Chương 96: Lên kế hoạch
Tiểu Cam Cam
18/01/2023
Triệu Tử Anh trưng ra vẻ mặt buồn tủi, nhưng giọng nói lại không giấu được tia phấn khích mà hỏi người bên cạnh:
“ Mike, cậu thấy tôi sẽ hại em mình sao?”.
Cậu đứng đó, chỉ có thể nói ra câu lấy lòng:
“ Không ạ”.
“ Vậy mà nó lại quát tôi nha”.
Triệu Tử Anh đương nhiên mong muốn em trai hạnh phúc hơn bất cứ người nào.
Nhưng mà cái tên em trai phách lối này, từ khi lấy được bằng đại học, không chịu tiếp quản việc ở công ty thì thôi đi, còn gieo thêm cả đống rắc rối, để cho cô phải giải quyết.
Bây giờ chẳng qua chỉ giúp vợ hắn ăn mặc đẹp hơn một chút, để người khác nhìn nhiều hơn vài giây, có xá gì cơ chứ?
So với thời gian cô phải xử lý những chuyện phiền phức hắn gây ra thì vẫn còn cách xa cả ngàn cây số nha~
Chỉ vừa bước vào nơi tổ chức tiệc, còn chưa làm gì thì đã bị người khác chú ý, dù không nghe thấy nhưng Lý Uyên có thể đoán được bọn họ thì thầm những gì.
- Đeo bám Lục Nghiên Dương không thành liền chuyển sang Triệu Thần Hy, đúng là có bản lĩnh.
- Loại phụ nữ hèn kém chỉ biết trèo lên giường đàn ông.
Nói thật thì bọn họ chắc hẳn là muốn trèo lắm nhưng không lọt vào mắt xanh của người ta cho nên mới ganh tỵ đây mà.
Lý Uyên được đón tiếp nồng hậu như vậy, đâu thể nào làm bọn họ thất vọng?
Cô ghì cánh tay của Triệu Thần Hy, kéo hắn xuống, ý đồ khá rõ ràng, muốn hắn làm bình phong che mắt cho mình.
Cô cười, ngọt giọng mà thì thầm, chỉ đủ để hắn nghe thấy:
“ Anh cứ bàn việc đi, tôi ở đây một lúc rồi giả vờ say về trước trông con”.
“ Có ai bắt nạt thì đến nói với anh, không cần tìm cớ đâu”.
“………” - Ai bắt nạt được tôi chứ? Chẳng qua không muốn đi với anh nha!!!1
Cô muốn thét lên như vậy, nhưng không đủ trình độ, mặt chưa đủ dày cho nên chỉ cười cười.
Đối với những người ở đây thì trông hai người họ chẳng khác nào đang rãi cơm chó.
Chỉ có hắn mới biết, cô hoàn toàn nói ngược lại so với những gì thể hiện trên mặt.
Con đường truy thê xem ra gian nan rất nhiều.
Nhưng trời vẫn còn thương, không đau đớn bằng người nào đó đi công tác về không nhìn thấy vợ mà chỉ có tờ đơn ly hôn trên bàn.1
Lý Uyên tách hắn ra, cô vờ như không biết, nhìn thẳng vào đám người lúc nãy thì thầm điều tiếng về bản thân, nở nụ cười thật xinh đẹp.
Trong lòng vô cùng hài lòng vì đã chọc tức được đám người đó.
Danh tiếng trước kia bị bản thân phá hỏng, dù có cố gắng cũng không lấy lại được.
Haizzz.
Không lấy được thì thôi, danh tiếng đối với cô chẳng là gì cả, có hay không chẳng quan trọng.
Nhưng nếu dám gây chuyện thì cô không ngại làm cho bản thân xấu thêm đâu, chỉ cần trả đủ là hài lòng rồi.
Buổi tiệc khá lớn, khách mời cực kỳ đông, tên lầm lì không thích nơi ồn ào như Lục Nghiên Dương ấy vậy mà lại tổ chức hoành tráng thế này, đúng là đội vợ lên đầu.1
Lý Uyên loay hoay tìm kiếm Kiều Uyển Nhi, người cần tìm thì không thấy, mà kẻ không muốn thấy lại có mặt.
Nếu không nhìn thấy Lý Lăng Hách đang đứng trong đám người cùng nhau cười nói bàn bạc thì cũng thấy Trương Quân Quân đang đi khắp nơi tìm con dâu cho Lý Thiên Thiên, còn tên vô tích sự như Lý Hoàng Hoàng không biết bây giờ đang chết dí ở cái quán bar nào.
Nhìn sơ qua Trương Quân Quân, bà ta đúng là vẫn chưa hề từ bỏ đeo bám những gia đình giàu có.
Dù không còn ngăn cản Lý Thiên Thiên và Chu Tiểu Mai, nhưng đó chỉ là tạm thời thôi, khi tìm được người thích hợp, khả năng cao bà ta sẽ âm thầm đưa cô ta rời khỏi Lý Thiên Thiên.
Lý Uyên thầm nghĩ, cô có nên giúp bà ta hay không?
Dù sao cô được đến nơi này, cũng nhờ có Lý Thiên Thiên bán đứng.
Vì sinh con và tập trung lo cho con nên suýt thì quên mất, giờ đây nếu đã nhớ ra thì nên trả ơn mới đúng.
Nhưng việc này phải suy nghĩ thêm, phải lập một kế hoạch, khiến cho Lý Thiên Thiên phải điên tiết.
Không phải anh ta cao ngạo lắm hay sao?
Lúc nào cũng cảm thấy bản thân là nhất, ai ai cũng đều phải phục tùng.
Nghĩ đến đây đã thấy thú~ vị rồi, không biết chuyện vui mà chị Tử Anh nói là gì. Ngày hôm nay đúng là không tệ nha.
Vì đang bận chìm đắm vào suy nghĩ đó, Lý Uyên không hề chú ý đến có người đang nhìn mình chằm chằm.
“ Mike, cậu thấy tôi sẽ hại em mình sao?”.
Cậu đứng đó, chỉ có thể nói ra câu lấy lòng:
“ Không ạ”.
“ Vậy mà nó lại quát tôi nha”.
Triệu Tử Anh đương nhiên mong muốn em trai hạnh phúc hơn bất cứ người nào.
Nhưng mà cái tên em trai phách lối này, từ khi lấy được bằng đại học, không chịu tiếp quản việc ở công ty thì thôi đi, còn gieo thêm cả đống rắc rối, để cho cô phải giải quyết.
Bây giờ chẳng qua chỉ giúp vợ hắn ăn mặc đẹp hơn một chút, để người khác nhìn nhiều hơn vài giây, có xá gì cơ chứ?
So với thời gian cô phải xử lý những chuyện phiền phức hắn gây ra thì vẫn còn cách xa cả ngàn cây số nha~
Chỉ vừa bước vào nơi tổ chức tiệc, còn chưa làm gì thì đã bị người khác chú ý, dù không nghe thấy nhưng Lý Uyên có thể đoán được bọn họ thì thầm những gì.
- Đeo bám Lục Nghiên Dương không thành liền chuyển sang Triệu Thần Hy, đúng là có bản lĩnh.
- Loại phụ nữ hèn kém chỉ biết trèo lên giường đàn ông.
Nói thật thì bọn họ chắc hẳn là muốn trèo lắm nhưng không lọt vào mắt xanh của người ta cho nên mới ganh tỵ đây mà.
Lý Uyên được đón tiếp nồng hậu như vậy, đâu thể nào làm bọn họ thất vọng?
Cô ghì cánh tay của Triệu Thần Hy, kéo hắn xuống, ý đồ khá rõ ràng, muốn hắn làm bình phong che mắt cho mình.
Cô cười, ngọt giọng mà thì thầm, chỉ đủ để hắn nghe thấy:
“ Anh cứ bàn việc đi, tôi ở đây một lúc rồi giả vờ say về trước trông con”.
“ Có ai bắt nạt thì đến nói với anh, không cần tìm cớ đâu”.
“………” - Ai bắt nạt được tôi chứ? Chẳng qua không muốn đi với anh nha!!!1
Cô muốn thét lên như vậy, nhưng không đủ trình độ, mặt chưa đủ dày cho nên chỉ cười cười.
Đối với những người ở đây thì trông hai người họ chẳng khác nào đang rãi cơm chó.
Chỉ có hắn mới biết, cô hoàn toàn nói ngược lại so với những gì thể hiện trên mặt.
Con đường truy thê xem ra gian nan rất nhiều.
Nhưng trời vẫn còn thương, không đau đớn bằng người nào đó đi công tác về không nhìn thấy vợ mà chỉ có tờ đơn ly hôn trên bàn.1
Lý Uyên tách hắn ra, cô vờ như không biết, nhìn thẳng vào đám người lúc nãy thì thầm điều tiếng về bản thân, nở nụ cười thật xinh đẹp.
Trong lòng vô cùng hài lòng vì đã chọc tức được đám người đó.
Danh tiếng trước kia bị bản thân phá hỏng, dù có cố gắng cũng không lấy lại được.
Haizzz.
Không lấy được thì thôi, danh tiếng đối với cô chẳng là gì cả, có hay không chẳng quan trọng.
Nhưng nếu dám gây chuyện thì cô không ngại làm cho bản thân xấu thêm đâu, chỉ cần trả đủ là hài lòng rồi.
Buổi tiệc khá lớn, khách mời cực kỳ đông, tên lầm lì không thích nơi ồn ào như Lục Nghiên Dương ấy vậy mà lại tổ chức hoành tráng thế này, đúng là đội vợ lên đầu.1
Lý Uyên loay hoay tìm kiếm Kiều Uyển Nhi, người cần tìm thì không thấy, mà kẻ không muốn thấy lại có mặt.
Nếu không nhìn thấy Lý Lăng Hách đang đứng trong đám người cùng nhau cười nói bàn bạc thì cũng thấy Trương Quân Quân đang đi khắp nơi tìm con dâu cho Lý Thiên Thiên, còn tên vô tích sự như Lý Hoàng Hoàng không biết bây giờ đang chết dí ở cái quán bar nào.
Nhìn sơ qua Trương Quân Quân, bà ta đúng là vẫn chưa hề từ bỏ đeo bám những gia đình giàu có.
Dù không còn ngăn cản Lý Thiên Thiên và Chu Tiểu Mai, nhưng đó chỉ là tạm thời thôi, khi tìm được người thích hợp, khả năng cao bà ta sẽ âm thầm đưa cô ta rời khỏi Lý Thiên Thiên.
Lý Uyên thầm nghĩ, cô có nên giúp bà ta hay không?
Dù sao cô được đến nơi này, cũng nhờ có Lý Thiên Thiên bán đứng.
Vì sinh con và tập trung lo cho con nên suýt thì quên mất, giờ đây nếu đã nhớ ra thì nên trả ơn mới đúng.
Nhưng việc này phải suy nghĩ thêm, phải lập một kế hoạch, khiến cho Lý Thiên Thiên phải điên tiết.
Không phải anh ta cao ngạo lắm hay sao?
Lúc nào cũng cảm thấy bản thân là nhất, ai ai cũng đều phải phục tùng.
Nghĩ đến đây đã thấy thú~ vị rồi, không biết chuyện vui mà chị Tử Anh nói là gì. Ngày hôm nay đúng là không tệ nha.
Vì đang bận chìm đắm vào suy nghĩ đó, Lý Uyên không hề chú ý đến có người đang nhìn mình chằm chằm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.