Chương 62: Đau lòng
Mễ Mễ
17/09/2022
Chiếc xe sang trọng đậu trước cửa nhà Quân Dao, Trạch Hạo đã không thể
nào chờ đợi thêm được nữa, sau khi nói chuyện với Mặc Trịnh, Trạch Hạo
đã vội vàng cho người điều tra nơi ở của Quân Dao và tức tốc đi đến đây.
Hắn bước xuống xe và đứng đó nhìn rất lâu, mẹ nuôi của Quân Dao nghe tiếng xe hơi thì đi ra ngoài xem là ai, vì phải trông Tiểu Thiên nên bà bế thằng bé theo.
" Các người muốn gặp ai?"
Bà nhìn Trạch Hạo hỏi, nhưng ánh mắt của hắn chỉ hướng về phía Tiểu Thiên, đôi mắt vô cùng đau lòng chỉ vừa nhìn thằng bé Trạch Hạo đã cảm thấy vô cùng gần gũi hắn đưa tay ra định sờ vào má của Tiểu Thiên nhưng mẹ nuôi của Quân Dao lại né tránh sợ hãi vì nghĩ hắn là người lạ mặt bỗng nhiên xông đến sờ vào mặt Tiểu Thiên nên bà có chút cảnh giác.
" Các cậu là ai sao tôi hỏi không trả lời?"
Trạch Hạo lạnh lùng đáp.
" Tôi muốn mua lại khu nhà này nên đến đây xem."
Mẹ nuôi của Quân Dao liền phản đối lời nói của Trạch Hạo.
" Ở đây không bán nhà các người đi đi."
Trạch Hạo lạnh lùng nói.
" Nhà của người tên Lý Quân Dao ở đâu."
Mẹ nuôi của Quân Dao nhìn Trạch Hạo bằng ánh mắt đầy hoài nghi nói.
" Sao mấy ngày nay nhiều người đến hỏi nhà Quân Dao vậy không biết, các người có việc gì mà tìm đến con bé."
Trạch Hạo cảm thấy bà ấy không có thiện chí với mình với tính cách của hắn thì lại không thích nói nhiều nên đã ra lệnh cho vệ sĩ.
" Đi từng nhà lục soát cho tôi."
Hai người vệ sĩ bắt đầu đi vào mặc cho sự cản ngăn của mẹ nuôi của Quân Dao.
" Này các người làm gì vậy tôi sẽ báo cảnh sát đấy.". ngôn tình hoàn
Chỉ có ba căn nhà cho thuê mà một căn lại treo đồ của trẻ em bên ngoài, Trạch Hạo nhìn đã nhận ra.
" Mở cửa này cho tôi."
Hai người vệ sĩ bắt đầu đập chốt cửa, mẹ nuôi của Quân Dao bất lực nói lớn.
" Rốt cuộc các người muốn tìm thứ gì, đừng nghĩ bà già này không dám làm gì các người."
Trạch Hạo vẫn kiên quyết nói.
" Phá cánh cửa đó ra cho tôi."
Bây giờ hắn dường như đã không thể nào bình tĩnh được nữa hắn rất muốn biết suốt thời gian qua cô đã sống như thế nào.
Chốt cửa bị hỏng cánh cửa mở ra bên trong vô cùng thiếu thốn còn rất lạnh lẽo vì bây giờ trời đã lập đông nên thời tiết rất lạnh nhưng Quân Dao lại không có đủ tiền mua lò sưởi vì phải để dành tiền chữa bệnh cho Tiểu Thiên, hàng đêm cô phải đốt than điều đó rất ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng đó là cách tốt nhất để sưởi ấm cho Tiểu Thiên. Trạch Hạo nhìn căn nhà thì trái tim bỗng chốc đau nhói suốt mấy năm qua cô đã phải sống trong sự thiếu thốn nỗi cơ cực này hay sao, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Một lúc sao cảnh sát đã đến là do mẹ nuôi của Quân Dao gọi điện bảo có người xâm nhập nhà trái phép, nhưng Trạch Hạo là ai chứ hắn chỉ cần dùng tiền thì đám cảnh sát đã im lặng và thuê người sửa lại chốt cửa cho Quân Dao. Mẹ nuôi của cô ngơ ngác không biết mục đích của Trạch Hạo là gì mà lại xông vào nhà nếu là trộm thì lại không giống nhìn vẻ ngoài của hắn vô cùng giàu có, còn mục đích khác thì bà không biết vì bà ấy hỏi nhưng hắn lại không muốn trả lời.
Trạch Hạo đứng nhìn Tiểu Thiên một hồi lâu rồi cũng rời đi, nhưng tâm trạng lại vô cùng hỗn loạn suốt mấy năm qua Trạch Hạo đã sống trong nỗi nhớ hắn luôn miệng trách cứ nói ra những lời tàn nhẫn nhưng trong phòng lại luôn để ảnh của cô ngày đêm nhớ những cô. Nhưng không ngờ Quân Dao lại âm thầm sinh cho hắn một đứa con, Trạch Hạo đã từng nghĩ suốt cuộc đời này hắn chẳng thể có một đứa con nào khi nghe bác sĩ nói Quân Dao rất khó có con sau khi xảy thai, hắn cũng đã thốt ra những lời xin lỗi từ tận đáy tim, nhưng trái tim của Quân Dao đã chết dần khi ở cạnh hắn những lời nói đó đối với cô điều vô nghĩ.
Hắn bước xuống xe và đứng đó nhìn rất lâu, mẹ nuôi của Quân Dao nghe tiếng xe hơi thì đi ra ngoài xem là ai, vì phải trông Tiểu Thiên nên bà bế thằng bé theo.
" Các người muốn gặp ai?"
Bà nhìn Trạch Hạo hỏi, nhưng ánh mắt của hắn chỉ hướng về phía Tiểu Thiên, đôi mắt vô cùng đau lòng chỉ vừa nhìn thằng bé Trạch Hạo đã cảm thấy vô cùng gần gũi hắn đưa tay ra định sờ vào má của Tiểu Thiên nhưng mẹ nuôi của Quân Dao lại né tránh sợ hãi vì nghĩ hắn là người lạ mặt bỗng nhiên xông đến sờ vào mặt Tiểu Thiên nên bà có chút cảnh giác.
" Các cậu là ai sao tôi hỏi không trả lời?"
Trạch Hạo lạnh lùng đáp.
" Tôi muốn mua lại khu nhà này nên đến đây xem."
Mẹ nuôi của Quân Dao liền phản đối lời nói của Trạch Hạo.
" Ở đây không bán nhà các người đi đi."
Trạch Hạo lạnh lùng nói.
" Nhà của người tên Lý Quân Dao ở đâu."
Mẹ nuôi của Quân Dao nhìn Trạch Hạo bằng ánh mắt đầy hoài nghi nói.
" Sao mấy ngày nay nhiều người đến hỏi nhà Quân Dao vậy không biết, các người có việc gì mà tìm đến con bé."
Trạch Hạo cảm thấy bà ấy không có thiện chí với mình với tính cách của hắn thì lại không thích nói nhiều nên đã ra lệnh cho vệ sĩ.
" Đi từng nhà lục soát cho tôi."
Hai người vệ sĩ bắt đầu đi vào mặc cho sự cản ngăn của mẹ nuôi của Quân Dao.
" Này các người làm gì vậy tôi sẽ báo cảnh sát đấy.". ngôn tình hoàn
Chỉ có ba căn nhà cho thuê mà một căn lại treo đồ của trẻ em bên ngoài, Trạch Hạo nhìn đã nhận ra.
" Mở cửa này cho tôi."
Hai người vệ sĩ bắt đầu đập chốt cửa, mẹ nuôi của Quân Dao bất lực nói lớn.
" Rốt cuộc các người muốn tìm thứ gì, đừng nghĩ bà già này không dám làm gì các người."
Trạch Hạo vẫn kiên quyết nói.
" Phá cánh cửa đó ra cho tôi."
Bây giờ hắn dường như đã không thể nào bình tĩnh được nữa hắn rất muốn biết suốt thời gian qua cô đã sống như thế nào.
Chốt cửa bị hỏng cánh cửa mở ra bên trong vô cùng thiếu thốn còn rất lạnh lẽo vì bây giờ trời đã lập đông nên thời tiết rất lạnh nhưng Quân Dao lại không có đủ tiền mua lò sưởi vì phải để dành tiền chữa bệnh cho Tiểu Thiên, hàng đêm cô phải đốt than điều đó rất ảnh hưởng đến sức khỏe nhưng đó là cách tốt nhất để sưởi ấm cho Tiểu Thiên. Trạch Hạo nhìn căn nhà thì trái tim bỗng chốc đau nhói suốt mấy năm qua cô đã phải sống trong sự thiếu thốn nỗi cơ cực này hay sao, hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Một lúc sao cảnh sát đã đến là do mẹ nuôi của Quân Dao gọi điện bảo có người xâm nhập nhà trái phép, nhưng Trạch Hạo là ai chứ hắn chỉ cần dùng tiền thì đám cảnh sát đã im lặng và thuê người sửa lại chốt cửa cho Quân Dao. Mẹ nuôi của cô ngơ ngác không biết mục đích của Trạch Hạo là gì mà lại xông vào nhà nếu là trộm thì lại không giống nhìn vẻ ngoài của hắn vô cùng giàu có, còn mục đích khác thì bà không biết vì bà ấy hỏi nhưng hắn lại không muốn trả lời.
Trạch Hạo đứng nhìn Tiểu Thiên một hồi lâu rồi cũng rời đi, nhưng tâm trạng lại vô cùng hỗn loạn suốt mấy năm qua Trạch Hạo đã sống trong nỗi nhớ hắn luôn miệng trách cứ nói ra những lời tàn nhẫn nhưng trong phòng lại luôn để ảnh của cô ngày đêm nhớ những cô. Nhưng không ngờ Quân Dao lại âm thầm sinh cho hắn một đứa con, Trạch Hạo đã từng nghĩ suốt cuộc đời này hắn chẳng thể có một đứa con nào khi nghe bác sĩ nói Quân Dao rất khó có con sau khi xảy thai, hắn cũng đã thốt ra những lời xin lỗi từ tận đáy tim, nhưng trái tim của Quân Dao đã chết dần khi ở cạnh hắn những lời nói đó đối với cô điều vô nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.