Chương 223: Tây phương cung đình. Đẩy ngã thị vệ trưởng (15)
Hồng Thiêu Nhục
07/07/2018
Giao chiến với vương quốc Menite không biết tại sao đột nhiên trở nên
kịch liệt hơn, quốc gia giáp biên này và Vương quốc Kosse từ mấy trăm
năm trước đã trở mặt. Hai bên chiến tranh kéo không dứt, thường thường
qua hơn mười năm hòa bình, sẽ lại một lần bùng nổ giao phong.
Nhưng cho tới nay, loại giao phong này cũng không tính là quá lớn, thường thường chỉ va chạm chém giết ngắn ngủi ở biên cảnh, không hề có ảnh hưởng tới hoạt động bình thường của vương quốc. Cho nên khi tiếp được tin tức kỵ binh vương quốc Menite đánh vào thành thị biên cảnh Tallin, Margaret còn tưởng rằng mình nghe lầm.
"Đám người dã man kia, chiếm cứ Tallin không nói, còn đem toàn bộ dân trong thành..." Antony cau chặt mày, bởi thật quá mức huyết tinh tàn nhẫn, nửa câu sau liền cứng ở trong họng, lời chưa nói hết có vẻ càng đáng sợ.
Trong nháy mắt kinh ngạc rồi, Margaret lập tức bình tĩnh xuống: "Vương vệ quân nói vậy là đang trênđường tới, nhưng bọn họ còn cần thời gian, không thể để người Menite chiếm cứ nhiều thành thị hơn..." Nàng trầm ngâm, "Để Công tước Hanson Will lãnh binh đi, còn Andrew..."
một chuỗi tên từ trong miệng nàng đưa ra, cơ hồ đều là các quý tộc thân cận trung thành với quốc vương và công chúa, cũng chính là phái Vương Đảng. một lát sau, ởtrong khi chiến sự thình lình xảy ra, công chúa điện hạ trẻ tuổi đã an bày thỏa đáng ứng đối bố cục.
thật là đáng tiếc, trong lòng Antony không khỏi tiếc hận cho hảo hữu của mình, nếu nàng không phải công chúa mà là một vương tử, vương đình nào còn có thể có đường sống cho vị đường thúc kia của nàng đối đáp."Đúng rồi, Arthur..." hắn nghĩ đến Arthur vừa mới nhổ trại đi, có chút lo lắng nhìn về phía Margaret.
Nhưng thiếu nữ chỉ vẫy vẫy tay: "hiện tại không phải lúc quan tâm hắn."
Nàng còn có chuyện càng trọng yếu phải làm, từ năm mười bốn tuổi kia bắt đầu xử lý quốc chính, thủ đoạn chính trị của nàng càng ngày càng thành thục, vì quốc gia này trả giá càng ngày càng nhiều, ở trong lòng nàng, dù người yêu hay là thân nhân, thậm chí ngay cả bản thân mình, chỉ sợ đều phải xếp sau quốc gia.
Nàng đã không biết đến cùng là vì trả giá quá mức cho nên không thể dứt bỏ, hay vì không thể dứt bỏ cho nên mới liều mạng trả giá. Phụ thân từng nói nàng là người quá mức ẩn nhẫn, có ủy khuất sẽ khôngnói ra, có thống khổ cũng sẽ không gào khóc, kiên cường như vậy khiến nàng thoạt nhìn vĩnh viễn đều giống thượng vị giả cao ngạo mà bất cận nhân tình.
"Con so với ta càng thích hợp làm quốc vương, thậm chí nên nói con là quân chủ tốt trời sinh."
Bởi vì làm quân chủ, vĩnh viễn sẽ không thể tùy ý. Những lời này của Pphụ thân đến cùng là khích lệ, hay thương hại nàng? Margaret không biết, nàng trong môt lúc nào đó sẽ đột nhiên phát giác, mình kỳ thực cùng với Arthur là người giống nhau như đúc.
Nàng bị trách nhiệm trói buộc, hắn bị trung thành trói buộc, nếu như hai người bọn họ không có ai có thể đi trước đánh vỡ cục diện bế tắc, chỉ sợ cũng không có tương lai hay hi vọng gì.
Nguyên bản kế hoạch của Margaret là trong lúc chiến tranh còn chưa lan rộng thì bóp chết, nhưng tất cả mọi người không đoán trước được, quân đội vương quốc Menite cuồn cuộn không ngừng kéo biên cảnh giáp giới hai nước, nghiễm nhiên có tư thế muốn khai chiến toàn diện. Vương quốc Kosse đương nhiên không thể ngồi chờ chết, một tờ chỉ lệnh nhanh chóng được phát ra khắp vương quốc, vương đô ngày xưa ca múa mừng cảnh thái bình, bắt đầu gối giáo chờ sáng. Margaret ngày đêm không ngừng bận rộn chính vụ và quân báo, ngay cả Alexander đệ tam tu dưỡng ở Hạ cung cũng về hoàng cung.
Ở tại đây trong bầu không khí khẩn trương, thời gian nhoáng một cái đã quá hơn tháng. Ban đầu thành Tallinn bị quân đội Menite chiếm lĩnh nhiều lần thay chủ, rốt cục lại một lần nữa được Vương vệ quân đoạt trở về. Lúc tin tức truyền đến vương cung, người người vui mừng, cũng có nghĩa là quân đội Menite ở cảnh nội không còn cứ điểm, bắt đầu tan tác trên diện rộng.
Margaret rốt cục có thể buông lỏng một hơi, nàng đã ba ngày không thể ngủ ngon, gọi Antony bắt đầu chuyện giao một lần, nàng thoáng lung lay đứng lên, vừa chuẩn bị đi nghỉ ngơi một chút, bỗng nhiên trước mặt tối sầm, hôn mê ngã xuống đất.
Nhưng cho tới nay, loại giao phong này cũng không tính là quá lớn, thường thường chỉ va chạm chém giết ngắn ngủi ở biên cảnh, không hề có ảnh hưởng tới hoạt động bình thường của vương quốc. Cho nên khi tiếp được tin tức kỵ binh vương quốc Menite đánh vào thành thị biên cảnh Tallin, Margaret còn tưởng rằng mình nghe lầm.
"Đám người dã man kia, chiếm cứ Tallin không nói, còn đem toàn bộ dân trong thành..." Antony cau chặt mày, bởi thật quá mức huyết tinh tàn nhẫn, nửa câu sau liền cứng ở trong họng, lời chưa nói hết có vẻ càng đáng sợ.
Trong nháy mắt kinh ngạc rồi, Margaret lập tức bình tĩnh xuống: "Vương vệ quân nói vậy là đang trênđường tới, nhưng bọn họ còn cần thời gian, không thể để người Menite chiếm cứ nhiều thành thị hơn..." Nàng trầm ngâm, "Để Công tước Hanson Will lãnh binh đi, còn Andrew..."
một chuỗi tên từ trong miệng nàng đưa ra, cơ hồ đều là các quý tộc thân cận trung thành với quốc vương và công chúa, cũng chính là phái Vương Đảng. một lát sau, ởtrong khi chiến sự thình lình xảy ra, công chúa điện hạ trẻ tuổi đã an bày thỏa đáng ứng đối bố cục.
thật là đáng tiếc, trong lòng Antony không khỏi tiếc hận cho hảo hữu của mình, nếu nàng không phải công chúa mà là một vương tử, vương đình nào còn có thể có đường sống cho vị đường thúc kia của nàng đối đáp."Đúng rồi, Arthur..." hắn nghĩ đến Arthur vừa mới nhổ trại đi, có chút lo lắng nhìn về phía Margaret.
Nhưng thiếu nữ chỉ vẫy vẫy tay: "hiện tại không phải lúc quan tâm hắn."
Nàng còn có chuyện càng trọng yếu phải làm, từ năm mười bốn tuổi kia bắt đầu xử lý quốc chính, thủ đoạn chính trị của nàng càng ngày càng thành thục, vì quốc gia này trả giá càng ngày càng nhiều, ở trong lòng nàng, dù người yêu hay là thân nhân, thậm chí ngay cả bản thân mình, chỉ sợ đều phải xếp sau quốc gia.
Nàng đã không biết đến cùng là vì trả giá quá mức cho nên không thể dứt bỏ, hay vì không thể dứt bỏ cho nên mới liều mạng trả giá. Phụ thân từng nói nàng là người quá mức ẩn nhẫn, có ủy khuất sẽ khôngnói ra, có thống khổ cũng sẽ không gào khóc, kiên cường như vậy khiến nàng thoạt nhìn vĩnh viễn đều giống thượng vị giả cao ngạo mà bất cận nhân tình.
"Con so với ta càng thích hợp làm quốc vương, thậm chí nên nói con là quân chủ tốt trời sinh."
Bởi vì làm quân chủ, vĩnh viễn sẽ không thể tùy ý. Những lời này của Pphụ thân đến cùng là khích lệ, hay thương hại nàng? Margaret không biết, nàng trong môt lúc nào đó sẽ đột nhiên phát giác, mình kỳ thực cùng với Arthur là người giống nhau như đúc.
Nàng bị trách nhiệm trói buộc, hắn bị trung thành trói buộc, nếu như hai người bọn họ không có ai có thể đi trước đánh vỡ cục diện bế tắc, chỉ sợ cũng không có tương lai hay hi vọng gì.
Nguyên bản kế hoạch của Margaret là trong lúc chiến tranh còn chưa lan rộng thì bóp chết, nhưng tất cả mọi người không đoán trước được, quân đội vương quốc Menite cuồn cuộn không ngừng kéo biên cảnh giáp giới hai nước, nghiễm nhiên có tư thế muốn khai chiến toàn diện. Vương quốc Kosse đương nhiên không thể ngồi chờ chết, một tờ chỉ lệnh nhanh chóng được phát ra khắp vương quốc, vương đô ngày xưa ca múa mừng cảnh thái bình, bắt đầu gối giáo chờ sáng. Margaret ngày đêm không ngừng bận rộn chính vụ và quân báo, ngay cả Alexander đệ tam tu dưỡng ở Hạ cung cũng về hoàng cung.
Ở tại đây trong bầu không khí khẩn trương, thời gian nhoáng một cái đã quá hơn tháng. Ban đầu thành Tallinn bị quân đội Menite chiếm lĩnh nhiều lần thay chủ, rốt cục lại một lần nữa được Vương vệ quân đoạt trở về. Lúc tin tức truyền đến vương cung, người người vui mừng, cũng có nghĩa là quân đội Menite ở cảnh nội không còn cứ điểm, bắt đầu tan tác trên diện rộng.
Margaret rốt cục có thể buông lỏng một hơi, nàng đã ba ngày không thể ngủ ngon, gọi Antony bắt đầu chuyện giao một lần, nàng thoáng lung lay đứng lên, vừa chuẩn bị đi nghỉ ngơi một chút, bỗng nhiên trước mặt tối sầm, hôn mê ngã xuống đất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.