Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh - Kim Nhật Nguyệt
Chương 3: Tình Cảm Nảy Mầm Từ Khi Nào?
Kim Nhật Nguyệt
07/04/2023
Hôm nay, Nguyên có chuyến công tác ở Huyện. Sáng sớm cô dậy từ 4 giờ để chuẩn bị tới Cơ quan và xuất phát cùng đoàn của Cơ quan. Vì đi sớm nên khi lên xe mọi người đều ngủ bù thêm được chút nào đỡ chút ấy.
Nên lúc này trên xe rất im ắng vì ai cũng đã ngủ cả rồi, chỉ còn tiếng nhạc du dương tình khúc Bolero, để đưa mọi người ngủ càng ngon hơn chỉ còn có Bác tài xế là phải chống chọi một mình.
Khi xe tới điểm dừng chân thì mọi người cũng vừa tỉnh ngủ và ăn sáng xong để bắt đầu công việc của ngày hôm nay. Nguyên và đoàn tới hội trường nơi tổ chức buổi tập huấn cho các bà con về công tác sản xuất và chế biến sản phẩm hiện có của địa phương.
Ai ai cũng háo hức và bắt tay vào công việc của mình, mọi người làm việc rất hăng say và vui vẻ. Và kết quả đạt được là bà con cũng rất nhiệu tình tìm hiểu những kiến thức bổ ích để phục vụ cho công việc của họ.
Chớp mắt thế mà đã đến trưa, buổi tập huấn tạm nghỉ trưa để chiều tiếp tục, và bà con tranh thủ về nhà để lo việc nhà. Khi đoàn vào quán cơm để dùng cơm trưa, trên đường đi Nguyên thấy trên đường có rất nhiều bà con đang bày bán Măng tươi mà người chính tay bà con tự tay vào rừng hái về để bán mà trang trải chi tiêu.
Nguyên được biết thông qua một cán bộ tại đây chia sẻ, ở đây vào mùa măng thì người dân sẽ cùng nhau đi vào rừng để hái măng về đem đi bán mà trang trải chi tiêu gia đình, nhưng thu nhập cũng chẳng bao nhiêu, vì giá bán măng rất rẻ mà công sức thì nhiều. Ở đây bà con không bán được nên phải đem đi các huyện khác để bán hoặc là bán cho các thương lái trong vùng với giá rẻ bèo.
Nghe đến đây Nguyên liền nghĩ ra một ý tưởng, bởi vì bản thân cô là người rất thích ăn măng, cô nhớ có lần cô đi chợ và mua măng của một Bác gái, Bác ấy nói bà phải đi từ Dầu Giây lên đây để bán và phải đi từ rất sớm. Mà từ Dầu Giây lên tới chợ chúng tôi thật sự rất xa. Ấy mà bác ấy lại chờ giỏ đầy măng tươi trên chiếc xe đạp. Tôi không biết Bác ấy lấy từ đâu sức mạnh và kiên trì đến vậy.
Lúc này đây, Nguyên hiểu được nổi khổ của người nông dân bỡi vì bản thân cô cũng xuất thân từ gia đình nhà nông mà ra, nên cô hiểu được nỗi cực khổ của người nông dân. Thể là cô lấy điện thoại ra và bắt đầu đăng thông tin "Mời mọi người cùng nhau giúp giải cứu măng tại huyện Long Khánh." kèm theo đó là những hình ảnh của măng và hình ảnh bà con đang lam lũ với đống măng trước mặt mà không ai mua.
Thế là sau rất nhanh đã có những người bạn và người quen hỏi cô về cách thức mua măng, và giá bán, cô nhanh chóng giải đáp và nhờ mọi người ủng hộ bà con. Nhanh chóng sau đó cô trao đổi với cán bộ địa phương và tập hợp măng của bà con đang tồn đọng lại, hỏi giá bán và thế là cô báo giá cho mọi người ủng hộ.
Tức khắc đã có rất nhiều rất nhiều người muốn mua măng và càng ngày càng nhiều khiến cô và mọi người rất vui vẻ, mọi người bắt tay vào việc tập hợp măng và lột vỏ măng cân ký để bỏ vào bọc nylong cho từng khách hàng thân yêu.
Công việc kéo dài rất nhiều măng càng ngày càng nhiều, vì người dân biết được hiện tại đang có đội giải cứu măng nên cán bộ địa phương đã báo với người dân tập hợp măng tới một điểm để thuận tiện cho việc đóng gói và vận chuyển.
Nguyên đã báo cáo tình hình với lãnh đạo trực tiếp của mình và xin phương án hỗ trợ. Lãnh đạo lập tức đồng ý và cử thêm xe từ cơ quan xuống để hỗ trợ vận chuyển măng từ huyện về thành phố để giao cho khách hàng ủng hộ ở thành phố.
Mọi người trong cơ quan đểu bắt đầu đăng tin giải cứu măng, tới bạn bè người thân của mình để có thể giúp đỡ bà con, và nhanh chóng rất nhiều người ủng hộ mua măng.
Tất cả mọi người trong cơ quan đều chung tay ủng hộ, đều xoắn tay áo lên và bắt tay vào giúp đỡ bà con, thời gian cứ thế trôi qua nhanh chóng và cùng với đó thì nguyên cả một sân măng tươi đã được vận chuyển đi gần hết, và những người ủng hộ vừa đặt vừa chuyển tiền, nên Nguyên đã nhanh chóng tập hợp và gửi bà con số tiền mà hôm nay họ đã bán được.
Khi bà con nhận được số tiền kia mà rưng rưng nước mắt, với lòng biết ơn, vì họ chưa bao giờ bán măng được với số tiền lớn như vậy và nhanh như vậy.
Nhìn thấy họ Nguyên lại như thấy được hình ảnh Ba Mẹ mình cũng từng vất vả như vậy, cô càng cảm thấy thương Ba Mẹ mình hơn và càng đồng cảm với bà con hơn. Cô gợi ý với bà con vì sao mình không chế biến mình với nhiều hình thức khác nhau như thế sẽ không bị động trong việc tiêu thụ măng.
Cô hướng dẫn bà con thử chẻ măng tươi và phơi khô, vì măng khô bán giá sẽ cao hơn rất nhiều và cũng bảo quản được lâu. Hoặc có thể làm măng chua, để bán cũng là một giải pháp. Bà con nói vấn đề là họ không tìm được đầu ra, nên cứ hái về là bán tươi liền cho nhanh có tiền.
Thế là Nguyên xin ý kiến của cấp trên và khuyến khích bà con chế biến thành măng khô, hoặc bỏ chua, cơ quan sẽ giúp bà con tìm nguồn tiêu thụ sản phẩm. Thế là bà con cũng tự tin hơn và nói sau đợt này họ sẽ chế biến khô.
Trong không khí vui vẻ và ấm áp ấy, tất cả mọi người đều rất nhiệt tình tuy rất mệt nhưng ai cũng vui vẻ rạng ngời và cảm thấy rất đáng với công sức đã bỏ ra, nhìn thấy bà con vui vẻ thì đoàn người cơ quan càng vui hơn.
Sau khi hoàn thành công việc cũng đã đến hơn chín giờ tối và thế là dưới những ánh mắt rạng ngời biết ơn của bà con thì đoàn cũng về cơ quan ở thành phố và vận chuyển toàn bộ số măng còn lại về để giao cho người mua.
Trải qua một ngày cực nhọc nhưng rất vui vẻ ấy, khi về tới cơ quan thì cũng đã hơn 10 giờ đêm, ai cũng mệt lả và số măng còn lại sẽ được giao cho khách hàng vào ngày mai.
Nguyên và các Anh Chị trong cơ quan tạm biệt nhau rồi ai về nhà đó để nghỉ ngơi, chuẩn bị sức lực cho ngày mai và những ngày tiếp theo.
(Còn tiếp).
Nên lúc này trên xe rất im ắng vì ai cũng đã ngủ cả rồi, chỉ còn tiếng nhạc du dương tình khúc Bolero, để đưa mọi người ngủ càng ngon hơn chỉ còn có Bác tài xế là phải chống chọi một mình.
Khi xe tới điểm dừng chân thì mọi người cũng vừa tỉnh ngủ và ăn sáng xong để bắt đầu công việc của ngày hôm nay. Nguyên và đoàn tới hội trường nơi tổ chức buổi tập huấn cho các bà con về công tác sản xuất và chế biến sản phẩm hiện có của địa phương.
Ai ai cũng háo hức và bắt tay vào công việc của mình, mọi người làm việc rất hăng say và vui vẻ. Và kết quả đạt được là bà con cũng rất nhiệu tình tìm hiểu những kiến thức bổ ích để phục vụ cho công việc của họ.
Chớp mắt thế mà đã đến trưa, buổi tập huấn tạm nghỉ trưa để chiều tiếp tục, và bà con tranh thủ về nhà để lo việc nhà. Khi đoàn vào quán cơm để dùng cơm trưa, trên đường đi Nguyên thấy trên đường có rất nhiều bà con đang bày bán Măng tươi mà người chính tay bà con tự tay vào rừng hái về để bán mà trang trải chi tiêu.
Nguyên được biết thông qua một cán bộ tại đây chia sẻ, ở đây vào mùa măng thì người dân sẽ cùng nhau đi vào rừng để hái măng về đem đi bán mà trang trải chi tiêu gia đình, nhưng thu nhập cũng chẳng bao nhiêu, vì giá bán măng rất rẻ mà công sức thì nhiều. Ở đây bà con không bán được nên phải đem đi các huyện khác để bán hoặc là bán cho các thương lái trong vùng với giá rẻ bèo.
Nghe đến đây Nguyên liền nghĩ ra một ý tưởng, bởi vì bản thân cô là người rất thích ăn măng, cô nhớ có lần cô đi chợ và mua măng của một Bác gái, Bác ấy nói bà phải đi từ Dầu Giây lên đây để bán và phải đi từ rất sớm. Mà từ Dầu Giây lên tới chợ chúng tôi thật sự rất xa. Ấy mà bác ấy lại chờ giỏ đầy măng tươi trên chiếc xe đạp. Tôi không biết Bác ấy lấy từ đâu sức mạnh và kiên trì đến vậy.
Lúc này đây, Nguyên hiểu được nổi khổ của người nông dân bỡi vì bản thân cô cũng xuất thân từ gia đình nhà nông mà ra, nên cô hiểu được nỗi cực khổ của người nông dân. Thể là cô lấy điện thoại ra và bắt đầu đăng thông tin "Mời mọi người cùng nhau giúp giải cứu măng tại huyện Long Khánh." kèm theo đó là những hình ảnh của măng và hình ảnh bà con đang lam lũ với đống măng trước mặt mà không ai mua.
Thế là sau rất nhanh đã có những người bạn và người quen hỏi cô về cách thức mua măng, và giá bán, cô nhanh chóng giải đáp và nhờ mọi người ủng hộ bà con. Nhanh chóng sau đó cô trao đổi với cán bộ địa phương và tập hợp măng của bà con đang tồn đọng lại, hỏi giá bán và thế là cô báo giá cho mọi người ủng hộ.
Tức khắc đã có rất nhiều rất nhiều người muốn mua măng và càng ngày càng nhiều khiến cô và mọi người rất vui vẻ, mọi người bắt tay vào việc tập hợp măng và lột vỏ măng cân ký để bỏ vào bọc nylong cho từng khách hàng thân yêu.
Công việc kéo dài rất nhiều măng càng ngày càng nhiều, vì người dân biết được hiện tại đang có đội giải cứu măng nên cán bộ địa phương đã báo với người dân tập hợp măng tới một điểm để thuận tiện cho việc đóng gói và vận chuyển.
Nguyên đã báo cáo tình hình với lãnh đạo trực tiếp của mình và xin phương án hỗ trợ. Lãnh đạo lập tức đồng ý và cử thêm xe từ cơ quan xuống để hỗ trợ vận chuyển măng từ huyện về thành phố để giao cho khách hàng ủng hộ ở thành phố.
Mọi người trong cơ quan đểu bắt đầu đăng tin giải cứu măng, tới bạn bè người thân của mình để có thể giúp đỡ bà con, và nhanh chóng rất nhiều người ủng hộ mua măng.
Tất cả mọi người trong cơ quan đều chung tay ủng hộ, đều xoắn tay áo lên và bắt tay vào giúp đỡ bà con, thời gian cứ thế trôi qua nhanh chóng và cùng với đó thì nguyên cả một sân măng tươi đã được vận chuyển đi gần hết, và những người ủng hộ vừa đặt vừa chuyển tiền, nên Nguyên đã nhanh chóng tập hợp và gửi bà con số tiền mà hôm nay họ đã bán được.
Khi bà con nhận được số tiền kia mà rưng rưng nước mắt, với lòng biết ơn, vì họ chưa bao giờ bán măng được với số tiền lớn như vậy và nhanh như vậy.
Nhìn thấy họ Nguyên lại như thấy được hình ảnh Ba Mẹ mình cũng từng vất vả như vậy, cô càng cảm thấy thương Ba Mẹ mình hơn và càng đồng cảm với bà con hơn. Cô gợi ý với bà con vì sao mình không chế biến mình với nhiều hình thức khác nhau như thế sẽ không bị động trong việc tiêu thụ măng.
Cô hướng dẫn bà con thử chẻ măng tươi và phơi khô, vì măng khô bán giá sẽ cao hơn rất nhiều và cũng bảo quản được lâu. Hoặc có thể làm măng chua, để bán cũng là một giải pháp. Bà con nói vấn đề là họ không tìm được đầu ra, nên cứ hái về là bán tươi liền cho nhanh có tiền.
Thế là Nguyên xin ý kiến của cấp trên và khuyến khích bà con chế biến thành măng khô, hoặc bỏ chua, cơ quan sẽ giúp bà con tìm nguồn tiêu thụ sản phẩm. Thế là bà con cũng tự tin hơn và nói sau đợt này họ sẽ chế biến khô.
Trong không khí vui vẻ và ấm áp ấy, tất cả mọi người đều rất nhiệt tình tuy rất mệt nhưng ai cũng vui vẻ rạng ngời và cảm thấy rất đáng với công sức đã bỏ ra, nhìn thấy bà con vui vẻ thì đoàn người cơ quan càng vui hơn.
Sau khi hoàn thành công việc cũng đã đến hơn chín giờ tối và thế là dưới những ánh mắt rạng ngời biết ơn của bà con thì đoàn cũng về cơ quan ở thành phố và vận chuyển toàn bộ số măng còn lại về để giao cho người mua.
Trải qua một ngày cực nhọc nhưng rất vui vẻ ấy, khi về tới cơ quan thì cũng đã hơn 10 giờ đêm, ai cũng mệt lả và số măng còn lại sẽ được giao cho khách hàng vào ngày mai.
Nguyên và các Anh Chị trong cơ quan tạm biệt nhau rồi ai về nhà đó để nghỉ ngơi, chuẩn bị sức lực cho ngày mai và những ngày tiếp theo.
(Còn tiếp).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.