Chương 290: Còn một chút hi vọng sống
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
16/09/2019
Edit: Kali
Beta: Byun
Mặc dù, cô gái này không biết lái xe đua, nhưng kiến thức trên lý thuyết và năng lực chuyên môn của một hoa tiêu lại làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như cô ta không phải là cháu gái của Hạ Định Khôn, thì bằng giá nào ông cũng sẽ đào cô ta về đội đua lão Thang.
Lão Thang dò xét trên người Lâm Yên một lát.
Ăn không được thì đạp đổ!
Cũng may là năng lực hoa tiêu của cô gái này dù mạnh đến đâu, nhưng sợ là đầu óc lại có chút vấn đề, đụng ai không đụng lại đụng vào WW.
Cũng may là như vậy. Nếu như cô gái này không đi ăn vạ, trong thời gian ngắn ông chưa nghĩ ra một vài cái cớ để có thể phá hủy đội đua Hạ gia, nhưng ai mà ngờ được đội đua Hạ gia này lại tự tìm chết, muốn cản cũng cản không được!
Dứt lời, Lão Thang không cho phóng viên có cơ hội đặt câu hỏi, phất phất tay, không quay đầu lại mà rời khỏi hiện trường.
Hạ Hùng nhìn chằm chằm Lâm Yên, cái đồ súc sinh hèn mạt, cô ta và mẹ của cô ta đều là con quỷ hút máu của Hạ gia, vong ơn bội nghĩa, đã không mang lại cho gia tộc bất kỳ tiếng thơm nào mà ngược lại còn muốn phá hủy Hạ gia!
"Các vị... Các vị, xin hãy nghe tôi nói, đây chẳng qua chỉ là hiểu lầm!" Hạ Hùng vội vàng tiến lên mở miệng.
"Hiểu lầm? Có gì mà hiểu lầm chứ, thành viên của đội đua Hạ gia các người, lời đã nói rõ ràng như thế."
"Không sai, chẳng lẽ cô ta không phải là người trong đội đua Hạ gia các người sao?"
"Chuyện này..." Hạ Hùng không biết nói sao cho phải, Lâm Yên đích thật là dùng thân phận hoa tiêu của Hạ gia dự thi.
"Ha ha." Bỗng nhiên, một thanh niên đầu trọc của đội đua WW cười lạnh một tiếng, nhìn Z Thần: "Không nghĩ tới, bây giờ ZH1 đã đến mức như thế này, không dám tự mình nhận lời thách đấu, lại để cho cái đội đua nhỏ ra mặt ăn vạ."
Z Thần còn chưa kịp mở miệng, ánh mắt của thanh niên đầu trọc rơi vào trên người Lâm Yên: "Các người cũng không có tư cách chơi cùng WW."
"Không có tư cách sao?" khóe miệng của Lâm Yên hơi nhếch lên, nhìn Z Thần, "Nếu như, đội đua Hạ gia của chúng tôi là đội đua dự bị của ZH1 thì chắc là đủ tư cách rồi chứ."
Lâm Yên vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả mọi người toàn bộ đều rơi vào trên người của Z Thần.
Z Thần không chỉ là đội trưởng của đội đua ZH1, mà còn là một trong những ông chủ của ZH1 nữa. Nếu như Z Thần thừa nhận chuyện đội đua Hạ gia làm đội dự bị thứ hai của ZH1 thì đội đua Hạ gia hoàn toàn có đủ tư cách thay ZH1 tiếp nhận trận đấu này.
Đương nhiên, nếu như đội đua Hạ gia thua, ZH1 cũng sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Đó là ZH1 không thể tham gia được trận đấu vòng hạng ba quốc tế lần này.
"Z Thần, đội đua Hạ gia có phải là đội dự bị thứ hai của ZH1 không?" Một vị phóng viên nào đó vội vàng hỏi.
Nghe thấy vậy, Z Thần nhíu mày không nói.
"Hãy tin tôi." Lúc này, Lâm Yên đi đến bên cạnh Z Thần, vỗ nhẹ vào vai trái của Z Thần, nói nhỏ.
Z Thần và Lâm Yên bốn mắt nhìn nhau, thật lâu sau đó Z Thần giống như đưa ra quyết định gì đó trọng đại, nhìn lại phía đông đảo phóng viên truyền thông và nói: "Phải..."
Hôm nay, ZH1 tiến thoái lưỡng nan, không thể tiếp nhận thách đấu, càng thêm không thể từ chối khiêu chiến. Chấp nhận đồng nghĩa với thất bại, không thể tham gia được trận đấu cấp quốc tế về thể thức thi đấu vòng hạng ba lần này, nhưng nếu từ chối thì hậu quả ZH1 cũng không thể nào gánh nổi.
Nhưng nếu như là Lâm Yên... Có lẽ, thật sự còn một chút hi vọng sống sót.
Anh ta không muốn đánh cược nhưng đã đến nước này thì không thể không đánh cược...
Z Thần vừa dứt lời, toàn bộ xôn xao một hồi.
"Ồ, thật là thú vị. Đường đường là một đội đua đẳng cấp như ZH1, thế mà lại giúp đỡ loại đội đua nhỏ này tới ăn vạ đội WW của tôi, thật là làm chúng tôi buồn nôn quá mà." Tên đầu trọc cười lạnh một tiếng.
Nhưng mà đầu trọc còn chưa nói xong, mắt của Lâm Yên sáng như đuốc, nhàn nhạt lên tiếng: "Cho nên, lời khiêu chiến này của WW, đội đua Hạ gia của chúng tôi... Nhận."
Cuối cùng, trận đấu này cứ như vậy đã được quyết định xong, toàn bộ phóng viên đều xôn xao.
Beta: Byun
Mặc dù, cô gái này không biết lái xe đua, nhưng kiến thức trên lý thuyết và năng lực chuyên môn của một hoa tiêu lại làm người ta không thể tưởng tượng nổi.
Nếu như cô ta không phải là cháu gái của Hạ Định Khôn, thì bằng giá nào ông cũng sẽ đào cô ta về đội đua lão Thang.
Lão Thang dò xét trên người Lâm Yên một lát.
Ăn không được thì đạp đổ!
Cũng may là năng lực hoa tiêu của cô gái này dù mạnh đến đâu, nhưng sợ là đầu óc lại có chút vấn đề, đụng ai không đụng lại đụng vào WW.
Cũng may là như vậy. Nếu như cô gái này không đi ăn vạ, trong thời gian ngắn ông chưa nghĩ ra một vài cái cớ để có thể phá hủy đội đua Hạ gia, nhưng ai mà ngờ được đội đua Hạ gia này lại tự tìm chết, muốn cản cũng cản không được!
Dứt lời, Lão Thang không cho phóng viên có cơ hội đặt câu hỏi, phất phất tay, không quay đầu lại mà rời khỏi hiện trường.
Hạ Hùng nhìn chằm chằm Lâm Yên, cái đồ súc sinh hèn mạt, cô ta và mẹ của cô ta đều là con quỷ hút máu của Hạ gia, vong ơn bội nghĩa, đã không mang lại cho gia tộc bất kỳ tiếng thơm nào mà ngược lại còn muốn phá hủy Hạ gia!
"Các vị... Các vị, xin hãy nghe tôi nói, đây chẳng qua chỉ là hiểu lầm!" Hạ Hùng vội vàng tiến lên mở miệng.
"Hiểu lầm? Có gì mà hiểu lầm chứ, thành viên của đội đua Hạ gia các người, lời đã nói rõ ràng như thế."
"Không sai, chẳng lẽ cô ta không phải là người trong đội đua Hạ gia các người sao?"
"Chuyện này..." Hạ Hùng không biết nói sao cho phải, Lâm Yên đích thật là dùng thân phận hoa tiêu của Hạ gia dự thi.
"Ha ha." Bỗng nhiên, một thanh niên đầu trọc của đội đua WW cười lạnh một tiếng, nhìn Z Thần: "Không nghĩ tới, bây giờ ZH1 đã đến mức như thế này, không dám tự mình nhận lời thách đấu, lại để cho cái đội đua nhỏ ra mặt ăn vạ."
Z Thần còn chưa kịp mở miệng, ánh mắt của thanh niên đầu trọc rơi vào trên người Lâm Yên: "Các người cũng không có tư cách chơi cùng WW."
"Không có tư cách sao?" khóe miệng của Lâm Yên hơi nhếch lên, nhìn Z Thần, "Nếu như, đội đua Hạ gia của chúng tôi là đội đua dự bị của ZH1 thì chắc là đủ tư cách rồi chứ."
Lâm Yên vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả mọi người toàn bộ đều rơi vào trên người của Z Thần.
Z Thần không chỉ là đội trưởng của đội đua ZH1, mà còn là một trong những ông chủ của ZH1 nữa. Nếu như Z Thần thừa nhận chuyện đội đua Hạ gia làm đội dự bị thứ hai của ZH1 thì đội đua Hạ gia hoàn toàn có đủ tư cách thay ZH1 tiếp nhận trận đấu này.
Đương nhiên, nếu như đội đua Hạ gia thua, ZH1 cũng sẽ phải trả một cái giá rất đắt. Đó là ZH1 không thể tham gia được trận đấu vòng hạng ba quốc tế lần này.
"Z Thần, đội đua Hạ gia có phải là đội dự bị thứ hai của ZH1 không?" Một vị phóng viên nào đó vội vàng hỏi.
Nghe thấy vậy, Z Thần nhíu mày không nói.
"Hãy tin tôi." Lúc này, Lâm Yên đi đến bên cạnh Z Thần, vỗ nhẹ vào vai trái của Z Thần, nói nhỏ.
Z Thần và Lâm Yên bốn mắt nhìn nhau, thật lâu sau đó Z Thần giống như đưa ra quyết định gì đó trọng đại, nhìn lại phía đông đảo phóng viên truyền thông và nói: "Phải..."
Hôm nay, ZH1 tiến thoái lưỡng nan, không thể tiếp nhận thách đấu, càng thêm không thể từ chối khiêu chiến. Chấp nhận đồng nghĩa với thất bại, không thể tham gia được trận đấu cấp quốc tế về thể thức thi đấu vòng hạng ba lần này, nhưng nếu từ chối thì hậu quả ZH1 cũng không thể nào gánh nổi.
Nhưng nếu như là Lâm Yên... Có lẽ, thật sự còn một chút hi vọng sống sót.
Anh ta không muốn đánh cược nhưng đã đến nước này thì không thể không đánh cược...
Z Thần vừa dứt lời, toàn bộ xôn xao một hồi.
"Ồ, thật là thú vị. Đường đường là một đội đua đẳng cấp như ZH1, thế mà lại giúp đỡ loại đội đua nhỏ này tới ăn vạ đội WW của tôi, thật là làm chúng tôi buồn nôn quá mà." Tên đầu trọc cười lạnh một tiếng.
Nhưng mà đầu trọc còn chưa nói xong, mắt của Lâm Yên sáng như đuốc, nhàn nhạt lên tiếng: "Cho nên, lời khiêu chiến này của WW, đội đua Hạ gia của chúng tôi... Nhận."
Cuối cùng, trận đấu này cứ như vậy đã được quyết định xong, toàn bộ phóng viên đều xôn xao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.