Cuộc Sống Hạnh Phúc Hàng Ngày Của Nữ Phụ Tái Sinh
Chương 11: Tính Toán Của Lý Di Nương
Hàn Nguyệt Khinh Linh
21/03/2023
Converter: tieuvuvivi
Editor: chauuyvu
Bên trong Phù dung các, Lâm Đan và di nương đang nói chuyện, thì thấy có người vén rèm mà vào, nguyên lai là ma ma bên người đại phu nhân, ma ma kia tuổi chừng sáu mươi, thân hình khom lại, trên mặt nếp nhăn chồng chất lên nhau, đôi mắt nhỏ lộ ra chút tinh quang, chỉ thấy bà ta làm một cái lễ vạn phúc* nói: “Ngày hôm trước di nương nói, nhìn trúng một nha hoàn bên người của đại phu nhân, lúc này nô tỳ đã đưa tới cho ngài.”
*lễ vạn phúc: nghi lễ trong cung đình thời phong kiến TQ, tư thế này là tư thế dành cho nữ giới.
Nói xong thì vung tay lên, liền có người mang theo nha hoàn truyền lời đang bị trói vào, trong miệng có nhét một miếng vải dày, nha hoàn không ngừng lắc đầu, ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
“Ngươi nói bậy, di nương của ta khi nào nói muốn nha hoàn ở chính viện các ngươi.”
Tính tình Lâm Đan luôn luôn xúc động như vậy, thấy ma ma kia cường thế tặng người, hỏa khí đã sớm bốc lên, lập tức đứng dậy quay ra sau.
“Đan nhi, đừng xúc động.”
Lý di nương giữ chặt nữ nhi mình, đôi bàn tay trắng nõn đeo một chiếc vòng mã não màu đỏ, trên người còn mặc một bộ váy hoa thu hải đường làm bằng tơ lụa màu đỏ hồng, từng đóa hải đường lớn khiến thân hình kiều diễm không thôi, trên đầu búi một mái tóc búi cao tinh xảo, bất kể là trâm vàng hay trâm ngọc đều nằm ở trên đầu.
Chỉ thấy bà ta cười nhìn ma ma kia, ôn nhu nói: “Đa tạ đại phu nhân thưởng người, thiếp thân vô cùng cảm kích.”
Ma ma kia thấy Lý di nương vũ mị như thế, trong lòng hừ lạnh, hồ ly tinh.
“Nô tỳ cũng đã đem khế ước bán mình của nha đầu này đến đây.”
Ma ma từ trong lòng lấy ra một trang giấy ố vàng, đưa cho nha hoàn Tố nhi bên người của Lý di nương, nói: “Nô tỳ cũng không quấy rầy di nương nghỉ ngơi nữa, xin cáo lui trước.”
Dứt lời lại làm thêm một cái lễ vạn phúc, tuy rằng trong lòng rất chướng mắt Lý di nương, nhưng lời nói việc làm không phạm sai lầm nào.
“Người tới, đưa tiễn ma ma.”
Lý di nương ra hiệu cho nha hoàn bên cạnh đi lên trước tiễn ma ma bên người của đại phu nhân, trưng ra một bộ dáng vô cùng tôn kính chính thất, cũng không để người nhìn ra sai sót.
“Di nương, đại phu nhân cố ý khi dễ ngài có phải hay không, di nương khi nào đi tới chính viện đòi người chứ.” Lâm Đan đợi đến khi hạ nhân đều lui ra hết, lập tức không kìm được.
Lý thị đứng lên, đi đến trước cửa dạo qua một vòng, sau đó đóng cửa lại, mới đi đến trước mặt Lâm Đan, đôi tay nắm lấy cánh tay của Lâm Đan nói: “Việc này, con không nên tức giận, hôm nay tiền sảnh có khách tới, di nương làm chủ sai người thu mua nha đầu ki đi đến chỗ nhị tỷ con báo tin, nói là đại phu nhân truyền lời bảo nàng ta đi ra tiền sảnh.”
“Di nương?”
Lâm Đan nghe xong Lý di nương nói, ngây ngốc nhìn Lý di nương, ở Lâm phủ của bọn họ, tuy rằng cũng có thiếp thất, nhưng cũng không giống với thiếp thất của các nhà khác tranh đấu lợi hại như vậy, đại phu nhân xuất thân cao, tỷ tỷ của bà lại là Thái hậu, tuy rằng cách nhau đến hơn hai mươi tuổi, nhưng cũng do một mẹ sinh ra.
Hơn nữa, tuy rằng thủ đoạn của đại phu nhân tàn nhẫn, nhưng cũng chỉ là vì quản lý hạ nhân của Lâm phủ, ngày thường đối bọn họ thứ tử thứ nữ gì đó cũng mặc kệ, đều làm như không thấy.
Nhà thân mẫu của bà có tiền, cho nên Lý di nương trừ bỏ lợi tức hàng tháng, ngày thường thu lãi cửa hàng của hồi môn của bà không ít, ăn mặc trang điểm cho dù có quý giá đẹp đẽ tới đâu, cũng chỉ muốn đôi lúc được nổi bật, có thể sánh vai cùng đại phu nhân.
Nhưng đại phu nhân chưa từng nói gì, chứ đừng nói là đánh bọn họ.
“Ai” Lý thị thở dài, tinh tế nói: “Di nương tuy rằng là thứ nữ, nhưng khi còn nhỏ không lo cơm áo, ăn mặc đẹp đẽ quý giá, ngày đó ngoại tổ con lại đem di nương hứa gả cho phụ thân con, con có biết là vì sao không?”
“Vì sao?” Lâm Đan dạ thưa, nàng luôn luôn đơn thuần, chưa bao giờ nghĩ đến còn có chuyện này.
“Bởi vì sự giàu có, nhà thân mẫu của di nương tuy gia tài bạc triệu, nhưng trong tộc không có người làm quan, phụ thân con tuy rằng chỉ là một tri phủ nho nhỏ, nhưng đích mẫu con, đại phu nhân lại chính là thân muội của Thái hậu đương triều, mặc dù di nương chỉ là thiếp thất, những con quỷ hút máu kia cũng không dám đi quá xa bởi vì sức mạnh nhà thân mẫu của di nương, nhưng lại không dám quá phận, đây cũng chính là nguyên nhân ngày thường di nương không muốn đắc tội cùng mẫu thân con.”
Editor: chauuyvu
Bên trong Phù dung các, Lâm Đan và di nương đang nói chuyện, thì thấy có người vén rèm mà vào, nguyên lai là ma ma bên người đại phu nhân, ma ma kia tuổi chừng sáu mươi, thân hình khom lại, trên mặt nếp nhăn chồng chất lên nhau, đôi mắt nhỏ lộ ra chút tinh quang, chỉ thấy bà ta làm một cái lễ vạn phúc* nói: “Ngày hôm trước di nương nói, nhìn trúng một nha hoàn bên người của đại phu nhân, lúc này nô tỳ đã đưa tới cho ngài.”
*lễ vạn phúc: nghi lễ trong cung đình thời phong kiến TQ, tư thế này là tư thế dành cho nữ giới.
Nói xong thì vung tay lên, liền có người mang theo nha hoàn truyền lời đang bị trói vào, trong miệng có nhét một miếng vải dày, nha hoàn không ngừng lắc đầu, ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi.
“Ngươi nói bậy, di nương của ta khi nào nói muốn nha hoàn ở chính viện các ngươi.”
Tính tình Lâm Đan luôn luôn xúc động như vậy, thấy ma ma kia cường thế tặng người, hỏa khí đã sớm bốc lên, lập tức đứng dậy quay ra sau.
“Đan nhi, đừng xúc động.”
Lý di nương giữ chặt nữ nhi mình, đôi bàn tay trắng nõn đeo một chiếc vòng mã não màu đỏ, trên người còn mặc một bộ váy hoa thu hải đường làm bằng tơ lụa màu đỏ hồng, từng đóa hải đường lớn khiến thân hình kiều diễm không thôi, trên đầu búi một mái tóc búi cao tinh xảo, bất kể là trâm vàng hay trâm ngọc đều nằm ở trên đầu.
Chỉ thấy bà ta cười nhìn ma ma kia, ôn nhu nói: “Đa tạ đại phu nhân thưởng người, thiếp thân vô cùng cảm kích.”
Ma ma kia thấy Lý di nương vũ mị như thế, trong lòng hừ lạnh, hồ ly tinh.
“Nô tỳ cũng đã đem khế ước bán mình của nha đầu này đến đây.”
Ma ma từ trong lòng lấy ra một trang giấy ố vàng, đưa cho nha hoàn Tố nhi bên người của Lý di nương, nói: “Nô tỳ cũng không quấy rầy di nương nghỉ ngơi nữa, xin cáo lui trước.”
Dứt lời lại làm thêm một cái lễ vạn phúc, tuy rằng trong lòng rất chướng mắt Lý di nương, nhưng lời nói việc làm không phạm sai lầm nào.
“Người tới, đưa tiễn ma ma.”
Lý di nương ra hiệu cho nha hoàn bên cạnh đi lên trước tiễn ma ma bên người của đại phu nhân, trưng ra một bộ dáng vô cùng tôn kính chính thất, cũng không để người nhìn ra sai sót.
“Di nương, đại phu nhân cố ý khi dễ ngài có phải hay không, di nương khi nào đi tới chính viện đòi người chứ.” Lâm Đan đợi đến khi hạ nhân đều lui ra hết, lập tức không kìm được.
Lý thị đứng lên, đi đến trước cửa dạo qua một vòng, sau đó đóng cửa lại, mới đi đến trước mặt Lâm Đan, đôi tay nắm lấy cánh tay của Lâm Đan nói: “Việc này, con không nên tức giận, hôm nay tiền sảnh có khách tới, di nương làm chủ sai người thu mua nha đầu ki đi đến chỗ nhị tỷ con báo tin, nói là đại phu nhân truyền lời bảo nàng ta đi ra tiền sảnh.”
“Di nương?”
Lâm Đan nghe xong Lý di nương nói, ngây ngốc nhìn Lý di nương, ở Lâm phủ của bọn họ, tuy rằng cũng có thiếp thất, nhưng cũng không giống với thiếp thất của các nhà khác tranh đấu lợi hại như vậy, đại phu nhân xuất thân cao, tỷ tỷ của bà lại là Thái hậu, tuy rằng cách nhau đến hơn hai mươi tuổi, nhưng cũng do một mẹ sinh ra.
Hơn nữa, tuy rằng thủ đoạn của đại phu nhân tàn nhẫn, nhưng cũng chỉ là vì quản lý hạ nhân của Lâm phủ, ngày thường đối bọn họ thứ tử thứ nữ gì đó cũng mặc kệ, đều làm như không thấy.
Nhà thân mẫu của bà có tiền, cho nên Lý di nương trừ bỏ lợi tức hàng tháng, ngày thường thu lãi cửa hàng của hồi môn của bà không ít, ăn mặc trang điểm cho dù có quý giá đẹp đẽ tới đâu, cũng chỉ muốn đôi lúc được nổi bật, có thể sánh vai cùng đại phu nhân.
Nhưng đại phu nhân chưa từng nói gì, chứ đừng nói là đánh bọn họ.
“Ai” Lý thị thở dài, tinh tế nói: “Di nương tuy rằng là thứ nữ, nhưng khi còn nhỏ không lo cơm áo, ăn mặc đẹp đẽ quý giá, ngày đó ngoại tổ con lại đem di nương hứa gả cho phụ thân con, con có biết là vì sao không?”
“Vì sao?” Lâm Đan dạ thưa, nàng luôn luôn đơn thuần, chưa bao giờ nghĩ đến còn có chuyện này.
“Bởi vì sự giàu có, nhà thân mẫu của di nương tuy gia tài bạc triệu, nhưng trong tộc không có người làm quan, phụ thân con tuy rằng chỉ là một tri phủ nho nhỏ, nhưng đích mẫu con, đại phu nhân lại chính là thân muội của Thái hậu đương triều, mặc dù di nương chỉ là thiếp thất, những con quỷ hút máu kia cũng không dám đi quá xa bởi vì sức mạnh nhà thân mẫu của di nương, nhưng lại không dám quá phận, đây cũng chính là nguyên nhân ngày thường di nương không muốn đắc tội cùng mẫu thân con.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.