Chương 114: Trả thù
Tiểu Cam Cam
31/01/2023
Triệu Thần Hy ăn cơm cũng chẳng vô, vì việc ở công ty không có nhiều, nhưng với tư cách một người lãnh đạo, hắn phải có mặt để làm gương và để cho nhân viên không chểnh mảng.
Haizzz...
Hắn muốn ở nhà cùng với vợ con cơ.
Triệu thiếu ăn xong, đi ra bên ngoài.
Mike đang đứng ở trước cửa, bộ dạng của cậu lúng túng:
" Thiếu... thiếu gia".
Triệu Thần Hy thở dài, lười biếng hỏi:
" Có việc gì?".
Cậu ấp úng, chỉ vào bánh xe sau của xe rồi lên tiếng:
" Lúc nãy... ừm, thiếu phu nhân...".
Hắn nhìn bánh xe sau vốn đang căng đầy hơi nay lại bị xì lốp, nhìn cậu, khó chịu mà nhìn cậu.
" Thiếu phu nhân... lúc nãy cô ấy dùng dao... chọc thủng lốp xe ạ".
Lý Uyên đứng ở đó không xa, tựa người vào tường, bộ dạng như đang muốn xem kịch vui.
Hừ, để xem anh có tức điên lên hay không.
Triệu Thần Hy nhìn thấy cô, rón rén đến gần rồi hỏi:
" Em... do em làm ư?".
Lý Uyên chẳng hề sợ hãi, đứng thẳng người, dõng dạc mà nói:
" Tôi chỉ định kiểm tra xe giúp anh mà thôi, ai ngờ bánh xe đúng là kém chất lượng mà..." - Cô giơ con dao trong tay lên, nhún nhún vai - " chỉ mới chọc một cái thì đã không chịu được".
Vốn nghĩ người đàn ông sẽ tức điên lên rồi hành động như những lần trước đó, mắng cô đến đỏ mặt tía tai, ai ngờ hắn chỉ nhìn cô rồi cười.
Sợ nha, chỉ đứng đó mà cười.
Bị gì vậy?
Cô gái đang đắc ý vì phá hoại được tài sản, còn tưởng bản thân sẽ chứng kiến được người đàn ông lộ nguyên hình, nào ngờ hắn như bị ngốc vậy, nhìn cô cười cả buổi.
Lý Uyên có chút hơi lo ngại, không còn tự tin thẳng người nữa, có chút co rúm lại.
Triệu Thần Hy vẫn giữ cái dáng vẻ đó, gương mặt dịu dàng, ánh mắt ấm áp, nụ cười sủng nịch. Hắn nhẹ giọng lên tiếng:
" Mike".
" Vâng" - Cậu đáp.
" Nói với chị, hôm nay tôi không đi làm".
"???" - Lý Uyên và Mike.
" Dạ?" - Cậu không tin mà hỏi lại.
Tâm trạng hắn có chút bị xáo trộn, khẽ lườm rồi nói:
" Nói với chị, xe tôi bị hư rồi".
"..........".
Lý Uyên không thể quản lý được gương mặt của chính mình khi nghe được cái lý do nghỉ việc cực kỳ vô lý của hắn.
Làm ơn đi, nói như thể hắn chỉ có duy nhất chiếc xe này thôi vậy, tìm lý do khác được không?
Cảm thấy không gây sự được, cô xoay người đi vào trong nhà.
Dù sao thì hắn cũng không bảo cô phải bồi thường, phi vụ này vẫn lời.
Nhưng cô vẫn khó chịu nha.
Hắn... hắn bị cái gì vậy?
Triệu Thần Hy nhìn bóng dáng cô đang rối rắm bỏ đi, đứng đó cười ngây ngô hệt như một tên ngốc.
Mike nhìn hắn, giọng cậu đầy tế nhị:
" Thiếu phu nhân... dường như không làm gì được ngài cho nên... giận cá chém thớt...".
Hắn xoay sang lườm cậu, nhíu mày:
" Cậu thì biết cái gì? Vợ tôi không muốn tôi đi làm cho nên mới làm như vậy".1
"........".
Triệu Thần Hy lắc đầu tặc lưỡi:1
" Chậc, kinh nghiệm tình trường của cậu chẳng phong phú gì cả, phải biết đoán nội tâm phụ nữ thì sau này lấy vợ mới có thể êm đẹp được".1
"..........".
Cậu cũng đang thắc mắc vấn đề này đây, rõ ràng hắn là người dày dặn kinh nghiệm, nhưng sao vướng vào tình yêu, cũng không có gì khác biệt vậy?
Triệu Thần Hy đi vào nhà, hắn đi theo phía sau cô mãi.
Lúc đó thì Lý Uyên đã nhận thức được bản thân ngu ngốc đến mức nào khi làm thủng lốp xe của hắn rồi.
Cái tên này đang bám theo cô để trả thù cho cái lốp xe xấu số đó có đúng không?
Trong khi đó, tại công ty, Triệu Tử Anh đang nghe điện thoại của Mike, gương mặt cô đang rất khó chịu, giọng nói lại vô cùng bực dọc:
" Cái gì? Xe bị hỏng? Cái lý do như vậy cũng nói ra được à? Haizzz... thôi được rồi, để cho nó nghỉ ở nhà hôm nay đi".
Triệu Tử Anh cúp máy, lao đầu vào mớ sổ sách và vẫn không quên càu nhàu:
" Kiếp trước chị đây mắc nợ em nhiều lắm hay sao mà kiếp này trả haoif không hết vậy?".
Có nên bảo nó dọn ra ở riêng để bà chị già này được thanh tịnh hay không?
Đúng.
Nghĩ là làm, tối đó khi về nhà, Triệu Tử Anh nhanh chóng kêu người gọi em trai cùng với Lý Uyên xuống dưới nhà.
Triệu Thần Hy không có ý kiến gì, ngược lại đang cảm thấy rất vui vì buổi sáng lẽo đẽo theo thì Lý Uyên đã chạy vào phòng rồi trốn luôn trong đó.
Còn cô thì đang rất cảm thấy rất phiền vì tên đàn ông nào đó.1
Haizzz...
Hắn muốn ở nhà cùng với vợ con cơ.
Triệu thiếu ăn xong, đi ra bên ngoài.
Mike đang đứng ở trước cửa, bộ dạng của cậu lúng túng:
" Thiếu... thiếu gia".
Triệu Thần Hy thở dài, lười biếng hỏi:
" Có việc gì?".
Cậu ấp úng, chỉ vào bánh xe sau của xe rồi lên tiếng:
" Lúc nãy... ừm, thiếu phu nhân...".
Hắn nhìn bánh xe sau vốn đang căng đầy hơi nay lại bị xì lốp, nhìn cậu, khó chịu mà nhìn cậu.
" Thiếu phu nhân... lúc nãy cô ấy dùng dao... chọc thủng lốp xe ạ".
Lý Uyên đứng ở đó không xa, tựa người vào tường, bộ dạng như đang muốn xem kịch vui.
Hừ, để xem anh có tức điên lên hay không.
Triệu Thần Hy nhìn thấy cô, rón rén đến gần rồi hỏi:
" Em... do em làm ư?".
Lý Uyên chẳng hề sợ hãi, đứng thẳng người, dõng dạc mà nói:
" Tôi chỉ định kiểm tra xe giúp anh mà thôi, ai ngờ bánh xe đúng là kém chất lượng mà..." - Cô giơ con dao trong tay lên, nhún nhún vai - " chỉ mới chọc một cái thì đã không chịu được".
Vốn nghĩ người đàn ông sẽ tức điên lên rồi hành động như những lần trước đó, mắng cô đến đỏ mặt tía tai, ai ngờ hắn chỉ nhìn cô rồi cười.
Sợ nha, chỉ đứng đó mà cười.
Bị gì vậy?
Cô gái đang đắc ý vì phá hoại được tài sản, còn tưởng bản thân sẽ chứng kiến được người đàn ông lộ nguyên hình, nào ngờ hắn như bị ngốc vậy, nhìn cô cười cả buổi.
Lý Uyên có chút hơi lo ngại, không còn tự tin thẳng người nữa, có chút co rúm lại.
Triệu Thần Hy vẫn giữ cái dáng vẻ đó, gương mặt dịu dàng, ánh mắt ấm áp, nụ cười sủng nịch. Hắn nhẹ giọng lên tiếng:
" Mike".
" Vâng" - Cậu đáp.
" Nói với chị, hôm nay tôi không đi làm".
"???" - Lý Uyên và Mike.
" Dạ?" - Cậu không tin mà hỏi lại.
Tâm trạng hắn có chút bị xáo trộn, khẽ lườm rồi nói:
" Nói với chị, xe tôi bị hư rồi".
"..........".
Lý Uyên không thể quản lý được gương mặt của chính mình khi nghe được cái lý do nghỉ việc cực kỳ vô lý của hắn.
Làm ơn đi, nói như thể hắn chỉ có duy nhất chiếc xe này thôi vậy, tìm lý do khác được không?
Cảm thấy không gây sự được, cô xoay người đi vào trong nhà.
Dù sao thì hắn cũng không bảo cô phải bồi thường, phi vụ này vẫn lời.
Nhưng cô vẫn khó chịu nha.
Hắn... hắn bị cái gì vậy?
Triệu Thần Hy nhìn bóng dáng cô đang rối rắm bỏ đi, đứng đó cười ngây ngô hệt như một tên ngốc.
Mike nhìn hắn, giọng cậu đầy tế nhị:
" Thiếu phu nhân... dường như không làm gì được ngài cho nên... giận cá chém thớt...".
Hắn xoay sang lườm cậu, nhíu mày:
" Cậu thì biết cái gì? Vợ tôi không muốn tôi đi làm cho nên mới làm như vậy".1
"........".
Triệu Thần Hy lắc đầu tặc lưỡi:1
" Chậc, kinh nghiệm tình trường của cậu chẳng phong phú gì cả, phải biết đoán nội tâm phụ nữ thì sau này lấy vợ mới có thể êm đẹp được".1
"..........".
Cậu cũng đang thắc mắc vấn đề này đây, rõ ràng hắn là người dày dặn kinh nghiệm, nhưng sao vướng vào tình yêu, cũng không có gì khác biệt vậy?
Triệu Thần Hy đi vào nhà, hắn đi theo phía sau cô mãi.
Lúc đó thì Lý Uyên đã nhận thức được bản thân ngu ngốc đến mức nào khi làm thủng lốp xe của hắn rồi.
Cái tên này đang bám theo cô để trả thù cho cái lốp xe xấu số đó có đúng không?
Trong khi đó, tại công ty, Triệu Tử Anh đang nghe điện thoại của Mike, gương mặt cô đang rất khó chịu, giọng nói lại vô cùng bực dọc:
" Cái gì? Xe bị hỏng? Cái lý do như vậy cũng nói ra được à? Haizzz... thôi được rồi, để cho nó nghỉ ở nhà hôm nay đi".
Triệu Tử Anh cúp máy, lao đầu vào mớ sổ sách và vẫn không quên càu nhàu:
" Kiếp trước chị đây mắc nợ em nhiều lắm hay sao mà kiếp này trả haoif không hết vậy?".
Có nên bảo nó dọn ra ở riêng để bà chị già này được thanh tịnh hay không?
Đúng.
Nghĩ là làm, tối đó khi về nhà, Triệu Tử Anh nhanh chóng kêu người gọi em trai cùng với Lý Uyên xuống dưới nhà.
Triệu Thần Hy không có ý kiến gì, ngược lại đang cảm thấy rất vui vì buổi sáng lẽo đẽo theo thì Lý Uyên đã chạy vào phòng rồi trốn luôn trong đó.
Còn cô thì đang rất cảm thấy rất phiền vì tên đàn ông nào đó.1
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.