Chương 13: Hài lòng
Tiểu Cam Cam
24/12/2022
Nằm trên giường, cô thở hổn hển, đôi mắt đẹp mệt mỏi nhắm lại.
Cứ như đi đánh trận vậy chẳng còn chút sức lực nào cả.
Người đàn ông đứng lên, cơ thể hắn trần trụi nhưng lại chẳng hề có chút gì xấu hổ, như thể rất tự tin với thân hình của bản thân, dù có bị nhìn thấy cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Lý Uyên chẳng còn quan tâm gì đến xung quanh nữa, vì cô mở mắt không lên thì nhìn thế nào được?
Chỉ thấy trong giây phút bản thân nhắm mắt nghỉ ngơi, cả cơ thể bị nhấc bổng lên.
Cô mệt mỏi mở miệng, dùng giọng nói thều thào không còn sức mà hỏi:
“ Ưm, làm gì … vậy?”.
Người đàn ông không nóng vội đáp ngay mà bế cô đi được vài bước mới mở lời:
“ Phục vụ tận tình, giúp cô tắm rửa để nhận thêm tiền hoa hồng”.
“…….”.
Người đàn ông này là đang nói thật hay đùa vậy? Hắn thiếu thốn tiền bạc đến mức này sao?
“ Công việc này đãi ngộ không cao hay sao?” - Vốn chỉ là tò mò thôi, vì hắn cứ mở miệng ra mười câu thì đã hết chín câu liên quan đến tiền nong, cô đương nhiên cũng thắc mắc nha.
Người đàn ông không ngờ cô sẽ hỏi như vậy, vốn dĩ hắn chỉ định trêu chọc thôi, tiền với hắn chẳng là gì.
Hắn suy nghĩ đôi chút, trên gương mặt lộ ra vài phần hứng thú rồi nói:
“ Phục vụ nhiều phú bà cho nên cũng không đến nỗi, có điều … phía trung gian lấy hơn một nửa”.
Lý Uyên đôi mắt lờ đờ không nhìn rõ biểu cảm của người đàn ông cho nên hoàn toàn nghĩ điều hắn nói là sự thật, hết sức cảm thông.
“ Ừm, phục vụ tốt tôi sẽ thêm hoa hồng riêng cho anh”.
Người đàn ông dường như rất tận hưởng vai diễn trai bao này, nhẹ nhàng đáp lại:
“ Vậy thì phải tích cực hơn rồi”.
Nói xong liền bế cô vào phòng tắm.
Lý Uyên được hắn nhẹ nhàng đặt vào bồn nước ấm, cơ thể mệt mỏi rã rời như lấy lại được sức sống.
Thực sự không ngờ có ngày bản thân lại trở nên yếu đuối thế này, cũng thực không ngờ sẽ có người ân cần đối xử như vậy.
Đồng tiền đúng là có ma lực, nếu không thì con người sao có thể đối tốt với nhau?
Vif tình cảm thì trong trường hợp này cô còn lâu mới tin.
Giữa hai con người chỉ vừa gặp nhau và chẳng biết bất cứ thứ gì về đối phương thì ngoài đáp ứng nhu cầu và tiền bạc ra sao còn có lý do nào khác khiến họ quan tâm đối phương kia chứ?
Cô gái nhỏ bi quan chưa từng nhận được sự quan tâm có lẽ đã quá mất niềm tin vào thứ được gọi là tình yêu rồi.
Nhắm mắt lại, cảm nhận sự thoải mái khi đang ngâm mình trong bồn tắm.
Lúc nhỏ cô đã từng nghĩ rằng lần đầu tiên của bản thân sẽ trao cho người mình lấy làm chồng vào đêm tân hôn của cả hai, nhưng thực không ngờ lại rơi vào tay của một tên trai bao.
Ước mơ thuở nhỏ đúng thật đáng yêu, nhưng giờ không còn cần thiết nữa.
Chỉ là quân cờ mặc cho người ta bày bố thì dù có kết hôn với ai đi chăng nữa, cuộc sống sau này không bị thờ ơ lạnh nhạt thì cũng sẽ bị bạo hành thôi.
Nếm trải chút trái cấm của tuổi trẻ, sau này chẳng có gì hối hận.
Việc này không thể để cho Lý Lăng Hách biết được, nếu không vị trí của cô ở trong nhà chắc chắn sẽ bị lung lay.
Dù có biết, thì đợi đến khi kết hôn, lúc đó cô rời khỏi nhà họ Lý thì ông ta sẽ chẳng thể nào đe doạ được.
Người đàn ông ngồi trên thành bồn tắm, tận tình phục vụ cho đúng vai trò. Dùng khăn ấm lau cơ thể trắng trẻo của cô gái và ân cần hỏi han:
“ Lực đạo thế này đã ổn chưa?”.
Lý Uyên nhẹ mở mắt, đối với cô mà nói giờ phút này thực sự rất tốt, chẳng còn yêu cầu nào cao sang hơn, cô chậm rãi nhắm hờ đôi mắt có chút nặng trĩu rồi lên tiếng:
“ Không để lại dấu là được”.
Ánh mắt đầy ma mị của người đàn ông như rada quét khắp cơ thể của cô gái.
Da dẻ mịn màng trắng trẻo hệt như tơ tằm thượng hạng, mỗi lần chạm vào đều đem lại cảm giác dễ chịu.
Mái tóc đen láy suông mượt như dòng suối bung xoã trên chiếc giừng khiến cho cô vừa đáng yêu vừa quyến rũ.
Đôi mắt ướt át như cầu xin hãy đến xâm chiếm lấy cô đi và cả đôi môi hồng hào xinh xắn kia càng khiến hắn muốn nuốt vào bụng.
Từng tất da thịt và đường cong mỹ miều đó đều khiến cho hắn hài lòng.
Đúng là cực phẩm.
Cứ như đi đánh trận vậy chẳng còn chút sức lực nào cả.
Người đàn ông đứng lên, cơ thể hắn trần trụi nhưng lại chẳng hề có chút gì xấu hổ, như thể rất tự tin với thân hình của bản thân, dù có bị nhìn thấy cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Lý Uyên chẳng còn quan tâm gì đến xung quanh nữa, vì cô mở mắt không lên thì nhìn thế nào được?
Chỉ thấy trong giây phút bản thân nhắm mắt nghỉ ngơi, cả cơ thể bị nhấc bổng lên.
Cô mệt mỏi mở miệng, dùng giọng nói thều thào không còn sức mà hỏi:
“ Ưm, làm gì … vậy?”.
Người đàn ông không nóng vội đáp ngay mà bế cô đi được vài bước mới mở lời:
“ Phục vụ tận tình, giúp cô tắm rửa để nhận thêm tiền hoa hồng”.
“…….”.
Người đàn ông này là đang nói thật hay đùa vậy? Hắn thiếu thốn tiền bạc đến mức này sao?
“ Công việc này đãi ngộ không cao hay sao?” - Vốn chỉ là tò mò thôi, vì hắn cứ mở miệng ra mười câu thì đã hết chín câu liên quan đến tiền nong, cô đương nhiên cũng thắc mắc nha.
Người đàn ông không ngờ cô sẽ hỏi như vậy, vốn dĩ hắn chỉ định trêu chọc thôi, tiền với hắn chẳng là gì.
Hắn suy nghĩ đôi chút, trên gương mặt lộ ra vài phần hứng thú rồi nói:
“ Phục vụ nhiều phú bà cho nên cũng không đến nỗi, có điều … phía trung gian lấy hơn một nửa”.
Lý Uyên đôi mắt lờ đờ không nhìn rõ biểu cảm của người đàn ông cho nên hoàn toàn nghĩ điều hắn nói là sự thật, hết sức cảm thông.
“ Ừm, phục vụ tốt tôi sẽ thêm hoa hồng riêng cho anh”.
Người đàn ông dường như rất tận hưởng vai diễn trai bao này, nhẹ nhàng đáp lại:
“ Vậy thì phải tích cực hơn rồi”.
Nói xong liền bế cô vào phòng tắm.
Lý Uyên được hắn nhẹ nhàng đặt vào bồn nước ấm, cơ thể mệt mỏi rã rời như lấy lại được sức sống.
Thực sự không ngờ có ngày bản thân lại trở nên yếu đuối thế này, cũng thực không ngờ sẽ có người ân cần đối xử như vậy.
Đồng tiền đúng là có ma lực, nếu không thì con người sao có thể đối tốt với nhau?
Vif tình cảm thì trong trường hợp này cô còn lâu mới tin.
Giữa hai con người chỉ vừa gặp nhau và chẳng biết bất cứ thứ gì về đối phương thì ngoài đáp ứng nhu cầu và tiền bạc ra sao còn có lý do nào khác khiến họ quan tâm đối phương kia chứ?
Cô gái nhỏ bi quan chưa từng nhận được sự quan tâm có lẽ đã quá mất niềm tin vào thứ được gọi là tình yêu rồi.
Nhắm mắt lại, cảm nhận sự thoải mái khi đang ngâm mình trong bồn tắm.
Lúc nhỏ cô đã từng nghĩ rằng lần đầu tiên của bản thân sẽ trao cho người mình lấy làm chồng vào đêm tân hôn của cả hai, nhưng thực không ngờ lại rơi vào tay của một tên trai bao.
Ước mơ thuở nhỏ đúng thật đáng yêu, nhưng giờ không còn cần thiết nữa.
Chỉ là quân cờ mặc cho người ta bày bố thì dù có kết hôn với ai đi chăng nữa, cuộc sống sau này không bị thờ ơ lạnh nhạt thì cũng sẽ bị bạo hành thôi.
Nếm trải chút trái cấm của tuổi trẻ, sau này chẳng có gì hối hận.
Việc này không thể để cho Lý Lăng Hách biết được, nếu không vị trí của cô ở trong nhà chắc chắn sẽ bị lung lay.
Dù có biết, thì đợi đến khi kết hôn, lúc đó cô rời khỏi nhà họ Lý thì ông ta sẽ chẳng thể nào đe doạ được.
Người đàn ông ngồi trên thành bồn tắm, tận tình phục vụ cho đúng vai trò. Dùng khăn ấm lau cơ thể trắng trẻo của cô gái và ân cần hỏi han:
“ Lực đạo thế này đã ổn chưa?”.
Lý Uyên nhẹ mở mắt, đối với cô mà nói giờ phút này thực sự rất tốt, chẳng còn yêu cầu nào cao sang hơn, cô chậm rãi nhắm hờ đôi mắt có chút nặng trĩu rồi lên tiếng:
“ Không để lại dấu là được”.
Ánh mắt đầy ma mị của người đàn ông như rada quét khắp cơ thể của cô gái.
Da dẻ mịn màng trắng trẻo hệt như tơ tằm thượng hạng, mỗi lần chạm vào đều đem lại cảm giác dễ chịu.
Mái tóc đen láy suông mượt như dòng suối bung xoã trên chiếc giừng khiến cho cô vừa đáng yêu vừa quyến rũ.
Đôi mắt ướt át như cầu xin hãy đến xâm chiếm lấy cô đi và cả đôi môi hồng hào xinh xắn kia càng khiến hắn muốn nuốt vào bụng.
Từng tất da thịt và đường cong mỹ miều đó đều khiến cho hắn hài lòng.
Đúng là cực phẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.