Chương 14: Màn Kịch Đặc Sắc Nhất Thế Kỉ
Rose Gray
21/03/2016
An Nhiên và Tuệ Lâm nghe thấy thế thì nhìn theo mắt của Mỹ Nghi và
thấy nó đang đi ra phía quầy lấy thức ăn cùng với Thy thì Tuệ Lâm nở nụ
cười nhếch mép nói :
-Ok cho nó bẽ mặt chơi –
Mỹ Nghi nghe thấy thế thì liền moi điện thoại ra gọi cho ai đó sau một hồi thì đầu dây kia bắt máy cô nói luôn:
-Theo kế hoạch mà làm –
Mỹ Nghi nói xong tắt máy luôn thật ra Mỹ Nghi và An Nhiên đã bàn kế hoạch với nhau rồi chỉ đợi sự thông qua của Tuệ Lâm thôi. Mỹ Nghi nhìn An Nhiên tỏ ý cười, An Nhiên nói bằng giọng khá thích thú :
-Sắp có kịch hay để xem đây –
Cả ba đồng loạt nhìn nhau cười mỉm đầy vẻ đắc ý, nham hiểm không thể tả nổi, ánh mắt di chuyển nhìn tập trung vào nó và đợi chờ thứ mà họ cho là kịch hay kia.
Nó và Thy sau khi lấy đồ ăn xong thì đi lại ngồi vào một cái bàn cạnh cửa sổ ngồi vào, vừa yên vị tại chỗ thì bỗng có một đám người con trai mặt mày bợm trợm đi vào.
-Ê đưa tiền đi mày thiếu ngày rồi đó – Một tên trong đám đó vỗ vai của một học sinh nam rồi nói với vẻ mặt hống hách. Cũng giống vậy mấy tên còn lại đều đi đến từng bàn thu tiền xem ra là một băng nhóm trong trường.
Cả nhóm đó tụ lại làm một, tên đi đầu xem ra là đại ca của nhóm này khẽ cười khi mắt thì nhìn nó còn nó thì ngồi ngược không thấy nhưng Thy thì thấy thế lên khẽ đưa tay nắm tay nó hơi run run làm nó hơi chau mày.
-Ế học sinh mới sao vậy thì phải gấp đôi chứ nhỉ ? Mà trông cô em có vẻ quen quen nha – Tên cầm đầu ngồi xuống ghế cạnh ghế nó tay khẽ đưa lên chạm vào mấy cọng tóc của nó. Còn nó thì cũng hiểu chuyện gì nên cũng ngồi im xem tên này định làm gì tiếp.
-À cô em tối qua ở bar đây mà – Tên này nói với âm lượng khá to làm cho gần như cả căn tin đều có thể nghe thấy. Nó nghe khẽ chau mày nhìn sang tên đó bằng ánh mắt lạnh tanh.
-Chắc chứ?- Nó nói bằng một giọng lạnh lẽo vô cùng ánh mắt thì như muốn xuyên thủng người tên này vậy, rõ ràng là nói dối mà tối qua nó bị thương được hắn cứu nên đã ở nhà của hắn nghe qua thôi đã đủ biết muốn kiếm cớ gây sự đây mà.
-Không thể sai được hôm qua chính em đã đến ngồi cạnh anh rồi nói vậy nè “ Anh à uống với em một ly đi được không ?” như vậy đó em quên rồi sao ? – Tên này nói rất to có vẻ là cố ý muốn cho tất cả mọi người biết, tên đó không chỉ nói mà tay thì không ngừng nghịch mấy sợi tóc của nó còn nó thì hình như đã hiểu được ý đồ của tên này chỉ khẽ nhếch môi cười khinh bỉ.
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xầm to nhỏ ánh mắt đổ dồn vào người nó
-Ế hình như là lớp 11 mà dám đi bar kìa thật không thể tin nổi – Ns1
-Đứng đấy nhìn cách ăn mặc kìa rồi đầu tóc thôi là đủ biết là con nhà không có gia giáo rồi – Ns2
-Ừ đúng đấy nhìn là biết không phải dạng vừa rồi – Ns3
-Thật khó tin nhìn mặt có vẻ xinh xinh ai ngờ lại …đứng là chán thật – sinh 1
………………….v…………………v…………………
-Cậu ấy không phải là người mà anh đã gặp đâu anh nhận nhầm người rồi – Thy đứng lên hất tay của tên kia ra rồi hét to cho tên này biết và cả mọi người trong căn tin biết.
-Con nhỏ này – Tên này tức giận hét lên đứng dậy đưa tay định tát Thy thì bị tay nó nắm chặt lại, nó đã hiểu ra được vấn đề rồi từ nãy nó không ra tay vì muốn xem tên này muốn gì và nó có thể chắc chắn đó là muốn làm nó bị hiểu nhầm đây mà.
-Ai sai mày làm vậy ? – Nó nói với âm lượng không to chỉ đủ để ba người nghe thấy thôi còn những người xung quanh thì không nghe thấy gì, nhưng trong giọng nói của nó có tính sát thương rất cao.
-Em sao vậy chứ? Không phải tối qua chúng ta đã nói chuyện rất vui sao? – Tên đó vẫn chưa chịu hạ màn kịch mà tiếp tục đóng còn đóng rất suất sắc. Nó thì chỉ nhìn liếc tên này một cái rồi kéo tay tên này đặt xuống bàn cầm cái nĩa giơ lên đâm thẳng vào tay tên này máu chảy ra và cơn đâu ập tới tên này kêu lên:
-A……….a…….-
-Đúng là màn kịch đặc sắc nhất thế kỉ đó, nói với hai con nhỏ đó là “ Đừng cố gây sự nếu không hai người đó chết lúc nào cũng không hay đâu” – Nó nói khi đưa mặt sát vào tái tên này nói xong thì bước đi ra khỏi căn tin dưới sự chỉ trích của mọi người Thy thì cũng chạy theo nó.
-------------------
-Con nhỏ đó cũng khá đấy- Tuệ Lâm nói nhìn theo bóng lưng của nó còn hai người kai thì không khỏi tức tối nhưng cũng có chút vui khi nó bị mất mặt trước mặt mọi người nhưng xem ra đây mới chỉ là khởi đầu cuộc chiến giữa hai người thôi nên chưa thể biết được ai lợi hại hơn ai được, Tuệ Lâm khẽ cười xem ra cô có chút thích thú với nó rồi trong đầu thầm nghĩ “ Xem ra mình lại có đối thủ rồi ”
-Tức thật mà con nhỏ đó cũng không phải dạng vừa dám làm thế trước mặt nhiều người như vậy – Mỹ Nghi nói tay bóp chặt chai nước trong tay làm cho cái chai bẹp dúm vào, chứng tỏ Mỹ Nghi đang rất tức giận nếu có thể giết nó ngay bây giờ thì cô sẽ giết ngay lập tức vậy.
-Khốn nạn nhưng chuyện này chưa xong đâu – An Nhiên tức giận không kém mặt tỏ rõ sự khó chịu đập tay xuống bàn rồi lườm tên hồi nãy bị nó đâm nĩa vào tay đang nhìn An Nhiên rồi An Nhiên hất mặt cho phép tên này đi băng vết thương.
--------------------
Đi ra khỏi căn tin một đoạn nó khẽ dừng chân lại nhưng không quay lại mà nói luôn:
-Để tôi một mình –
-Nhưng…- Thy định nói gì đó thì bị tiếng nói của một người khác cắt ngang.
-Em gái xinh đẹp cũng xuống ăn sao ? – Minh vừa thấy Thy đã chạy ngay lại chỗ Thy làm cô không khỏi ngạc nhiên thật may khi Thy đang không ăn gì chứ nếu đang ăn chắc sẽ nghẹn chết vì cái giọng điệu thấy ớn của Minh.
-Anh hai anh thôi ngay cái giọng điệu đấy dùng em cái- Thy lên tiếng trách móc anh hai mình, thật ra rất ít khi hai anh em gặp nhau ở trường nên ít ai biết Thy là em gái của Minh. Nó thì vẫn bước đi không thèm quay lại nhìn Minh lấy một cái cứ thế mà vỏ đi.
-Mà thôi nha anh hai có gì nói chuyện sau bye anh – Thy nói xong chạy đi về phía nó để mặc Minh đứng đó chẳng hiểu gì, Tuyết lúc này mới bước tới rồi hai người vào căn tin.
-Di Di cậu tại sao lại làm thế cậu có biết là ….-
-Tôi không quan tâm- Nó nói cắt lời Thy một cách nhàn nhạt không có tí hứng thú nào với việc Thy đang nói cả mà nói thẳng ra là nó không để những việc đó vào mắt may mắn cho tên đó là vì đang ở trường thôi nếu ở ngoài e là tên đó không còn mạng mà về nhà gặp ba mẹ lần nữa rồi.
Reng…reng..tiếng chuông báo hiệu vào lớp cũng là lúc nó vừa vào đến lớp thì mọi người bắt đầu dồn ánh mắt về phía nó, mọi người bàn tán xôn xao và chủ đề chính là vụ ở căn tin hồi nãy.
-Con nhỏ quán bar kìa thật rẻ tiền – Ns1
-Ừ đúng đấy đồ rác rưởi cút khỏi đây đi – Ns2
-Đồ con gái hư hỏng biến khỏi đây đi- Ns3
-Đúng đấy cút đi – Ns4
……v….v….
Nó cũng không để ý gì mà ngồi về chỗ của mình hắn thì đang ngồi nghe nhạc nhưng thật ra hắn đã cho nhỏ âm thanh lại khi thấy nó vào nên cũng đã nghe thấy hết những lời hồi nãy tụi trong lớp chửi nó như thế nào.
-Nghe đi – Hắn nói khi nó vừa ngồi xuống rồi hắn tháo tai nghe ở tai mình nhét vào tai nó rồi vặn loa to lên. Ban đầu nó hơi khó chịu nhưng rồi cũng gật đầu nhìn hắn còn mọi người đã ghét nó giờ lại càng ghét hơn nữa.
"Cuộc chiến giữa hai người con gái nó và chị đại Tuệ Lâm cũng từ đây mà bắt đầu"
-Ok cho nó bẽ mặt chơi –
Mỹ Nghi nghe thấy thế thì liền moi điện thoại ra gọi cho ai đó sau một hồi thì đầu dây kia bắt máy cô nói luôn:
-Theo kế hoạch mà làm –
Mỹ Nghi nói xong tắt máy luôn thật ra Mỹ Nghi và An Nhiên đã bàn kế hoạch với nhau rồi chỉ đợi sự thông qua của Tuệ Lâm thôi. Mỹ Nghi nhìn An Nhiên tỏ ý cười, An Nhiên nói bằng giọng khá thích thú :
-Sắp có kịch hay để xem đây –
Cả ba đồng loạt nhìn nhau cười mỉm đầy vẻ đắc ý, nham hiểm không thể tả nổi, ánh mắt di chuyển nhìn tập trung vào nó và đợi chờ thứ mà họ cho là kịch hay kia.
Nó và Thy sau khi lấy đồ ăn xong thì đi lại ngồi vào một cái bàn cạnh cửa sổ ngồi vào, vừa yên vị tại chỗ thì bỗng có một đám người con trai mặt mày bợm trợm đi vào.
-Ê đưa tiền đi mày thiếu ngày rồi đó – Một tên trong đám đó vỗ vai của một học sinh nam rồi nói với vẻ mặt hống hách. Cũng giống vậy mấy tên còn lại đều đi đến từng bàn thu tiền xem ra là một băng nhóm trong trường.
Cả nhóm đó tụ lại làm một, tên đi đầu xem ra là đại ca của nhóm này khẽ cười khi mắt thì nhìn nó còn nó thì ngồi ngược không thấy nhưng Thy thì thấy thế lên khẽ đưa tay nắm tay nó hơi run run làm nó hơi chau mày.
-Ế học sinh mới sao vậy thì phải gấp đôi chứ nhỉ ? Mà trông cô em có vẻ quen quen nha – Tên cầm đầu ngồi xuống ghế cạnh ghế nó tay khẽ đưa lên chạm vào mấy cọng tóc của nó. Còn nó thì cũng hiểu chuyện gì nên cũng ngồi im xem tên này định làm gì tiếp.
-À cô em tối qua ở bar đây mà – Tên này nói với âm lượng khá to làm cho gần như cả căn tin đều có thể nghe thấy. Nó nghe khẽ chau mày nhìn sang tên đó bằng ánh mắt lạnh tanh.
-Chắc chứ?- Nó nói bằng một giọng lạnh lẽo vô cùng ánh mắt thì như muốn xuyên thủng người tên này vậy, rõ ràng là nói dối mà tối qua nó bị thương được hắn cứu nên đã ở nhà của hắn nghe qua thôi đã đủ biết muốn kiếm cớ gây sự đây mà.
-Không thể sai được hôm qua chính em đã đến ngồi cạnh anh rồi nói vậy nè “ Anh à uống với em một ly đi được không ?” như vậy đó em quên rồi sao ? – Tên này nói rất to có vẻ là cố ý muốn cho tất cả mọi người biết, tên đó không chỉ nói mà tay thì không ngừng nghịch mấy sợi tóc của nó còn nó thì hình như đã hiểu được ý đồ của tên này chỉ khẽ nhếch môi cười khinh bỉ.
Mọi người xung quanh bắt đầu xì xầm to nhỏ ánh mắt đổ dồn vào người nó
-Ế hình như là lớp 11 mà dám đi bar kìa thật không thể tin nổi – Ns1
-Đứng đấy nhìn cách ăn mặc kìa rồi đầu tóc thôi là đủ biết là con nhà không có gia giáo rồi – Ns2
-Ừ đúng đấy nhìn là biết không phải dạng vừa rồi – Ns3
-Thật khó tin nhìn mặt có vẻ xinh xinh ai ngờ lại …đứng là chán thật – sinh 1
………………….v…………………v…………………
-Cậu ấy không phải là người mà anh đã gặp đâu anh nhận nhầm người rồi – Thy đứng lên hất tay của tên kia ra rồi hét to cho tên này biết và cả mọi người trong căn tin biết.
-Con nhỏ này – Tên này tức giận hét lên đứng dậy đưa tay định tát Thy thì bị tay nó nắm chặt lại, nó đã hiểu ra được vấn đề rồi từ nãy nó không ra tay vì muốn xem tên này muốn gì và nó có thể chắc chắn đó là muốn làm nó bị hiểu nhầm đây mà.
-Ai sai mày làm vậy ? – Nó nói với âm lượng không to chỉ đủ để ba người nghe thấy thôi còn những người xung quanh thì không nghe thấy gì, nhưng trong giọng nói của nó có tính sát thương rất cao.
-Em sao vậy chứ? Không phải tối qua chúng ta đã nói chuyện rất vui sao? – Tên đó vẫn chưa chịu hạ màn kịch mà tiếp tục đóng còn đóng rất suất sắc. Nó thì chỉ nhìn liếc tên này một cái rồi kéo tay tên này đặt xuống bàn cầm cái nĩa giơ lên đâm thẳng vào tay tên này máu chảy ra và cơn đâu ập tới tên này kêu lên:
-A……….a…….-
-Đúng là màn kịch đặc sắc nhất thế kỉ đó, nói với hai con nhỏ đó là “ Đừng cố gây sự nếu không hai người đó chết lúc nào cũng không hay đâu” – Nó nói khi đưa mặt sát vào tái tên này nói xong thì bước đi ra khỏi căn tin dưới sự chỉ trích của mọi người Thy thì cũng chạy theo nó.
-------------------
-Con nhỏ đó cũng khá đấy- Tuệ Lâm nói nhìn theo bóng lưng của nó còn hai người kai thì không khỏi tức tối nhưng cũng có chút vui khi nó bị mất mặt trước mặt mọi người nhưng xem ra đây mới chỉ là khởi đầu cuộc chiến giữa hai người thôi nên chưa thể biết được ai lợi hại hơn ai được, Tuệ Lâm khẽ cười xem ra cô có chút thích thú với nó rồi trong đầu thầm nghĩ “ Xem ra mình lại có đối thủ rồi ”
-Tức thật mà con nhỏ đó cũng không phải dạng vừa dám làm thế trước mặt nhiều người như vậy – Mỹ Nghi nói tay bóp chặt chai nước trong tay làm cho cái chai bẹp dúm vào, chứng tỏ Mỹ Nghi đang rất tức giận nếu có thể giết nó ngay bây giờ thì cô sẽ giết ngay lập tức vậy.
-Khốn nạn nhưng chuyện này chưa xong đâu – An Nhiên tức giận không kém mặt tỏ rõ sự khó chịu đập tay xuống bàn rồi lườm tên hồi nãy bị nó đâm nĩa vào tay đang nhìn An Nhiên rồi An Nhiên hất mặt cho phép tên này đi băng vết thương.
--------------------
Đi ra khỏi căn tin một đoạn nó khẽ dừng chân lại nhưng không quay lại mà nói luôn:
-Để tôi một mình –
-Nhưng…- Thy định nói gì đó thì bị tiếng nói của một người khác cắt ngang.
-Em gái xinh đẹp cũng xuống ăn sao ? – Minh vừa thấy Thy đã chạy ngay lại chỗ Thy làm cô không khỏi ngạc nhiên thật may khi Thy đang không ăn gì chứ nếu đang ăn chắc sẽ nghẹn chết vì cái giọng điệu thấy ớn của Minh.
-Anh hai anh thôi ngay cái giọng điệu đấy dùng em cái- Thy lên tiếng trách móc anh hai mình, thật ra rất ít khi hai anh em gặp nhau ở trường nên ít ai biết Thy là em gái của Minh. Nó thì vẫn bước đi không thèm quay lại nhìn Minh lấy một cái cứ thế mà vỏ đi.
-Mà thôi nha anh hai có gì nói chuyện sau bye anh – Thy nói xong chạy đi về phía nó để mặc Minh đứng đó chẳng hiểu gì, Tuyết lúc này mới bước tới rồi hai người vào căn tin.
-Di Di cậu tại sao lại làm thế cậu có biết là ….-
-Tôi không quan tâm- Nó nói cắt lời Thy một cách nhàn nhạt không có tí hứng thú nào với việc Thy đang nói cả mà nói thẳng ra là nó không để những việc đó vào mắt may mắn cho tên đó là vì đang ở trường thôi nếu ở ngoài e là tên đó không còn mạng mà về nhà gặp ba mẹ lần nữa rồi.
Reng…reng..tiếng chuông báo hiệu vào lớp cũng là lúc nó vừa vào đến lớp thì mọi người bắt đầu dồn ánh mắt về phía nó, mọi người bàn tán xôn xao và chủ đề chính là vụ ở căn tin hồi nãy.
-Con nhỏ quán bar kìa thật rẻ tiền – Ns1
-Ừ đúng đấy đồ rác rưởi cút khỏi đây đi – Ns2
-Đồ con gái hư hỏng biến khỏi đây đi- Ns3
-Đúng đấy cút đi – Ns4
……v….v….
Nó cũng không để ý gì mà ngồi về chỗ của mình hắn thì đang ngồi nghe nhạc nhưng thật ra hắn đã cho nhỏ âm thanh lại khi thấy nó vào nên cũng đã nghe thấy hết những lời hồi nãy tụi trong lớp chửi nó như thế nào.
-Nghe đi – Hắn nói khi nó vừa ngồi xuống rồi hắn tháo tai nghe ở tai mình nhét vào tai nó rồi vặn loa to lên. Ban đầu nó hơi khó chịu nhưng rồi cũng gật đầu nhìn hắn còn mọi người đã ghét nó giờ lại càng ghét hơn nữa.
"Cuộc chiến giữa hai người con gái nó và chị đại Tuệ Lâm cũng từ đây mà bắt đầu"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.