Cuộc Hôn Nhân Bất Thường Của Chúng Tôi [Abo]
Chương 2:
Nam Chi
02/03/2024
CHƯƠNG 2
Thành phố B hay còn gọi là thủ đô nằm ở phía đông bắc của nước M , còn thành phố A nằm ở phía tây nam của nước M , từ thành phố B đến thành phố A phải mất ít nhất năm tiếng đồng hồ khi đi bằng máy bay.
Thành phố A không phải là một thành phố đặc biệt lớn, dân số chỉ có hai triệu người, chuyến bay thẳng từ đây đến thành phố A không nhiều, mỗi ngày chỉ có một chuyến, hơn nữa là chuyến bay của máy bay cỡ trung, không hơn không kém.
Nhưng đối với Hạ Trì mà nói, điều đó đối với cậu không thành vấn đề, cậu không biết điều kiện trên các máy bay khác nhau như thế nào, trong cuộc đời hữu hạn của mình
Khi đến sân bay, Hạ Trì nhận ra mình không phải là người duy nhất đi đến thành phố A cùng Ngôn Lễ, họ còn đi cùng với một quản gia Beta khoảng năm mươi tuổi đã đợi học trước công san bay .
Ngôn Lễ giới thiệu
"Hạ Trì, ông ấy là quản gia của chúng ta, ông ấy họ Cao, em có gọi ông ấy là chú Cao."
Đối phương cúi đầu chào Hạ Chí rất cung kính
"Xin chào phu nhân. Tôi tên là Cao Anh, trong thời gian qua tôi đang chăm sóc cho ngài Ngôn Lễ. Nếu phu nhân có thắc mắc gì có thể hỏi trục tiếp tôi ?"
Hạ Trì không quen với việc người khác tôn trọng mình như vậy, nhất là khi đối phương còn là người lớn tuổi hơn cậu nữa, cậu nhanh chóng nói:
"Được rồi, sau này mong ông chiếu cố cháu ạ!!!."
“Tôi không dám nhận, tôi không dám nhận”.
Ba người chờ chuyến bay trong phòng riêng đặc biệt ở trong sân bay hạng nhất, nhân viên phục vụ bữa ăn nhiệt tình và chu đáo, điều này đối với Hạ Trì còn khá mới mẻ, cậu chưa từng trải qua chuyện như thế này. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trải qua chuyện như thế này.
Cô nhân viên xinh đẹp tò mò liếc nhìn Hạ Trì, sau đó ánh mắt sáng ngời bước tới trước mặt Ngôn Lễ, dùng giọng dịu dàng giới thiệu cho anh ấy một số loại cà phê, hỏi anh ấy muốn uống loại nào.
Hạ Trì không biết mình có phải suy nghĩ quá nhiều hay không ,cậu cảm thấy nữ nhân viên này có chút nịnh hót quá đáng, đã vượt quá giới của một nhân viên .
Cao quản gia đi đến trước mặt cậu, chặn đi ánh nhìn cậu , ngôn lễ và vị nhân nữ kia , đối cậu nhỏ giọng giải thích
"Tôi thành thất xin lỗi thưa phu nhân theo như tôi được biết từ đây đến thành phố A phải mất ít nhất năm giờ
Thời gian khá lâu đáng lý ra trước đó đã an bài phi cơ riêng cho phu nhân
Để phu nhân có thể được nghỉ ngơi thoải mái hơn. Nhưng mà do máy bay tư nhân gặp một ít trục trật nên không thể sử dụng được
Nếu muốn đi máy bay tư nhân thì sớm nhất là ngày mai mới có thể
Nhưng mà ngày mai thiếu gia lại có việc nên bắt buộc hôm nay phải bay qua thành phố A
Không còn cách nào khác , đành phải chọn chuyến bay này
Hại phu nhân phải chịu khổ theo mong phu nhân không khó chịu vì điều đó.”
Hạ Trì không biết phải trả lời như thế nào, cậu nghĩ thầm, những chuyện này đều là chuyện nhỏ
Không có gì đáng lo ngại, chỉ cần có thể ngồi lên máy bay đi đến thành phố A là đủ rồi sao?
Đâu nhất thiết là phải ngồi máy bay tư nhân đâu?
Cậu cũng nghĩ tới một số giáo viên trong trường thường xuyên nói: “Các em là Omega, sinh ra đã có đặc quyền và được hưởng nhiều phúc lợi .
Có bao nhiêu Alpha sẽ vỡ đầu muốn cưới các em vì lợi ích của thế hệ tương lai.” Loại chuyện tốt này, Beta như chúng tôi đây cũng muốn được như vậy nhưng mà không được đâu đấy
Nếu như các em còn cảm thấy mình bị oan và không có nhân quyền mà bị nhốt trong trường thì thật là quá đáng”
Hạ Trì thật sâu cảm nhận được sự mỉa mai trong lời nói đó, cậu thầm thở dài trong lòng nói lại với Cao quản gia hành: "Cháu không quan tâm chuyện này, cháu cũng để ý đến nó quá đâu."
Đương nhiên, cậu không nghĩ rằng Cao quản gia lại đị xin lỗi với cậu về việc đó
Hạ Trì đại khái cũng hiểu Ngôn gia quả thực là một gia tộc có chút danh tiếng, nhưng cậu không bao giờ nghĩ tới, những gia tộc quý tộc này thật sự có nhiều quy tắc như vậy.
Cậu quay qua nhìn thấy cô nhân viên vẫn đang mỉm cười với Ngôn Lễ, cậu tự nhủ
Việc này thật sự không hề dễ dàng đối với cô nhân viên này, chắc chắn là vì Ngôn Lễ là một khách VIP , phải lễ phép như vậy
Lúc này, đột nhiên, Ngôn Lễ nhìn về phía cậu.
Đôi mắt của Ngôn Lễ có màu xanh xám, giống như những viên ngọc vô cơ, rất trân quý nhưng lại rất lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm khiến Hạ Trì giật mình.
Ngôn Lễ đứng dậy, ngồi ở bên cạnh Hạ Trì, hỏi
"Có chuyện gì vậy?"
Hạ Trì lắc đầu, nhanh chóng trả lời:
"Không có gì."
Ngôn Lễ lại nhìn câu mấy lần, thấy cậu không có chuyện gì, liền không nói nữa.
Hạ Trì phát hiện,Ngôn Lễ rất tuấn tú tuấn mỹ, hoàn toàn khác biệt với một số Alpha cao lớn, vô cùng cường tráng, nhưng anh ấy vẫn mang lại một loại cảm giác ngột ngạt không kém
Hạ Trì cảm thấy tim mình đập thình thịch, nhảy dựng lên mới nhận ra mình giống như một kẻ có chút sợ Ngôn Lễ ,
Mặc dù Ngôn Lễ từ trước đến nay luôn lễ phép, không có khuynh hướng bạo lực.
Đến giờ lên máy bay, Hạ Trì quấn chặt mình trong áo choàng của dành cho Omega ,
Che kín từ đầu đến đuôi, chiếc áo choàng này không chỉ có thể che đi bộ dáng của Omega thấp hơn
Mà còn có thể khống chế pheromone của Omega thoát ra ngoài.
Ngôn Lễ vốn là đứng đó chờ Hạ Trì, sau cái nhìn của quản gia,
Anh ấy liền ý thức được vấn đề, đưa tay vuốt thẳng áo choàng của Hạ Trì, Hạ Trì ở cự ly gần cảm nhận được mùi hương giống như cây tuyết tùng trên người Yến Ly.
Cậu đỏ mặt.
Dường như Ngôn Lễ cũng bị cậu ảnh hưởng bởi pheromone của cậu
Hạ Trì ngẩng đầu nhìn thấy trong mắt Ngôn Lễ trước nay chưa từng xuất hiện cảm xúc nào nhưng bây giờ trong ánh mắt đó lại có một chút dịu dàng.
Hạ Trì nhớ tới lời thầy vừa nói, với tư cách là Omega, pheromone là vũ khí lợi hại nhất của họ, thầy nói:
“Không có Alpha nào có thể chống cự được.”
Tuy rằng trước kia Hạ Trì không tin, nhưng bây giờ đối mặt với Ngôn Lễ , cậu cho rằng có lẽ có thể.
Chỗ ngồi của Hạ Trì và Ngôn Lễ là ở hàng đầu tiên của khoang hạng nhất, trong một khoang riêng biệt có hai chỗ ngồi, loại khoang này thường được bố trí đặc biệt cho Omega và gia đình họ.
Sau khi vào máy bay, Hạ Trì cảm nhận được sự hiện diện của mấy Alpha khác
Ngôn Lễ tự nhiên cũng cảm nhận được nên lập tức đóng cửa cabin lại, im lặng hai giây, hỏi Hạ Trì:
"Em có thấy khó chịu không??"
Hạ Trì trước đây đã mười bốn mười lăm tuổi chạy khắp núi, tin rằng mình là người miền núi, thuộc về thiên nhiên, yêu cả thế giới
Ngay cả phân bò trong chuồng bò cũng không thể làm cậu cảm thấy khó chịu được đâu
Theo cách mà cậu nghĩ nếu như chết vì một vài Alpha , vì lí do ảnh hưởng của pheromone họ là không có thật .
Cậu cảm thấy không chỉ mình mà cả những Omega khó tính khác cũng không nhất thiết cảm thấy khó chịu chỉ vì họ cảm nhận được pheromone của Alpha ngoài người thân và chồng mình, nhiều Omega "khó chịu" chỉ là giả vờ.
Bởi trong sự giáo dục của các em, ngoài việc phải lịch sự, ngoan ngoãn, các em còn phải “yếu đuối” và “nhạy cảm”.
Hạ Trì nghĩ thầm, mình nên giả vờ khó chịu hay chỉ nên nói là mình không khó chịu?
Có lẽ bởi vì do dự quá lâu ,Ngôn Lễ đã cho rằng cậu không được thoải mái
Ngôn Lễ cởi áo khoác ngoài, nhẹ nhàng khoác lên người cậu
"Như vậy có thấy dễ chịu hơn một chút không?"
Hạ Trì có thể ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng trên quần áo của Ngôn Lễ , cũng như mùi pheromone của anh.
Dù nói thế nào đi nữa, sự quan tâm của Ngôn Lễ thật cảm động, sự cảnh giác của Hạ Trì đối với anh cũng dần dần được giải tỏa bởi sự dịu dàng của anh.
Một lúc sau, tiếp viên hàng không đến phục vụ, có lẽ là Alpha ngồi ở bên kia lối đi cũng là người mở cửa cabin.
Đó là một loại pheromone giống như rỉ sét, trộn lẫn với mùi máu tanh, khiến người ta cảm thấy ghê tởm, cực kỳ hung hãn, chóng mặt và đau đầu.
Ngôn Lễ vốn là đang mở cửa cabin nói chuyện với tiếp viên hàng không, nhưng anh ta nhanh chóng từ chối tiếp viên
“Nếu cần chúng tôi sẽ gọi cho cô, cô không cần phải chủ động tới.”
Anh nhanh chóng đóng cửa lại, nghiêng đầu nhìn thấy Hạ Trì đang che miệng suýt nôn mửa.
Hạ Trì nói rằng cậu đã tiếp xúc với hàng chục ngàn pheromone Omega trong học trường học Lăng Tiêu , mọi người đều thích chúng, tại sao một số pheromone Alpha lại khó chịu như vậy?
Ngôn Lễ lúc này ngơ ngác, hoảng hốt hỏi:
"Em muốn nôn à?"
Hạ Trì cảm giác được Nghiêm Ly tiến lại gần, vòng tay vai cậu, pheromone của Ngôn Lễ lập tức bao phủ lấy khắp người cậu, khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn.
Hạ Trì nhịn không được vòng tay qua eo Ngôn Lễ
Đem mặt mình vùi vào trong ngực anh ấy, cậu không khỏi cảm thấy may mắn, tuy rằng trước đó không quen biết Ngôn Lễ nhưng ít nhất cậu cũng thích chất kích thích tố của Ngôn Lễ .
Nhờ vào pheromone của Ngôn Lễ mà Hạ Trì cảm thấy cơ thể của mình đã giảm bớt sự khó chịu được một phần nào đó.
Ngôn Lễ sửng sốt một lát, chắc là sợ Hạ Trì sẽ nôn mửa, nhưng khi Hạ Trì ôm anh, anh lại cảm nhận được tình cảm vô tận, loại tình cảm này khiến anh ngay lập tức nghĩ rằng mọi thứ khác đều không quan trọng, cho dù Hạ Trì có đã nôn vào trong người anh .
Anh nhẹ nhàng chạm vào lưng Hạ Trì
“Sau này chúng ta sẽ không đi máy bay công cộng nữa, anh nghe nói rằng sau khi Omega bị đánh dấu,
Sẽ ít nhạy cảm hơn với pheromone của những Alpha khác, có lẽ sẽ không khó chịu như vậy nữa đâu.”
Hạ Trì nghe được hai chữ "đánh dấu", toàn thân cứng đờ, đương nhiên cậu biết chuyện này sớm muộn sẽ xảy ra.
Hạ Trì rất nhanh liền ý thức được một điều , Yến Ly nói như vậy, tựa như đang ngầm đồng ý vẫn có thể tiếp xúc với những Alpha khác.
Trên thực tế, yêu cầu của hầu hết Alpha đối với bạn đời Omega của mình là không được tiếp xúc với bất kỳ Alpha nào khác.
Hạ Trì không khỏi ngẩng đầu nhìn Ngôn Lễ
Ngôn Lễ có khuôn mặt rất tuấn tú, bởi vì quá đẹp nên Hạ Trì có chút xấu hổ cứ khi nhìn chằm chằm vào anh ấy , liền cúi đầu xuống.
Ngôn Lễ không biết cậu đang nghĩ gì, thấy cậu tránh ánh mắt của mình, liền nói:
“Anh biết em chưa thể cảm giác quen thuộc với anh, nhưng sau này chúng ta sẽ ở bên nhau.
Dù sao, anh hy vọng em ít nhất đừng làm như vậy.
Đừng ghét anh, nếu không thì anh cảm thấy buồn và rất khó chịu”
Hạ Trì lại nhìn anh, hơi đỏ mặt
“Em thật sự không ghét anh đâu.”
Ngôn Lễ cười
"Vậy thì tốt."
Nụ cười của anh ấy càng đẹp hơn, Hạ Trì lại có chút ngượng ngùng,
Cậu không khỏi càng tò mò hơn ,Ngôn Lễ tài giỏi như vậy, xuất thân từ một gia đình giàu có
Tại sao anh lại cưới một Omega xuất thân từ một gia đình bình thường như cậu và lại có một cuộc “hôn nhân chớp nhoáng” mà không tổ chức đám cưới như vậy?
Lại phải chuyển đến một nơi như thành phố A?
Mặc dù Alpha về cơ bản sẽ rời khỏi nhà của bố mẹ và xây nhà riêng sau khi kết hôn,
Nhưng Hà Trì cảm thấy thật kỳ lạ khi Ngôn Lễ không đưa cậu đến gặp bố mẹ vợ trước.
Nếu không phải cậu đọc được thông tin của Ngôn Lễ trong hệ thống mai mối Hôn nhân Omega
Trong đó cho thấy Ngôn Lễ có cha mẹ, Hạ Trì hẳn sẽ cho rằng anh ấy kỳ thực là một đứa trẻ mồ côi .
Thành phố B hay còn gọi là thủ đô nằm ở phía đông bắc của nước M , còn thành phố A nằm ở phía tây nam của nước M , từ thành phố B đến thành phố A phải mất ít nhất năm tiếng đồng hồ khi đi bằng máy bay.
Thành phố A không phải là một thành phố đặc biệt lớn, dân số chỉ có hai triệu người, chuyến bay thẳng từ đây đến thành phố A không nhiều, mỗi ngày chỉ có một chuyến, hơn nữa là chuyến bay của máy bay cỡ trung, không hơn không kém.
Nhưng đối với Hạ Trì mà nói, điều đó đối với cậu không thành vấn đề, cậu không biết điều kiện trên các máy bay khác nhau như thế nào, trong cuộc đời hữu hạn của mình
Khi đến sân bay, Hạ Trì nhận ra mình không phải là người duy nhất đi đến thành phố A cùng Ngôn Lễ, họ còn đi cùng với một quản gia Beta khoảng năm mươi tuổi đã đợi học trước công san bay .
Ngôn Lễ giới thiệu
"Hạ Trì, ông ấy là quản gia của chúng ta, ông ấy họ Cao, em có gọi ông ấy là chú Cao."
Đối phương cúi đầu chào Hạ Chí rất cung kính
"Xin chào phu nhân. Tôi tên là Cao Anh, trong thời gian qua tôi đang chăm sóc cho ngài Ngôn Lễ. Nếu phu nhân có thắc mắc gì có thể hỏi trục tiếp tôi ?"
Hạ Trì không quen với việc người khác tôn trọng mình như vậy, nhất là khi đối phương còn là người lớn tuổi hơn cậu nữa, cậu nhanh chóng nói:
"Được rồi, sau này mong ông chiếu cố cháu ạ!!!."
“Tôi không dám nhận, tôi không dám nhận”.
Ba người chờ chuyến bay trong phòng riêng đặc biệt ở trong sân bay hạng nhất, nhân viên phục vụ bữa ăn nhiệt tình và chu đáo, điều này đối với Hạ Trì còn khá mới mẻ, cậu chưa từng trải qua chuyện như thế này. Cậu chưa bao giờ nghĩ mình sẽ trải qua chuyện như thế này.
Cô nhân viên xinh đẹp tò mò liếc nhìn Hạ Trì, sau đó ánh mắt sáng ngời bước tới trước mặt Ngôn Lễ, dùng giọng dịu dàng giới thiệu cho anh ấy một số loại cà phê, hỏi anh ấy muốn uống loại nào.
Hạ Trì không biết mình có phải suy nghĩ quá nhiều hay không ,cậu cảm thấy nữ nhân viên này có chút nịnh hót quá đáng, đã vượt quá giới của một nhân viên .
Cao quản gia đi đến trước mặt cậu, chặn đi ánh nhìn cậu , ngôn lễ và vị nhân nữ kia , đối cậu nhỏ giọng giải thích
"Tôi thành thất xin lỗi thưa phu nhân theo như tôi được biết từ đây đến thành phố A phải mất ít nhất năm giờ
Thời gian khá lâu đáng lý ra trước đó đã an bài phi cơ riêng cho phu nhân
Để phu nhân có thể được nghỉ ngơi thoải mái hơn. Nhưng mà do máy bay tư nhân gặp một ít trục trật nên không thể sử dụng được
Nếu muốn đi máy bay tư nhân thì sớm nhất là ngày mai mới có thể
Nhưng mà ngày mai thiếu gia lại có việc nên bắt buộc hôm nay phải bay qua thành phố A
Không còn cách nào khác , đành phải chọn chuyến bay này
Hại phu nhân phải chịu khổ theo mong phu nhân không khó chịu vì điều đó.”
Hạ Trì không biết phải trả lời như thế nào, cậu nghĩ thầm, những chuyện này đều là chuyện nhỏ
Không có gì đáng lo ngại, chỉ cần có thể ngồi lên máy bay đi đến thành phố A là đủ rồi sao?
Đâu nhất thiết là phải ngồi máy bay tư nhân đâu?
Cậu cũng nghĩ tới một số giáo viên trong trường thường xuyên nói: “Các em là Omega, sinh ra đã có đặc quyền và được hưởng nhiều phúc lợi .
Có bao nhiêu Alpha sẽ vỡ đầu muốn cưới các em vì lợi ích của thế hệ tương lai.” Loại chuyện tốt này, Beta như chúng tôi đây cũng muốn được như vậy nhưng mà không được đâu đấy
Nếu như các em còn cảm thấy mình bị oan và không có nhân quyền mà bị nhốt trong trường thì thật là quá đáng”
Hạ Trì thật sâu cảm nhận được sự mỉa mai trong lời nói đó, cậu thầm thở dài trong lòng nói lại với Cao quản gia hành: "Cháu không quan tâm chuyện này, cháu cũng để ý đến nó quá đâu."
Đương nhiên, cậu không nghĩ rằng Cao quản gia lại đị xin lỗi với cậu về việc đó
Hạ Trì đại khái cũng hiểu Ngôn gia quả thực là một gia tộc có chút danh tiếng, nhưng cậu không bao giờ nghĩ tới, những gia tộc quý tộc này thật sự có nhiều quy tắc như vậy.
Cậu quay qua nhìn thấy cô nhân viên vẫn đang mỉm cười với Ngôn Lễ, cậu tự nhủ
Việc này thật sự không hề dễ dàng đối với cô nhân viên này, chắc chắn là vì Ngôn Lễ là một khách VIP , phải lễ phép như vậy
Lúc này, đột nhiên, Ngôn Lễ nhìn về phía cậu.
Đôi mắt của Ngôn Lễ có màu xanh xám, giống như những viên ngọc vô cơ, rất trân quý nhưng lại rất lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm khiến Hạ Trì giật mình.
Ngôn Lễ đứng dậy, ngồi ở bên cạnh Hạ Trì, hỏi
"Có chuyện gì vậy?"
Hạ Trì lắc đầu, nhanh chóng trả lời:
"Không có gì."
Ngôn Lễ lại nhìn câu mấy lần, thấy cậu không có chuyện gì, liền không nói nữa.
Hạ Trì phát hiện,Ngôn Lễ rất tuấn tú tuấn mỹ, hoàn toàn khác biệt với một số Alpha cao lớn, vô cùng cường tráng, nhưng anh ấy vẫn mang lại một loại cảm giác ngột ngạt không kém
Hạ Trì cảm thấy tim mình đập thình thịch, nhảy dựng lên mới nhận ra mình giống như một kẻ có chút sợ Ngôn Lễ ,
Mặc dù Ngôn Lễ từ trước đến nay luôn lễ phép, không có khuynh hướng bạo lực.
Đến giờ lên máy bay, Hạ Trì quấn chặt mình trong áo choàng của dành cho Omega ,
Che kín từ đầu đến đuôi, chiếc áo choàng này không chỉ có thể che đi bộ dáng của Omega thấp hơn
Mà còn có thể khống chế pheromone của Omega thoát ra ngoài.
Ngôn Lễ vốn là đứng đó chờ Hạ Trì, sau cái nhìn của quản gia,
Anh ấy liền ý thức được vấn đề, đưa tay vuốt thẳng áo choàng của Hạ Trì, Hạ Trì ở cự ly gần cảm nhận được mùi hương giống như cây tuyết tùng trên người Yến Ly.
Cậu đỏ mặt.
Dường như Ngôn Lễ cũng bị cậu ảnh hưởng bởi pheromone của cậu
Hạ Trì ngẩng đầu nhìn thấy trong mắt Ngôn Lễ trước nay chưa từng xuất hiện cảm xúc nào nhưng bây giờ trong ánh mắt đó lại có một chút dịu dàng.
Hạ Trì nhớ tới lời thầy vừa nói, với tư cách là Omega, pheromone là vũ khí lợi hại nhất của họ, thầy nói:
“Không có Alpha nào có thể chống cự được.”
Tuy rằng trước kia Hạ Trì không tin, nhưng bây giờ đối mặt với Ngôn Lễ , cậu cho rằng có lẽ có thể.
Chỗ ngồi của Hạ Trì và Ngôn Lễ là ở hàng đầu tiên của khoang hạng nhất, trong một khoang riêng biệt có hai chỗ ngồi, loại khoang này thường được bố trí đặc biệt cho Omega và gia đình họ.
Sau khi vào máy bay, Hạ Trì cảm nhận được sự hiện diện của mấy Alpha khác
Ngôn Lễ tự nhiên cũng cảm nhận được nên lập tức đóng cửa cabin lại, im lặng hai giây, hỏi Hạ Trì:
"Em có thấy khó chịu không??"
Hạ Trì trước đây đã mười bốn mười lăm tuổi chạy khắp núi, tin rằng mình là người miền núi, thuộc về thiên nhiên, yêu cả thế giới
Ngay cả phân bò trong chuồng bò cũng không thể làm cậu cảm thấy khó chịu được đâu
Theo cách mà cậu nghĩ nếu như chết vì một vài Alpha , vì lí do ảnh hưởng của pheromone họ là không có thật .
Cậu cảm thấy không chỉ mình mà cả những Omega khó tính khác cũng không nhất thiết cảm thấy khó chịu chỉ vì họ cảm nhận được pheromone của Alpha ngoài người thân và chồng mình, nhiều Omega "khó chịu" chỉ là giả vờ.
Bởi trong sự giáo dục của các em, ngoài việc phải lịch sự, ngoan ngoãn, các em còn phải “yếu đuối” và “nhạy cảm”.
Hạ Trì nghĩ thầm, mình nên giả vờ khó chịu hay chỉ nên nói là mình không khó chịu?
Có lẽ bởi vì do dự quá lâu ,Ngôn Lễ đã cho rằng cậu không được thoải mái
Ngôn Lễ cởi áo khoác ngoài, nhẹ nhàng khoác lên người cậu
"Như vậy có thấy dễ chịu hơn một chút không?"
Hạ Trì có thể ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng trên quần áo của Ngôn Lễ , cũng như mùi pheromone của anh.
Dù nói thế nào đi nữa, sự quan tâm của Ngôn Lễ thật cảm động, sự cảnh giác của Hạ Trì đối với anh cũng dần dần được giải tỏa bởi sự dịu dàng của anh.
Một lúc sau, tiếp viên hàng không đến phục vụ, có lẽ là Alpha ngồi ở bên kia lối đi cũng là người mở cửa cabin.
Đó là một loại pheromone giống như rỉ sét, trộn lẫn với mùi máu tanh, khiến người ta cảm thấy ghê tởm, cực kỳ hung hãn, chóng mặt và đau đầu.
Ngôn Lễ vốn là đang mở cửa cabin nói chuyện với tiếp viên hàng không, nhưng anh ta nhanh chóng từ chối tiếp viên
“Nếu cần chúng tôi sẽ gọi cho cô, cô không cần phải chủ động tới.”
Anh nhanh chóng đóng cửa lại, nghiêng đầu nhìn thấy Hạ Trì đang che miệng suýt nôn mửa.
Hạ Trì nói rằng cậu đã tiếp xúc với hàng chục ngàn pheromone Omega trong học trường học Lăng Tiêu , mọi người đều thích chúng, tại sao một số pheromone Alpha lại khó chịu như vậy?
Ngôn Lễ lúc này ngơ ngác, hoảng hốt hỏi:
"Em muốn nôn à?"
Hạ Trì cảm giác được Nghiêm Ly tiến lại gần, vòng tay vai cậu, pheromone của Ngôn Lễ lập tức bao phủ lấy khắp người cậu, khiến cậu cảm thấy dễ chịu hơn.
Hạ Trì nhịn không được vòng tay qua eo Ngôn Lễ
Đem mặt mình vùi vào trong ngực anh ấy, cậu không khỏi cảm thấy may mắn, tuy rằng trước đó không quen biết Ngôn Lễ nhưng ít nhất cậu cũng thích chất kích thích tố của Ngôn Lễ .
Nhờ vào pheromone của Ngôn Lễ mà Hạ Trì cảm thấy cơ thể của mình đã giảm bớt sự khó chịu được một phần nào đó.
Ngôn Lễ sửng sốt một lát, chắc là sợ Hạ Trì sẽ nôn mửa, nhưng khi Hạ Trì ôm anh, anh lại cảm nhận được tình cảm vô tận, loại tình cảm này khiến anh ngay lập tức nghĩ rằng mọi thứ khác đều không quan trọng, cho dù Hạ Trì có đã nôn vào trong người anh .
Anh nhẹ nhàng chạm vào lưng Hạ Trì
“Sau này chúng ta sẽ không đi máy bay công cộng nữa, anh nghe nói rằng sau khi Omega bị đánh dấu,
Sẽ ít nhạy cảm hơn với pheromone của những Alpha khác, có lẽ sẽ không khó chịu như vậy nữa đâu.”
Hạ Trì nghe được hai chữ "đánh dấu", toàn thân cứng đờ, đương nhiên cậu biết chuyện này sớm muộn sẽ xảy ra.
Hạ Trì rất nhanh liền ý thức được một điều , Yến Ly nói như vậy, tựa như đang ngầm đồng ý vẫn có thể tiếp xúc với những Alpha khác.
Trên thực tế, yêu cầu của hầu hết Alpha đối với bạn đời Omega của mình là không được tiếp xúc với bất kỳ Alpha nào khác.
Hạ Trì không khỏi ngẩng đầu nhìn Ngôn Lễ
Ngôn Lễ có khuôn mặt rất tuấn tú, bởi vì quá đẹp nên Hạ Trì có chút xấu hổ cứ khi nhìn chằm chằm vào anh ấy , liền cúi đầu xuống.
Ngôn Lễ không biết cậu đang nghĩ gì, thấy cậu tránh ánh mắt của mình, liền nói:
“Anh biết em chưa thể cảm giác quen thuộc với anh, nhưng sau này chúng ta sẽ ở bên nhau.
Dù sao, anh hy vọng em ít nhất đừng làm như vậy.
Đừng ghét anh, nếu không thì anh cảm thấy buồn và rất khó chịu”
Hạ Trì lại nhìn anh, hơi đỏ mặt
“Em thật sự không ghét anh đâu.”
Ngôn Lễ cười
"Vậy thì tốt."
Nụ cười của anh ấy càng đẹp hơn, Hạ Trì lại có chút ngượng ngùng,
Cậu không khỏi càng tò mò hơn ,Ngôn Lễ tài giỏi như vậy, xuất thân từ một gia đình giàu có
Tại sao anh lại cưới một Omega xuất thân từ một gia đình bình thường như cậu và lại có một cuộc “hôn nhân chớp nhoáng” mà không tổ chức đám cưới như vậy?
Lại phải chuyển đến một nơi như thành phố A?
Mặc dù Alpha về cơ bản sẽ rời khỏi nhà của bố mẹ và xây nhà riêng sau khi kết hôn,
Nhưng Hà Trì cảm thấy thật kỳ lạ khi Ngôn Lễ không đưa cậu đến gặp bố mẹ vợ trước.
Nếu không phải cậu đọc được thông tin của Ngôn Lễ trong hệ thống mai mối Hôn nhân Omega
Trong đó cho thấy Ngôn Lễ có cha mẹ, Hạ Trì hẳn sẽ cho rằng anh ấy kỳ thực là một đứa trẻ mồ côi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.