Cuộc Sống Hạnh Phúc Ở Nông Trường
Chương 16: Vũ Nữ Chân Dài
Tiểu Yêu Nữ
09/12/2022
Trận mưa này kéo dài đến hơn mười giờ tối mới chịu tạnh. Ba người Mạc Lệ Quyên đã bắt được cả ếch và ễnh ương lẫn lộn đến tận hai mươi cân. Con nào con nấy vừa to vừa béo, nhìn là biết thịt rất ngon rồi.
Lý Cường dùng một tay để xách thùng ếch, một tay còn lại thì đỡ Mạc Đình Sơn, cậu nhóc này vì quá hấp tấp mà vồ ếch mấy lần, giờ cả cơ thể đều lấm lem toàn bùn là bùn. Trông cực kỳ chật vật.
Cũng may trước đó Mạc Lệ Quyên đã đặt sẵn ấm nước lên trên bếp lò, bọn họ vừa vào nhà liền có nước nóng để rửa sạch cơ thể nên không cần phải chờ lâu.
Lý Cường tìm miếng ván gỗ mà đậy lại thùng ếch, rồi lấy vật nặng dằn lên, chờ ngày mai Mạc Lệ Quyên dậy sớm rồi làm.
Bây giờ đã rất tối rồi, ai cũng đau lưng mỏi eo, còn buồn ngủ nữa, không tâm trí đâu mà sơ chế.
Mạc Lệ Quyên ghé ngang phòng Mạc Lệ Vân và Mạc Lệ San, hai cô bé đã ôm nhau ngủ từ khi nào rồi.
Thời tiết mùa thu đã lạnh, nay có mưa thì càng lạnh hơn nên Lý Cường chọn hai cây gỗ vừa to vừa chắc để bỏ vào bếp lửa còn than đỏ khi nãy, rồi giật bỏ chốt chặn.
Chỉ trong vài phút sau khi lửa cháy, không khí nóng từ bếp lò đi theo đường dẫn vào ba căn phòng ngủ.
Nhiệt độ trong phòng dần dần bay lên, ấm áp vô cùng.
Mạc Lệ Quyên cởi giày, leo lên giường, ôm chăn rồi nheo mắt hưởng thụ. Chẳng mấy chốc mà cô đã đi vào giấc mộng đẹp.
Bên cạnh, một thân hình cẩn thận quan sát, chờ hô hấp của thiếu nữ trở nên đều đều liền nhẹ nhàng di chuyển.
Ánh trăng nghịch ngợm trèo qua khung cửa sổ, nhảy vào trong phòng, ánh bóng dáng mọi người lên tường đất, tuy hai mà một.
Mặc dù hôm trước mệt mỏi như vậy nhưng ngày hôm sau chưa đến sáu giờ thì Mạc Lệ Quyên đã dậy.
Không có gì là bất ngờ khi thấy bản thân mình đang nằm gọn trong lòng chồng.
Tính cả kiếp trước hay kiếp này đều có rất ít những khoảnh khắc như thế, cô thấy trong lòng mình bình yên đến lạ. Vậy là cô cũng không ngồi dậy mà cứ nằm đó, ánh mắt có chút tham luyến mà ngắm nhìn gương mặt của anh.
Chàng trai bây giờ mới chỉ mười lăm tuổi, đường nét trên gương mặt còn ngây ngô lắm.
Nhưng cô biết, chỉ bốn năm năm sau thôi, khi anh đã bước vào giai đoạn trưởng thành, người đàn ông của cô dần dần rũ bỏ lớp vỏ non nớt bên ngoài, thay vào đó là một diện mạo cực kì nam tính và cuồng dã.
Rồi theo sau đó là hằng hà sa số những cô gái muốn nhào vào trong ngực anh...
Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy khó chịu. Cho dù kiếp trước vì gia đình mà anh chọn nhập ngũ, tính tình cũng bị quân đội mài dũa thành kiểu lạnh băng khó gần thì anh vẫn không ngăn cản được sự hào hoa của bản thân.
Mạc Lệ Quyên mím môi, cô len lén liếc anh một cái, thấy anh vẫn còn đang say giấc nồng liền như muốn hả giận mà cắn vào môi anh một cái.
Chờ nhớ lại bản thân đã làm gì đó, Mạc Lệ Quyên:...
Thật là xấu hổ chết mà, may mắn là anh không bị cô đánh thức.
Cố gắng không để ý đến hai cái dấu răng trên môi anh, Mạc Lệ Quyên nhẹ nhàng lấy tay anh ra khỏi eo mình rồi cẩn thận ngồi dậy, gần như là chạy trốn khỏi căn phòng.
Ai da, đám ếch trong phòng bếp đang gọi cô đấy!
Thiếu nữ đi quá vội vã mà không biết rằng, người thiếu niên đang nằm trên giường vốn dĩ đang ngủ say, giờ đã mở mắt từ khi nào.
Lý Cường vươn bàn tay to sờ vào đôi môi mình, dư vị một chút cái cảm giác mềm mềm khi nãy, cả khuôn mặt lại bắt đầu nóng lên.
Nằm thêm một chút, khi cảm thấy cơ thể không còn thẹn thùng nữa, anh mới ngồi dậy bước ra ngoài.
Trong bếp, không hay biết trò trẻ con của mình đã bị người trong lòng phát hiện, Mạc Lệ Quyên cố gắng bình ổn nỗi lòng, bắt đầu chiến đấu với đám ếch béo bắt được từ hôm qua.
Cô xách thùng đi ra chỗ giếng nước, rồi mổ bụng từng con, sau đó là chặt bỏ bốn chân với phần đầu, cuối cùng là lột bỏ lớp da và loại bỏ phần ruột.
Làm giữa chừng thì Lý Cường đi ra phụ giúp, hai vợ chồng bận rộn đến tận hơn bảy giờ mới xử lý xong.
Mạc Lệ Quyên chừa một cân thịt ếch để nấu cháo, phần còn lại thì ướp thêm một chút gia vị rồi mang đi phơi.
Ếch phơi khô, hay còn gọi là khô ếch, được người dân đặt cho cái tên thật mỹ miều là vũ nữ chân dài.
Đây cũng là món đặc sản nổi tiếng của miền quê.
Nói tới ếch thì phải nhắc đến cháo ếch, mà cháo ếch thì có rất nhiều loại cháo, có muốn đếm cũng đếm không xuể.
Hôm nay Mạc Lệ Quyên muốn nấu cháo ếch cùng với nấm, loại thực phẩm mà bây giờ gia đình bọn họ đang có rất nhiều.
Đầu tiên, cô vo gạo rồi bắc lên bếp.
Kế tiếp, Mạc Lệ Quyên bảo Lý Cường băm nhỏ phần nấm. Còn cô thì cẩn thận lọc hết phần thịt ếch ra khỏi xương.
Tiếp theo là xào phần thịt cho nó săn lại.
Đợi đến khi cháo đã thật nhừ, cô mới cho thịt ếch và nấm vào nấu thêm một lát.
Cuối cùng là cho thêm gia vị vừa ăn.
Lý Cường dùng một tay để xách thùng ếch, một tay còn lại thì đỡ Mạc Đình Sơn, cậu nhóc này vì quá hấp tấp mà vồ ếch mấy lần, giờ cả cơ thể đều lấm lem toàn bùn là bùn. Trông cực kỳ chật vật.
Cũng may trước đó Mạc Lệ Quyên đã đặt sẵn ấm nước lên trên bếp lò, bọn họ vừa vào nhà liền có nước nóng để rửa sạch cơ thể nên không cần phải chờ lâu.
Lý Cường tìm miếng ván gỗ mà đậy lại thùng ếch, rồi lấy vật nặng dằn lên, chờ ngày mai Mạc Lệ Quyên dậy sớm rồi làm.
Bây giờ đã rất tối rồi, ai cũng đau lưng mỏi eo, còn buồn ngủ nữa, không tâm trí đâu mà sơ chế.
Mạc Lệ Quyên ghé ngang phòng Mạc Lệ Vân và Mạc Lệ San, hai cô bé đã ôm nhau ngủ từ khi nào rồi.
Thời tiết mùa thu đã lạnh, nay có mưa thì càng lạnh hơn nên Lý Cường chọn hai cây gỗ vừa to vừa chắc để bỏ vào bếp lửa còn than đỏ khi nãy, rồi giật bỏ chốt chặn.
Chỉ trong vài phút sau khi lửa cháy, không khí nóng từ bếp lò đi theo đường dẫn vào ba căn phòng ngủ.
Nhiệt độ trong phòng dần dần bay lên, ấm áp vô cùng.
Mạc Lệ Quyên cởi giày, leo lên giường, ôm chăn rồi nheo mắt hưởng thụ. Chẳng mấy chốc mà cô đã đi vào giấc mộng đẹp.
Bên cạnh, một thân hình cẩn thận quan sát, chờ hô hấp của thiếu nữ trở nên đều đều liền nhẹ nhàng di chuyển.
Ánh trăng nghịch ngợm trèo qua khung cửa sổ, nhảy vào trong phòng, ánh bóng dáng mọi người lên tường đất, tuy hai mà một.
Mặc dù hôm trước mệt mỏi như vậy nhưng ngày hôm sau chưa đến sáu giờ thì Mạc Lệ Quyên đã dậy.
Không có gì là bất ngờ khi thấy bản thân mình đang nằm gọn trong lòng chồng.
Tính cả kiếp trước hay kiếp này đều có rất ít những khoảnh khắc như thế, cô thấy trong lòng mình bình yên đến lạ. Vậy là cô cũng không ngồi dậy mà cứ nằm đó, ánh mắt có chút tham luyến mà ngắm nhìn gương mặt của anh.
Chàng trai bây giờ mới chỉ mười lăm tuổi, đường nét trên gương mặt còn ngây ngô lắm.
Nhưng cô biết, chỉ bốn năm năm sau thôi, khi anh đã bước vào giai đoạn trưởng thành, người đàn ông của cô dần dần rũ bỏ lớp vỏ non nớt bên ngoài, thay vào đó là một diện mạo cực kì nam tính và cuồng dã.
Rồi theo sau đó là hằng hà sa số những cô gái muốn nhào vào trong ngực anh...
Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy khó chịu. Cho dù kiếp trước vì gia đình mà anh chọn nhập ngũ, tính tình cũng bị quân đội mài dũa thành kiểu lạnh băng khó gần thì anh vẫn không ngăn cản được sự hào hoa của bản thân.
Mạc Lệ Quyên mím môi, cô len lén liếc anh một cái, thấy anh vẫn còn đang say giấc nồng liền như muốn hả giận mà cắn vào môi anh một cái.
Chờ nhớ lại bản thân đã làm gì đó, Mạc Lệ Quyên:...
Thật là xấu hổ chết mà, may mắn là anh không bị cô đánh thức.
Cố gắng không để ý đến hai cái dấu răng trên môi anh, Mạc Lệ Quyên nhẹ nhàng lấy tay anh ra khỏi eo mình rồi cẩn thận ngồi dậy, gần như là chạy trốn khỏi căn phòng.
Ai da, đám ếch trong phòng bếp đang gọi cô đấy!
Thiếu nữ đi quá vội vã mà không biết rằng, người thiếu niên đang nằm trên giường vốn dĩ đang ngủ say, giờ đã mở mắt từ khi nào.
Lý Cường vươn bàn tay to sờ vào đôi môi mình, dư vị một chút cái cảm giác mềm mềm khi nãy, cả khuôn mặt lại bắt đầu nóng lên.
Nằm thêm một chút, khi cảm thấy cơ thể không còn thẹn thùng nữa, anh mới ngồi dậy bước ra ngoài.
Trong bếp, không hay biết trò trẻ con của mình đã bị người trong lòng phát hiện, Mạc Lệ Quyên cố gắng bình ổn nỗi lòng, bắt đầu chiến đấu với đám ếch béo bắt được từ hôm qua.
Cô xách thùng đi ra chỗ giếng nước, rồi mổ bụng từng con, sau đó là chặt bỏ bốn chân với phần đầu, cuối cùng là lột bỏ lớp da và loại bỏ phần ruột.
Làm giữa chừng thì Lý Cường đi ra phụ giúp, hai vợ chồng bận rộn đến tận hơn bảy giờ mới xử lý xong.
Mạc Lệ Quyên chừa một cân thịt ếch để nấu cháo, phần còn lại thì ướp thêm một chút gia vị rồi mang đi phơi.
Ếch phơi khô, hay còn gọi là khô ếch, được người dân đặt cho cái tên thật mỹ miều là vũ nữ chân dài.
Đây cũng là món đặc sản nổi tiếng của miền quê.
Nói tới ếch thì phải nhắc đến cháo ếch, mà cháo ếch thì có rất nhiều loại cháo, có muốn đếm cũng đếm không xuể.
Hôm nay Mạc Lệ Quyên muốn nấu cháo ếch cùng với nấm, loại thực phẩm mà bây giờ gia đình bọn họ đang có rất nhiều.
Đầu tiên, cô vo gạo rồi bắc lên bếp.
Kế tiếp, Mạc Lệ Quyên bảo Lý Cường băm nhỏ phần nấm. Còn cô thì cẩn thận lọc hết phần thịt ếch ra khỏi xương.
Tiếp theo là xào phần thịt cho nó săn lại.
Đợi đến khi cháo đã thật nhừ, cô mới cho thịt ếch và nấm vào nấu thêm một lát.
Cuối cùng là cho thêm gia vị vừa ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.