Chương 350: Khinh thường giải thích lí do
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
30/09/2019
Lúc này vẻ mặt của toàn bộ đội đua Hạ gia đờ ra.
Nhất là mấy vị hoa tiêu của đội đua Hạ gia, không tài nào tin được tự một mình Lâm Yên có thể hạ gục Speed trên đường đua!
Sao chuyện này có thể là sự thật chứ?!
Nhưng với đội đua như Speed thì còn cần phải nói dối à, bọn họ thì có âm mưu gì chứ?
Hơn nữa hôm nay bọn họ cũng đã tận mắt trông thấy, Lâm Yên quả thật đã chiến thắng WW trên đường đua...
Những người của đội đua Hạ gia đưa mắt nhìn nhau, vì vậy mà ngay từ ban đầu, Lâm Yên vốn đã có kỹ thuật đua xe đẳng cấp như vậy rồi?!
Bây giờ ngẫm lại, lần trước ở vòng đấu loại với đội đua của lão Thang ấy, làm gì mà trùng hợp như vậy chứ, Lâm Yên không chỉ là một tay đua đăng cấp mà còn là một hoa tiêu hàng đầu!
Nực cười hơn nữa là thế mà bọn họ vẫn luôn giễu cợt Lâm Yên, thậm chí còn cho rằng Lâm Yên nên bái Thanh Lễ làm thầy!
Chẳng mấy chốc đã có vài ánh mắt của những vị tay đua trong Hạ gia rơi vào người của Thanh Lễ.
Nhớ tới Thanh Lễ từng nói qua trước đó, thật đúng là vô cùng nực cười.
Anh ta nói cái gì mà trình độ hoa tiêu của Lâm Yên chỉ ở mức bình thường... Lần trước có thể thắng là hoàn toàn nhờ vào may mắn?
Trình độ hoa tiêu của Thanh Lễ ở đội đua Hạ gia quả thật là mạnh nhất. Tuy nhiên đội đua Hạ gia bọn họ chẳng qua cũng chỉ là một đội đua nhỏ mà thôi, Thanh Lễ nhiều nhất cũng chỉ bằng với trình độ của một hoa tiêu trung cấp.
Chỉ với trình độ này mà cũng dám châm chọc và khiêu khích một tay đua đẳng cấp kiêm luôn hoa tiêu hàng đầu!
Thậm chí còn đào hố bọn họ nữa chứ...
Bây giờ không ít thành viên của đội đua Hạ gia mới hiểu được, vì sao đối mặt với những lời châm chọc và khiêu khích, mà Lâm Yên vẫn luôn không hề mở miệng phản bác bất cứ điều gì.
Đứng từ vị trí như vậy mà nghĩ, nếu như bọn họ là tay đua và hoa tiêu hàng đầu, gặp phải những tay gà mờ, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không giải thích gì cả.
Bởi vì... Xem thường...!
Là chẳng thèm ngó tới mới không đi phản bác hay nói rõ lí do gì.
Là chênh lệch đẳng cấp quá lớn, quá khinh thường thì còn giải thích cái gì nữa chứ!
Trong mắt của Lâm Yên thì những người như bọn họ căn bản chính là những con kiến nhỏ đến nỗi không đáng nhắc tới...
Ngay sau đó, những người đã từng không ít lần giễu cợt và giáo huấn Lâm Yên, mặt đã đỏ tới tận mang tai, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống ngay lập tức!
"Lâm Yên, con khốn chết tiệt, lại dám gài bẫy tao trên đường đua!"
Không nhịn được bao lâu, Hạ Minh Khải nhanh chóng đến gần, nhìn hằm hằm Lâm Yên, quát với giọng lạnh băng: "Ông nội, cha, nếu như không phải do nó... Con không thể nào chỉ có thành tích thế này, cô ta vốn đang cố ý hại con, muốn cho con mất mặt mũi trước mặt ZH1 và Speed!"
Nghe thấy vậy, Hạ Hùng cắn răng, có vẻ như là có điều gì muốn nói nhưng cuối cùng không thốt ra được.
"Mẹ kiếp... ZH1 và Speed cũng là vì tao mà tới, không có tao thì mày có thể tham gia loại thi đấu này sao! Mày học trộm kỹ thuật lái xe ở đâu ra mà lại gài bẫy tao trên đường đua, đồ vong ơn bạc nghĩa này!" Hạ Minh Khải giận không kiềm được.
"Anh bạn này."
Bỗng nhiên ánh mắt Không Quân liếc qua Hạ Minh Khải, nhàn nhạt mở miệng nói: "Tôi nghĩ chắc là cậu có hiểu lầm gì đó rồi. Lần này Speed chúng tôi tới vốn chính là đến để cổ vũ cho cô Lâm Yên, ngay cả cậu là ai... Thật xin lỗi, chúng tôi còn không biết. Tôi nói chuyện có thể có chút khó nghe, xin bỏ qua cho. Tuy nhiên với trình độ đua xe của cậu thì ngay cả tiến vào đội đua xe chính quy bình thường nhất tại Trung Hoa cũng không dễ nữa là."
Không Quân vừa dứt lời, ngay lập tức Hạ Minh Khải sững sờ tại chỗ, anh ta vừa nói cái gì, Speed không phải là vì mình mà tới sao?!
"Ha ha, Minh Khải, thực ra cậu có thể tham gia loại quy mô tranh tài này... Không, là Hạ gia các người có thể tham gia loại quy mô tranh tài này, hoàn toàn là bởi vì chúng tôi có lòng tin với Lâm Yên tiểu thư, mới có thể để đội đua Hạ gia trở thành đội đua dự bị của ZH1, thay mặt chúng tôi ra sân. Cậu thật sự đã hiểu lầm rồi." Mộc Mộc của ZH1 vừa cười vừa nói với Hạ Minh Khải.
Nhất là mấy vị hoa tiêu của đội đua Hạ gia, không tài nào tin được tự một mình Lâm Yên có thể hạ gục Speed trên đường đua!
Sao chuyện này có thể là sự thật chứ?!
Nhưng với đội đua như Speed thì còn cần phải nói dối à, bọn họ thì có âm mưu gì chứ?
Hơn nữa hôm nay bọn họ cũng đã tận mắt trông thấy, Lâm Yên quả thật đã chiến thắng WW trên đường đua...
Những người của đội đua Hạ gia đưa mắt nhìn nhau, vì vậy mà ngay từ ban đầu, Lâm Yên vốn đã có kỹ thuật đua xe đẳng cấp như vậy rồi?!
Bây giờ ngẫm lại, lần trước ở vòng đấu loại với đội đua của lão Thang ấy, làm gì mà trùng hợp như vậy chứ, Lâm Yên không chỉ là một tay đua đăng cấp mà còn là một hoa tiêu hàng đầu!
Nực cười hơn nữa là thế mà bọn họ vẫn luôn giễu cợt Lâm Yên, thậm chí còn cho rằng Lâm Yên nên bái Thanh Lễ làm thầy!
Chẳng mấy chốc đã có vài ánh mắt của những vị tay đua trong Hạ gia rơi vào người của Thanh Lễ.
Nhớ tới Thanh Lễ từng nói qua trước đó, thật đúng là vô cùng nực cười.
Anh ta nói cái gì mà trình độ hoa tiêu của Lâm Yên chỉ ở mức bình thường... Lần trước có thể thắng là hoàn toàn nhờ vào may mắn?
Trình độ hoa tiêu của Thanh Lễ ở đội đua Hạ gia quả thật là mạnh nhất. Tuy nhiên đội đua Hạ gia bọn họ chẳng qua cũng chỉ là một đội đua nhỏ mà thôi, Thanh Lễ nhiều nhất cũng chỉ bằng với trình độ của một hoa tiêu trung cấp.
Chỉ với trình độ này mà cũng dám châm chọc và khiêu khích một tay đua đẳng cấp kiêm luôn hoa tiêu hàng đầu!
Thậm chí còn đào hố bọn họ nữa chứ...
Bây giờ không ít thành viên của đội đua Hạ gia mới hiểu được, vì sao đối mặt với những lời châm chọc và khiêu khích, mà Lâm Yên vẫn luôn không hề mở miệng phản bác bất cứ điều gì.
Đứng từ vị trí như vậy mà nghĩ, nếu như bọn họ là tay đua và hoa tiêu hàng đầu, gặp phải những tay gà mờ, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không giải thích gì cả.
Bởi vì... Xem thường...!
Là chẳng thèm ngó tới mới không đi phản bác hay nói rõ lí do gì.
Là chênh lệch đẳng cấp quá lớn, quá khinh thường thì còn giải thích cái gì nữa chứ!
Trong mắt của Lâm Yên thì những người như bọn họ căn bản chính là những con kiến nhỏ đến nỗi không đáng nhắc tới...
Ngay sau đó, những người đã từng không ít lần giễu cợt và giáo huấn Lâm Yên, mặt đã đỏ tới tận mang tai, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống ngay lập tức!
"Lâm Yên, con khốn chết tiệt, lại dám gài bẫy tao trên đường đua!"
Không nhịn được bao lâu, Hạ Minh Khải nhanh chóng đến gần, nhìn hằm hằm Lâm Yên, quát với giọng lạnh băng: "Ông nội, cha, nếu như không phải do nó... Con không thể nào chỉ có thành tích thế này, cô ta vốn đang cố ý hại con, muốn cho con mất mặt mũi trước mặt ZH1 và Speed!"
Nghe thấy vậy, Hạ Hùng cắn răng, có vẻ như là có điều gì muốn nói nhưng cuối cùng không thốt ra được.
"Mẹ kiếp... ZH1 và Speed cũng là vì tao mà tới, không có tao thì mày có thể tham gia loại thi đấu này sao! Mày học trộm kỹ thuật lái xe ở đâu ra mà lại gài bẫy tao trên đường đua, đồ vong ơn bạc nghĩa này!" Hạ Minh Khải giận không kiềm được.
"Anh bạn này."
Bỗng nhiên ánh mắt Không Quân liếc qua Hạ Minh Khải, nhàn nhạt mở miệng nói: "Tôi nghĩ chắc là cậu có hiểu lầm gì đó rồi. Lần này Speed chúng tôi tới vốn chính là đến để cổ vũ cho cô Lâm Yên, ngay cả cậu là ai... Thật xin lỗi, chúng tôi còn không biết. Tôi nói chuyện có thể có chút khó nghe, xin bỏ qua cho. Tuy nhiên với trình độ đua xe của cậu thì ngay cả tiến vào đội đua xe chính quy bình thường nhất tại Trung Hoa cũng không dễ nữa là."
Không Quân vừa dứt lời, ngay lập tức Hạ Minh Khải sững sờ tại chỗ, anh ta vừa nói cái gì, Speed không phải là vì mình mà tới sao?!
"Ha ha, Minh Khải, thực ra cậu có thể tham gia loại quy mô tranh tài này... Không, là Hạ gia các người có thể tham gia loại quy mô tranh tài này, hoàn toàn là bởi vì chúng tôi có lòng tin với Lâm Yên tiểu thư, mới có thể để đội đua Hạ gia trở thành đội đua dự bị của ZH1, thay mặt chúng tôi ra sân. Cậu thật sự đã hiểu lầm rồi." Mộc Mộc của ZH1 vừa cười vừa nói với Hạ Minh Khải.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.