Chương 5: Tôi Về Rồi, Nơi Chứa Toàn Đau Thương
Rose Gray
27/01/2016
Sân bay Nội Bài lúc 7:00 am
Cạch ..cạch tiếng guốc của nó đi từ trong ra, nó xinh đẹp như một ngôi sao điện ảnh hút hồn biết bao nhiêu chàng trai còn những ánh mắt ghen tị và ngưỡng mộ của biết bao nhiêu cô gái. Nó mặc áo sơ mi denim tán đinh mix với chiếc quần kaki ôm. Trên vai khoác một chiếc túi màu nâu nạm đinh và chân mang đôi giày vải. Nó đi ra đồng thời tháo mắt kính để lộ khuôn mặt xinh đẹp da trắng ngần đôi môi đỏ tự nhiên không cần đánh son, tóc tết cornrow nửa đầu. Nó thầm nghĩ trong đầu ngước nhìn xung quanh .
“Tôi về rồi, nơi chứa toàn đau thương”
Mọi người cứ tưởng nó là ngôi sao quốc tế nào, thế là cứ xúm vào chụp ảnh rồi xin chữ kí mãi làm nó mệt muốn chết. Không khí xung quanh thì bị bóp nghẹt mọi người cứ chen lấn xô đẩy nhau để được chụp ảnh với nó.
-Oh Lee Min-ho kìa – Nó hét lên chỉ tay về phía khác làm những người xung quanh tưởng thật chạy ầm ầm đi, nhân lúc đó nó chạy ra ngoài .
Nó bước từ trong ra thì nhìn thấy một người phụ nữ tầm 50 đang đứng nhìn về phía nó nở nụ cười đôn hậu và đang dang rộng vòng tay ra như đợi người ôm. Môi nó cong lên tạo thành nụ cười ấm áp dang rộng vòng tay của mình và chạy về phía người phụ nữ đó gọi to.
-Dì Ngọc –
Nó hạnh phúc sà vào lòng người phụ nữ đó, người phụ nữ này là người mà đã chăm từng miếng ăn đến giấc ngủ của nó khi ở Nga. Người mà nó xem như người mẹ thứ hai của mình, người mà hết mực yêu thương và chăm sóc từng ly từng tí một cho nó. Người phụ nữ này là người ông nó nhờ đi theo nó sang Nga – Ngô Thị Ngọc. Bỗng dưng 1 năm trước tự dưng ông nó cử bác đi làm việc ở đâu đó thì ra là về Việt Nam.
-Mừng con về Việt, con gái – Dì Ngọc vuốt vuốt tóc nó một cách dịu dàng như một người mẹ đang vuốt ve đứa con gái của mình.
-Dạ con đã về rồi – Nó nói một câu chứa đầy hạnh phúc đúng thế khi trong vòng tay người phụ nữ này nó rất thoải mái và có cảm giác an toàn. Cảm giác an toàn giống như kiểu dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì luôn có người phụ nữ này gánh hộ mình rồi.
-Ừ có lẽ con mệt rồi về nhà thôi dì nấu đồ ăn ngon cho con ăn nha – Dì Ngọc ăn cần nói đưa tay vuốt má nó nở nụ cười hiền hậu.
-Dạ thôi bao giờ rảnh con sẽ tới thăm dì sau nha– Nó nở nụ cười ấm áp đặt tay lên tay dì Ngọc đang đặt trên má mình.
-Được thôi mà hành lí của con đâu? – Dì Ngọc nói một cách dịu dàng từ tận đáy lòng mình và nó hiện rõ trên ánh mắt của dì. Nó chỉ cần nhìn vào ánh mắt của một người là biết họ đang nói dối hay nói thật lòng.
-À con đã gửi về trước rồi còn giờ con phải đi rồi tạm biệt dì - Nó hôn nhẹ lên má dì rồi bước thẳng ra chỗ một chiếc taxi đang đỗ gần đó rồi leo lên. Khi nó đã yên vị trên xe thì xe bắt đầu chạy đi.
** Bar DFL ***
Trong bar đèn nhấp nháy rất huyền ảo đủ màu, sàn nhảy thì mọi người nhảy rất tưng bừng không khí vui vẻ hòa vào dòng nhạc sôi động do DJ tạo lên. Tại một bàn hắn đang ngồi nhâm nhi ly rượu, mái tóc màu hơi vàng khuôn mặt đẹp trai thu hút ánh nhìn của mọi cô gái trong bar nhưng chỉ dám nhìn chứ không dám lại gần vì hàn khí mà hắn toát ra rất lạnh.Bên cạnh là Minh bạn thân của hắn có mái tóc màu hơi nâu
-Mày thấy ở đây toàn các em ngon chưa kìa - Minh nói chỉ vào những cô gái xung quanh, những cô gái thấy anh chỉ thì đưa tay ra vẫy vẫy kiểu chào nhau anh thì cũng đưa tay ra vẫy lại nhưng anh không biết đằng sau lưng có đôi mắt long lanh đang nhìn mình chằm chằm đầy tính sát thương. Hắn thì nhìn thấy Tuyết đứng đằng sau Minh đang khởi động tay thì nhìn anh bằng ánh mắt đầy cảm thương.
-Mày làm gì nhìn tao bằng ánh mắt đó hả thằng cờ hó – Minh thì thấy ánh mắt hắn nhìn thì liền lên tiếng thắc mắc nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò, hắn thì không nói gì chỉ hất mặt về phía trước tức là phía sau Minh đó. Minh thì không biết chuyện gì thì cũng ngoảnh đầu nhìn lại phía sau thì..
-LÝ KIẾN MINH ÔNG LẠI TÁN GÁI SAO ? – Tuyết quát lên mắt nhìn Minh hình viên đạn rồi lại gần ngắt tai anh làm anh đau đến phát khóc mà không dám làm gì Tuyết cả. Dù là giang hồ hay sát nhân đều sợ cọp cái thôi huống chi là Minh.
-Thả ra đi cho tôi xin giùm cái đi bà chằn tinh này – Minh thì nói mặt tỏ khó chịu hắn thấy cảnh đó thì khẽ nhếch môi cười đưa ly rượu lên uống. Minh lườm hắn một cái.
-Ông gọi ai là bà chằn tinh hả ? –
-Bảo bà đó thả ra coi –
Minh thì cứ đập vào tay Tuyết để cô bỏ ra mà mãi cô không bỏ lại còn nhéo mạnh tay hơn nữa chứ.
-2 người thôi dùng tôi đi cho tôi nhờ - Hắn lạnh lùng nói đưa tay cắt 2 người ra rồi kéo tay của Tuyết người phía bên phải mình còn Minh thì bị đẩy về phía sau ngồi ngay ghế đối diện hắn. Mặt hắn có vẻ hình sự nên 2 người kia cũng không dám ho he gì chỉ im lặng lắng nghe. Mặc dù hắn là em út trong nhóm nhưng luôn được xem là anh cả, lời nói của hắn còn chín chắn và trưởng thành hơn cả hai người kia nhiều.
Hắn thấy 2 người kia đã im lặng nghe thì mới tiếp tục nói một cách nghiêm nghị không có chút đùa nào :
-2 người biết Ngủ Quỷ chứ ? -
-Ừ biết, Ngũ Quỷ có 5 người trong đó có 4 người là nam và 1 người là nữ. Nghe bà tao kể thì họ là người đứng đầu tổ chức Bạch Quỷ, họ cũng từng là thành viên tổ chức Evil và là học trò của Bá Vương. Nhưng họ đã tách ra vì lí do gì tao không rõ - Minh nói đưa tay xoa bóp cằm suy nghĩ những chuyện hồi bé nghe bà mình kể.
-Nhưng 10 năm trước, sau vụ giết gia đình nào đó gồm 4 người và còn đốt chụi căn biệt thự của họ thì Ngũ Quỷ cũng đã biệt tăm biệt tích theo đó mà tổ chức Bạch Quỷ cũng biến mất khỏi thế giới ngầm. Và thời gian sau không thấy họ mọi người bắt đầu đồn 5 người đó đã chết mà tại sao lại nhắc về họ ?- Tuyết tiếp lời của Minh một cách ăn ý mà không cần Minh nói hay ra hiệu gì cả.
-Thực ra theo tao vừa nghe thông báo từ Bá Vương thì họ không hề chết mà họ đã qua nước ngoài đào tạo một nhóm những sát thủ và lập lên tổ chức Vampire, tổ chức mà chúng ta đang phải đối phó - Hắn nói khi nhếch môi cười đầy thú vị.
-Vậy thật vinh dự cho chúng ta được đối đầu với những người đã từng làm mưa làm gió trong thế giới ngầm - Tuyết nói nở nụ cười thích thú đầy chết chóc, Minh cũng không kém tuy không cười nhưng ánh mắt tỏ rõ vẻ thích thú
-Đừng quá đắc ý họ trong tối chúng ta ngoài sáng nên Bá Vương nói chúng ta cẩn thận và ngài ấy đã cử thêm 1 thành viên mới từ Nga về giúp chúng ta nữa - Hắn nói rồi đúng dậy đi về phía sàn nhảy còn Minh cũng đứng dậy đi theo, 2 người ra sàn nhảy còn Tuyết thì ngồi uống rượu hết ly này đến ly khác rồi hình như đã khá say vì cô uống rượu không được tốt cô loạng choạng đứng dậy nói nhỏ.
-Muốn đi WC quá à –
Tuyết đi vào trong đang đi thì đụng vào một đám thanh niên, cô đã cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi nhưng tụi đó chỉ cười gian rồi tên đại ca đưa tay vuốt mặt cô rồi nói.
-Ế cô em xinh đẹp đi đâu đây hay đi vui vẻ với anh đi? -
Tuyết thẳng thừng hất tay gã đó ra nhìn bằng đôi mắt khinh bỉ rồi quát lên.
-Tránh ra đừng đụng vào tao –
Gã đó thì vẫn nở nụ cười gian tay thì luồn qua ôm eo Tuyết kéo lại gần người hắn làm 2 khuôn ngực chạm vào nhau nói
-Cứng nhể nhưng cô em sẽ thuộc về anh thôi –
Gã đó cứ đòi hôn cô nhưng cô đều né còn cắn thật mạnh vào tai hắn ta và đánh vào người hắn ta làm cho hắn ta tức giận kéo cô mạnh hơn, cô hét lên chân tay mềm nhũn do men rượu :
-Bỏ đôi tay dơ bẩn của mày ra khỏi người tao ngay lập tức ...-
Gã đó cay cú do bị đánh lên liền đẩy Tuyết va vào tường làm cô khẽ nhăn mặt đau đớn gã đó đưa tay lên định tát cô thì một giọng nói tự dưng vang lên:
-Mày không thấy hèn khi ức hiếp một cô gái à thằng cờ hó –
Gã đó thì tức giận khi bị phá cuộc vui, quay lung tung tìm kiếm chủ nhân của giọng nói đó nhưng thực chất không có người nào khác ở chỗ này cả chỉ có gã đó và vài đứa đàn em thôi, gã đó liền lên tiếng :
-Đứa nào thế ? Lộ mặt đi chứ ? Có giỏi đứng thẳng trước mặt tao mà nói nè-
Mấy gã đàn em thì cũng nhìn xung quanh rồi vỗ vỗ vai gã đó nói hơi run run lên :
-Đại ca có khi nào có ma không chứ em thấy ở đây chẳng có ai cả -
Gã đó đưa tay đập cái “đét” vào đầu thằng kia rồi đập thêm cái nữa vào đầu mỗi đứa kia tỏ vẻ đại ca dõng dạc nói :
- Ngu ma đâu ra mà ma, mày là ai? Ra đi chứ -
Bốp .. bịch ..
Cánh cửa của một phòng Vip gần đó bị một bàn chân của ai đó được đạp tung ra cùng lúc tiếng nói hồi nãy lại vang lên.
- Ở đây -
Cạch ..cạch tiếng guốc của nó đi từ trong ra, nó xinh đẹp như một ngôi sao điện ảnh hút hồn biết bao nhiêu chàng trai còn những ánh mắt ghen tị và ngưỡng mộ của biết bao nhiêu cô gái. Nó mặc áo sơ mi denim tán đinh mix với chiếc quần kaki ôm. Trên vai khoác một chiếc túi màu nâu nạm đinh và chân mang đôi giày vải. Nó đi ra đồng thời tháo mắt kính để lộ khuôn mặt xinh đẹp da trắng ngần đôi môi đỏ tự nhiên không cần đánh son, tóc tết cornrow nửa đầu. Nó thầm nghĩ trong đầu ngước nhìn xung quanh .
“Tôi về rồi, nơi chứa toàn đau thương”
Mọi người cứ tưởng nó là ngôi sao quốc tế nào, thế là cứ xúm vào chụp ảnh rồi xin chữ kí mãi làm nó mệt muốn chết. Không khí xung quanh thì bị bóp nghẹt mọi người cứ chen lấn xô đẩy nhau để được chụp ảnh với nó.
-Oh Lee Min-ho kìa – Nó hét lên chỉ tay về phía khác làm những người xung quanh tưởng thật chạy ầm ầm đi, nhân lúc đó nó chạy ra ngoài .
Nó bước từ trong ra thì nhìn thấy một người phụ nữ tầm 50 đang đứng nhìn về phía nó nở nụ cười đôn hậu và đang dang rộng vòng tay ra như đợi người ôm. Môi nó cong lên tạo thành nụ cười ấm áp dang rộng vòng tay của mình và chạy về phía người phụ nữ đó gọi to.
-Dì Ngọc –
Nó hạnh phúc sà vào lòng người phụ nữ đó, người phụ nữ này là người mà đã chăm từng miếng ăn đến giấc ngủ của nó khi ở Nga. Người mà nó xem như người mẹ thứ hai của mình, người mà hết mực yêu thương và chăm sóc từng ly từng tí một cho nó. Người phụ nữ này là người ông nó nhờ đi theo nó sang Nga – Ngô Thị Ngọc. Bỗng dưng 1 năm trước tự dưng ông nó cử bác đi làm việc ở đâu đó thì ra là về Việt Nam.
-Mừng con về Việt, con gái – Dì Ngọc vuốt vuốt tóc nó một cách dịu dàng như một người mẹ đang vuốt ve đứa con gái của mình.
-Dạ con đã về rồi – Nó nói một câu chứa đầy hạnh phúc đúng thế khi trong vòng tay người phụ nữ này nó rất thoải mái và có cảm giác an toàn. Cảm giác an toàn giống như kiểu dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì luôn có người phụ nữ này gánh hộ mình rồi.
-Ừ có lẽ con mệt rồi về nhà thôi dì nấu đồ ăn ngon cho con ăn nha – Dì Ngọc ăn cần nói đưa tay vuốt má nó nở nụ cười hiền hậu.
-Dạ thôi bao giờ rảnh con sẽ tới thăm dì sau nha– Nó nở nụ cười ấm áp đặt tay lên tay dì Ngọc đang đặt trên má mình.
-Được thôi mà hành lí của con đâu? – Dì Ngọc nói một cách dịu dàng từ tận đáy lòng mình và nó hiện rõ trên ánh mắt của dì. Nó chỉ cần nhìn vào ánh mắt của một người là biết họ đang nói dối hay nói thật lòng.
-À con đã gửi về trước rồi còn giờ con phải đi rồi tạm biệt dì - Nó hôn nhẹ lên má dì rồi bước thẳng ra chỗ một chiếc taxi đang đỗ gần đó rồi leo lên. Khi nó đã yên vị trên xe thì xe bắt đầu chạy đi.
** Bar DFL ***
Trong bar đèn nhấp nháy rất huyền ảo đủ màu, sàn nhảy thì mọi người nhảy rất tưng bừng không khí vui vẻ hòa vào dòng nhạc sôi động do DJ tạo lên. Tại một bàn hắn đang ngồi nhâm nhi ly rượu, mái tóc màu hơi vàng khuôn mặt đẹp trai thu hút ánh nhìn của mọi cô gái trong bar nhưng chỉ dám nhìn chứ không dám lại gần vì hàn khí mà hắn toát ra rất lạnh.Bên cạnh là Minh bạn thân của hắn có mái tóc màu hơi nâu
-Mày thấy ở đây toàn các em ngon chưa kìa - Minh nói chỉ vào những cô gái xung quanh, những cô gái thấy anh chỉ thì đưa tay ra vẫy vẫy kiểu chào nhau anh thì cũng đưa tay ra vẫy lại nhưng anh không biết đằng sau lưng có đôi mắt long lanh đang nhìn mình chằm chằm đầy tính sát thương. Hắn thì nhìn thấy Tuyết đứng đằng sau Minh đang khởi động tay thì nhìn anh bằng ánh mắt đầy cảm thương.
-Mày làm gì nhìn tao bằng ánh mắt đó hả thằng cờ hó – Minh thì thấy ánh mắt hắn nhìn thì liền lên tiếng thắc mắc nhìn hắn bằng ánh mắt tò mò, hắn thì không nói gì chỉ hất mặt về phía trước tức là phía sau Minh đó. Minh thì không biết chuyện gì thì cũng ngoảnh đầu nhìn lại phía sau thì..
-LÝ KIẾN MINH ÔNG LẠI TÁN GÁI SAO ? – Tuyết quát lên mắt nhìn Minh hình viên đạn rồi lại gần ngắt tai anh làm anh đau đến phát khóc mà không dám làm gì Tuyết cả. Dù là giang hồ hay sát nhân đều sợ cọp cái thôi huống chi là Minh.
-Thả ra đi cho tôi xin giùm cái đi bà chằn tinh này – Minh thì nói mặt tỏ khó chịu hắn thấy cảnh đó thì khẽ nhếch môi cười đưa ly rượu lên uống. Minh lườm hắn một cái.
-Ông gọi ai là bà chằn tinh hả ? –
-Bảo bà đó thả ra coi –
Minh thì cứ đập vào tay Tuyết để cô bỏ ra mà mãi cô không bỏ lại còn nhéo mạnh tay hơn nữa chứ.
-2 người thôi dùng tôi đi cho tôi nhờ - Hắn lạnh lùng nói đưa tay cắt 2 người ra rồi kéo tay của Tuyết người phía bên phải mình còn Minh thì bị đẩy về phía sau ngồi ngay ghế đối diện hắn. Mặt hắn có vẻ hình sự nên 2 người kia cũng không dám ho he gì chỉ im lặng lắng nghe. Mặc dù hắn là em út trong nhóm nhưng luôn được xem là anh cả, lời nói của hắn còn chín chắn và trưởng thành hơn cả hai người kia nhiều.
Hắn thấy 2 người kia đã im lặng nghe thì mới tiếp tục nói một cách nghiêm nghị không có chút đùa nào :
-2 người biết Ngủ Quỷ chứ ? -
-Ừ biết, Ngũ Quỷ có 5 người trong đó có 4 người là nam và 1 người là nữ. Nghe bà tao kể thì họ là người đứng đầu tổ chức Bạch Quỷ, họ cũng từng là thành viên tổ chức Evil và là học trò của Bá Vương. Nhưng họ đã tách ra vì lí do gì tao không rõ - Minh nói đưa tay xoa bóp cằm suy nghĩ những chuyện hồi bé nghe bà mình kể.
-Nhưng 10 năm trước, sau vụ giết gia đình nào đó gồm 4 người và còn đốt chụi căn biệt thự của họ thì Ngũ Quỷ cũng đã biệt tăm biệt tích theo đó mà tổ chức Bạch Quỷ cũng biến mất khỏi thế giới ngầm. Và thời gian sau không thấy họ mọi người bắt đầu đồn 5 người đó đã chết mà tại sao lại nhắc về họ ?- Tuyết tiếp lời của Minh một cách ăn ý mà không cần Minh nói hay ra hiệu gì cả.
-Thực ra theo tao vừa nghe thông báo từ Bá Vương thì họ không hề chết mà họ đã qua nước ngoài đào tạo một nhóm những sát thủ và lập lên tổ chức Vampire, tổ chức mà chúng ta đang phải đối phó - Hắn nói khi nhếch môi cười đầy thú vị.
-Vậy thật vinh dự cho chúng ta được đối đầu với những người đã từng làm mưa làm gió trong thế giới ngầm - Tuyết nói nở nụ cười thích thú đầy chết chóc, Minh cũng không kém tuy không cười nhưng ánh mắt tỏ rõ vẻ thích thú
-Đừng quá đắc ý họ trong tối chúng ta ngoài sáng nên Bá Vương nói chúng ta cẩn thận và ngài ấy đã cử thêm 1 thành viên mới từ Nga về giúp chúng ta nữa - Hắn nói rồi đúng dậy đi về phía sàn nhảy còn Minh cũng đứng dậy đi theo, 2 người ra sàn nhảy còn Tuyết thì ngồi uống rượu hết ly này đến ly khác rồi hình như đã khá say vì cô uống rượu không được tốt cô loạng choạng đứng dậy nói nhỏ.
-Muốn đi WC quá à –
Tuyết đi vào trong đang đi thì đụng vào một đám thanh niên, cô đã cúi đầu tỏ vẻ xin lỗi nhưng tụi đó chỉ cười gian rồi tên đại ca đưa tay vuốt mặt cô rồi nói.
-Ế cô em xinh đẹp đi đâu đây hay đi vui vẻ với anh đi? -
Tuyết thẳng thừng hất tay gã đó ra nhìn bằng đôi mắt khinh bỉ rồi quát lên.
-Tránh ra đừng đụng vào tao –
Gã đó thì vẫn nở nụ cười gian tay thì luồn qua ôm eo Tuyết kéo lại gần người hắn làm 2 khuôn ngực chạm vào nhau nói
-Cứng nhể nhưng cô em sẽ thuộc về anh thôi –
Gã đó cứ đòi hôn cô nhưng cô đều né còn cắn thật mạnh vào tai hắn ta và đánh vào người hắn ta làm cho hắn ta tức giận kéo cô mạnh hơn, cô hét lên chân tay mềm nhũn do men rượu :
-Bỏ đôi tay dơ bẩn của mày ra khỏi người tao ngay lập tức ...-
Gã đó cay cú do bị đánh lên liền đẩy Tuyết va vào tường làm cô khẽ nhăn mặt đau đớn gã đó đưa tay lên định tát cô thì một giọng nói tự dưng vang lên:
-Mày không thấy hèn khi ức hiếp một cô gái à thằng cờ hó –
Gã đó thì tức giận khi bị phá cuộc vui, quay lung tung tìm kiếm chủ nhân của giọng nói đó nhưng thực chất không có người nào khác ở chỗ này cả chỉ có gã đó và vài đứa đàn em thôi, gã đó liền lên tiếng :
-Đứa nào thế ? Lộ mặt đi chứ ? Có giỏi đứng thẳng trước mặt tao mà nói nè-
Mấy gã đàn em thì cũng nhìn xung quanh rồi vỗ vỗ vai gã đó nói hơi run run lên :
-Đại ca có khi nào có ma không chứ em thấy ở đây chẳng có ai cả -
Gã đó đưa tay đập cái “đét” vào đầu thằng kia rồi đập thêm cái nữa vào đầu mỗi đứa kia tỏ vẻ đại ca dõng dạc nói :
- Ngu ma đâu ra mà ma, mày là ai? Ra đi chứ -
Bốp .. bịch ..
Cánh cửa của một phòng Vip gần đó bị một bàn chân của ai đó được đạp tung ra cùng lúc tiếng nói hồi nãy lại vang lên.
- Ở đây -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.