Chương 15: Tình Rời Xa Hận
Góc bình yên
27/04/2022
Sau khi thu xếp xong đám tang cho anh trai, Hận đi công tác dài ngày. Mọi việc ở nhà đều trông cậy cả vào chị dâu. Vì phải lo chuyện của Ân, anh chưa có thời gian tìm hiểu vì sao mẹ của Tình lại có thái độ khác lạ khi đến thăm anh trai.
Hận đi công tác, mà trong lòng bồn chồn không yên anh cảm nhận được thái độ khác lạ của Tình, cô không còn thường xuyên nhắn tin hay gọi điện cho anh nữa. Anh có gọi hay nhắn tin thì cô cũng trả lời qua loa cho xong. Ngay lúc này, anh muốn trở về bên cô, để hỏi chõ rõ ngọn ngành nhưng vì tính chất quan trọng của chuyến công tác anh không thể bỏ ngang giữa chừng được.
Từ hôm ở nhà Hận trở về, Tình cũng cảm nhận được điều bất thường của mẹ. Bà cư xử rất khác, thường ngày bà và cô sau bữa cơm thì mẹ con ngồi lại với nhau hàn huyên đến khuya mới đi ngủ nhưng nay bà cũng không có thiết ăn uống mà trời mới tối đã vô phòng đóng chặt cửa lại. Bao nhiêu ký ức bà muốn chôn chặt trong lòng nay lại ùa về cắn dứt lương tâm của bà. Bà lo lắng rồi một mai chuyện tình yêu của Hận và Tình sẽ trắc trở.
Người hận Trịnh Ngáo không chỉ có bà Phận thôi đâu, bà cũng hận ông đã ruồng rẫy bà, đã làm mẹ con con bà phải xa cách.
Tình ngờ ngợ nhận ra điều gì đó, cô bất an vô cùng dường như mẹ đang giấu cô điều gì, cô liên kết các chuỗi sự kiện lại với nhau cùng với việc cô thấy người trong tấm di ảnh ở nhà họ Trịnh hôm về nhà Hận rất quen mà tức thời cô chưa nhớ ra. Điều đó, thôi thúc cô phải tìm cho ra sự thật.
Vì lo đám tang của chồng, rồi Hận phải đi công tác hai chị em chưa có dịp ngồi lại với nhau. Chị muốn nói cho Hận biết về mối quan hệ của mẹ Tình và ông Trịnh Ngáo. Cô biết được điều đó khi còn làm gái bán hoa, được nghe người ở tửu lầu kể lại và cô không khó để nhận ra mẹ của Tình. Có lẽ bà rất hận ông Trịnh Ngáo, chị không ngừng lo lắng cho chuyện tình cảm của Hận và Tình sẽ bị bà ngăn cấm nếu bà không biết Hận không phải là con của cha chồng.
Ngày nghỉ cô thường phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa, cô vẫn lau dọn phòng của mẹ như mọi khi. Trên bàn là cuốn sổ màu đỏ mà lần đầu tiên cô nhìn thấy, cô tò mò dở ra xem. Ngay trang đầu tiên, cô đã nhận ra tấm hình cô đang xem và tấm di ảnh của ông Trịnh Ngáo là một, bởi đã có lần cô bắt gặp tấm hình đó khi dọn dẹp đồ, nay được mẹ kẹp trong cuốn sổ này. Điều đó lý giải vì sao khi thắp nhang ở nhà Hận cô thấy tấm di ảnh của ông Ngáo quen quen.
Cô lần đọc những trang tiếp theo, đã khiến cho chân tay cô rụng rời như muốn ngã khụy, lẽ nào cô là con của ông Trịnh Ngáo, lẽ nào cô và Hận là anh em. Cô không muốn nghĩ nữa, mắt cô bắt đầu ngấn lệ. Cô xin phép mẹ đi chơi cùng bạn bè ít ngày, cô muốn tĩnh tâm để suy xét lại mọi việc.
Mẹ của Tình cũng đang rất tâm trạng, bà nhớ lại quãng thời gian mà bà đã muốn quên đi từ lâu. Khi ấy bà là gái bán hoa, bà đã quen ông Trịnh Ngáo qua những lần ông ghé chơi. Bà lọt vào trong mắt xanh của ông và bà cũng đem lòng yêu ông say đắm. Trịnh Ngáo lúc đó vì nhan sắc của bà mà nhất thời đong đưa, gạ gẫm chứ không có ý nghiêm túc trong chuyện tình cảm với bà. Bà khi ấy còn quá trẻ, quá non nớt để nhận ra điều đó rồi một ngày bà không thấy ông Ngáo đến nữa khi ấy thì bà đã mang thai đứa con của ông. Bà đau khổ vô cùng đến tìm Trịnh Ngáo nói về cái thai trong bụng nhưng ông đã quay lưng đi, bà đau đớn trong tuyệt vọng rồi rời làng ra đi. Bẵng đi vài năm, bà nghe tin ông lấy bà Phận trong lòng trào dâng nỗi uất nghẹn nhưng bà biết thân phận một gái bán hoa như bà, bà im lặng trong tủi nhục.
Lo lắng cho Tình, ngay sau chuyến công tác Hận vội đến tìm cô. Anh đã không gặp được cô, anh từng nghe loáng thoáng về mối quan hệ của mẹ Tình và ông Trịnh Ngáo từ khi quen cô, biểu hiện khác lạ của bà khi đến thăm anh Ân càng khiến anh khẳng định điều đó và bắt đầu tìm hiểu mọi chuyện.
Để thành thật trong tình yêu, anh dự tính đến một thời điểm hợp lý sẽ cho Tình biết về bản thân nhiều hơn. Điều anh lo sợ, chính là những tin đồn thất thiệt của anh trai ngày nào về cái chết của cô Nụ, khiến cho gia đình Tình có cái nhìn không đúng về cha anh.
Anh lặng lẽ rời đi, ở một nơi xa Tình cũng đang nhớ về anh nhưng tâm trạng cô đang quá hỗ độn cô cần thời gian cho mối quan hệ của hai người.
(còn tiếp)
Hận đi công tác, mà trong lòng bồn chồn không yên anh cảm nhận được thái độ khác lạ của Tình, cô không còn thường xuyên nhắn tin hay gọi điện cho anh nữa. Anh có gọi hay nhắn tin thì cô cũng trả lời qua loa cho xong. Ngay lúc này, anh muốn trở về bên cô, để hỏi chõ rõ ngọn ngành nhưng vì tính chất quan trọng của chuyến công tác anh không thể bỏ ngang giữa chừng được.
Từ hôm ở nhà Hận trở về, Tình cũng cảm nhận được điều bất thường của mẹ. Bà cư xử rất khác, thường ngày bà và cô sau bữa cơm thì mẹ con ngồi lại với nhau hàn huyên đến khuya mới đi ngủ nhưng nay bà cũng không có thiết ăn uống mà trời mới tối đã vô phòng đóng chặt cửa lại. Bao nhiêu ký ức bà muốn chôn chặt trong lòng nay lại ùa về cắn dứt lương tâm của bà. Bà lo lắng rồi một mai chuyện tình yêu của Hận và Tình sẽ trắc trở.
Người hận Trịnh Ngáo không chỉ có bà Phận thôi đâu, bà cũng hận ông đã ruồng rẫy bà, đã làm mẹ con con bà phải xa cách.
Tình ngờ ngợ nhận ra điều gì đó, cô bất an vô cùng dường như mẹ đang giấu cô điều gì, cô liên kết các chuỗi sự kiện lại với nhau cùng với việc cô thấy người trong tấm di ảnh ở nhà họ Trịnh hôm về nhà Hận rất quen mà tức thời cô chưa nhớ ra. Điều đó, thôi thúc cô phải tìm cho ra sự thật.
Vì lo đám tang của chồng, rồi Hận phải đi công tác hai chị em chưa có dịp ngồi lại với nhau. Chị muốn nói cho Hận biết về mối quan hệ của mẹ Tình và ông Trịnh Ngáo. Cô biết được điều đó khi còn làm gái bán hoa, được nghe người ở tửu lầu kể lại và cô không khó để nhận ra mẹ của Tình. Có lẽ bà rất hận ông Trịnh Ngáo, chị không ngừng lo lắng cho chuyện tình cảm của Hận và Tình sẽ bị bà ngăn cấm nếu bà không biết Hận không phải là con của cha chồng.
Ngày nghỉ cô thường phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa, cô vẫn lau dọn phòng của mẹ như mọi khi. Trên bàn là cuốn sổ màu đỏ mà lần đầu tiên cô nhìn thấy, cô tò mò dở ra xem. Ngay trang đầu tiên, cô đã nhận ra tấm hình cô đang xem và tấm di ảnh của ông Trịnh Ngáo là một, bởi đã có lần cô bắt gặp tấm hình đó khi dọn dẹp đồ, nay được mẹ kẹp trong cuốn sổ này. Điều đó lý giải vì sao khi thắp nhang ở nhà Hận cô thấy tấm di ảnh của ông Ngáo quen quen.
Cô lần đọc những trang tiếp theo, đã khiến cho chân tay cô rụng rời như muốn ngã khụy, lẽ nào cô là con của ông Trịnh Ngáo, lẽ nào cô và Hận là anh em. Cô không muốn nghĩ nữa, mắt cô bắt đầu ngấn lệ. Cô xin phép mẹ đi chơi cùng bạn bè ít ngày, cô muốn tĩnh tâm để suy xét lại mọi việc.
Mẹ của Tình cũng đang rất tâm trạng, bà nhớ lại quãng thời gian mà bà đã muốn quên đi từ lâu. Khi ấy bà là gái bán hoa, bà đã quen ông Trịnh Ngáo qua những lần ông ghé chơi. Bà lọt vào trong mắt xanh của ông và bà cũng đem lòng yêu ông say đắm. Trịnh Ngáo lúc đó vì nhan sắc của bà mà nhất thời đong đưa, gạ gẫm chứ không có ý nghiêm túc trong chuyện tình cảm với bà. Bà khi ấy còn quá trẻ, quá non nớt để nhận ra điều đó rồi một ngày bà không thấy ông Ngáo đến nữa khi ấy thì bà đã mang thai đứa con của ông. Bà đau khổ vô cùng đến tìm Trịnh Ngáo nói về cái thai trong bụng nhưng ông đã quay lưng đi, bà đau đớn trong tuyệt vọng rồi rời làng ra đi. Bẵng đi vài năm, bà nghe tin ông lấy bà Phận trong lòng trào dâng nỗi uất nghẹn nhưng bà biết thân phận một gái bán hoa như bà, bà im lặng trong tủi nhục.
Lo lắng cho Tình, ngay sau chuyến công tác Hận vội đến tìm cô. Anh đã không gặp được cô, anh từng nghe loáng thoáng về mối quan hệ của mẹ Tình và ông Trịnh Ngáo từ khi quen cô, biểu hiện khác lạ của bà khi đến thăm anh Ân càng khiến anh khẳng định điều đó và bắt đầu tìm hiểu mọi chuyện.
Để thành thật trong tình yêu, anh dự tính đến một thời điểm hợp lý sẽ cho Tình biết về bản thân nhiều hơn. Điều anh lo sợ, chính là những tin đồn thất thiệt của anh trai ngày nào về cái chết của cô Nụ, khiến cho gia đình Tình có cái nhìn không đúng về cha anh.
Anh lặng lẽ rời đi, ở một nơi xa Tình cũng đang nhớ về anh nhưng tâm trạng cô đang quá hỗ độn cô cần thời gian cho mối quan hệ của hai người.
(còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.