây?”, anh mới đi theo đến đó.
Khi Kỳ Tri Du đi đến trước cửa phòng, anh tình cờ nghe thấy Ôn Xảo và Hà Ngạn đang nói chuyện.
Anh hoàn toàn không ngờ rằng Hà Ngạn sẽ xuất hiện ở đây, anh sửng sốt vài giây, còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, cơ thể anh đã phản ứng trước hơn một bước, đẩy cửa xông vào, xông tới nắm lấy tay cảu Ôn Xảo.
Mãi cho đến khi nắm được tay Ôn Xảo, Kỳ Tri Du mới nhận ra rằng anh hình như hơi bốc đồng.
Nhưng anh không dễ dàng mà buông tay như vậy, ngược lại càng nắm chặt hơn, "Thất Thất..."
Nhìn Kỳ Tri Du bên cạnh, rồi quay đầu nhìn Hà Ngạn trước mặt, Ôn Xảo thật lòng muốn chết quắt cho xong.
Liệu bây giờ cô chạy trốn vẫn còn kịp chăng? !
Hiển nhiên, hiện tại cho dù cô có muốn rời đi cũng đã muộn, chỉ có thể giả bộ lãnh đạm, duy trì nụ cười ngượng ngùng mà không mất vẻ lịch thiệp.
Áo khoác giữ ấm mà Ôn Xảo và Kỳ Tri Du mặc hôm nay là của cùng một hãng, tuy một chiếc là kiểu mẫu của nam một chiếc là kiểu mẫu của nữ nhưng kiểu dáng tương tự nhau, hơn nữa một đen một trắng, nhìn như đồ vậy.
Lúc này trong khi hai người còn nắm chặt tay nhau, trong mắt người ngoài giống như đôi trẻ đang trong thời kỳ yêu đương mặn nồng.
Hà Ngạn quen biết Kỳ Tri Du, trước đây khi anh đến tìm Ôn Xảo, chin lần rưỡi trong số mười lần anh ta sẽ bắt gặp thấy Kỳ Tri Du và Ôn Xảo đang ở cùng nhau, và anh ta cũng biết rằng họ là bạn thanh mai trúc mã của nhau.
Nhưng Hà Ngạn ban đầu không xem Kỳ Tri Du là tình địch cho mấy lắm, bởi vì anh ta nghĩ rằng nếu Ôn Xảo và Kỳ Tri Du là bạn thanh mai trúc mã với nhau, nên họ muốn bên nhau thì nhất định phải ở bên nhau từ lâu rồi, nếu đã không có thì cho thấy rõ họ không thể nào bên nhau.
Nhưng bây giờ nhìn thấy hai người bọn họ như vậy, Hà Ngạn có chút không xác định: "Hai người... Hai người các cậu là đã bên nhau rồi sao?"
Những lời này vừa nói ra, cả Ôn Xảo và Kỳ Tri Du đều đồng loạt sững sờ.
Nếu là ở hoàn cảnh khác, Ôn Xảo sẽ chỉ nói vài câu mơ hồ để gạt bỏ vấn đề, nhưng bây giờ cô không thể nói như vậy.
Cô không thể thừa nhận rằng mặc dù cô và Kỳ Tri Du đã tiếp xúc với nhau ở một khoảng cách không cự li, nhưng họ vẫn chưa xác nhận mối quan hệ của họ và cô không chắc Kỳ Tri Du đang nghĩ gì.
Nhưng nếu trực tiếp phủ nhận, sẽ có rất nhiều phiền phức...
Nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu, Ôn Xảo cuối cùng vẫn lựa chọn phủ nhận: "Không có, chúng tớ chỉ là bạn bè..."
Nghe thấy Ôn Xảo nói như vậy, sắc mặt Kỳ tri Du nhất thời tối sầm lại ngay lập tức.
Anh bắt đầu hối hận vì trước đây anh đã trực tiếp phủ nhận mối quan hệ của anh với Ôn Xảo trước mặt các bạn cùng lớp, anh không biết cảm giác của Ôn Xảo khi nghe anh phủ nhận mối quan hệ của hai người như thế nào, nhưng khi nghe Ôn Xảo nói hai người chỉ là bạn bè, anh cảm thấy trong lòng rất đau, nhưng không thể làm gì được.
Anh thật muốn nhốt Ôn Xảo lại, giam cầm cô bên người, để cô chỉ có thể cười với anh, ánh mắt không rơi vào người người khác được...
Nhưng anh sợ nếu thật sự làm như vậy, Ôn Xảo sẽ hận anh, cho nên anh chỉ có thể tiếp tục đè nén chính mình.
Anh không biết là, có một số ý nghĩ, càng đè nén, thì khi ý nghĩ đó mất kiểm soát sẽ càng điên cuồng...
Ví dụ như hiện tại, anh đã không thể kiềm chế được bản thân nữa, sắc mặt âm trầm đáng sợ, khiến cho những người khác có mặt ở đó tự nhiên cảm thấy hoảng sợ một cách vô cớ.
Ôn Xảo lúc này ngược lại không để ý tới vẻ mặt của Kỳ Tri Du, bởi vì cô lúng túng muốn chết được đến mức đầu óc như nhũn ra, cho nên không thể quan tâm đến những chuyện khác.
May mắn thay, tình huống gượng gạo này đã sớm bị ông bà đang nghỉ ngơi trong nhà phá vỡ, thực ra từ khi họ đi vào cửa đến nay cũng mới có mấy phút, nhưng ông bà của Ôn Xảo tính tình không được tốt cho lắm, mới chưa được mấy phút liền bắt đầu chê bai họ phiền phức.
Vì vậy, tất cả bọn họ chỉ còn biết mà ủ rũ lùi về, sau khi rời đi, để tránh tình huống lúng túng như vừa rồi, Ôn Xảo phớt lờ Kỳ Tri Du và Hà Ngạn, và chạy đến chỗ Ôn Vũ để hỏi về tình hình bà nội ... …
Nhưng nghĩ đây là chuyện gia đình của cô, anh không thể tùy tiện mở miệng hỏi, đành phải ngoan ngoãn ngồi trên sô pha trong phòng khách chờ Ôn Xảo quay lại.
Mãi cho đến khi mơ hồ nghe được câu nói của Ôn Xảo “Sao cậu lại ở đây?”, anh mới đi theo đến đó.
Khi Kỳ Tri Du đi đến trước cửa phòng, anh tình cờ nghe thấy Ôn Xảo và Hà Ngạn đang nói chuyện.
Anh hoàn toàn không ngờ rằng Hà Ngạn sẽ xuất hiện ở đây, anh sửng sốt vài giây, còn chưa kịp suy nghĩ rõ ràng rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, cơ thể anh đã phản ứng trước hơn một bước, đẩy cửa xông vào, xông tới nắm lấy tay cảu Ôn Xảo.
Mãi cho đến khi nắm được tay Ôn Xảo, Kỳ Tri Du mới nhận ra rằng anh hình như hơi bốc đồng.
Nhưng anh không dễ dàng mà buông tay như vậy, ngược lại càng nắm chặt hơn, "Thất Thất..."
Nhìn Kỳ Tri Du bên cạnh, rồi quay đầu nhìn Hà Ngạn trước mặt, Ôn Xảo thật lòng muốn chết quắt cho xong.
Liệu bây giờ cô chạy trốn vẫn còn kịp chăng? !
Hiển nhiên, hiện tại cho dù cô có muốn rời đi cũng đã muộn, chỉ có thể giả bộ lãnh đạm, duy trì nụ cười ngượng ngùng mà không mất vẻ lịch thiệp.
Áo khoác giữ ấm mà Ôn Xảo và Kỳ Tri Du mặc hôm nay là của cùng một hãng, tuy một chiếc là kiểu mẫu của nam một chiếc là kiểu mẫu của nữ nhưng kiểu dáng tương tự nhau, hơn nữa một đen một trắng, nhìn như đồ vậy.
Lúc này trong khi hai người còn nắm chặt tay nhau, trong mắt người ngoài giống như đôi trẻ đang trong thời kỳ yêu đương mặn nồng.
Hà Ngạn quen biết Kỳ Tri Du, trước đây khi anh đến tìm Ôn Xảo, chin lần rưỡi trong số mười lần anh ta sẽ bắt gặp thấy Kỳ Tri Du và Ôn Xảo đang ở cùng nhau, và anh ta cũng biết rằng họ là bạn thanh mai trúc mã của nhau.
Nhưng Hà Ngạn ban đầu không xem Kỳ Tri Du là tình địch cho mấy lắm, bởi vì anh ta nghĩ rằng nếu Ôn Xảo và Kỳ Tri Du là bạn thanh mai trúc mã với nhau, nên họ muốn bên nhau thì nhất định phải ở bên nhau từ lâu rồi, nếu đã không có thì cho thấy rõ họ không thể nào bên nhau.
Nhưng bây giờ nhìn thấy hai người bọn họ như vậy, Hà Ngạn có chút không xác định: "Hai người... Hai người các cậu là đã bên nhau rồi sao?"
Những lời này vừa nói ra, cả Ôn Xảo và Kỳ Tri Du đều đồng loạt sững sờ.
Nếu là ở hoàn cảnh khác, Ôn Xảo sẽ chỉ nói vài câu mơ hồ để gạt bỏ vấn đề, nhưng bây giờ cô không thể nói như vậy.
Cô không thể thừa nhận rằng mặc dù cô và Kỳ Tri Du đã tiếp xúc với nhau ở một khoảng cách không cự li, nhưng họ vẫn chưa xác nhận mối quan hệ của họ và cô không chắc Kỳ Tri Du đang nghĩ gì.
Nhưng nếu trực tiếp phủ nhận, sẽ có rất nhiều phiền phức...
Nhưng sau khi suy nghĩ hồi lâu, Ôn Xảo cuối cùng vẫn lựa chọn phủ nhận: "Không có, chúng tớ chỉ là bạn bè..."
Nghe thấy Ôn Xảo nói như vậy, sắc mặt Kỳ tri Du nhất thời tối sầm lại ngay lập tức.
Anh bắt đầu hối hận vì trước đây anh đã trực tiếp phủ nhận mối quan hệ của anh với Ôn Xảo trước mặt các bạn cùng lớp, anh không biết cảm giác của Ôn Xảo khi nghe anh phủ nhận mối quan hệ của hai người như thế nào, nhưng khi nghe Ôn Xảo nói hai người chỉ là bạn bè, anh cảm thấy trong lòng rất đau, nhưng không thể làm gì được.
Anh thật muốn nhốt Ôn Xảo lại, giam cầm cô bên người, để cô chỉ có thể cười với anh, ánh mắt không rơi vào người người khác được...
Nhưng anh sợ nếu thật sự làm như vậy, Ôn Xảo sẽ hận anh, cho nên anh chỉ có thể tiếp tục đè nén chính mình.
Anh không biết là, có một số ý nghĩ, càng đè nén, thì khi ý nghĩ đó mất kiểm soát sẽ càng điên cuồng...
Ví dụ như hiện tại, anh đã không thể kiềm chế được bản thân nữa, sắc mặt âm trầm đáng sợ, khiến cho những người khác có mặt ở đó tự nhiên cảm thấy hoảng sợ một cách vô cớ.
Ôn Xảo lúc này ngược lại không để ý tới vẻ mặt của Kỳ Tri Du, bởi vì cô lúng túng muốn chết được đến mức đầu óc như nhũn ra, cho nên không thể quan tâm đến những chuyện khác.
May mắn thay, tình huống gượng gạo này đã sớm bị ông bà đang nghỉ ngơi trong nhà phá vỡ, thực ra từ khi họ đi vào cửa đến nay cũng mới có mấy phút, nhưng ông bà của Ôn Xảo tính tình không được tốt cho lắm, mới chưa được mấy phút liền bắt đầu chê bai họ phiền phức.
Vì vậy, tất cả bọn họ chỉ còn biết mà ủ rũ lùi về, sau khi rời đi, để tránh tình huống lúng túng như vừa rồi, Ôn Xảo phớt lờ Kỳ Tri Du và Hà Ngạn, và chạy đến chỗ Ôn Vũ để hỏi về tình hình bà nội ... …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.