Cuộc Sống Hàng Ngày Của Chàng Rể Nhà Nông Phấn Đấu Nuôi Gia Đình

Chương 5:

Địa Miên Miên

18/11/2024

Mật Nương uể oải ừ một tiếng, Trần lão hán hỏi: “Sao vậy Mật Nương, không hái được nấm à?”

Mật Nương cười khổ: “Nấm thì hái được, nhưng tiếc là không bắt được chuột tre.”

Chuột tre? Trần lão hán nhìn con gái rồi lại nhìn Vượng Tài cũng đang ủ rũ, cười nói: “Chuột tre khó bắt lắm, chúng rất nhanh nhẹn, con không bắt được cũng là chuyện bình thường.”

Trần lão hán vừa dứt lời, Trần Du Tiền liền từ trong nhà chạy ra, như cục đá lao thẳng vào lòng Mật Nương: “Tỷ!”

Mật Nương suýt nữa thì ngã, Trần Du Tiền bị bàn tay to của Trần lão hán túm lấy, không tránh khỏi một trận la mắng.

Mật Nương cười cười: “Không sao đâu cha, Du Nhi còn nhỏ mà.”

Trần Du Tiền hỏi: “Tỷ, sao tỷ lên núi không gọi đệ?”

Mật Nương đáp: “Đệ còn nhỏ quá, tỷ còn phải lo cho đệ, sao yên tâm hái nấm được?”

“Đệ không nhỏ đâu! Đệ có thể giúp tỷ, với lại nó còn nhỏ hơn đệ mà!” Trần Du Tiền chỉ vào Vượng Tài, chú chó nhỏ cũng không phục, sủa hai tiếng, người và chó trừng mắt nhìn nhau.

Mật Nương bật cười khúc khích, bước lại bên ao rửa tay: “Được rồi, lần sau tỷ sẽ dẫn đệ đi, cha ơi, hôm nay ăn gì vậy?”

“Cơm khoai lang.”

Mật Nương bước vào bếp, chỉ liếc mắt đã biết cha nàng lại nấu cơm độn khoai, một nồi cơm khoai lang đỏ, khoai chiếm hơn phân nửa, gạo trắng thì Trần lão hán tiếc như vàng, nhưng khoai lang đỏ ăn nhiều lại bị nghẹn, ăn cả mùa đông cũng rất ngán, Mật Nương muốn lên núi hái nấm là để đem ra chợ đổi lấy ít tiền mua thêm vài đấu gạo.



Hôm nay hái được khá nhiều nấm, Mật Nương vội phân loại chúng, loại tốt sẽ đem ra chợ bán, loại không tốt thì nấu canh ăn, trong nhà chẳng có chút thịt nào, canh nấm nấu lên cũng có chút vị gà, nhắc đến canh gà… Mật Nương liếm môi, đợt Tết vừa rồi nàng mới được nếm.

Không được, không thể nghĩ nữa, càng nghĩ càng thèm con chuột tre hôm nay, con chuột đó thật béo… Sao nàng lại không bắt được chứ…

Bữa tối của nhà họ Trần là một nồi cơm khoai lang đỏ cùng một tô canh nấm to, canh nấm còn có thêm chút miến khô ngâm cho mềm, nấu canh rất ngon, lại có thêm một đĩa dưa muối đơn giản.

“Cha, cha ăn nhiều canh nấm đi.” Mật Nương múc cho Trần lão hán một bát.

“Được, con cũng ăn đi.”

Trần lão hán nhìn cô con gái hiếu thảo, trong lòng vừa được an ủi vừa thấy áy náy: “Mật Nương à, ngày mai con đừng lên núi hái nấm nữa.”

Mật Nương: “Sao vậy cha, sau mưa nấm mọc nhiều lắm.”

Trần lão hán do dự một chút rồi nói: “Nhị cữu mẫu con năm nay lại đến hỏi con suy nghĩ thế nào rồi, nhà họ Đỗ với nhà họ Chu chọn đại một nhà đi, rồi sắp xếp gặp mặt, ngày mai con ở nhà suy nghĩ cho kỹ, chuẩn bị một chút.”

Mật Nương múc cho Du Tiền một bát canh, sắc mặt không hề thay đổi: “Con không chọn, con đã nói là con không lấy chồng.”

Trần lão hán: “Mật Nương, sao con lại không lấy chồng được, con đã mười sáu tuổi rồi, nếu không lấy chồng, sau này người trong thôn sẽ đồn đại…”

“Sợ gì, ai thích nói gì thì nói, nhà mình bao nhiêu năm nay nghe còn ít sao? Lưỡi mọc trên người người ta, con nào quản được, con lấy chồng để làm gì? Để làm việc đẻ con, hầu hạ nhà chồng? Rồi cha với đệ đệ con ai chăm sóc? Về nhà một chuyến lại bị người ta xoi mói, con được cái gì? Được nhà người ta giàu có? Hay được nhà người ta làm quan chức tước?”

Trần lão hán: “……”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Hàng Ngày Của Chàng Rể Nhà Nông Phấn Đấu Nuôi Gia Đình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook