Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Chương 470: có chí hướng khác nhau

Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

24/01/2016

Tử Tình cùng Lưu thị đang nói, nha hoàn đỡ Dương thị đi tới, Tử Tình vừa thấy nàng mang thai, vội hỏi: "Tam đệ muội sẽ không phải là song bào thai chứ? Ta thấy thế nào cũng lớn hơn hai thai trước của ngươi đó?"

"Ta cũng không biết, trước kia cũng lớn, chẳng qua là mặc quần áo mùa đông không lộ rõ, từ khi bắt đầu mang thai, cảm thấy rất háu ăn, một lúc là đói bụng, tướng công còn nói, may mà là bây giờ, nếu để vào trước kia, còn không nuôi nổi ta đâu." Dương thị bởi vì tâm tình tốt, cũng nói đùa.

"Hai người các ngươi vừa nói cái này, thật đúng là không chừng phải đó, Tam đệ muội ngươi phải chú ý một chút, bên cạnh không thể rời khỏi người. Hình như cũng sắp sinh rồi nhỉ? Bà đỡ tìm xong chưa?" Lưu thị hỏi.

"Đã tìm xong rồi, Đại tẩu yên tâm. Đúng rồi, các ngươi vừa hỏi cái này, ta ngược lại quên mất chuyện chính, tiểu muội cũng có thể là mang thai rồi, vừa phái người đưa tin đến cho cha nương." Dương thị cười nói.

Tử Vũ bởi vì người Hạ gia đều ở đây, ngày tết tụ hội của Tăng gia không tiện tới rồi, nghe được tin tức này, Tử Tình cười nói: "Năm nay chuyện tốt cũng không ít, nào là sinh con trai nào là làm mai, quả thực Tam đệ muội sinh song bào thai, chúng ta cũng là lần đầu tiên bắt đầu, ta nhất định tặng phần đại lễ."

"Chỉ dựa vào đại lễ của Đại tỷ, Tam tẩu cũng muốn sinh ra được một đôi. Ta cũng cho thêm một phần." Phó thị tiến vào nghe được lời nói của Tử Tình, cười nói.

Phó thị nhận được thư của phụ thân nàng, Phó đại nhân ở Quỳnh Châu đã thu xếp ổn thỏa rồi, cuộc sống tuy rằng kham khổ, nóng bức khó chịu, nhưng mà, vẫn một lòng khai hoang cày ruộng. Sau khi Phó thị biết được tất nhiên cao hứng, chỉ cần phụ thân nàng chịu an tâm phân ưu cho Thánh thượng, sau khi Tử Hỉ trở về, cầu tình với Thánh thượng, có lẽ phụ thân nàng sẽ có thể trở về rồi.

Những thứ đó, Tử Tình các nàng tất nhiên không biết, chỉ là thấy hôm nay vẻ mặt Phó thị sáng sủa hơn trước kia nhiều, liền cũng vui mừng lây, vây quanh cùng nói cười.

Tử Tình hình như nhớ được song bào thai về mặt di truyền rất lớn, liền hỏi Dương thị nhà nàng có tiền lệ song bào thai hay không.

"Nhà mẹ để ta bên kia cũng là từng có, con nhà dì ta đã sinh một đôi song bào thai, ta lúc này thật đúng là hi vọng là phải." Dương thị nói.

Lúc này, Trần thị tiến vào. Cười nói: "Nương còn chờ các mấy người ngươi đi thăm tiểu muội, các ngươi lại trốn ở trong phòng nói giỡn, chuyện tốt gì vậy?"

"Nhị tẩu, Tam tẩu nếu sinh song bào thai. Chúng ta đều quyết định tặng một phần đại lễ, còn ngươi?"Phó thị cười nói.

"Song bào thai? Ai nói? Thật vậy chăng?" Trần thị lôi kéo tay Dương thị, đánh giá cái bụng to của Dương thị.

"Đâu có nói chính xác được, chỉ là Đại tỷ đoán trước, trước hết chớ đi nói cho cha nương, ta sợ đến lúc đó không phải, cha nương sẽ thất vọng." Dương thị vẫn là khá tinh tế.

"Thế cũng phải. Dù sao cũng không còn mấy ngày nữa là sinh rồi. Đi thôi, đi thăm tiểu muội." Lưu thị nói.

Lúc Tử Tình bọn họ đi qua, Tử Vũ đang nằm ở trên giường, Hạ thái thái cùng Hạ lão thái thái đều là sắc mặt vui mừng, ân cần thăm hỏi Tử Vũ.

Thẩm thị nhìn ở trong mắt, đối với điểm này của Hạ thái thái cũng có chút cảm kích, bất kể thế nào, Hạ gia cũng là không có bạc đãi Tử Vũ. Cho nên, Thẩm thị giảm đi một phần bất mãn những ngày qua đối với Hạ thái thái, nói giỡn với Hạ thái thái một hồi.

Tử Tình về đến nhà. Mấy đứa Thư Duệ đã sớm trở về rồi, đều ở trên kháng, đọc sách, luyện chữ, chơi cờ, Tử Tình nhớ tới hỏi: "Bốn người các ngươi cũng đều vào học rồi, có thể nói một chút cho nương, trong lòng các ngươi thích học cái gì hay không?"



Thư Duệ là lão đại, Thư Ngạn bọn họ đều nhìn hắn, Thư Duệ ngẫm nghĩ. Nói: "Nương, ta thích toán học, đối với công trình thuỷ lợi hơi cảm thấy hứng thú, ta cũng muốn học Đại cữu, làm một chút việc thực sự, còn có. Sang năm ta muốn thi Hương, nếu ta trúng tú tài, hi vọng đến lúc đó nương đáp ứng ta một việc."

Tử Tình nhìn hắn, liên tưởng đến những thí nghiệm mình mang theo hắn làm, nói cho hắn biết đó là ngành học Tây Dương, tâm niệm vừa động, hỏi: "Ngươi sẽ không phải là muốn bảo nương đồng ý cho ngươi đi Tây Dương học tập vài năm chứ?"

"Thật sự là hiểu con không ai bằng nương, cái gì cũng không thể gạt được ánh mắt nương. Kính xin nương thành toàn." Thư Duệ nói xong lăn đến trong lòng Tử Tình.

"Việc này, tạm thời nương không thể đáp ứng ngươi, chờ cha ngươi trở về thương nghị sau, nếu triều đình sẽ cử người đi ra ngoài học tập, chọn trúng ngươi, việc này nương không lời nào để nói." Tử Tình không muốn đả kích Thư Duệ quá mức, liền suy nghĩ một biện pháp điều hòa. Chủ yếu là đứa nhỏ đi một mình không yên lòng, khoảng cách quá xa xôi.

"Được, nương nói lời phải giữ lời. Ta nhất định có thể thi được tú tài, cũng có thể thi được xuất dương." Thư Duệ đứng thẳng nói.

Tử Tình nhìn Thư Ngạn, Thư Ngạn nói: "Ta cũng thích toán học, ta cũng muốn đi theo Đại ca ra ngoài tăng thêm kiến thức, ta thích toán học Tây Dương ngày thường nương nói với ta, còn có, ta đối với nền công nghiệp Tây Dương nương nói với ta cũng có hứng thú. Cho nên, ta cũng muốn đi xem nền công nghiệp phát triển của Tây Dương."

Tử Tình nghe xong có chút đau đầu, xem ra, bọn nhỏ lớn rồi, đều có chủ ý của mình rồi.

Thư Ngọc nhu thuận chui vào trong lòng Tử Tình, nói: "Nương, ta không rời khỏi ngươi, ta sẽ ở gần nương, ta muốn xây dựng nhà xưởng của mình, chính là công nghiệp dân tộc gì đó nương nói đó, ta không xuất dương, nhất định cũng có thể làm được."

Thư Vĩ cũng xán lại, nói: "Ta muốn giúp Tam ca, ta muốn học phụ thân, kiếm thật nhiều nhiều bạc, cho nương tiêu."

Tử Tình cũng là không nghĩ tới, chí hướng của bốn đứa nhỏ này đều cao xa như vậy, ôm mấy đứa nhỏ, Yên Nhiên cũng bò tới, nói: "Nương, nương, ngươi còn chưa có hỏi ta đâu?"

Tử Tình nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Yên Nhiên, cười nói: "Thế Yên Nhiên nói cho nương, ngươi thích cái gì, lớn lên rồi muốn làm cái gì?"

"Ta, ta, ta không biết, ta thích các ca ca, còn có nương, ta cũng muốn làm đại sự, kiếm bạc, cho nương tiêu." Yên Nhiên chớp chớp mắt, nói.

Thư Vĩ thổi mạnh vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Yên Nhiên cười nói: "Tiểu muội xấu hổ, nói mạnh miệng ba hoa, nữ nhân không thể ra ngoài kiếm tiền làm đại sự."

Yên Nhiên tức giận đến trừng to mắt nói: "Ngươi nói bậy, ta sẽ làm đại sự, ta sẽ kiếm bạc cho nương tiêu, không cho ngươi tiêu."

Thư Duệ cùng Thư Ngạn bu lại, cười nói: "Cho Đại ca ( Nhị ca ) tiêu không?"

Yên Nhiên một phen ôm lấy cổ Thư Duệ, nói: "Cho, Đại ca Nhị ca, ca ca, chính là không cho Tứ ca, Tứ ca hư."

Thư Ngọc nghe xong vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn của Yên Nhiên hỏi: "Muội muội ngoan, còn Tam ca? Tam ca chưa nói xấu ngươi nhỉ?"

Xem ra, mọi người đều biết ca ca trong miệng Yên Nhiên là chỉ Lí Dực rồi, Tử Tình thầm thở dài, đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu?



Qua Đoan Ngọ, Văn Tam cùng La Trì tới cửa, thì ra là nitrat hoá sợi này, bọn họ vẫn là không làm được, đều là pháo lép, muốn mời Tử Tình đi chỉ điểm bọn họ một phen.

Vì che giấu tai mắt người khác, Tử Tình thay đổi một thân nam trang, ở trên xe dùng khẩu trang che mặt kín đáo, mang theo Tiểu Bạch, Tiểu Bạch cũng thay đổi một thân trang phục giống như Tử Tình, đi theo Văn Tam cùng La Trì ra cửa thành.

Địa điểm ngay tại biệt viện lần trước Tử Tình đi qua, cũng là trong nhà tranh ở một góc chân núi hẻo lánh, đặt mua một bộ thiết bị giống như nhà tranh của Tử Tình.

Văn Tam tìm hai người đến, nói là tới từ cục chế tạo Đại Phong, trước kia chính là làm hỏa dược, thế thì tốt, Tử Tình dạy bọn họ nguyên lý của lựu đạn, để cho tự họ đi suy nghĩ, Tử Tình cũng bớt lo rồi, dù sao, năng lực cùng kinh nghiệm làm việc của bọn họ, khẳng định hơn Tử Tình nhiều.

Hai người này nghe xong, đều vui mừng lập tức muốn đi làm thí nghiệm, phái tùy tùng đi cửa hàng thợ rèn tìm xỉ, vụn sắt, vẫn là Tử Tình ngăn cản, dù sao Tử Tình ra ngoài một chuyến không dễ dàng, vẫn là giải quyết nitrat hoá sợi này trước đã, việc còn lại, tự bọn họ tìm tòi sáng tạo.

Nhưng là Văn Tam cùng La Trì biết được, lập tức phái người đi làm, đồng thời, cũng phái người đi báo cáo lại cho Lí Hãn.

Lúc Lí Hãn tới, Tử Tình vừa vặn đã giảng giải làm mẫu xong rồi, còn lại bước ngâm, Tử Tình chỉ là dặn dò một chút thời gian là được rồi, cho nên, lúc Tử Tình đi ra ngoài từ cửa sau, Lí Hãn vừa vặn tiến vào từ cửa trước, hai người không gặp nhau.

Tử Tình tất nhiên không biết Lí Hãn chạy tới, nàng đối với hắn vẫn là có vài phần e ngại, dù sao, Tử Tình xem nhiều TV và tiểu thuyết, đều nói gần vua như gần cọp, thay đổi như chong chóng là như cơm bữa, thực lực của đối phương quá cường đại, cấp bậc kém quá nhiều, tính khiêu chiến căn bản không có một chút, cho nên, có thể không gặp cố gắng hết sức không gặp.

Lí Hãn biết được Tử Tình đi rồi, cũng là có vài phần tiếc nuối, chẳng qua, hắn cũng không có nói để cho người ta tìm trở về, tìm trở về thì có thể thế nào? Hắn cẩn thận hỏi hai người này cũng học rõ ràng rồi, còn có lựu đạn gì đó kia, bọn họ tranh thủ thời gian nghiên cứu.

Không thể không nói, hai người Văn Tam tìm đến này thật đúng là cao thủ, không đến mấy ngày, trước tiên nghiên cứu chế tạo ra lựu đạn, không đến hai tháng, cũng tìm tòi ra quy trình công nghệ chế tạo ra nitrat hoá sợi hoàn chỉnh, đương nhiên, đây là nói sau.

Tử Tình bây giờ, đang vây quanh ở nhà Tử Thọ nóng ruột xoay quanh, Dương thị khó sinh, bụng quá lớn, cục cưng không sinh ra được, Thẩm thị ở bên trong cùng Dương thị, phỏng chừng Dương thị cũng là sắp tuyệt vọng rồi.

Lúc này, Hoa ma ma mang theo Yên Nhiên đến tìm Tử Tình, thấy tình hình này, kéo Tử Tình đến một bên, nói: "Nãi nãi, không bằng hay là tìm tiểu chủ đi, từ trong cung tìm bà đỡ và ngự y kinh nghiệm phong phú."

"Nhưng là, ta nhất thời đi đâu tìm Tiểu Dực?" Trong cung này là nói vào là có thể vào sao? Ngay cả Hoa ma ma bây giờ cũng không dễ vào được rồi.

"Có, nãi nãi làm sao quên rồi, tiểu chủ cho tiểu thư một con dấu, nãi nãi viết phong thư cho chủ tử, đóng con dấu lên, để cho Đại Giang đưa đi." Hoa ma ma nhắc nhở nói.

Giờ phút này, Tử Tình đâu còn để ý truy cứu hỏi kỹ, vội vàng viết phong thư, đóng dấu ở trên phong thư, sai Đại Giang đưa đi, sau đó là sốt ruột mà chờ đợi.

Còn may, Lí Dực không có làm cho Tử Tình thất vọng, tự mình dẫn theo hai người tới, ngự y này chính là Trần đại nhân từng xem bệnh cho Tử Tình, một thân thường phục, còn có một bà tử, bà tử đi vào trước, không đến một khắc đồng hồ đi ra, bảo Trần đại nhân đi vào, một lúc, lại đi ra bảo người đưa chút lát nhân sâm đi vào, Tử Tình lấy lát nhân sâm đang muốn đi vào, Hoa ma ma nhận lấy.

Vốn là Dương thị đã hôn mê rồi, Trần đại nhân đâm cho Dương thị mấy châm, thấy Dương thị mở mắt rồi, liền bỏ lát nhân sâm vào miệng nàng. Việc còn lại, liền giao cho bà tử.

Bà tử rất có kinh nghiệm đỡ đẻ, một mực làm xoa bóp cho Dương, giằng co tầm một canh giờ, Dương thị cuối cùng sinh ra một nhi tử, lại qua nửa canh giờ, mới sinh ra đứa thứ hai, vẫn là nam hài, Dương thị lúc này, biết con bình an, liền hôn mê bất tỉnh, Thẩm thị thì đi ra trực tiếp đến trước tượng Phật trong thính đường dập đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Điền Văn Của Tình Nhi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook