Chương 91: Tuyên bố
Đông Tà Tiểu Tiểu
29/05/2024
Hôm sau thức dậy, cả hai ăn ý không nhắc đến chuyện không vui xảy ra, chỉ như đôi phu thê ân ái xuống giường, Triệu Thanh Uyển giúp Tiêu Sát mặc long bào, búi tóc, rửa mặt.
Sau khi nhìn theo hắn đến Kim Loan Điện thượng triều, nàng đi xem An Ninh một chút rồi bắt tay xử lý việc của mình, trước mắt bảo Vân Tụ gọi tất cả cung nhân của Phượng Nghi Điện đến, nói rằng nàng có việc muốn tuyên bố.
Từ khi gả vào hoàng cung, vào Phượng Nghi Điện, trước khi vào lãnh cung, Triệu Thanh Uyển chưa từng tuyên bố chuyện gì trước mặt tất cả cung nhân ở Phượng Nghi Điện.
Hôm nay là lần đầu tiên.
Mọi người lập tức nhận ra rằng hoàng hậu bây giờ đã khác.
Tất cả nhanh chóng tập trung trước sân, cung kính hàng lễ: "Nô tỳ, nô tài tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
"Bình thân. Hôm nay bổn cung có ba việc muốn tuyên bố với các ngươi. Việc thứ nhất, hiện tại Thuần thái phi đang ở tây thiên điện của Phượng Nghi Cung chúng ta. Thuần thái phi là trưởng bối của bổn cung, cũng là chủ tử của các ngươi, từ nay về sau các ngươi bắt buộc phải kính trọng Thuần thái phi như với bổn cung, không được nghị luận sau lưng chủ tử, kẻ nào vi phạm, Phượng Nghi Điện của bổn cung sẽ không giữ lại, có hiểu chưa?"
"Vâng, nô tỳ, nô tài hiểu rồi." Tất cả cung nhân cúi đầu lớn tiếng đáp.
Triệu Thanh Uyển mỉm cười quay đầu nhìn Thuần thái phi đứng sau, gật đầu với bà.
Thuần thái phi rưng rưng, bà đi theo hoàng hậu biết tri ân báo đáp như Triệu Thanh Uyển, nửa đời sau sẽ có phúc hưởng rồi.
Triệu Thanh Uyển tiếp tục tuyên bố: "Việc thứ hai, bắt đầu từ ngày mai tất cả phi tần sẽ đến Phượng Nghi Điện thỉnh an mỗi ngày. Phượng Nghi Điện phải làm gương tốt cho lục cung, mọi người trong điện không được làm việc chậm trễ như trước đây, có nhớ chưa?"
"Vâng, nô tỳ, nô tài ghi nhớ."
"Tốt. Việc thứ ba... Tiểu An Tử, ngươi lên đây!"
Triệu Thanh Uyển nhìn đến hàng thứ hai, gọi một thái giám tên Tiểu An Tử.
Thái giám này từng là người duy nhất ở lại Phượng Nghi Điện quét dọn sau khi nàng bị biếm vào lãnh cung.
Trời mưa đêm đó nàng có thể lẻn vào Phượng Nghi Điện, cùng Tiêu Sát triền miên đều nhờ gã mở cửa.
Vậy nên nàng tin thái giám này chắc chắn là người trung thành tận tâm với mình.
Nghe Triệu Thanh Uyển gọi tên, Tiểu An Tử cúi đầu bước lên trước: "Bẩm hoàng hậu nương nương, nô tài sợ phạm húy An Ninh công chúa nên đã tự mình quyết định sửa tên thành Tiểu Toàn Tử. Sau này nương nương cứ gọi nô tài là Tiểu Toàn Tử là được."
"Tiểu Toàn Tử? Không ngờ ngươi có thể nghĩ đến An Ninh công chúa, đúng là có lòng, vậy sau này bổn cung gọi ngươi là Tiểu Toàn Tử."
"Vâng, tạ hoàng hậu nương nương khen ngợi."
"Tiểu Toàn Tử, bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi chính là chưởng sự thái giám của Phượng Nghi Điện. Tất cả cung nhân trong Phượng Nghi Điện trừ Vân Tụ ra đều nghe ngươi sai khiến. Ngươi phải thường xuyên đốc thúc họ làm việc, không được chậm trễ, có nghe hay không?"
"Vâng. Tạ hoàng hậu nương nương đề bạt nô tài, nô tài nhất định sẽ tận tâm tận lực làm tốt chưởng sự thái giám của Phượng Nghi Điện, quyết không khiến nương nương thất vọng."
Tiểu Toàn Tử không ngờ không có dấu hiệu nào báo trước, hoàng hậu cũng không tìm gã nói chuyện, gã đột nhiên trở thành chưởng sự thái giám của Phượng Nghi Điện, từ một thái giám bình thường trở thành một trong những thái giám có quyền lực tối cao nhất hậu cung.
Tiểu Toàn Tử thụ sủng nhược kinh, đồng thời vô cùng cảm kích.
Sau khi bình tĩnh lại, Tiểu Toàn Tử mới nhớ có lẽ vì đêm mưa mùa hè năm trước, hắn lén cho hoàng hậu vào Phượng Nghi Điện, đúng là chỉ một hành động bình thường lại xoay chuyển vận mệnh nửa đời sau của gã.
"Được rồi, hôm nay bổn cung muốn nói từng đó, đều giải tán đi."
"Vâng."
Sau khi cung nhân lui xuống, Vân Tụ tiến lên xin chỉ thị: "Nương nương, Lan phi bị hoàng thượng cấm túc ba tháng, hiện còn chưa tròn một tháng, lát nữa nô tỳ có cần đến Y Lan Điện truyền nàng ta ngày mai đến Phượng Nghi Điện thỉnh an không?"
"Nếu đã còn trong thời gian cấm túc, Y Lan Điện cũng không cho phép ai ra vào, vậy không cần truyền nàng ta ngày mai tới."
"Vâng, nô tỳ biết rồi."
Sau khi biết ý chủ tử, Vân Tụ lập tức đến những điện khác truyền ý chỉ của Triệu Thanh Uyển.
Nhóm Lương phi, Dĩnh phi và Tào tiệp dư sau nghe ý chỉ này, ngoài mặt đều hân hoan, tươi cười khách sáo với Vân Tụ một hai câu, nhưng trong lòng thì mỗi người một suy tính.
Chỉ có Tuệ quý nhân là thật sự chờ mong.
Từ khi trở thành phi tần của hoàng thượng đến nay, nàng vẫn chưa có cơ hội lấy thân phận phi tần thỉnh an hoàng hậu.
Ngày mai là lần đầu tiên.
Với nàng, điều này tượng trưng cho người làm thiếp thất như nàng được chính thất như hoàng hậu công nhân.
Nàng sao có thể không kích động được?
Sau khi Vân Tụ đi, Thẩm quý nhân quay đầu hỏi Tào tiệp dư: "Tào tỷ tỷ, ngày mai đi thỉnh an hoàng hậu nương nương, chúng ta có phải nên chuẩn bị lễ vật cho nương nương và An ninh công chúa không?"
"Theo lý thuyết thì nên vậy. Dù gì hoàng hậu cũng mới từ lãnh cung trở về, là việc mừng, hơn nữa An Ninh công chúa còn là trưởng công chúa của hoàng thượng, song hỉ lâm môn."
"Nhưng muội lại nghe nói xưa nay hoàng hậu nương nương không thích trang sức châu báu, muội muội không biết nên tặng lễ vật gì cho tốt. Tào tỷ tỷ có ý kiến gì không?" Thẩm quý nhân cau mày hỏi.
Tuệ quý nhân ở cạnh cũng sầu não.
Gia cảnh nàng bần hàn, không những không có mẫu tộc giúp đỡ, mỗi tháng còn phải gửi tiền trợ cấp về nhà cho huynh tẩu, trong tay không có gì quý giá cả.
Có thì cũng đều là đồ hoàng thượng ban thưởng.
Đưa đồ hoàng thượng ban thưởng qua tay hoàng hậu, nếu bị hoàng thượng nhìn thấy chắc sẽ rất mất mặt đúng không?
"Ta cũng giống muội muội, nào có ý kiến gì chứ? Cứ chọn một hai món quý giá đi, dù sao chúng ta tặng gì cũng không thể lọt vào mắt hoàng hậu. Được rồi, ngày mai còn phải dậy sớm thỉnh an hoàng hậu, muốn vào trong nghỉ ngơi nhiều một chút. Hai vị muội muội cứ tự nhiên."
Dứt lời, Tào tiệp dư xoay người vào chủ điện.
Có điều nàng ta không phải đi ngủ, mà là tìm kiếm trong hộp trang sức xem ngày mai nên tặng gì cho Triệu Thanh Uyển và An Ninh công chúa đây.
Đích thân hoàng thượng đón Triệu Thanh Uyển ra khỏi lãnh cung, quyền lực ở hậu cung chắc chắn sẽ trở về tay hoàng hậu Triệu Thanh Uyển.
Bắt đầu từ ngày mai, Lương phi và Dĩnh phi sẽ thất thế rồi.
Vậy nên đối tượng sau này nàng cần nịnh nọt không phải họ, mà là Triệu Thanh Uyển.
Sau khi nhìn theo hắn đến Kim Loan Điện thượng triều, nàng đi xem An Ninh một chút rồi bắt tay xử lý việc của mình, trước mắt bảo Vân Tụ gọi tất cả cung nhân của Phượng Nghi Điện đến, nói rằng nàng có việc muốn tuyên bố.
Từ khi gả vào hoàng cung, vào Phượng Nghi Điện, trước khi vào lãnh cung, Triệu Thanh Uyển chưa từng tuyên bố chuyện gì trước mặt tất cả cung nhân ở Phượng Nghi Điện.
Hôm nay là lần đầu tiên.
Mọi người lập tức nhận ra rằng hoàng hậu bây giờ đã khác.
Tất cả nhanh chóng tập trung trước sân, cung kính hàng lễ: "Nô tỳ, nô tài tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."
"Bình thân. Hôm nay bổn cung có ba việc muốn tuyên bố với các ngươi. Việc thứ nhất, hiện tại Thuần thái phi đang ở tây thiên điện của Phượng Nghi Cung chúng ta. Thuần thái phi là trưởng bối của bổn cung, cũng là chủ tử của các ngươi, từ nay về sau các ngươi bắt buộc phải kính trọng Thuần thái phi như với bổn cung, không được nghị luận sau lưng chủ tử, kẻ nào vi phạm, Phượng Nghi Điện của bổn cung sẽ không giữ lại, có hiểu chưa?"
"Vâng, nô tỳ, nô tài hiểu rồi." Tất cả cung nhân cúi đầu lớn tiếng đáp.
Triệu Thanh Uyển mỉm cười quay đầu nhìn Thuần thái phi đứng sau, gật đầu với bà.
Thuần thái phi rưng rưng, bà đi theo hoàng hậu biết tri ân báo đáp như Triệu Thanh Uyển, nửa đời sau sẽ có phúc hưởng rồi.
Triệu Thanh Uyển tiếp tục tuyên bố: "Việc thứ hai, bắt đầu từ ngày mai tất cả phi tần sẽ đến Phượng Nghi Điện thỉnh an mỗi ngày. Phượng Nghi Điện phải làm gương tốt cho lục cung, mọi người trong điện không được làm việc chậm trễ như trước đây, có nhớ chưa?"
"Vâng, nô tỳ, nô tài ghi nhớ."
"Tốt. Việc thứ ba... Tiểu An Tử, ngươi lên đây!"
Triệu Thanh Uyển nhìn đến hàng thứ hai, gọi một thái giám tên Tiểu An Tử.
Thái giám này từng là người duy nhất ở lại Phượng Nghi Điện quét dọn sau khi nàng bị biếm vào lãnh cung.
Trời mưa đêm đó nàng có thể lẻn vào Phượng Nghi Điện, cùng Tiêu Sát triền miên đều nhờ gã mở cửa.
Vậy nên nàng tin thái giám này chắc chắn là người trung thành tận tâm với mình.
Nghe Triệu Thanh Uyển gọi tên, Tiểu An Tử cúi đầu bước lên trước: "Bẩm hoàng hậu nương nương, nô tài sợ phạm húy An Ninh công chúa nên đã tự mình quyết định sửa tên thành Tiểu Toàn Tử. Sau này nương nương cứ gọi nô tài là Tiểu Toàn Tử là được."
"Tiểu Toàn Tử? Không ngờ ngươi có thể nghĩ đến An Ninh công chúa, đúng là có lòng, vậy sau này bổn cung gọi ngươi là Tiểu Toàn Tử."
"Vâng, tạ hoàng hậu nương nương khen ngợi."
"Tiểu Toàn Tử, bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi chính là chưởng sự thái giám của Phượng Nghi Điện. Tất cả cung nhân trong Phượng Nghi Điện trừ Vân Tụ ra đều nghe ngươi sai khiến. Ngươi phải thường xuyên đốc thúc họ làm việc, không được chậm trễ, có nghe hay không?"
"Vâng. Tạ hoàng hậu nương nương đề bạt nô tài, nô tài nhất định sẽ tận tâm tận lực làm tốt chưởng sự thái giám của Phượng Nghi Điện, quyết không khiến nương nương thất vọng."
Tiểu Toàn Tử không ngờ không có dấu hiệu nào báo trước, hoàng hậu cũng không tìm gã nói chuyện, gã đột nhiên trở thành chưởng sự thái giám của Phượng Nghi Điện, từ một thái giám bình thường trở thành một trong những thái giám có quyền lực tối cao nhất hậu cung.
Tiểu Toàn Tử thụ sủng nhược kinh, đồng thời vô cùng cảm kích.
Sau khi bình tĩnh lại, Tiểu Toàn Tử mới nhớ có lẽ vì đêm mưa mùa hè năm trước, hắn lén cho hoàng hậu vào Phượng Nghi Điện, đúng là chỉ một hành động bình thường lại xoay chuyển vận mệnh nửa đời sau của gã.
"Được rồi, hôm nay bổn cung muốn nói từng đó, đều giải tán đi."
"Vâng."
Sau khi cung nhân lui xuống, Vân Tụ tiến lên xin chỉ thị: "Nương nương, Lan phi bị hoàng thượng cấm túc ba tháng, hiện còn chưa tròn một tháng, lát nữa nô tỳ có cần đến Y Lan Điện truyền nàng ta ngày mai đến Phượng Nghi Điện thỉnh an không?"
"Nếu đã còn trong thời gian cấm túc, Y Lan Điện cũng không cho phép ai ra vào, vậy không cần truyền nàng ta ngày mai tới."
"Vâng, nô tỳ biết rồi."
Sau khi biết ý chủ tử, Vân Tụ lập tức đến những điện khác truyền ý chỉ của Triệu Thanh Uyển.
Nhóm Lương phi, Dĩnh phi và Tào tiệp dư sau nghe ý chỉ này, ngoài mặt đều hân hoan, tươi cười khách sáo với Vân Tụ một hai câu, nhưng trong lòng thì mỗi người một suy tính.
Chỉ có Tuệ quý nhân là thật sự chờ mong.
Từ khi trở thành phi tần của hoàng thượng đến nay, nàng vẫn chưa có cơ hội lấy thân phận phi tần thỉnh an hoàng hậu.
Ngày mai là lần đầu tiên.
Với nàng, điều này tượng trưng cho người làm thiếp thất như nàng được chính thất như hoàng hậu công nhân.
Nàng sao có thể không kích động được?
Sau khi Vân Tụ đi, Thẩm quý nhân quay đầu hỏi Tào tiệp dư: "Tào tỷ tỷ, ngày mai đi thỉnh an hoàng hậu nương nương, chúng ta có phải nên chuẩn bị lễ vật cho nương nương và An ninh công chúa không?"
"Theo lý thuyết thì nên vậy. Dù gì hoàng hậu cũng mới từ lãnh cung trở về, là việc mừng, hơn nữa An Ninh công chúa còn là trưởng công chúa của hoàng thượng, song hỉ lâm môn."
"Nhưng muội lại nghe nói xưa nay hoàng hậu nương nương không thích trang sức châu báu, muội muội không biết nên tặng lễ vật gì cho tốt. Tào tỷ tỷ có ý kiến gì không?" Thẩm quý nhân cau mày hỏi.
Tuệ quý nhân ở cạnh cũng sầu não.
Gia cảnh nàng bần hàn, không những không có mẫu tộc giúp đỡ, mỗi tháng còn phải gửi tiền trợ cấp về nhà cho huynh tẩu, trong tay không có gì quý giá cả.
Có thì cũng đều là đồ hoàng thượng ban thưởng.
Đưa đồ hoàng thượng ban thưởng qua tay hoàng hậu, nếu bị hoàng thượng nhìn thấy chắc sẽ rất mất mặt đúng không?
"Ta cũng giống muội muội, nào có ý kiến gì chứ? Cứ chọn một hai món quý giá đi, dù sao chúng ta tặng gì cũng không thể lọt vào mắt hoàng hậu. Được rồi, ngày mai còn phải dậy sớm thỉnh an hoàng hậu, muốn vào trong nghỉ ngơi nhiều một chút. Hai vị muội muội cứ tự nhiên."
Dứt lời, Tào tiệp dư xoay người vào chủ điện.
Có điều nàng ta không phải đi ngủ, mà là tìm kiếm trong hộp trang sức xem ngày mai nên tặng gì cho Triệu Thanh Uyển và An Ninh công chúa đây.
Đích thân hoàng thượng đón Triệu Thanh Uyển ra khỏi lãnh cung, quyền lực ở hậu cung chắc chắn sẽ trở về tay hoàng hậu Triệu Thanh Uyển.
Bắt đầu từ ngày mai, Lương phi và Dĩnh phi sẽ thất thế rồi.
Vậy nên đối tượng sau này nàng cần nịnh nọt không phải họ, mà là Triệu Thanh Uyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.