Chương 71: Cổ đại. Đẩy ngã thiếu hiệp chính đạo 15
Hồng Thiêu Nhục
18/03/2017
"Bắn?" Nguyên Ung kinh ngạc nhìn chằm chằm vào khung cửa sổ trước mặt,
tuy chỉ mơ hồ nhìn thấy động tác của hia người trong phòng, nhưng đột
nhiên thấy phần lưng của Tô Tuyển cứng đờ, cùng với mùi vị đậm đặc hơi
thở của nam nhân kia đã đủ để hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra. Cho dù là
người có kiến thức rộng rãi như Nguyên Ung, vào giờ phút này cũng phải
há hốc mồm, theo như biểu hiện trước giờ của lô đỉnh này, hắn ta không
giống như người bất lực a, chẳng lẽ lô đỉnh này chỉ là một cái gối thêu
hoa(ví với những người chỉ có hình dáng bên ngoài không có học thức tài
năng)?
"Phi." Nam tử đứng phía sau Nguyên Ung khinh thường nói, "Không ngờ trong nhóm lô đỉnh này, cũng có loại không ra gì như thế."
Tô Tuyển vốn đã xấu hổ, giận dữ muốn chết, lúc này đây nghe được mấy lời chê bai của đám người bên ngoài, mặt hắn nghẹn đến bỏ bừng. Không phải là hắn không được, mà là do nơi đó của Diệp Huyên quá chặt, lần này lại là lần đầu tiên của hắn, động tác chẳng những vẫn còn trúc trắc mà tinh thần cũng vô cùng khẩn trương. Đúng thế, nhất định không phải là hắn không được, tuyệt đối không phải là hắn không được!
"Tướng công." Bàn tay mềm mại của thiếu nữ xoa lên lồng ngực Tô Tuyển, nàng ôn nhu an ủi, "Không sao cả, ta... ta không trách chàng."
Dù biết là Diệp Huyên có lòng tốt, nhưng trên đời này, chỉ sợ không có nam nhân nào chấp nhận được nữ nhân của mình nói những lời an ủi bản thân trong trường hợp này cả. Tô Tuyển yên lặng nuốt xuống một búm máu, đúng là không có cách nào mở miệng được. Huyệt đạo của hắn đã được giải lúc nào không hay, mắt thấy Diệp Huyên còn muốn tiếp tục an ủi hắn, hắn dứt khoát hít sâu một hơi, nắm lấy cằm Diệp Huyên rồi hôn lên môi nàng.
Không biết nên nói thế nào, vậy thì đừng nói, Tô thiếu hiệp lúc này ở trong tình thế vò đã mẻ lại còn thêm sứt đã nghĩ như vậy. Nụ hôn này vốn là kế sách đối phó tạm thời, nhưng dần dần hắn càng ngày càng hãm sâu vào. Cái miệng nhỏ của nàng vừa mềm vừa thơm, ngọt ngào giống như được bôi mật, khiến hắn hôn càng thêm sâu.
Cái lưỡi của Diệp Huyên bị Tô Tuyển cuốn lấy, trong lúc quấn quít nàng cảm thấy lực mút của Tô Tuyển càng lúc càng lớn, dường như muốn nuốt hết mật ngọt trong miệng nàng. Nàng kìm lòng không được mà hừ ra một tiếng, thanh âm giống như chú mèo con lười biếng meo một tiếng khiến côn thịt mềm nhũn đang nằm trong hoa huyệt một lần nữa ngẩng đầu lên, dương vật thô cứng giống như một cây gậy lớn đem bụng của Diệp Huyên đỉnh nổi lên một khối.
Có lẽ là muốn chứng minh mình là nam nhân đích thực, Tô Tuyển banh rộng hai chân thon dài của nàng ra, gác lên thắt lưng của mình, sau đó liền mạnh mẽ va chạm. Loại tư thế này, khiến côn thịt của hắn cắm vào càng sâu, mà đại gia hỏa này trời sinh thô dài, sau vài lần va chạm, quy đầu liền đội lên chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.
Tuy Tô Tuyển không có kinh nghiệm, ngay cả đông cung đồ cũng chưa xem lần nào, nên trong lúc trừu sáp không có chút kĩ xảo nào, chỉ biết ưỡn thẳng thắt lưng, sáp thẳng một đường, nhưng chỉ như vậy cũng đủ khiến linh hồn của Diệp Huyên dường như sắp bay lên. Hai cánh tay của nàng vòng qua cổ Tô Tuyển, thân thể mềm mại theo động tác của Tô Tuyển mà lay động cao thấp, cái miệng nhỏ nhắn rên rỉ đứt quãng: "Tướng công, thật sâu.... Ân, đỉnh đến đó.... A, quá lớn, thiếp chịu không nổi a..." Ý thức được Tô Tuyển sắp đỉnh đến tử cung, Diệp Huyên vội vàng lắc đầu, "Không cần, đừng.... tướng công, đừng đi vào..." Dù sao đêm nay nàng mới phá thân, cho dù bản thân là người tập võ tố chất thân thể cũng không tồi, nhưng cũng không thể chịu nổi kích thích quá mức kịch liệt. Trong lúc hoảng hốt, mị thịt trong hoa huyệt vô thức xoắn chặt, khiến Tô Tuyển kích động đến mức hai mắt cũng đỏ lên, ngọn lửa dục vọng bùng cháy mãnh liệt.
Tô Tuyển cố gắng bình ổn hơi thở, động tác trừu sáp cũng dần chậm lại, tuy sáp chậm lại, động tác cũng không quá mức mạnh mẽ khiến hắn không thể tận hứng, nhưng nhìn vẻ mặt thoải mái của Diệp Huyên, Tô Tuyển vẫn nhịn xuống dục vọng mãnh liệt. Hắn dừng một chút, có chút không lưu loát hỏi nàng: "Nàng... là lần đầu tiên?"
So sánh với việc rút ra lại đâm vào quá kịch liệt thậm chí còn có chút thô bạo, động tác ôn nhu như bây giờ khiến Diệp Huyên cảm thấy thoải mái hơn. Nàng híp mắt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn dán lên lồng ngực hắn, giống như một chú mèo nhỏ thỏa mãn meo meo mấy tiếng, sung sướng nhỏ giọng rên rỉ. Nghe được câu hỏi của Tô Tuyển, cả người nàng cứng đờ, cái miệng nhỏ nhắn đang khe khẽ rên rỉ cũng ngừng lại.
Không chỉ mình Tô Tuyển không ngờ tới, mà trong Thiên La giáo cũng chỉ có vẻn vẹn có mấy người, còn lại không ai có thể nghĩ rằng yêu nữ ma giáo kiều mị, phóng đãng vẫn còn là xử nữ đâu. Thật ra lúc đầu Tô Tuyển cũng cảm thấy không đúng, bởi vì bạn tốt Thẩm Tinh có không ít hồng nhan tri kỉ, nên lúc hắn ta say rượu cũng thường lải nhải với Tô Tuyển mấy lời cấm kị, tuy Tô Tuyển là gà tơ nhưng hắn lại biết được một ít chuyện mà nam nhân bình thường không biết. Cũng không phải xử nữ nào lúc phá thân cũng có lạc hồng, mà thiếu nữ dưới thân này hoa huyệt quá mức chặt khít, thêm vào đó nàng không che giấu được mấy phần trúc trắc bối rối, nên đã lộ rõ ra rằng nàng vẫn là thân xử nữ.
"Người ta..." Diệp Huyên cong môi cười, thấy Tô Tuyển giận tái mặt, nàng cũng chẳng thèm nhíu mày, "Đúng là như vậy thì sao, không đúng là như vậy thì sao?"
Thái độ không chút để ý của nàng khiến trong lòng Tô Tuyển mơ hồ có cảm giác đau đớn, "Ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng." Hắn thấp giọng nói, "Mặc kệ nàng phải hay là không phải... Nàng đã là người của ta, ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm."
Ba người Nguyên Ung đã rời đi từ lâu, trong phòng lúc này cực kì im lặng, chỉ có hoa đèn bị đốt cháy phát ra tiếng vang nhỏ, cùng với tiếng hô hấp nặng nề của hai người.
"Tại sao chàng phải chịu trách nhiệm?" Diệp Huyên vẫn tươi cười.
Tô Tuyển nhìn thật sâu vào mắt Diệp Huyên, đôi con ngươi của nàng dường như có chút ý cười, nhưng Tô Tuyển lại nhìn không thấu suy nghĩ của nàng. Hắn nghĩ đến lời trong lòng mà mình muốn nói, gò má cũng có chút nóng lên: "Ta..." Dừng một chút, thanh âm của hắn lại kiên định vang lên lại mang theo điểm khẩn trương, "Ta muốn cưới nàng làm vợ."
"Phi." Nam tử đứng phía sau Nguyên Ung khinh thường nói, "Không ngờ trong nhóm lô đỉnh này, cũng có loại không ra gì như thế."
Tô Tuyển vốn đã xấu hổ, giận dữ muốn chết, lúc này đây nghe được mấy lời chê bai của đám người bên ngoài, mặt hắn nghẹn đến bỏ bừng. Không phải là hắn không được, mà là do nơi đó của Diệp Huyên quá chặt, lần này lại là lần đầu tiên của hắn, động tác chẳng những vẫn còn trúc trắc mà tinh thần cũng vô cùng khẩn trương. Đúng thế, nhất định không phải là hắn không được, tuyệt đối không phải là hắn không được!
"Tướng công." Bàn tay mềm mại của thiếu nữ xoa lên lồng ngực Tô Tuyển, nàng ôn nhu an ủi, "Không sao cả, ta... ta không trách chàng."
Dù biết là Diệp Huyên có lòng tốt, nhưng trên đời này, chỉ sợ không có nam nhân nào chấp nhận được nữ nhân của mình nói những lời an ủi bản thân trong trường hợp này cả. Tô Tuyển yên lặng nuốt xuống một búm máu, đúng là không có cách nào mở miệng được. Huyệt đạo của hắn đã được giải lúc nào không hay, mắt thấy Diệp Huyên còn muốn tiếp tục an ủi hắn, hắn dứt khoát hít sâu một hơi, nắm lấy cằm Diệp Huyên rồi hôn lên môi nàng.
Không biết nên nói thế nào, vậy thì đừng nói, Tô thiếu hiệp lúc này ở trong tình thế vò đã mẻ lại còn thêm sứt đã nghĩ như vậy. Nụ hôn này vốn là kế sách đối phó tạm thời, nhưng dần dần hắn càng ngày càng hãm sâu vào. Cái miệng nhỏ của nàng vừa mềm vừa thơm, ngọt ngào giống như được bôi mật, khiến hắn hôn càng thêm sâu.
Cái lưỡi của Diệp Huyên bị Tô Tuyển cuốn lấy, trong lúc quấn quít nàng cảm thấy lực mút của Tô Tuyển càng lúc càng lớn, dường như muốn nuốt hết mật ngọt trong miệng nàng. Nàng kìm lòng không được mà hừ ra một tiếng, thanh âm giống như chú mèo con lười biếng meo một tiếng khiến côn thịt mềm nhũn đang nằm trong hoa huyệt một lần nữa ngẩng đầu lên, dương vật thô cứng giống như một cây gậy lớn đem bụng của Diệp Huyên đỉnh nổi lên một khối.
Có lẽ là muốn chứng minh mình là nam nhân đích thực, Tô Tuyển banh rộng hai chân thon dài của nàng ra, gác lên thắt lưng của mình, sau đó liền mạnh mẽ va chạm. Loại tư thế này, khiến côn thịt của hắn cắm vào càng sâu, mà đại gia hỏa này trời sinh thô dài, sau vài lần va chạm, quy đầu liền đội lên chỗ sâu nhất trong hoa huyệt.
Tuy Tô Tuyển không có kinh nghiệm, ngay cả đông cung đồ cũng chưa xem lần nào, nên trong lúc trừu sáp không có chút kĩ xảo nào, chỉ biết ưỡn thẳng thắt lưng, sáp thẳng một đường, nhưng chỉ như vậy cũng đủ khiến linh hồn của Diệp Huyên dường như sắp bay lên. Hai cánh tay của nàng vòng qua cổ Tô Tuyển, thân thể mềm mại theo động tác của Tô Tuyển mà lay động cao thấp, cái miệng nhỏ nhắn rên rỉ đứt quãng: "Tướng công, thật sâu.... Ân, đỉnh đến đó.... A, quá lớn, thiếp chịu không nổi a..." Ý thức được Tô Tuyển sắp đỉnh đến tử cung, Diệp Huyên vội vàng lắc đầu, "Không cần, đừng.... tướng công, đừng đi vào..." Dù sao đêm nay nàng mới phá thân, cho dù bản thân là người tập võ tố chất thân thể cũng không tồi, nhưng cũng không thể chịu nổi kích thích quá mức kịch liệt. Trong lúc hoảng hốt, mị thịt trong hoa huyệt vô thức xoắn chặt, khiến Tô Tuyển kích động đến mức hai mắt cũng đỏ lên, ngọn lửa dục vọng bùng cháy mãnh liệt.
Tô Tuyển cố gắng bình ổn hơi thở, động tác trừu sáp cũng dần chậm lại, tuy sáp chậm lại, động tác cũng không quá mức mạnh mẽ khiến hắn không thể tận hứng, nhưng nhìn vẻ mặt thoải mái của Diệp Huyên, Tô Tuyển vẫn nhịn xuống dục vọng mãnh liệt. Hắn dừng một chút, có chút không lưu loát hỏi nàng: "Nàng... là lần đầu tiên?"
So sánh với việc rút ra lại đâm vào quá kịch liệt thậm chí còn có chút thô bạo, động tác ôn nhu như bây giờ khiến Diệp Huyên cảm thấy thoải mái hơn. Nàng híp mắt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn dán lên lồng ngực hắn, giống như một chú mèo nhỏ thỏa mãn meo meo mấy tiếng, sung sướng nhỏ giọng rên rỉ. Nghe được câu hỏi của Tô Tuyển, cả người nàng cứng đờ, cái miệng nhỏ nhắn đang khe khẽ rên rỉ cũng ngừng lại.
Không chỉ mình Tô Tuyển không ngờ tới, mà trong Thiên La giáo cũng chỉ có vẻn vẹn có mấy người, còn lại không ai có thể nghĩ rằng yêu nữ ma giáo kiều mị, phóng đãng vẫn còn là xử nữ đâu. Thật ra lúc đầu Tô Tuyển cũng cảm thấy không đúng, bởi vì bạn tốt Thẩm Tinh có không ít hồng nhan tri kỉ, nên lúc hắn ta say rượu cũng thường lải nhải với Tô Tuyển mấy lời cấm kị, tuy Tô Tuyển là gà tơ nhưng hắn lại biết được một ít chuyện mà nam nhân bình thường không biết. Cũng không phải xử nữ nào lúc phá thân cũng có lạc hồng, mà thiếu nữ dưới thân này hoa huyệt quá mức chặt khít, thêm vào đó nàng không che giấu được mấy phần trúc trắc bối rối, nên đã lộ rõ ra rằng nàng vẫn là thân xử nữ.
"Người ta..." Diệp Huyên cong môi cười, thấy Tô Tuyển giận tái mặt, nàng cũng chẳng thèm nhíu mày, "Đúng là như vậy thì sao, không đúng là như vậy thì sao?"
Thái độ không chút để ý của nàng khiến trong lòng Tô Tuyển mơ hồ có cảm giác đau đớn, "Ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng." Hắn thấp giọng nói, "Mặc kệ nàng phải hay là không phải... Nàng đã là người của ta, ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm."
Ba người Nguyên Ung đã rời đi từ lâu, trong phòng lúc này cực kì im lặng, chỉ có hoa đèn bị đốt cháy phát ra tiếng vang nhỏ, cùng với tiếng hô hấp nặng nề của hai người.
"Tại sao chàng phải chịu trách nhiệm?" Diệp Huyên vẫn tươi cười.
Tô Tuyển nhìn thật sâu vào mắt Diệp Huyên, đôi con ngươi của nàng dường như có chút ý cười, nhưng Tô Tuyển lại nhìn không thấu suy nghĩ của nàng. Hắn nghĩ đến lời trong lòng mà mình muốn nói, gò má cũng có chút nóng lên: "Ta..." Dừng một chút, thanh âm của hắn lại kiên định vang lên lại mang theo điểm khẩn trương, "Ta muốn cưới nàng làm vợ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.