Chương 16: Đại Chiến Giữa Các Bang ( P2)
Rose Gray
04/04/2016
Nó leo từ ghế trước xuống ghế sau rồi nhổm người lên lấy balo của mình xuống mở ra rồi nói với hắn:
-Đừng quay lại –
Hắn thì không biết nó làm gì nhưng cũng làm theo tập trung vào lái xe, nó ngồi sau thì nôi đồ trong balo ra một bộ đồ màu đen đặt xuống ghế tiếp đến là mũ lưỡi trai màu đen sau cùng là đôi giày thể thao màu đen nữa. Thực ra balo của nó chẳng có một quyển sách nào chỉ toàn đồ nó mang đi dự phòng trường khẩn cấp và đột ngột như vậy thôi. Sau một hồi nó đã thay xong đồ và phụ kiện đầy đủ rồi mới leo lên ghế trước hắn thì nhìn sang ngạc nhiên đá chân phanh lại làm xe thắn gấp nó ngã nhào về phía trước đập đầu vào kính rồi đập lại phía sau.
Hắn thì không sao vì đã thắt dây an toàn mắt thì nhìn chằm chằm vào nó do nó đã thay đồ khác nên hắn không nhận ra nên mới bất ngờ thắn gấp lại như vậy. Nó ngã người xuống ghế thì mũ tuột ra thì hắn mới nhìn ra là nó liền đưa mặt tỏ rõ sự lo lắng nhìn nó, cất giọng hỏi:
-Nhóc không sao chứ ? –
Ngồi thẳng dậy, nó đưa tay lên xoa xoa chỗ bị đập trúng đang sưng lên một cục đỏ ửng rồi quay phắt sang nhìn hắn ánh mắt hình viên đạn, nó trả lời bằng cái giọng nhẹ tênh nhưng lại đậm mùi sát thương:
- Hỏi thừa anh thử đi coi có thấy đau không ? –
Hắn thấy hơi có lỗi một chút nhưng cũng tại nó ai bảo thay đồ mà không bảo làm hắn giật mình chứ bộ nó lỗi là tại nó không phải tại hắn, hắn gật đầu với suy nghĩ của mình.
-Đến địa điểm này được chứ ? – Nó nói giơ điện thoại ra cho hắn nhìn hắn đưa một tay cầm điện thoại rồi nhìn vào màn hình hiện lên một địa chỉ là khu đất trống cũng cách đây không xa lắm hắn liền chìa điện thoại về phía nó rồi gật đầu. Nó nhận điện thoại xong thì ngả lưng về phía sau mắt khép dần xuống để thư giãn một chút nói là thư giãn nhưng thực ra nó đang tính kế làm sao dù có nó hay không thì các bang ở Nga vẫn hoạt động được tốt.
-----------------------------------------
Kít…….kít……….
Hắn phanh xe lại khi đến bãi đất trống mà nó nói nhưng hắn nhìn thấy giữa bãi đất trống có 5 cái trực thăng bên dưới còn có một hàng dài người đều mặc đồ đen đeo khẩu trang đen cả. Do hắn thắn gấp mà quên mất nó đang ngồi bên cạnh nên nó cứ theo quán tính đập đầu nhưng cũng nhờ cú va chạm này nó mới tỉnh dậy khẽ mở mắt ngồi thẳng dậy thì mới thấy cơn đau từ chỗ đập hồi nãy thộc tới khẽ chau mày nói với giọng trách móc:
-Ai ..da..anh lại thắn gấp sao ? –
Nó nghe thấy tiếng trách móc của nó mới chợt nhớ ra liền quay sang nhìn nó đang ray ray chỗ bị đập đang đỏ ửng lên may mà không sưng lần này thì quả là lỗi của hắn rồi không thể thoát đâu được. Hắn đưa hai tay áp vào hai bên má nó xoay mặt nó đối diện với mình rồi nói :
-Xin lỗi –
Nó gật đầu rồi dùng tay gạt tay hắn xuống khỏi mặt mình rồi lấy mũ lưỡi trai đội vào rồi mở cửa xe bước xuống, hắn thấy nó xuống cũng xuống theo vì lo nó lại gây sự với bọn côn đồ kia thì sao. Nó đi về phía trước thì hắn nắm tay giữ lại nó khẽ quay lại nhìn hắn rồi nói:
-Có gì nói sau đi giờ tôi đang bận –
-Nhóc lại đi đánh nhau sao lỡ bị thương thì sao ? – Hắn nói mày hơi chau lại khi nhớ lại hình ảnh nó nằm dưới nền bê tông máu me be bét làm hắn không khỏi lo sợ đến hắn còn không lí giải được lí do tại sao lại có cảm giác lo lắng mà chưa từng có với người con gái nào ngoài Neala ( bạn gái cũ của hắn) và mẹ hắn thôi.
-Lo lắng sao ? – Nó hơi kiễng chân lên ghé sát vào tai hắn nói nhỏ trong giọng hơi có ý đùa, hắn nghe thấy thế thì cũng đứng hình và cũng tự hỏi mình tại sao phải lo lắng cho nó chứ hai người đâu có là gì của nhau đâu cơ chứ ?
-Đùa đấy – Nó nói rồi quay đi thì lại bị hắn nắm tay giữ lại, lần này nó khẽ chau mày quay lại nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh băng hắn làm nó khó chịu rồi đó nha. Nó đã cố tỏ ra thân thiện nhất có thể với hắn rồi đó không phải hắn là người cứu nó một lần thôi chứ nếu không thì từ nãy nó đã rút súng và cho hắn một viên vào đầu rồi.
-Cẩn thận – Hắn nói rồi thả tay nó ra còn nó thì khẽ cười nhẹ rất nhẹ nhưng cũng làm hắn an tâm hơn phần nào, nó quay đi và tay tuột ra khỏi tay hắn. Cảnh tượng này ai nhìn thấy chắc sẽ nghĩ rằng đây là một đôi yêu nhau say đắm nhưng lại bị gia đình ngăn cấm lên phải chia tây nhau mỗi người đi một nơi, hai con đường và có hai cuộc sống khác nhau.
Hắn đứng đằng sau nhìn bõng lưng của nó thì điện thoại hắn vang lên nghe máy xong hắn cúp máy nhìn nó lần nữa rồi trở lại xe rồi phóng đi, nó thì đi đến chỗ trực thăng thì hàng người dài cúi đầu chào miệng hô to bằng tiếng Nga:
-Chào bang chủ -
-Daisy bồ ở lại Việt Nam điều tra thêm cho mình về tổ chức Vampire và thông tin của anh hai giúp mình mong là sau chuyến này về mình sẽ nhận được tin tốt từ bồ - Ren nói rồi vỗ vỗ vai của Daisy rồi đi qua cô xong đi thẳng lên trực thăng ở giữa còn đám người mặc đồ đen chính là đàn em của Ren ở Nga về để đón nó sang thì cũng chạy lên bốn cái trực thăng kia.
Daisy lùi lại đằng sau vài bước mắt vân dán theo cái bóng dáng của Ren cho đến khi cửa máy bay trực thăng đóng lại và từ từ bay lên trời rồi bay đi, Daisy đứng nhìn một lúc rồi cũng quay bước đi về phía chiếc mô tô đua đen ở gần đó rồi rời đi luôn.
----------------------------------
Bar Alone (một trong những bar thuộc quyền sở hữu của tổ chức Vampire – Bạch Quỷ)
Harry bước vào với cái mũ đen đội trên đầu khẩu trang bịt kín chỉ để lộ đôi mắt lạnh lẽo mà sâu vô tận, ánh mắt của một người khó đoán biết được nội tâm. Đi hai bên Harry là Ryan và Mendy đều mặc đồ đen giống Harry trên mặt cũng đeo khẩu trang đen đi.(Do vẫn còn đi học nên phải đeo khẩu trang)
-Ồ thật vinh dự khi bang chủ Harry tới chơi– Tiếng vang lên xuất phát từ một người con trai đang ngồi ở quầy bar lau lau khẩu súng ngắn loại mới và tốt nhất hiện nay. Còn xung quanh đều là người mặc đồ trắng thuộc Sát bang ( một trong những bang thuộc tổ chức Vampire-Bạch Quỷ) một người con gái quỳ dưới đất máu me be bét xem ra bị thương không hề nhẹ và hai bên là người đang chĩa súng vào đầu người con gái này.
Nhìn về phía Harry, mắt thì rưng rưng lệ xem ra đã rất sợ, mặt mày thì bầm tím không thể nào nhận ra hình dạng là gì luôn, người con gái nói bằng giọng khẩn khoản cầu xin có chút run sợ:
-Anh hai cứu em –
-Harry mày mưu mô hơn tao tưởng đó còn cài người vào bang tao cơ đấy ? – Người con trai ngồi lau súng giờ đứng dậy bước lên phía trước hai ba bước tay cầm súng chĩa thẳng về phía Harry, Ryan và Mendy thấy thế cũng rút súng ra chĩa về phía của người con trai kia nhưng Harry đưa tay lên đẩy tay hai người lại rồi nhếch môi cười.
-David mày quá khen tao rồi tao sao bằng mày cướp đi cả lô đạn dược của bang tao – Harry nói, cũng không ngần ngại rút súng giắt ở sau lưng ra chĩa về phía người con trai kia và người con trai này chính là bang chủ của Sát bang : David.
Hai người, hai vị bang chủ trẻ tuổi chĩa súng vào nhau, hai ánh mắt cũng chạm nhau đều thể hiện rõ sự lạnh lẽo, sâu thẳm và cực kì khó đoán biết.
( Chú ý: nếu viết đến cảnh liên quan đến bang hội thì mình sẽ dùng mật danh nha nên mọi người cố nhớ mật danh của các nhân vật nhé)
Mình sẽ nhắc lại mật danh của các nhân vật sợ mọi người quên
+Trịnh Lâm Anh: Daisy
+Triệu Minh Tuyết: Mendy
+Trịnh Thiên Di ( nó): Ren
+Vương Hạo Khánh (hắn): Harry
+Lý Kiến Minh: Ryan
Và một số nhân vật sẽ được tiết lộ thân phận thật sau như là:
+Bang chủ của Sát bang : David
………………………….
-Đừng quay lại –
Hắn thì không biết nó làm gì nhưng cũng làm theo tập trung vào lái xe, nó ngồi sau thì nôi đồ trong balo ra một bộ đồ màu đen đặt xuống ghế tiếp đến là mũ lưỡi trai màu đen sau cùng là đôi giày thể thao màu đen nữa. Thực ra balo của nó chẳng có một quyển sách nào chỉ toàn đồ nó mang đi dự phòng trường khẩn cấp và đột ngột như vậy thôi. Sau một hồi nó đã thay xong đồ và phụ kiện đầy đủ rồi mới leo lên ghế trước hắn thì nhìn sang ngạc nhiên đá chân phanh lại làm xe thắn gấp nó ngã nhào về phía trước đập đầu vào kính rồi đập lại phía sau.
Hắn thì không sao vì đã thắt dây an toàn mắt thì nhìn chằm chằm vào nó do nó đã thay đồ khác nên hắn không nhận ra nên mới bất ngờ thắn gấp lại như vậy. Nó ngã người xuống ghế thì mũ tuột ra thì hắn mới nhìn ra là nó liền đưa mặt tỏ rõ sự lo lắng nhìn nó, cất giọng hỏi:
-Nhóc không sao chứ ? –
Ngồi thẳng dậy, nó đưa tay lên xoa xoa chỗ bị đập trúng đang sưng lên một cục đỏ ửng rồi quay phắt sang nhìn hắn ánh mắt hình viên đạn, nó trả lời bằng cái giọng nhẹ tênh nhưng lại đậm mùi sát thương:
- Hỏi thừa anh thử đi coi có thấy đau không ? –
Hắn thấy hơi có lỗi một chút nhưng cũng tại nó ai bảo thay đồ mà không bảo làm hắn giật mình chứ bộ nó lỗi là tại nó không phải tại hắn, hắn gật đầu với suy nghĩ của mình.
-Đến địa điểm này được chứ ? – Nó nói giơ điện thoại ra cho hắn nhìn hắn đưa một tay cầm điện thoại rồi nhìn vào màn hình hiện lên một địa chỉ là khu đất trống cũng cách đây không xa lắm hắn liền chìa điện thoại về phía nó rồi gật đầu. Nó nhận điện thoại xong thì ngả lưng về phía sau mắt khép dần xuống để thư giãn một chút nói là thư giãn nhưng thực ra nó đang tính kế làm sao dù có nó hay không thì các bang ở Nga vẫn hoạt động được tốt.
-----------------------------------------
Kít…….kít……….
Hắn phanh xe lại khi đến bãi đất trống mà nó nói nhưng hắn nhìn thấy giữa bãi đất trống có 5 cái trực thăng bên dưới còn có một hàng dài người đều mặc đồ đen đeo khẩu trang đen cả. Do hắn thắn gấp mà quên mất nó đang ngồi bên cạnh nên nó cứ theo quán tính đập đầu nhưng cũng nhờ cú va chạm này nó mới tỉnh dậy khẽ mở mắt ngồi thẳng dậy thì mới thấy cơn đau từ chỗ đập hồi nãy thộc tới khẽ chau mày nói với giọng trách móc:
-Ai ..da..anh lại thắn gấp sao ? –
Nó nghe thấy tiếng trách móc của nó mới chợt nhớ ra liền quay sang nhìn nó đang ray ray chỗ bị đập đang đỏ ửng lên may mà không sưng lần này thì quả là lỗi của hắn rồi không thể thoát đâu được. Hắn đưa hai tay áp vào hai bên má nó xoay mặt nó đối diện với mình rồi nói :
-Xin lỗi –
Nó gật đầu rồi dùng tay gạt tay hắn xuống khỏi mặt mình rồi lấy mũ lưỡi trai đội vào rồi mở cửa xe bước xuống, hắn thấy nó xuống cũng xuống theo vì lo nó lại gây sự với bọn côn đồ kia thì sao. Nó đi về phía trước thì hắn nắm tay giữ lại nó khẽ quay lại nhìn hắn rồi nói:
-Có gì nói sau đi giờ tôi đang bận –
-Nhóc lại đi đánh nhau sao lỡ bị thương thì sao ? – Hắn nói mày hơi chau lại khi nhớ lại hình ảnh nó nằm dưới nền bê tông máu me be bét làm hắn không khỏi lo sợ đến hắn còn không lí giải được lí do tại sao lại có cảm giác lo lắng mà chưa từng có với người con gái nào ngoài Neala ( bạn gái cũ của hắn) và mẹ hắn thôi.
-Lo lắng sao ? – Nó hơi kiễng chân lên ghé sát vào tai hắn nói nhỏ trong giọng hơi có ý đùa, hắn nghe thấy thế thì cũng đứng hình và cũng tự hỏi mình tại sao phải lo lắng cho nó chứ hai người đâu có là gì của nhau đâu cơ chứ ?
-Đùa đấy – Nó nói rồi quay đi thì lại bị hắn nắm tay giữ lại, lần này nó khẽ chau mày quay lại nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh băng hắn làm nó khó chịu rồi đó nha. Nó đã cố tỏ ra thân thiện nhất có thể với hắn rồi đó không phải hắn là người cứu nó một lần thôi chứ nếu không thì từ nãy nó đã rút súng và cho hắn một viên vào đầu rồi.
-Cẩn thận – Hắn nói rồi thả tay nó ra còn nó thì khẽ cười nhẹ rất nhẹ nhưng cũng làm hắn an tâm hơn phần nào, nó quay đi và tay tuột ra khỏi tay hắn. Cảnh tượng này ai nhìn thấy chắc sẽ nghĩ rằng đây là một đôi yêu nhau say đắm nhưng lại bị gia đình ngăn cấm lên phải chia tây nhau mỗi người đi một nơi, hai con đường và có hai cuộc sống khác nhau.
Hắn đứng đằng sau nhìn bõng lưng của nó thì điện thoại hắn vang lên nghe máy xong hắn cúp máy nhìn nó lần nữa rồi trở lại xe rồi phóng đi, nó thì đi đến chỗ trực thăng thì hàng người dài cúi đầu chào miệng hô to bằng tiếng Nga:
-Chào bang chủ -
-Daisy bồ ở lại Việt Nam điều tra thêm cho mình về tổ chức Vampire và thông tin của anh hai giúp mình mong là sau chuyến này về mình sẽ nhận được tin tốt từ bồ - Ren nói rồi vỗ vỗ vai của Daisy rồi đi qua cô xong đi thẳng lên trực thăng ở giữa còn đám người mặc đồ đen chính là đàn em của Ren ở Nga về để đón nó sang thì cũng chạy lên bốn cái trực thăng kia.
Daisy lùi lại đằng sau vài bước mắt vân dán theo cái bóng dáng của Ren cho đến khi cửa máy bay trực thăng đóng lại và từ từ bay lên trời rồi bay đi, Daisy đứng nhìn một lúc rồi cũng quay bước đi về phía chiếc mô tô đua đen ở gần đó rồi rời đi luôn.
----------------------------------
Bar Alone (một trong những bar thuộc quyền sở hữu của tổ chức Vampire – Bạch Quỷ)
Harry bước vào với cái mũ đen đội trên đầu khẩu trang bịt kín chỉ để lộ đôi mắt lạnh lẽo mà sâu vô tận, ánh mắt của một người khó đoán biết được nội tâm. Đi hai bên Harry là Ryan và Mendy đều mặc đồ đen giống Harry trên mặt cũng đeo khẩu trang đen đi.(Do vẫn còn đi học nên phải đeo khẩu trang)
-Ồ thật vinh dự khi bang chủ Harry tới chơi– Tiếng vang lên xuất phát từ một người con trai đang ngồi ở quầy bar lau lau khẩu súng ngắn loại mới và tốt nhất hiện nay. Còn xung quanh đều là người mặc đồ trắng thuộc Sát bang ( một trong những bang thuộc tổ chức Vampire-Bạch Quỷ) một người con gái quỳ dưới đất máu me be bét xem ra bị thương không hề nhẹ và hai bên là người đang chĩa súng vào đầu người con gái này.
Nhìn về phía Harry, mắt thì rưng rưng lệ xem ra đã rất sợ, mặt mày thì bầm tím không thể nào nhận ra hình dạng là gì luôn, người con gái nói bằng giọng khẩn khoản cầu xin có chút run sợ:
-Anh hai cứu em –
-Harry mày mưu mô hơn tao tưởng đó còn cài người vào bang tao cơ đấy ? – Người con trai ngồi lau súng giờ đứng dậy bước lên phía trước hai ba bước tay cầm súng chĩa thẳng về phía Harry, Ryan và Mendy thấy thế cũng rút súng ra chĩa về phía của người con trai kia nhưng Harry đưa tay lên đẩy tay hai người lại rồi nhếch môi cười.
-David mày quá khen tao rồi tao sao bằng mày cướp đi cả lô đạn dược của bang tao – Harry nói, cũng không ngần ngại rút súng giắt ở sau lưng ra chĩa về phía người con trai kia và người con trai này chính là bang chủ của Sát bang : David.
Hai người, hai vị bang chủ trẻ tuổi chĩa súng vào nhau, hai ánh mắt cũng chạm nhau đều thể hiện rõ sự lạnh lẽo, sâu thẳm và cực kì khó đoán biết.
( Chú ý: nếu viết đến cảnh liên quan đến bang hội thì mình sẽ dùng mật danh nha nên mọi người cố nhớ mật danh của các nhân vật nhé)
Mình sẽ nhắc lại mật danh của các nhân vật sợ mọi người quên
+Trịnh Lâm Anh: Daisy
+Triệu Minh Tuyết: Mendy
+Trịnh Thiên Di ( nó): Ren
+Vương Hạo Khánh (hắn): Harry
+Lý Kiến Minh: Ryan
Và một số nhân vật sẽ được tiết lộ thân phận thật sau như là:
+Bang chủ của Sát bang : David
………………………….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.