Chương 330: Cũng không phải ai cũng có thể tạo scandal với tôi
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
26/09/2019
Lúc qua lại với nhau mặc dù tính tình của Lâm Yên tùy tiện, nhưng ở
trước mặt gã luôn luôn quan tâm và nhiệt tình. Sau khi chia tay thì cô
lại u ám điên cuồng bám Thư Nhã.
Nhưng gã chưa từng thấy qua vẻ mặt như thế của Lâm Yên.
Hờ hững và khinh miệt...
Giống như cô chưa từng để cái gì ở trong mắt...
Hạ San San bĩu môi, mặt đầy vẻ trào phúng nói, "Chị họ, chị làm sao còn tốt với cô ta như vậy chứ! Trước đó không lâu cô ta còn không biết xấu hổ mua chuộc bản thảo, tạo scandal với anh rể để lăng xê bản thân!"
Nghe nói như thế, trên bàn cơm lập tức xuất hiện một loạt tiếng xì xầm nghị luận, tất cả mọi người đều lộ vẻ sắp có kịch vui để xem.
Lâm Yên nghe vậy liền cười khẽ, cảm thấy vô vị mà đưa ly rượu đỏ trong tay lên nhấp một miếng, mở miệng nhẹ nhàng nói, " À, cô Hạ này, đoàn làm phim chúng ta nhiều boss như vậy, chỉ một mình Bùi ảnh đế thôi cũng đủ để đè bẹp 100 người anh rể của cô rồi. Người đang có nhiều fan hâm mộ nhất của giới giải trí đang ngồi đây, nếu tôi muốn lăng xê kéo fame, tại sao lại không tạo với Bùi ảnh đế mà nhất định phải tạo với một người làm khách mời?"
Bùi Nam Nhứ: "Khụ..."
Lâm Yên tiếp tục nói: "Coi như là lăng xê với Thẩm Triều Mộ, chỉ dựa vào số lượng scandal của riêng hai chúng tôi cũng xem như là liên kết bền vững!"
Thẩm Triều Mộ: "..."
Liên kết bền vững...
Dùng từ này để hình dung... Có hơi...
Lâm Yên uống ly rượu đỏ một hơi cạn sạch, cười tủm tỉm nói: "Cho nên, thật sự xin lỗi, Lâm Yên tôi cho dù muốn lăng xê, cũng không phải ai cũng được tôi chọn để tạo scandal đâu."
Lâm Yên không cho là nhục nhã, ngược lại thái độ còn rất tự hào, làm Hạ San San nghẹn đến không bác bỏ được.
"Mày..." Hạ San San giận đến đập bàn đứng dậy: "Mày là cái thá gì, thế mà còn dám dõng dạc nói không nhìn trúng anh Dật Hiên, không phải mày biết rõ anh Dật Hiên có gia thế tốt, mới sống chết cắn mãi không tha sao?"
Lâm Yên lập tức nhíu mày, "Hả? Gia thế tốt ở Đế Đô này, chẳng lẽ chỉ có một mình Hàn gia sao? Cô để Vệ thiếu của chúng ta ở đâu rồi?"
Mặc dù Hàn gia có rất nhiều chi nhánh ở Đế Đô, là một trong những hào môn thế gia lớn nhất ở Đế Đô này, nhưng Vệ gia cũng tương đương như thế thậm chí hai năm này tốc độ phát triển không thua gì Hàn gia.
Vệ Từ Phong: "..."
Lâm Yên nói tiếp: "Coi như là so về độ tươi trẻ, Hàn tiên sinh cũng không thể nào bì nổi Đường Gia Nghiệp!"
Đường Gia Nghiệp: "..."
Lâm Yên tùy tiện nói mấy câu, tất cả Bùi Nam Nhứ, Thẩm Triều Mộ, Vệ Từ Phong, Đường Gia Nghiệp nằm không cũng trúng đạn.
Hạ San San giận đến dậm chân, "Mày... Mày không biết xấu hổ! Lúc trước cũng không biết là ai nói rằng nhất định phải gọi anh Dật Hiên là bạn trai mày!"
Lâm Yên thở dài: "Haiz! Tuổi trẻ mà! Ai mà chẳng có lúc mắt mù chứ?"
Hạ San San: "..."
Mọi người đang đứng nhìn Lâm Yên thở dài: "..."
Bùi Nam Nhứ cúi đầu nhấp một ngụm trà, ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, triệt để dập tắt ý định mở miệng nói chuyện.
Hình như anh ta đã đánh giá thấp sức chiến đấu của chị dâu...
Chỉ mở miệng thôi cũng đủ để giết người không thấy máu.
Lúc này, sắc mặt của Hàn Dật Hiên đã tối lại, ánh mắt âm trầm nhìn Lâm Yên.
Bộ dáng Lâm Yên dường như có chút ngà ngà say rượu, để tránh sau đó không có đường lui, Phùng An Hoa chạy qua pha trò, muốn xoá đề tài đi.
Đêm khuya, bữa cơm cuối cùng cũng kết thúc.
"Lâm Yên này thật sự là quá ghê tởm! Chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy!" Hạ San San tức giận căm phẫn.
Tưởng Tư Phi cười lạnh nói, "Miệng lưỡi sắc bén, dẻo quẹo, loại người này, cũng chỉ chiếm một chút tiện nghi ngoài miệng thôi!"
"Lâm Yên gần đây ở đoàn phim thế nào?" Lâm Thư Nhã vừa vuốt móng tay tinh tế, vừa hững hờ nhàn nhạt hỏi một câu.
Nhưng gã chưa từng thấy qua vẻ mặt như thế của Lâm Yên.
Hờ hững và khinh miệt...
Giống như cô chưa từng để cái gì ở trong mắt...
Hạ San San bĩu môi, mặt đầy vẻ trào phúng nói, "Chị họ, chị làm sao còn tốt với cô ta như vậy chứ! Trước đó không lâu cô ta còn không biết xấu hổ mua chuộc bản thảo, tạo scandal với anh rể để lăng xê bản thân!"
Nghe nói như thế, trên bàn cơm lập tức xuất hiện một loạt tiếng xì xầm nghị luận, tất cả mọi người đều lộ vẻ sắp có kịch vui để xem.
Lâm Yên nghe vậy liền cười khẽ, cảm thấy vô vị mà đưa ly rượu đỏ trong tay lên nhấp một miếng, mở miệng nhẹ nhàng nói, " À, cô Hạ này, đoàn làm phim chúng ta nhiều boss như vậy, chỉ một mình Bùi ảnh đế thôi cũng đủ để đè bẹp 100 người anh rể của cô rồi. Người đang có nhiều fan hâm mộ nhất của giới giải trí đang ngồi đây, nếu tôi muốn lăng xê kéo fame, tại sao lại không tạo với Bùi ảnh đế mà nhất định phải tạo với một người làm khách mời?"
Bùi Nam Nhứ: "Khụ..."
Lâm Yên tiếp tục nói: "Coi như là lăng xê với Thẩm Triều Mộ, chỉ dựa vào số lượng scandal của riêng hai chúng tôi cũng xem như là liên kết bền vững!"
Thẩm Triều Mộ: "..."
Liên kết bền vững...
Dùng từ này để hình dung... Có hơi...
Lâm Yên uống ly rượu đỏ một hơi cạn sạch, cười tủm tỉm nói: "Cho nên, thật sự xin lỗi, Lâm Yên tôi cho dù muốn lăng xê, cũng không phải ai cũng được tôi chọn để tạo scandal đâu."
Lâm Yên không cho là nhục nhã, ngược lại thái độ còn rất tự hào, làm Hạ San San nghẹn đến không bác bỏ được.
"Mày..." Hạ San San giận đến đập bàn đứng dậy: "Mày là cái thá gì, thế mà còn dám dõng dạc nói không nhìn trúng anh Dật Hiên, không phải mày biết rõ anh Dật Hiên có gia thế tốt, mới sống chết cắn mãi không tha sao?"
Lâm Yên lập tức nhíu mày, "Hả? Gia thế tốt ở Đế Đô này, chẳng lẽ chỉ có một mình Hàn gia sao? Cô để Vệ thiếu của chúng ta ở đâu rồi?"
Mặc dù Hàn gia có rất nhiều chi nhánh ở Đế Đô, là một trong những hào môn thế gia lớn nhất ở Đế Đô này, nhưng Vệ gia cũng tương đương như thế thậm chí hai năm này tốc độ phát triển không thua gì Hàn gia.
Vệ Từ Phong: "..."
Lâm Yên nói tiếp: "Coi như là so về độ tươi trẻ, Hàn tiên sinh cũng không thể nào bì nổi Đường Gia Nghiệp!"
Đường Gia Nghiệp: "..."
Lâm Yên tùy tiện nói mấy câu, tất cả Bùi Nam Nhứ, Thẩm Triều Mộ, Vệ Từ Phong, Đường Gia Nghiệp nằm không cũng trúng đạn.
Hạ San San giận đến dậm chân, "Mày... Mày không biết xấu hổ! Lúc trước cũng không biết là ai nói rằng nhất định phải gọi anh Dật Hiên là bạn trai mày!"
Lâm Yên thở dài: "Haiz! Tuổi trẻ mà! Ai mà chẳng có lúc mắt mù chứ?"
Hạ San San: "..."
Mọi người đang đứng nhìn Lâm Yên thở dài: "..."
Bùi Nam Nhứ cúi đầu nhấp một ngụm trà, ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, triệt để dập tắt ý định mở miệng nói chuyện.
Hình như anh ta đã đánh giá thấp sức chiến đấu của chị dâu...
Chỉ mở miệng thôi cũng đủ để giết người không thấy máu.
Lúc này, sắc mặt của Hàn Dật Hiên đã tối lại, ánh mắt âm trầm nhìn Lâm Yên.
Bộ dáng Lâm Yên dường như có chút ngà ngà say rượu, để tránh sau đó không có đường lui, Phùng An Hoa chạy qua pha trò, muốn xoá đề tài đi.
Đêm khuya, bữa cơm cuối cùng cũng kết thúc.
"Lâm Yên này thật sự là quá ghê tởm! Chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy!" Hạ San San tức giận căm phẫn.
Tưởng Tư Phi cười lạnh nói, "Miệng lưỡi sắc bén, dẻo quẹo, loại người này, cũng chỉ chiếm một chút tiện nghi ngoài miệng thôi!"
"Lâm Yên gần đây ở đoàn phim thế nào?" Lâm Thư Nhã vừa vuốt móng tay tinh tế, vừa hững hờ nhàn nhạt hỏi một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.