Chương 113: Cung quy
Đông Tà Tiểu Tiểu
29/05/2024
Chuyện giảm bớt chi phí hậu cung dưới sự hợp tác của Triệu Thanh Uyển, Lương phi và Lan phi đã chính thức được tiến hành.
Đại thần tiền triều nghe nói, lần này đa phần đều cùng nhất trí tán thưởng một hậu hai phi.
Khen Triệu Thanh Uyển là hiền hậu, còn Lương phi và Lan phi đều là hiền phi.
Cũng nịnh nọt khen hoàng đế như Tiêu Sát có hiền hậu hiền phi, là phúc của hoàng gia, là phúc của Đại Phụng.
Tuy biết họ chưa chắc khen từ thật đáy lòng, nhưng lần này nữ nhân mình yêu có thể nhận được nhiều lời khen của đại thần trong triều đến thế, Tiêu Sát đương nhiên kiêu ngạo và tự hạo.
Hắn đương nhiên cũng ban thưởng cho Lương phi và Lan phi, sau đó cũng dành chút thời gian đến Thường Ninh Điện và Y Lan Điện cùng các nàng ăn cơm.
Hai người này đều muốn hắn có thể ở lại qua đêm, có điều đều bị Tiêu Sát lấy cớ chính vụ bận rộn mà từ chối.
Tuy đều thấy mất mát nhưng việc kiểu này vì mặt mũi, họ đương nhiên không tiện nói thẳng.
Dù gì trong mắt những phi tần khác trong cung, trong thời gian hỗ trợ hoàng hậu xử lý việc ở hậu cung, trừ hoàng hậu, các nàng đã được xem là hai người sủng ái nhất rồi.
Ngay cả sủng ái dành cho Dĩnh phi và Tuệ quý nhân lần trước cũng không bằng.
Tiêu Sát thỉnh thoảng ban ân cho Lương phi và Lan phi, cuộc sống của hoàng hậu Triệu Thanh Uyển cũng tốt hơn một chút.
Ít nhất hai người họ trong khoảng thời gian này sẽ không gây chuyện với nàng.
Những phi tần khác có thể xem là không có động tĩnh.
Có điều sự bình an này chỉ duy trì được gần hai tháng.
Trưa nay, Triệu Thanh Uyển và Hoắc Liên Liên đang ở đông thiên điện chơi với An Ninh, Tiểu Toàn Tử đột nhiên chạy vào bẩm báo: "Nương nương, Uyên Loan Điện xảy ra chuyện."
"Xảy ra chuyện gì?"
"Hồi nương nương, Lan phi ở Uyên Loan Điện muốn đánh Tuệ quý nhân."
"Cái gì? Sao Lan phi lại đánh nàng ấy?"
"Nô tỳ nghe nói Tuệ quý nhân bán đồ mình thêu ra ngoài cung, bị người của Lan phi nương nương bắt gặp, vậy nên bảo cung nữ thái giám dọn ghế ra, muốn đánh Tuệ quý nhân."
"Còn có việc này? Liên Liên, ngươi theo ta đến Uyên Loan Điện đi, nếu Tuệ quý nhân bị thương thì còn có ngươi chữa trị."
"Vâng, Liên Liên đi với hoàng hậu."
Triệu Thanh Uyển giao An Ninh cho hai bà vú, sau đó cùng Hoắc Liên Liên, Vân Tụ và Tiểu Toàn Tử vội vàng đến Uyên Loan Điện.
Còn chưa đến nơi, nàng đã nghe tiếng đánh và tiếng Tuệ quý nhân kêu la thê thảm bên trong, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén.
Tiểu Toàn Tử cao giọng báo: "Hoàng hậu nương nương giá lâm."
"Thần thiếp tham kiến hoàng hậu."
"Nô tỳ tham kiến hoàng hậu."
"Nô tài tham kiến hoàng hậu."
Lan phi, Tào tiệp dư, Thẩm quý nhân và tất cả cung nhân hành lễ với Triệu Thanh Uyển
Hai thái giám đánh Tuệ quý nhân cũng dừng lại.
"Thần thiếp than kiến hoàng hậu nương nương." Tuệ quý nhân vừa yếu ớt nói vừa định xoay người leo xuống muốn hành lễ với nàng.
Triệu Thanh Uyển thấy thế vội ngăn cản: "Tuệ quý nhân cứ ở yên đấy. Vân Tụ, ngươi đi đỡ Tuệ quý nhân, cẩn thận đừng để nàng ấy bị ngã."
"Vâng."
Vân Tụ đang định chạy qua đỡ Tuệ quý nhân ở trên ghế đứng dậy, Lan phi lập tức quát ngừng: "Hoàng hậu nương nương đợi đã. Tuệ quý nhân làm trái cung quy, thần thiếp còn chưa phạt nàng ta xong, sao có thể đứng dậy? Tiểu Quý Tử, Tiểu Duẫn Tử, còn không tiếp tục đánh cho bổn cung! Không đánh đủ hai mươi đại bản không được dừng!"
"Vâng!"
"Bổn cung là hoàng hậu, bổn cung chưa hạ lệnh, các ngươi ai dám đánh Tuệ quý nhân tiếp?"
"Vâng."
Hai thái giám của Y Lan Điện thấy Triệu Thanh Uyển nổi giận, khó xử nhìn Lan phi, sau đó cúi đầu, không dám đánh Tuệ quý nhân nữa.
Lan phi nổi cơn thịnh nộ.
Nàng ta luôn không vừa mắt Tuệ quý nhân, cũng chính vì Tuệ quý nhân là lần trước nàng ta mới bị phạt cấm túc.
Thù này nàng ta luôn ghi nhớ.
Khó khăn lắm mới bắt được nhược điểm của Tuệ quý nhân, hơn nữa ngay khi bản thân đang cầm quyền hỗ trợ xử lý việc cung, có cơ hội quang minh chính đại trừng trị Tuệ quý nhân, nàng ta sao có thể buông tha chứ!
Lan phi lập tức lớn tiếng: "Hoàng hậu, Tuệ quý nhân làm trái cung quy, nhờ người lén đưa đồ thêu mang ra ngoài cung bán, bị thần thiếp bắt gặp. Thần thiếp trách phạt nàng ta cũng vì cung quy, hoàng hậu sao lại che chở Tuệ quý nhân hả?"
"Lan phi, Tuệ quý nhân có làm trái cung quy hay không bổn cung sẽ đích thân điều tra. Cho dù sau khi chứng thực đúng như lời Lan phi nói, Lan phi hôm nay cũng không thể tùy tiện tra tấn phi tần. Phi tần là người của hoàng thượng! Tuệ quý nhân là người của hoàng thượng! Lan phi ở trước mặt hạ nhân tự ý tra tấn Tuệ quý nhân chính là đánh vào mặt hoàng thượng, Lan phi bảo hoàng thượng gác mặt mũi đi đâu đây?"
"Thần thiếp chỉ đang giúp hoàng thượng giữ cung quy, làm gì đánh vào mặt ngài ấy? Hoàng hậu đừng có ngậm máu phun người!"
Thấy Triệu Thanh Uyển nói hành động của mình đánh vào mặt Tiêu Sát, Lan phi lập tức có chút kiêng kị, nhưng nàng ta đang nổi nóng, nếu hôm nay không đánh Tuệ quý nhân hai mươi đại bản, nàng ta khó mà cam tâm.
"Giữ gìn cung quy có rất nhiều cách, nếu bổn cung không nhớ lầm, cách Lan phi trừng trị Tuệ quý nhân là dùng cho cung nhân bình thường đúng không? Bổn cung không nhớ trong cung quy có viết phi tần nhờ người mang đồ thêu ra ngoài cung bán sẽ bị đánh hai mươi trượng. Tào quý nhân, Thẩm quý nhân, hai muội có từng nghe qua không?"
Triệu Thanh Uyển biết Lan phi đang mượn cơ hội để trả thù Tuệ quý nhân, tuy nàng và Tuệ quý nhân không thân thiết nhưng từ khi nàng ra khỏi lãnh cung, mỗi lần thỉnh an Tuệ quý nhân đều cung kính nghe theo, vô cùng tôn trọng nàng, hoàn toàn không giống những phi tần khác ngoài mặt tôn trọng, nhưng nàng vừa nhìn là biết họ chỉ đang qua loa có lệ mà thôi.
Nghe Triệu Thanh Uyển hỏi, Tào tiệp dư và Thẩm quý nhân cúi đầu đáp: "Hồi hoàng hậu nương nương, thần thiếp chưa từng nghe nói."
Triệu Thanh Uyển tỏ rõ thái độ bảo vệ Tuệ quý nhân, dù Tào tiệp dư ủng hộ Lan phi trừng trị Tuệ quý nhân cũng không dám ủng hộ.
"Lan phi có từng nghe qua chưa?"
"Hoàng hậu, đúng là trước đây thần thiếp chưa từng nghe nói, nhưng bất cứ chuyện gì cũng có khởi đầu? Cung nhân lén đem đồ ra ngoài cung bán bị phạt hai mươi trượng, dựa vào đâu phi tần thì không đánh được? Phi tần là chủ tử, chủ tử làm trái cung quy, cung nhân bên dưới sẽ học theo, sau này đều làm trái cung quy, thế chẳng phải hoàng cung sau này sẽ trở nên lộn xộn sao? Hừ, hôm nay đừng nói là chỉ phạt Tuệ quý nhân hai mươi đại bản, cho dù phạt bốn mươi cái thần thiếp cũng không thấy quá đáng!"
Thấy không có ai ủng hộ mình, Lan phi tuy tức giận nhưng hôm nay nàng ta đã nắm chắc chứng cứ Tuệ quý nhân làm trái cung quy, nàng ta không tin Triệu Thanh Uyển có thể làm được gì mình, vậy nên vẫn khăng khăng tranh cãi.
Đại thần tiền triều nghe nói, lần này đa phần đều cùng nhất trí tán thưởng một hậu hai phi.
Khen Triệu Thanh Uyển là hiền hậu, còn Lương phi và Lan phi đều là hiền phi.
Cũng nịnh nọt khen hoàng đế như Tiêu Sát có hiền hậu hiền phi, là phúc của hoàng gia, là phúc của Đại Phụng.
Tuy biết họ chưa chắc khen từ thật đáy lòng, nhưng lần này nữ nhân mình yêu có thể nhận được nhiều lời khen của đại thần trong triều đến thế, Tiêu Sát đương nhiên kiêu ngạo và tự hạo.
Hắn đương nhiên cũng ban thưởng cho Lương phi và Lan phi, sau đó cũng dành chút thời gian đến Thường Ninh Điện và Y Lan Điện cùng các nàng ăn cơm.
Hai người này đều muốn hắn có thể ở lại qua đêm, có điều đều bị Tiêu Sát lấy cớ chính vụ bận rộn mà từ chối.
Tuy đều thấy mất mát nhưng việc kiểu này vì mặt mũi, họ đương nhiên không tiện nói thẳng.
Dù gì trong mắt những phi tần khác trong cung, trong thời gian hỗ trợ hoàng hậu xử lý việc ở hậu cung, trừ hoàng hậu, các nàng đã được xem là hai người sủng ái nhất rồi.
Ngay cả sủng ái dành cho Dĩnh phi và Tuệ quý nhân lần trước cũng không bằng.
Tiêu Sát thỉnh thoảng ban ân cho Lương phi và Lan phi, cuộc sống của hoàng hậu Triệu Thanh Uyển cũng tốt hơn một chút.
Ít nhất hai người họ trong khoảng thời gian này sẽ không gây chuyện với nàng.
Những phi tần khác có thể xem là không có động tĩnh.
Có điều sự bình an này chỉ duy trì được gần hai tháng.
Trưa nay, Triệu Thanh Uyển và Hoắc Liên Liên đang ở đông thiên điện chơi với An Ninh, Tiểu Toàn Tử đột nhiên chạy vào bẩm báo: "Nương nương, Uyên Loan Điện xảy ra chuyện."
"Xảy ra chuyện gì?"
"Hồi nương nương, Lan phi ở Uyên Loan Điện muốn đánh Tuệ quý nhân."
"Cái gì? Sao Lan phi lại đánh nàng ấy?"
"Nô tỳ nghe nói Tuệ quý nhân bán đồ mình thêu ra ngoài cung, bị người của Lan phi nương nương bắt gặp, vậy nên bảo cung nữ thái giám dọn ghế ra, muốn đánh Tuệ quý nhân."
"Còn có việc này? Liên Liên, ngươi theo ta đến Uyên Loan Điện đi, nếu Tuệ quý nhân bị thương thì còn có ngươi chữa trị."
"Vâng, Liên Liên đi với hoàng hậu."
Triệu Thanh Uyển giao An Ninh cho hai bà vú, sau đó cùng Hoắc Liên Liên, Vân Tụ và Tiểu Toàn Tử vội vàng đến Uyên Loan Điện.
Còn chưa đến nơi, nàng đã nghe tiếng đánh và tiếng Tuệ quý nhân kêu la thê thảm bên trong, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén.
Tiểu Toàn Tử cao giọng báo: "Hoàng hậu nương nương giá lâm."
"Thần thiếp tham kiến hoàng hậu."
"Nô tỳ tham kiến hoàng hậu."
"Nô tài tham kiến hoàng hậu."
Lan phi, Tào tiệp dư, Thẩm quý nhân và tất cả cung nhân hành lễ với Triệu Thanh Uyển
Hai thái giám đánh Tuệ quý nhân cũng dừng lại.
"Thần thiếp than kiến hoàng hậu nương nương." Tuệ quý nhân vừa yếu ớt nói vừa định xoay người leo xuống muốn hành lễ với nàng.
Triệu Thanh Uyển thấy thế vội ngăn cản: "Tuệ quý nhân cứ ở yên đấy. Vân Tụ, ngươi đi đỡ Tuệ quý nhân, cẩn thận đừng để nàng ấy bị ngã."
"Vâng."
Vân Tụ đang định chạy qua đỡ Tuệ quý nhân ở trên ghế đứng dậy, Lan phi lập tức quát ngừng: "Hoàng hậu nương nương đợi đã. Tuệ quý nhân làm trái cung quy, thần thiếp còn chưa phạt nàng ta xong, sao có thể đứng dậy? Tiểu Quý Tử, Tiểu Duẫn Tử, còn không tiếp tục đánh cho bổn cung! Không đánh đủ hai mươi đại bản không được dừng!"
"Vâng!"
"Bổn cung là hoàng hậu, bổn cung chưa hạ lệnh, các ngươi ai dám đánh Tuệ quý nhân tiếp?"
"Vâng."
Hai thái giám của Y Lan Điện thấy Triệu Thanh Uyển nổi giận, khó xử nhìn Lan phi, sau đó cúi đầu, không dám đánh Tuệ quý nhân nữa.
Lan phi nổi cơn thịnh nộ.
Nàng ta luôn không vừa mắt Tuệ quý nhân, cũng chính vì Tuệ quý nhân là lần trước nàng ta mới bị phạt cấm túc.
Thù này nàng ta luôn ghi nhớ.
Khó khăn lắm mới bắt được nhược điểm của Tuệ quý nhân, hơn nữa ngay khi bản thân đang cầm quyền hỗ trợ xử lý việc cung, có cơ hội quang minh chính đại trừng trị Tuệ quý nhân, nàng ta sao có thể buông tha chứ!
Lan phi lập tức lớn tiếng: "Hoàng hậu, Tuệ quý nhân làm trái cung quy, nhờ người lén đưa đồ thêu mang ra ngoài cung bán, bị thần thiếp bắt gặp. Thần thiếp trách phạt nàng ta cũng vì cung quy, hoàng hậu sao lại che chở Tuệ quý nhân hả?"
"Lan phi, Tuệ quý nhân có làm trái cung quy hay không bổn cung sẽ đích thân điều tra. Cho dù sau khi chứng thực đúng như lời Lan phi nói, Lan phi hôm nay cũng không thể tùy tiện tra tấn phi tần. Phi tần là người của hoàng thượng! Tuệ quý nhân là người của hoàng thượng! Lan phi ở trước mặt hạ nhân tự ý tra tấn Tuệ quý nhân chính là đánh vào mặt hoàng thượng, Lan phi bảo hoàng thượng gác mặt mũi đi đâu đây?"
"Thần thiếp chỉ đang giúp hoàng thượng giữ cung quy, làm gì đánh vào mặt ngài ấy? Hoàng hậu đừng có ngậm máu phun người!"
Thấy Triệu Thanh Uyển nói hành động của mình đánh vào mặt Tiêu Sát, Lan phi lập tức có chút kiêng kị, nhưng nàng ta đang nổi nóng, nếu hôm nay không đánh Tuệ quý nhân hai mươi đại bản, nàng ta khó mà cam tâm.
"Giữ gìn cung quy có rất nhiều cách, nếu bổn cung không nhớ lầm, cách Lan phi trừng trị Tuệ quý nhân là dùng cho cung nhân bình thường đúng không? Bổn cung không nhớ trong cung quy có viết phi tần nhờ người mang đồ thêu ra ngoài cung bán sẽ bị đánh hai mươi trượng. Tào quý nhân, Thẩm quý nhân, hai muội có từng nghe qua không?"
Triệu Thanh Uyển biết Lan phi đang mượn cơ hội để trả thù Tuệ quý nhân, tuy nàng và Tuệ quý nhân không thân thiết nhưng từ khi nàng ra khỏi lãnh cung, mỗi lần thỉnh an Tuệ quý nhân đều cung kính nghe theo, vô cùng tôn trọng nàng, hoàn toàn không giống những phi tần khác ngoài mặt tôn trọng, nhưng nàng vừa nhìn là biết họ chỉ đang qua loa có lệ mà thôi.
Nghe Triệu Thanh Uyển hỏi, Tào tiệp dư và Thẩm quý nhân cúi đầu đáp: "Hồi hoàng hậu nương nương, thần thiếp chưa từng nghe nói."
Triệu Thanh Uyển tỏ rõ thái độ bảo vệ Tuệ quý nhân, dù Tào tiệp dư ủng hộ Lan phi trừng trị Tuệ quý nhân cũng không dám ủng hộ.
"Lan phi có từng nghe qua chưa?"
"Hoàng hậu, đúng là trước đây thần thiếp chưa từng nghe nói, nhưng bất cứ chuyện gì cũng có khởi đầu? Cung nhân lén đem đồ ra ngoài cung bán bị phạt hai mươi trượng, dựa vào đâu phi tần thì không đánh được? Phi tần là chủ tử, chủ tử làm trái cung quy, cung nhân bên dưới sẽ học theo, sau này đều làm trái cung quy, thế chẳng phải hoàng cung sau này sẽ trở nên lộn xộn sao? Hừ, hôm nay đừng nói là chỉ phạt Tuệ quý nhân hai mươi đại bản, cho dù phạt bốn mươi cái thần thiếp cũng không thấy quá đáng!"
Thấy không có ai ủng hộ mình, Lan phi tuy tức giận nhưng hôm nay nàng ta đã nắm chắc chứng cứ Tuệ quý nhân làm trái cung quy, nàng ta không tin Triệu Thanh Uyển có thể làm được gì mình, vậy nên vẫn khăng khăng tranh cãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.