Cuộc Chiến Tranh Đoạt Nam Chủ Của Nữ Phụ: Nữ Chính Mau Tránh Ra!
Chương 51: Cố Nguyên Phong
Lạc Y Thần
04/03/2016
Âu Thần Dương vội vàng kéo áo vest trên bàn che lên người của Tiết Lạc.
xong liền quay đầu lại đối mặt với con người đang ngả ngớn dựa vào thanh chắn cầu thang, híp đôi mắt gọi đòn đảo qua hai người, đáy mắt hiện lên một tia vô cùng mờ ám.
Chết tiệt! Sao anh có thể quên ngoài anh ra vẫn còn có một người khác có thể đi vào?
Âu Thần Dương cắn răng nghiến lợi trừng trừng mắt nhìn Cố Nguyên Phong đứng dậy, thong thả từng bước xuống cầu thang. Sau lại thoải mái ngồi trên ghế.
Anh ta vừa ngồi xuống. Ánh mắt lại đảo qua. Tận lúc này anh mới nhìn thấy người phụ nữ đang được bạn tốt bải bọc đằng sau.
Người phụ nữ có gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng khả nhân này... không phải là Tiết Lạc sao?
Mắt Cố Nguyên Phong suýt nữa trợn trắng, đảo mắt liếc qua áo vest rộng che trên người cô đột nhiên lại thấy buồn cười. Dùng đàu ngón chân nghĩ anh cũng có thể biết, đằng sau tấm áo vest kia là một phong cảnh kiều diễm đến mức nào.
Đáy mắt ngay sau đó lại mị xuống một đường. Không khỏi nhớ đến hôm hôm trong phòng thay đồ, bộ ngực tròn trịa bị bao bọc bởi áo ngực tình thú mỏng dính. Không biết hôm nay cô ta mặc có phải là dạng đó hay là không.
Trong lòng Cô Nguyên Phong lúc này đúng là có chút không nhận ra tư vị.
Âu Thần Dương rất khồn thích ánh mắt của Cố Nguyên Phong đảo qua người Lạc Y. Anh có thể nhìn ra ánh mắt đó coa ý tứ xâm phạm vô cùng rõ ràng.
Cố Nguyên Phong là người đàn ông không tổi. Âu Thần Dương thừa biết điều đó. Nhưng chính vì cậu ta là người khồn tổi mới khiến anh lo lắng. Nếu lỡ Tiết Lạc lại thích người tà mị phóng khoáng như cậu ta thì anh biết làm sao.
Âu Thần Dương nhíu mày. Càng nghĩ càng thấy lo lắng. Anh thoáng xê dịch người, hoàn hảo che chở Tiết Lạc đằng sau tấm lưng rộng lớn.
Đương nhiên động tác nhỏ này không thể nào thoát khỏi cặp mắt hồ li của Cố Nguyên Phong. Anh nhún nhún vai làm ra vẻ không có gì nhìn bạn tốt. Anh chẳng qua chỉ muốn xem xem người phụ nữ như thế nào có thể làm người giữ mình sạch sẽ như bạn tốt siêu lòng. Chỉ là anh tuyệt đối không nghĩ đến người ấy lại là Tiết Lạc, người dâm đãng vô sỉ mà từ trước đến nay anh nhìn không vào mắt.
Cô ta thay đổi. Anh nhận ra được. Nhưng thay đổi đến mức nào mới có thể làm Âu Thần Dương coi trọng thì cái này rất khó hình dung. Chỉ dựa vào điều này, anh còn phải nhìn cô thêm vài lần.
Thât sự rất muốn khám phá bí mật của cô ta. Cố Nguyên Phong híp mắt thích thú. Ý chia săn mồi mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện. Anh không hề biết, chính suy nghĩ này đã khiến cho anh chìm đắm vào ngọt ngào của cô, chính thức đi vào con đường vạn kiếp bất phục.
Nếu như Âu Thần Dương biết được cuộc gặp gỡ tình cờ hôm nay quyết định tương lai anh sẽ phải chia sẻ thiên hạ với thêm một người đàn ông nữa, không biết anh có hối hận muốn chết hay là không.
Tất nhiên, có hối hận thì đó cũng là chuyện sau này. Bây giờ anh vẫn vó thể thản nhiên cùng với tình địch tán chuyện. Đương nhiên tán chuyện ở đây chính là ngập tràn không tình nguyện.
" Sao cậu lại tới đây?"
Cố Nguyên Phong thản nhiên cười đối với ngữ ý bất thiện của Âu Thần Dương giả vờ như không nghe thấy, thoải mái sải hai tay lên thành ghế sô pha.
" Bị đuổi khỏi nhà. Túng quá liền đến chỗ cậu."
" Cậu có chìa khóa sao?"
Âu Thần Dương nghiến răng nghiến lợi nhìn Cố Nguyên Phong không thức thời. Nhưng anh tức giận có chút vô ích. Ngươi nào đoa thần kinh thép rõ ràng không hề quan tâm.
" Hôm bữa "mượn tạm" quên chưa trả cậu. Bây giờ đã lỡ ở rồi. Cậu không nỡ để tôi đi đâu đúng không?"
Cố Nguyên Phong nháy nháy mắt làm ra vẻ mặt mị thái, trêu ghẹo nói.
" Yên tâm. Nếu sau này cậu đưa phụ nữ khác về nhà tôi sẽ ngoan ngoãn ở yển lầu. Giả vờ cái gì cũng không thấy. Cái gì cũng không nghe. Để các người tận hưởng cuộc sống hai người phi thường hạnh phúc."
Âu Thàn Dương nghe được ba từ " phụ nữ khác" của Cố Nguyên Phong liền biết người này đâm sau lưng mình. Anh không tin cậu ta không biết anh ăn ở sạch sẽ bao lâu lại động chân tình với Tiết Lạc. Nói lời này cho cô ấy nghe không phải là tố cáo anh là hoa hoa công tử ăn chơi không có lối về hay sao..
Cố Nguyên Phong, quả nhiên là bạn tốt. Âu Thần Dương hôm nay nhất định ghi thù xuống rồi.
Chết tiệt! Sao anh có thể quên ngoài anh ra vẫn còn có một người khác có thể đi vào?
Âu Thần Dương cắn răng nghiến lợi trừng trừng mắt nhìn Cố Nguyên Phong đứng dậy, thong thả từng bước xuống cầu thang. Sau lại thoải mái ngồi trên ghế.
Anh ta vừa ngồi xuống. Ánh mắt lại đảo qua. Tận lúc này anh mới nhìn thấy người phụ nữ đang được bạn tốt bải bọc đằng sau.
Người phụ nữ có gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng khả nhân này... không phải là Tiết Lạc sao?
Mắt Cố Nguyên Phong suýt nữa trợn trắng, đảo mắt liếc qua áo vest rộng che trên người cô đột nhiên lại thấy buồn cười. Dùng đàu ngón chân nghĩ anh cũng có thể biết, đằng sau tấm áo vest kia là một phong cảnh kiều diễm đến mức nào.
Đáy mắt ngay sau đó lại mị xuống một đường. Không khỏi nhớ đến hôm hôm trong phòng thay đồ, bộ ngực tròn trịa bị bao bọc bởi áo ngực tình thú mỏng dính. Không biết hôm nay cô ta mặc có phải là dạng đó hay là không.
Trong lòng Cô Nguyên Phong lúc này đúng là có chút không nhận ra tư vị.
Âu Thần Dương rất khồn thích ánh mắt của Cố Nguyên Phong đảo qua người Lạc Y. Anh có thể nhìn ra ánh mắt đó coa ý tứ xâm phạm vô cùng rõ ràng.
Cố Nguyên Phong là người đàn ông không tổi. Âu Thần Dương thừa biết điều đó. Nhưng chính vì cậu ta là người khồn tổi mới khiến anh lo lắng. Nếu lỡ Tiết Lạc lại thích người tà mị phóng khoáng như cậu ta thì anh biết làm sao.
Âu Thần Dương nhíu mày. Càng nghĩ càng thấy lo lắng. Anh thoáng xê dịch người, hoàn hảo che chở Tiết Lạc đằng sau tấm lưng rộng lớn.
Đương nhiên động tác nhỏ này không thể nào thoát khỏi cặp mắt hồ li của Cố Nguyên Phong. Anh nhún nhún vai làm ra vẻ không có gì nhìn bạn tốt. Anh chẳng qua chỉ muốn xem xem người phụ nữ như thế nào có thể làm người giữ mình sạch sẽ như bạn tốt siêu lòng. Chỉ là anh tuyệt đối không nghĩ đến người ấy lại là Tiết Lạc, người dâm đãng vô sỉ mà từ trước đến nay anh nhìn không vào mắt.
Cô ta thay đổi. Anh nhận ra được. Nhưng thay đổi đến mức nào mới có thể làm Âu Thần Dương coi trọng thì cái này rất khó hình dung. Chỉ dựa vào điều này, anh còn phải nhìn cô thêm vài lần.
Thât sự rất muốn khám phá bí mật của cô ta. Cố Nguyên Phong híp mắt thích thú. Ý chia săn mồi mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện. Anh không hề biết, chính suy nghĩ này đã khiến cho anh chìm đắm vào ngọt ngào của cô, chính thức đi vào con đường vạn kiếp bất phục.
Nếu như Âu Thần Dương biết được cuộc gặp gỡ tình cờ hôm nay quyết định tương lai anh sẽ phải chia sẻ thiên hạ với thêm một người đàn ông nữa, không biết anh có hối hận muốn chết hay là không.
Tất nhiên, có hối hận thì đó cũng là chuyện sau này. Bây giờ anh vẫn vó thể thản nhiên cùng với tình địch tán chuyện. Đương nhiên tán chuyện ở đây chính là ngập tràn không tình nguyện.
" Sao cậu lại tới đây?"
Cố Nguyên Phong thản nhiên cười đối với ngữ ý bất thiện của Âu Thần Dương giả vờ như không nghe thấy, thoải mái sải hai tay lên thành ghế sô pha.
" Bị đuổi khỏi nhà. Túng quá liền đến chỗ cậu."
" Cậu có chìa khóa sao?"
Âu Thần Dương nghiến răng nghiến lợi nhìn Cố Nguyên Phong không thức thời. Nhưng anh tức giận có chút vô ích. Ngươi nào đoa thần kinh thép rõ ràng không hề quan tâm.
" Hôm bữa "mượn tạm" quên chưa trả cậu. Bây giờ đã lỡ ở rồi. Cậu không nỡ để tôi đi đâu đúng không?"
Cố Nguyên Phong nháy nháy mắt làm ra vẻ mặt mị thái, trêu ghẹo nói.
" Yên tâm. Nếu sau này cậu đưa phụ nữ khác về nhà tôi sẽ ngoan ngoãn ở yển lầu. Giả vờ cái gì cũng không thấy. Cái gì cũng không nghe. Để các người tận hưởng cuộc sống hai người phi thường hạnh phúc."
Âu Thàn Dương nghe được ba từ " phụ nữ khác" của Cố Nguyên Phong liền biết người này đâm sau lưng mình. Anh không tin cậu ta không biết anh ăn ở sạch sẽ bao lâu lại động chân tình với Tiết Lạc. Nói lời này cho cô ấy nghe không phải là tố cáo anh là hoa hoa công tử ăn chơi không có lối về hay sao..
Cố Nguyên Phong, quả nhiên là bạn tốt. Âu Thần Dương hôm nay nhất định ghi thù xuống rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.