Cuộc Chiến Tranh Đoạt Của Nữ Phụ
Quyển 1 - Chương 2
Thích ăn thịt đều là ăn hóa
25/07/2020
Edit: Thanh UyênBeta: Dương Tử Nguyệt
P/s: Nữ bác sĩ Diệu Ny 36D trong lòng tớ :))
Ngô Diệu Ny sắp xếp lại kịch bản của thế giới này trong đầu một chút.
Tại thế giới này, chủ yếu lấy bối cảnh y học, là câu chuyện về nam chính Đoạn Ức Hi và nữ chính Lâm Tuyết Sương. Hai người quen nhau khi học ở Đại học Y khoa, cũng được công nhận là người yêu. Sau đó, Đoạn Ức Hi và Lâm Tuyết Sương lại vì hiểu lầm nào đó mà chia tay.
Lúc này, Ngô Diệu Ny vừa tốt nghiệp Đại học Y, sau đó làm thực tập sinh tại một bệnh viện. Cô phát hiện đàn anh mà mình thầm mến thời đại học lại là chủ nhiệm Khoa Ngoại – nơi cô thực tập. Cô mừng như điên, một lòng bám lấy Đoạn Ức Hi, dùng mọi thủ đoạn để chiếm được sự chú ý của anh ta.
Đầu tiên là lấy thân phận đàn em của Đoạn Ức Hi để tiếp cận anh ta, sau khi biết anh ta đã chia tay với Lâm Tuyết Sương, lại càng muốn thừa cơ chen vào. Nhưng mà trong lòng anh ta chỉ có Lâm Tuyết Sương, còn đối với cô chỉ là đàn anh chiếu cố đàn em mà thôi.
Thấy thế, Ngô Diệu Ny dùng thủ đoạn để xảy ra tình một đêm với nam chính, hơn nữa sau khi xong việc thì ép nam chính Đoạn Ức Hi phải cưới mình. Cùng lúc ấy, nữ chính cũng trở về.
Lúc trở về, Lâm Tuyết Sương còn xinh đẹp và giỏi giang hơn so với lúc học đại học, khiến Đoạn Ức Hi không thể tự kềm chế nỗi lòng mình được. Nhưng khi vợ sắp cưới của anh là Ngô Diệu Ny phát hiện, cô ta sao có thể tha thứ cho Lâm Tuyết Sương? Cô ta hận Lâm Tuyết Sương thấu xương nên không ngừng uy hiếp, hãm hại.
Nhưng cô làm nhiều chuyện như vậy không những không thể đánh bại Lâm Tuyết Sương, mà ngược lại còn khiến cho Đoạn Ức Hi ghét mình, khiến cho anh càng không muốn nhìn thấy cô. Kết quả là Ngô Diệu Ny trở thành vật hi sinh, còn nam nữ chính sống hạnh phúc bên nhau.
Đúng là một bộ truyện tình yêu cẩu huyết [1]! Ngô Diệu Ny bức xúc.
[1] cẩu huyết: hay còn gọi là “máu chó”, là những tình tiết lặp đi lặp lại ở những truyện/phim đến nhàm chán hoặc những tình tiết gây ức chế cho người đọc
Điều cẩu huyết nhất là cô trở thành nữ phụ thầm mến nam chính Đoạn Ức Hi, vì muốn ở cạnh Đoạn Ức Hi mà đã phá hoại tình yêu của anh ta và nữ chính Lâm Tuyết Sương. Nữ phụ độc ác Ngô Diệu Ny.
Mà hiện tại, câu chuyện này đã phát triển đến phần nữ phụ đến làm y tá ở bệnh viện, hơn nữa còn xảy ra tình một đêm với nam chính, cốt truyện tiếp theo chính là nữ phụ Ngô Diệu Ny chạy đến trước mặt Đoạn Ức Hi yêu cầu anh ta phụ trách, hơn nữa còn phải cưới cô.
Trời ạ, cô cực kì phỉ nhổ hành vi của nữ phụ, cóc ba chân khó kiếm, đàn ông trên đời này còn nhiều, cần gì phải phá hư hình tượng của mình như vậy? Kết quả người chịu khổ vẫn là mình.
[Chú ý: Độ hảo cảm hiện tại của nam chính với người chơi là 30%, nhưng vì kế hoạch ngày hôm qua của cô nên đã giảm còn 20%.]
Sau khi nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Ngô Diệu Ny càng muốn hộc máu, người chịu thiệt quả nhiên vẫn là cô, thật vất vả mới kiếm được 30% giá trị hảo cảm, chỉ vì chuyện hôm qua mà bị trừ mất 10%, công lý ở đâu?!
Cứ theo tình hình này, biết khi nào mới có thể tăng lên 100%?
“Cũng đâu thể đổi nam chính được!” Ngô Diệu Ny yêu cầu bằng vẻ mặt đau khổ.
[Không thể, nam chính là do hệ thống quy định, một khi thay đổi nam chính, thế giới này cũng sẽ thay đổi theo. Cho nên không thể thay đổi lung tung, yêu cầu của cô bị bác bỏ!]
“Được rồi.” Quả nhiên, hy vọng của cô quá xa vời mà.
Hôm sau, Ngô Diệu Ny vẫn đi làm như bình thường, bởi vì có toàn bộ ký ức của nữ phụ nên không đến mức để lộ ra dấu vết.
“Diệu Ny, cậu đến rồi.”
Vừa đến nơi làm việc, một cô gái có hơi mập mạp gọi Ngô Diệu Ny lại với giọng lo lắng.
Ngô Diệu Ny nhớ rõ, đây là người bạn đầu tiên của nữ phụ ở bệnh viện, cô gái đó tên là Lý Tô, thân hình có hơi béo, rất thích ăn vặt, không có sức chống cự với trai đẹp, nhưng lại không có ý gì xấu, là người bạn rất dễ ở chung.
“Có chuyện gì sao, Lý Tô?”
“Đây là hồ sơ bệnh án mà chủ nhiệm Đoạn đang cần, cậu mau đi đưa đi!”
Lý Tô cầm tập hồ sơ bệnh án đưa cho Ngô Diệu Ny, thúc giục cô mau đi đưa cho Đoạn Ức Hi.
Ngô Diệu Ny nhớ, trước đây cô vẫn luôn là người phụ trách những tư liệu mà Đoạn Ức Hi yêu cầu. Phần tư liệu này vốn đã phải đưa cho anh từ hôm qua, hôm qua cũng là ngày mà Ngô Diệu Ny phải trực ban, nhưng vì cô cảm thấy khó chịu trong người nên đã xin phép quản lý, mơ mơ màng màng thế nào mà cô đã quên mất chuyện này luôn rồi.
Nếu đổi lại là những người khác, Lý Tô chắc chắn sẽ đi giao giùm. Nhưng vì là Đoạn Ức Hi nên cô không dám, mọi người trong bệnh viện đều biết, mặc dù Đoạn Ức Hi là một người đàn ông rất đẹp trai, nhưng tính tình lại kém đến mức “người, thần đều phẫn nộ”, lại càng nghiêm khắc hơn nếu làm việc qua loa, gần như không ai dám “rút lông trên người hổ”.
Cho nên, không ai dám giúp Ngô Diệu Ny đi đưa đống hồ sơ này.
Mà Ngô Diệu Ny cũng không cần người khác đi đưa giúp mình, cô phải dựa vào cơ hội này để cứu lại độ hảo cảm của Đoạn Ức Hi.
Nghĩ vậy, Ngô Diệu Ny quay đầu nói cảm ơn với Lý Tô rồi đi đến văn phòng của Đoạn Ức Hi.
Đi đến cửa văn phòng, Ngô Diệu Ny thay đổi biểu cảm thẹn thùng, sợ hãi trên mặt rồi mới gõ cửa. Sau khi nghe được tiếng “Mời vào”, cô mở cửa. Đoạn Ức Hi đang ngồi nghiên cứu tài liệu ca bệnh, thấy Ngô Diệu Ny đi đến trước mặt cũng chỉ liếc một cái cho có lệ, sau đó tiếp tục ngồi nghiên cứu.
Ngô Diệu Ny thấy thế có chút sợ hãi nói: “Tài liệu của bệnh nhân mà anh cần em để ở đây, nếu không còn việc gì khác thì em ra ngoài trước!” Cô không hề nhắc một chữ về chuyện hôm qua.
Nói xong, không đợi Đoạn Ức Hi trả lời, cô nhanh chóng chạy ra ngoài.
Chạy đến chỗ rẽ, xác định Đoạn Ức Hi không có gọi mình lại, Ngô Diệu Ny mới tháo mặt nạ xuống, lộ ra biểu cảm lạnh nhạt.
Cô làm vậy là có nguyên nhân.
Lúc trước, ‘Ngô Diệu Ny’ vẫn luôn bám lấy Đoạn Ức Hi, chỉ cần Đoạn Ức Hi muốn gặp cô, ngoắc tay với cô một cái là cô sẽ chạy đến như một con chó nhỏ. Còn sự tồn tại của Lâm Tuyết Sương luôn ở trong tâm trí anh ta, hi vọng không tới, nên không cần so sánh cũng biết vị trí của ai nặng hơn trong lòng Đoạn Ức Hi.
Đàn ông là thế, cái gì không có được mới là tốt nhất. Vì vậy bây giờ cô muốn thay đổi ấn tượng mà lúc trước Ngô Diệu Ny để lại anh ta, để anh ta biết rằng Ngô Diệu Ny cũng không phải là kẻ gọi thì đến mà đuổi thì đi.
Nhìn bộ dạng chạy trối chết của Ngô Diệu Ny, khoé miệng Đoạn Ức Hi hơi nhếch lên, có chút nghi ngờ vì sao hôm nay cô bé kia lại không giống như trước, nhưng bản thân lại thấy cô đáng yêu hơn trước nhiều, không giống trước đây dính lấy anh không rời. Nhớ đến chuyện tối hôm đó xảy ra tình một đêm, Đoạn Ức Hi càng thêm có thiện cảm với Ngô Diệu Ny.
Nhưng mà anh đáng sợ đến vậy sao? Sao cô bé kia nhìn thấy mình lại như nhìn thấy thú dữ vậy? Không phải trước kia cứ nhìn thấy mình đã sư huynh này sư huynh nọ sao? Mấy ngày trước cô bé còn ở cạnh mình, gọi đàn anh, đàn anh, sao sau khi xảy ra tình một đêm lại muốn trốn tránh anh?
Nhận thức được chuyện này khiến Đoạn Ức Hi có chút không thoải mái, không được, anh nhất định phải kéo lại sự chú ý của cô bé kia.
Cho nên mới nói, Đoạn thiếu gia đúng là một người thật ninh ba [2].
[1] Ninh ba 拧巴: Chỉ người có tính cách khó chiều, thích phân rõ cao thấp này nọ.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với người chơi tăng lên 10%. Hiện tại là 30%.]
Ngô Diệu Ny nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vẫn muốn hộc máu. Diễn đến như vậy chỉ đổi được 10% thôi á? 10% này vì chuyện tình một đêm mà giảm xuống, bây giờ chẳng qua là trở lại cho đúng giá trị ban đầu của nó.
Ngô Diệu Ny đứng tám chuyện với y tá khác nên không phát hiện được Đoạn Ức Hi đang đi tới chỗ mình. Lúc này cô cười rất vui vẻ, nụ cười như hoa rơi vào đôi mắt sâu thẳm của Đoạn Ức Hi, vô cùng hấp dẫn.
Anh kiềm lòng không được mà đi về phía cô, đến khi khoảng cách của hai người còn chưa tới năm bước chân thì Đoạn Ức Hi phát hiện mình thất thố [3].
[3] thất thố: cư xử không như bình thường, không theo nguyên tắc
Mà lúc này, đã có không ít người nhìn chằm chằm anh.
Đoạn Ức Hi xấu hổ ho khan một tiếng, đi tới cạnh bên người Ngô Diệu Ny, cười nói: “Diệu Ny, đi kiểm tra phòng cùng tôi,”
Gương mặt của Đoạn Ức Hi vốn đã cực kỳ yêu nghiệt giờ cười lên lại càng làm say lòng các y tá ở đó, ánh mắt họ như có những vì sao nhỏ.
Có điều trong số đó không có Ngô Diệu Ny, cô chỉ cảm thấy có chút thẹn thùng rồi sợ hãi gật đầu với Đoạn Ức Hi.
Đoạn Ức Hi có chút kinh ngạc, không phải anh không biết gương mặt mình có bao nhiêu lực sát thương đối với phụ nữ, vừa rồi anh cố ý cười với Ngô Diệu Ny một cái nhưng đối phương chỉ thẹn thùng gật đầu, trong mắt không hề có chút mê mẩn.
Lại nhìn những nữ y tá đang trong trạng thái mê mẩn kia, mị lực của anh không hề giảm.
Đoạn Ức Hi càng thêm vừa lòng với Ngô Diệu Ny.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với người chơi tăng lên 15%. Hiện tại là 45%.]
Sau khi Ngô Diệu Ny nghe được thông báo của hệ thống, trong lòng vô cùng kích động, cuối cùng độ hảo cảm cũng chịu tăng lên rồi.
Đoạn Ức Hi đang đi phía trước, đột nhiên xoay người nhìn Ngô Diệu Ny đang đi phía sau, mở miệng hỏi:
“Cơ thể vẫn tốt chứ?”
Hôm qua lúc đi làm, anh thấy cả người Ngô Diệu Ny đều là những vết xanh tím, là đàn ông anh sẽ thấy kiêu ngạo nhưng đồng thời khi nhìn thấy Ngô Diệu Ny nhíu chặt lông mày vẫn có chút áy náy. Đối với lần đầu của một cô gái, anh đúng là quá phóng túng.
Cho nên là đàn ông nên Đoạn Ức Hi chỉ đơn thuần là muốn quan tâm cô gái trước mắt này một chút mà thôi.
Ngô Diệu Ny đương nhiên biết Đoạn Ức Hi đang hỏi là chuyện gì, hình ảnh tối hôm đó lại xuất hiện trong đầu cô lần nữa, khuôn mặt Ngô Diệu Ny không tự chủ được mà đỏ lên.
Đầu cũng cúi thấp hơn.
Đoạn Ức Hi thấy vậy càng thêm vui vẻ, cả người rất vui sướng. Nói thật, câu hỏi lúc nãy của anh cũng chỉ xuất phát từ quan tâm mới hỏi han một chút, nhưng nhìn phản ứng của cô bé này, anh cảm thấy rất hấp dẫn. Hơn nữa rõ ràng cô bé kia là có ý với mình.
Đàn ông là vậy, mặc dù không thích người phụ nữ đó, nhưng người phụ nữ đó lại thích anh ta, anh ta sẽ vui vẻ, đây là bản chất.
Đoạn Ức Hi đi đến gần, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe, nói bên tai Ngô Diệu Ny: “Tiểu yêu tinh.”
Hơi thở nam tính của hắn phả vào tai cô khiến nó càng lúc càng đỏ, nếu không phải còn đi kiểm tra phòng bệnh, Đoạn Ức Hi nghĩ có lẽ hắn đã không kiềm được mà hôn Ngô Diệu Ny rồi.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với người chơi tăng lên 5%. Hiện giờ là 50%. Chú ý: Độ hảo cảm của nam chính đối với nữ chính là 75%.]
Lúc nghe được nửa câu trước, Ngô Diệu Ny rất vui vẻ, nhưng đến khi nghe nửa câu sau thì niềm vui tan thành mây khói. Hệ thống chết tiệt, luôn cố tình hắt nước lạnh vào người cô lúc lòng cô đang tràn ngập tự tin.
Ngô Diệu Ny đi theo Đoạn Ức Hi kiểm tra mấy phòng, cô phải thừa nhận Đoạn Ức Hi cũng có chỗ tốt, anh ta luôn cẩn thận tỉ mỉ với công việc, rất có trách nhiệm, cực kỳ kiên nhẫn với bệnh nhân.
Trách không được nữ chính và nữ phụ bị anh ta làm cho điên đảo.
P/s: Nữ bác sĩ Diệu Ny 36D trong lòng tớ :))
Ngô Diệu Ny sắp xếp lại kịch bản của thế giới này trong đầu một chút.
Tại thế giới này, chủ yếu lấy bối cảnh y học, là câu chuyện về nam chính Đoạn Ức Hi và nữ chính Lâm Tuyết Sương. Hai người quen nhau khi học ở Đại học Y khoa, cũng được công nhận là người yêu. Sau đó, Đoạn Ức Hi và Lâm Tuyết Sương lại vì hiểu lầm nào đó mà chia tay.
Lúc này, Ngô Diệu Ny vừa tốt nghiệp Đại học Y, sau đó làm thực tập sinh tại một bệnh viện. Cô phát hiện đàn anh mà mình thầm mến thời đại học lại là chủ nhiệm Khoa Ngoại – nơi cô thực tập. Cô mừng như điên, một lòng bám lấy Đoạn Ức Hi, dùng mọi thủ đoạn để chiếm được sự chú ý của anh ta.
Đầu tiên là lấy thân phận đàn em của Đoạn Ức Hi để tiếp cận anh ta, sau khi biết anh ta đã chia tay với Lâm Tuyết Sương, lại càng muốn thừa cơ chen vào. Nhưng mà trong lòng anh ta chỉ có Lâm Tuyết Sương, còn đối với cô chỉ là đàn anh chiếu cố đàn em mà thôi.
Thấy thế, Ngô Diệu Ny dùng thủ đoạn để xảy ra tình một đêm với nam chính, hơn nữa sau khi xong việc thì ép nam chính Đoạn Ức Hi phải cưới mình. Cùng lúc ấy, nữ chính cũng trở về.
Lúc trở về, Lâm Tuyết Sương còn xinh đẹp và giỏi giang hơn so với lúc học đại học, khiến Đoạn Ức Hi không thể tự kềm chế nỗi lòng mình được. Nhưng khi vợ sắp cưới của anh là Ngô Diệu Ny phát hiện, cô ta sao có thể tha thứ cho Lâm Tuyết Sương? Cô ta hận Lâm Tuyết Sương thấu xương nên không ngừng uy hiếp, hãm hại.
Nhưng cô làm nhiều chuyện như vậy không những không thể đánh bại Lâm Tuyết Sương, mà ngược lại còn khiến cho Đoạn Ức Hi ghét mình, khiến cho anh càng không muốn nhìn thấy cô. Kết quả là Ngô Diệu Ny trở thành vật hi sinh, còn nam nữ chính sống hạnh phúc bên nhau.
Đúng là một bộ truyện tình yêu cẩu huyết [1]! Ngô Diệu Ny bức xúc.
[1] cẩu huyết: hay còn gọi là “máu chó”, là những tình tiết lặp đi lặp lại ở những truyện/phim đến nhàm chán hoặc những tình tiết gây ức chế cho người đọc
Điều cẩu huyết nhất là cô trở thành nữ phụ thầm mến nam chính Đoạn Ức Hi, vì muốn ở cạnh Đoạn Ức Hi mà đã phá hoại tình yêu của anh ta và nữ chính Lâm Tuyết Sương. Nữ phụ độc ác Ngô Diệu Ny.
Mà hiện tại, câu chuyện này đã phát triển đến phần nữ phụ đến làm y tá ở bệnh viện, hơn nữa còn xảy ra tình một đêm với nam chính, cốt truyện tiếp theo chính là nữ phụ Ngô Diệu Ny chạy đến trước mặt Đoạn Ức Hi yêu cầu anh ta phụ trách, hơn nữa còn phải cưới cô.
Trời ạ, cô cực kì phỉ nhổ hành vi của nữ phụ, cóc ba chân khó kiếm, đàn ông trên đời này còn nhiều, cần gì phải phá hư hình tượng của mình như vậy? Kết quả người chịu khổ vẫn là mình.
[Chú ý: Độ hảo cảm hiện tại của nam chính với người chơi là 30%, nhưng vì kế hoạch ngày hôm qua của cô nên đã giảm còn 20%.]
Sau khi nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Ngô Diệu Ny càng muốn hộc máu, người chịu thiệt quả nhiên vẫn là cô, thật vất vả mới kiếm được 30% giá trị hảo cảm, chỉ vì chuyện hôm qua mà bị trừ mất 10%, công lý ở đâu?!
Cứ theo tình hình này, biết khi nào mới có thể tăng lên 100%?
“Cũng đâu thể đổi nam chính được!” Ngô Diệu Ny yêu cầu bằng vẻ mặt đau khổ.
[Không thể, nam chính là do hệ thống quy định, một khi thay đổi nam chính, thế giới này cũng sẽ thay đổi theo. Cho nên không thể thay đổi lung tung, yêu cầu của cô bị bác bỏ!]
“Được rồi.” Quả nhiên, hy vọng của cô quá xa vời mà.
Hôm sau, Ngô Diệu Ny vẫn đi làm như bình thường, bởi vì có toàn bộ ký ức của nữ phụ nên không đến mức để lộ ra dấu vết.
“Diệu Ny, cậu đến rồi.”
Vừa đến nơi làm việc, một cô gái có hơi mập mạp gọi Ngô Diệu Ny lại với giọng lo lắng.
Ngô Diệu Ny nhớ rõ, đây là người bạn đầu tiên của nữ phụ ở bệnh viện, cô gái đó tên là Lý Tô, thân hình có hơi béo, rất thích ăn vặt, không có sức chống cự với trai đẹp, nhưng lại không có ý gì xấu, là người bạn rất dễ ở chung.
“Có chuyện gì sao, Lý Tô?”
“Đây là hồ sơ bệnh án mà chủ nhiệm Đoạn đang cần, cậu mau đi đưa đi!”
Lý Tô cầm tập hồ sơ bệnh án đưa cho Ngô Diệu Ny, thúc giục cô mau đi đưa cho Đoạn Ức Hi.
Ngô Diệu Ny nhớ, trước đây cô vẫn luôn là người phụ trách những tư liệu mà Đoạn Ức Hi yêu cầu. Phần tư liệu này vốn đã phải đưa cho anh từ hôm qua, hôm qua cũng là ngày mà Ngô Diệu Ny phải trực ban, nhưng vì cô cảm thấy khó chịu trong người nên đã xin phép quản lý, mơ mơ màng màng thế nào mà cô đã quên mất chuyện này luôn rồi.
Nếu đổi lại là những người khác, Lý Tô chắc chắn sẽ đi giao giùm. Nhưng vì là Đoạn Ức Hi nên cô không dám, mọi người trong bệnh viện đều biết, mặc dù Đoạn Ức Hi là một người đàn ông rất đẹp trai, nhưng tính tình lại kém đến mức “người, thần đều phẫn nộ”, lại càng nghiêm khắc hơn nếu làm việc qua loa, gần như không ai dám “rút lông trên người hổ”.
Cho nên, không ai dám giúp Ngô Diệu Ny đi đưa đống hồ sơ này.
Mà Ngô Diệu Ny cũng không cần người khác đi đưa giúp mình, cô phải dựa vào cơ hội này để cứu lại độ hảo cảm của Đoạn Ức Hi.
Nghĩ vậy, Ngô Diệu Ny quay đầu nói cảm ơn với Lý Tô rồi đi đến văn phòng của Đoạn Ức Hi.
Đi đến cửa văn phòng, Ngô Diệu Ny thay đổi biểu cảm thẹn thùng, sợ hãi trên mặt rồi mới gõ cửa. Sau khi nghe được tiếng “Mời vào”, cô mở cửa. Đoạn Ức Hi đang ngồi nghiên cứu tài liệu ca bệnh, thấy Ngô Diệu Ny đi đến trước mặt cũng chỉ liếc một cái cho có lệ, sau đó tiếp tục ngồi nghiên cứu.
Ngô Diệu Ny thấy thế có chút sợ hãi nói: “Tài liệu của bệnh nhân mà anh cần em để ở đây, nếu không còn việc gì khác thì em ra ngoài trước!” Cô không hề nhắc một chữ về chuyện hôm qua.
Nói xong, không đợi Đoạn Ức Hi trả lời, cô nhanh chóng chạy ra ngoài.
Chạy đến chỗ rẽ, xác định Đoạn Ức Hi không có gọi mình lại, Ngô Diệu Ny mới tháo mặt nạ xuống, lộ ra biểu cảm lạnh nhạt.
Cô làm vậy là có nguyên nhân.
Lúc trước, ‘Ngô Diệu Ny’ vẫn luôn bám lấy Đoạn Ức Hi, chỉ cần Đoạn Ức Hi muốn gặp cô, ngoắc tay với cô một cái là cô sẽ chạy đến như một con chó nhỏ. Còn sự tồn tại của Lâm Tuyết Sương luôn ở trong tâm trí anh ta, hi vọng không tới, nên không cần so sánh cũng biết vị trí của ai nặng hơn trong lòng Đoạn Ức Hi.
Đàn ông là thế, cái gì không có được mới là tốt nhất. Vì vậy bây giờ cô muốn thay đổi ấn tượng mà lúc trước Ngô Diệu Ny để lại anh ta, để anh ta biết rằng Ngô Diệu Ny cũng không phải là kẻ gọi thì đến mà đuổi thì đi.
Nhìn bộ dạng chạy trối chết của Ngô Diệu Ny, khoé miệng Đoạn Ức Hi hơi nhếch lên, có chút nghi ngờ vì sao hôm nay cô bé kia lại không giống như trước, nhưng bản thân lại thấy cô đáng yêu hơn trước nhiều, không giống trước đây dính lấy anh không rời. Nhớ đến chuyện tối hôm đó xảy ra tình một đêm, Đoạn Ức Hi càng thêm có thiện cảm với Ngô Diệu Ny.
Nhưng mà anh đáng sợ đến vậy sao? Sao cô bé kia nhìn thấy mình lại như nhìn thấy thú dữ vậy? Không phải trước kia cứ nhìn thấy mình đã sư huynh này sư huynh nọ sao? Mấy ngày trước cô bé còn ở cạnh mình, gọi đàn anh, đàn anh, sao sau khi xảy ra tình một đêm lại muốn trốn tránh anh?
Nhận thức được chuyện này khiến Đoạn Ức Hi có chút không thoải mái, không được, anh nhất định phải kéo lại sự chú ý của cô bé kia.
Cho nên mới nói, Đoạn thiếu gia đúng là một người thật ninh ba [2].
[1] Ninh ba 拧巴: Chỉ người có tính cách khó chiều, thích phân rõ cao thấp này nọ.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với người chơi tăng lên 10%. Hiện tại là 30%.]
Ngô Diệu Ny nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống vẫn muốn hộc máu. Diễn đến như vậy chỉ đổi được 10% thôi á? 10% này vì chuyện tình một đêm mà giảm xuống, bây giờ chẳng qua là trở lại cho đúng giá trị ban đầu của nó.
Ngô Diệu Ny đứng tám chuyện với y tá khác nên không phát hiện được Đoạn Ức Hi đang đi tới chỗ mình. Lúc này cô cười rất vui vẻ, nụ cười như hoa rơi vào đôi mắt sâu thẳm của Đoạn Ức Hi, vô cùng hấp dẫn.
Anh kiềm lòng không được mà đi về phía cô, đến khi khoảng cách của hai người còn chưa tới năm bước chân thì Đoạn Ức Hi phát hiện mình thất thố [3].
[3] thất thố: cư xử không như bình thường, không theo nguyên tắc
Mà lúc này, đã có không ít người nhìn chằm chằm anh.
Đoạn Ức Hi xấu hổ ho khan một tiếng, đi tới cạnh bên người Ngô Diệu Ny, cười nói: “Diệu Ny, đi kiểm tra phòng cùng tôi,”
Gương mặt của Đoạn Ức Hi vốn đã cực kỳ yêu nghiệt giờ cười lên lại càng làm say lòng các y tá ở đó, ánh mắt họ như có những vì sao nhỏ.
Có điều trong số đó không có Ngô Diệu Ny, cô chỉ cảm thấy có chút thẹn thùng rồi sợ hãi gật đầu với Đoạn Ức Hi.
Đoạn Ức Hi có chút kinh ngạc, không phải anh không biết gương mặt mình có bao nhiêu lực sát thương đối với phụ nữ, vừa rồi anh cố ý cười với Ngô Diệu Ny một cái nhưng đối phương chỉ thẹn thùng gật đầu, trong mắt không hề có chút mê mẩn.
Lại nhìn những nữ y tá đang trong trạng thái mê mẩn kia, mị lực của anh không hề giảm.
Đoạn Ức Hi càng thêm vừa lòng với Ngô Diệu Ny.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với người chơi tăng lên 15%. Hiện tại là 45%.]
Sau khi Ngô Diệu Ny nghe được thông báo của hệ thống, trong lòng vô cùng kích động, cuối cùng độ hảo cảm cũng chịu tăng lên rồi.
Đoạn Ức Hi đang đi phía trước, đột nhiên xoay người nhìn Ngô Diệu Ny đang đi phía sau, mở miệng hỏi:
“Cơ thể vẫn tốt chứ?”
Hôm qua lúc đi làm, anh thấy cả người Ngô Diệu Ny đều là những vết xanh tím, là đàn ông anh sẽ thấy kiêu ngạo nhưng đồng thời khi nhìn thấy Ngô Diệu Ny nhíu chặt lông mày vẫn có chút áy náy. Đối với lần đầu của một cô gái, anh đúng là quá phóng túng.
Cho nên là đàn ông nên Đoạn Ức Hi chỉ đơn thuần là muốn quan tâm cô gái trước mắt này một chút mà thôi.
Ngô Diệu Ny đương nhiên biết Đoạn Ức Hi đang hỏi là chuyện gì, hình ảnh tối hôm đó lại xuất hiện trong đầu cô lần nữa, khuôn mặt Ngô Diệu Ny không tự chủ được mà đỏ lên.
Đầu cũng cúi thấp hơn.
Đoạn Ức Hi thấy vậy càng thêm vui vẻ, cả người rất vui sướng. Nói thật, câu hỏi lúc nãy của anh cũng chỉ xuất phát từ quan tâm mới hỏi han một chút, nhưng nhìn phản ứng của cô bé này, anh cảm thấy rất hấp dẫn. Hơn nữa rõ ràng cô bé kia là có ý với mình.
Đàn ông là vậy, mặc dù không thích người phụ nữ đó, nhưng người phụ nữ đó lại thích anh ta, anh ta sẽ vui vẻ, đây là bản chất.
Đoạn Ức Hi đi đến gần, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe, nói bên tai Ngô Diệu Ny: “Tiểu yêu tinh.”
Hơi thở nam tính của hắn phả vào tai cô khiến nó càng lúc càng đỏ, nếu không phải còn đi kiểm tra phòng bệnh, Đoạn Ức Hi nghĩ có lẽ hắn đã không kiềm được mà hôn Ngô Diệu Ny rồi.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, độ hảo cảm của nam chính đối với người chơi tăng lên 5%. Hiện giờ là 50%. Chú ý: Độ hảo cảm của nam chính đối với nữ chính là 75%.]
Lúc nghe được nửa câu trước, Ngô Diệu Ny rất vui vẻ, nhưng đến khi nghe nửa câu sau thì niềm vui tan thành mây khói. Hệ thống chết tiệt, luôn cố tình hắt nước lạnh vào người cô lúc lòng cô đang tràn ngập tự tin.
Ngô Diệu Ny đi theo Đoạn Ức Hi kiểm tra mấy phòng, cô phải thừa nhận Đoạn Ức Hi cũng có chỗ tốt, anh ta luôn cẩn thận tỉ mỉ với công việc, rất có trách nhiệm, cực kỳ kiên nhẫn với bệnh nhân.
Trách không được nữ chính và nữ phụ bị anh ta làm cho điên đảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.