Chương 50: Thay thế (trung)
Nhân Sinh Giang Nguyệt
14/10/2017
Editor: Cà Rốt Hồng -
Chờ dùng xong cơm tối, Đại phu nhân súc miệng, nói cười cùng đám người Phương ma ma một hồi, lại chậm rãi uống một ly trà.
"Tứ tỷ nhi, nói như thế nào cũng là chuyện trong phòng ngươi, ngươi hãy nói xem!" Đại phu nhân uống trà, tùy ý thả chén trà xuống, thoải mái thở ra một hơi, nhìn Tào Ngọc Di nói.
Trong tay Tào Ngọc Di cũng bưng một ly trà thượng hạng, lại không thể nào uống, chỉ cầm ở trong tay làm cho có vẻ, lúc này Đại phu nhân vừa mới nói ra, vội vàng thả ly trà xuống, kéo kéo quần áo đứng ở trước mặt Đại phu nhân.
"Thưa mẫu thân, lúc Tiểu Tú mới vừa đến phòng của nữ nhi, nữ nhi thấy Tiểu Tú là một người rất quy củ, liền dặn dò Tiểu Tú giúp một tay dạy dỗ các tiểu nha đầu, bản thân Tiểu Tú cũng thích việc này, sao biết được...... Nữ nhi cũng không có không để cho Tiểu Tú đến gần người, mẫu thân minh xét!" Tào Ngọc Di từ từ giải thích một phen.
Đại phu nhân gật đầu một cái, để cho Tào Ngọc Di ngồi trở xuống, ước chừng cũng không có tính toán nghe Tào Ngọc Di nói ra lời đáng phải chú ý gì.
Phương ma ma được Đại phu nhân ra hiệu, đi ngoài cửa dẫn đám người Vương ma ma và Tiểu Tú đi vào.
"Vốn thấy ngươi là một người cơ trí, mới cho ngươi đi đến chỗ của Tứ tiểu thư, lại không nói đến ngươi vô tích sự, chỉ bằng vào chuyện hôm nay, trong phủ này không giữ lại được rồi, nhìn ở phụ mẫu ngươi cả đời hầu hạ trong phủ, ta cũng không đuổi ngươi ra khỏi phủ, Phương ma ma, gọi bà tử quản sự dẫn phụ mẫu nàng ta tới đây trực tiếp dẫn trở về......" Đại phu nhân cũng không có tiếp tục hỏi, trực tiếp xử trí Tiểu Tú.
"Phu nhân, phu nhân, nô tỳ oan uổng a, phu nhân...... Ma ma, ma ma, người giúp con van cầu phu nhân, đừng đuổi con trở về, ma ma......" Sau khi Tiểu Tú phản ứng kịp, bèn lôi kéo góc quần của Phương ma ma khóc hét lên, nước mắt nước mũi chảy lung tung.
Phương ma ma thấy thế, chán ghét lui về phía sau một bước.
Tào Ngọc Di buông mí mắt xuống, nói thật ra, Tiểu Tú cũng không có làm gì sai, nếu nàng ta an phận, không chướng mắt mình, nàng ta ngây ngô ở trong phòng cũng không sao, còn tránh được Đại phu nhân nhét người tới lần nữa, chỉ có điều, Tiểu Tú con người này thật sự là không biết làm người, nha hoàn bà tử cả phòng không có một người nào thích nàng ta, trách chỉ có thể trách chính nàng ta là thủ hạ của Đại phu nhân đi ra không nói, còn không có bản lãnh thật sự......
"Còn không mau lôi nàng ta đi ra, ở chỗ này khóc rống thành bộ dạng gì!" Như Lộ thấy trên mặt Đại phu nhân lộ ra vẻ mặt chán ghét, tiến lên nửa bước quát lên.
"Dạ!" Hai bà tử đáp một tiếng, tiến lên túm cánh tay của Tiểu Tú kéo người đi ra ngoài, vừa ra khỏi phòng, tiếng la khóc cũng chỉ còn lại tiếng "Ô ô", có lẽ là hai bà tử lấy đồ chặn miệng của Tiểu Tú lại.....
"Chuyện hôm nay các ngươi đều phải nhớ thật kỹ, đừng thấy Tứ tỷ nhi còn nhỏ liền sinh lòng chậm trễ......" Đại phu nhân lại dạy dỗ đám người Vương ma ma mấy câu, phạt mỗi người một tháng tiền tháng, mới đuổi mọi người đi ra ngoài.
"Mẫu thân, nữ nhi mệt!" Tào Ngọc Linh bám vào trong ngực Đại phu nhân, dịu dàng nói.
"Tỷ nhi ngoan, con trở về nghỉ ngơi trước đi!" Đại phu nhân vuốt ve tóc của Tào Ngọc Linh, thả người ngay lập tức.
Tinh thần căng thẳng một buổi chiều cộng thêm buổi tối, lúc này cuối cùng chuyện cũng trôi qua được một phần, Tào Ngọc Di buông lỏng tinh thần, cơn buồn ngủ cũng hiện lên, chỉ có điều không có phúc khí tốt như Tào Ngọc Linh, có thể ngún nguẩy làm nũng trở về nghỉ ngơi......
"Đại tỷ nhi còn khoảng chừng mười ngày nữa sẽ xuất giá, ta sẽ không nói nhiều nữa, mấy ngày nay cứ yên tĩnh chuẩn bị gả, ngược lại Tam tỷ nhi, ngươi năm nay cũng đã mười hai mười ba tuổi rồi, mọi việc phải suy nghĩ sâu thêm một chút, nhận biết rõ ràng bổn phận của mình!" Đại phu nhân hạ thấp giọng dùng sức quát lên, luồng không khí theo lời nói phát ra tiếng "Hừ hừ", làm cho lòng người không nhịn được phải run lên, "Tứ tỷ nhi, trong phòng ngươi còn thiếu tam đẳng nha đầu, chờ bà tử quản sự chọn người xong sẽ tự đưa qua, ngươi cũng không cần vội......"
Vẻ mặt Tào Ngọc Dao tái đi, dường như không hiểu vừa rồi rõ ràng là trong phòng Tào Ngọc Di gây ra chuyện, vì sao Đại phu nhân muốn nhằm vào nàng ta, từ từ đứng lên, ủy khuất kêu lên: "Mẫu thân......"
"Được rồi, hôm nay ta cũng mệt mỏi, các ngươi đều trở về đi thôi!" Đại phu nhân trực tiếp cắt ngang Tào Ngọc Dao, bưng chung trà lên nói.
"Dạ, mẫu thân sớm nghỉ ngơi một chút, nữ nhi cáo lui!" Tào Ngọc Nga đứng lên hành lễ với Đại phu nhân một cái, lui ra ngoài.
Tào Ngọc Di khẽ chạm nhẹ vào Tào Ngọc Dao còn có chút sững sờ một cái, Tào Ngọc Dao mới phản ứng, từ từ tiến lên phía trước hành lễ......
"Ma ma, các ngươi có sao không?" Vừa trở về phòng, Tào Ngọc Di liền lo lắng hỏi.
Từ trước khi mang thức ăn lên đến lúc Đại phu nhân xử lý chuyện, trong khoảng thời gian đó đám người Vương ma ma quỳ chừng hơn nửa canh giờ, coi như đất ở trong sân là đất bùn quỳ trên đó khẳng định cũng không chịu nổi......
"Tạ ơn Tứ tiểu thư quan tâm, chúng nô tỳ không có gì đáng ngại!" Vương ma ma còn uốn gối hành lễ một cái.
"Ma ma, mau đứng lên, ngồi xuống nói chuyện!" Tào Ngọc Di vội vàng chỉ sang cái đệm nhỏ.
"Dạ!" Vương ma ma dựa theo ngồi xuống bên chân Tào Ngọc Di.
"Tứ tiểu thư, Chu di nương tới!" Tào Ngọc Di đang chuẩn bị thương lượng với Vương ma ma chút chuyện, tiểu nha đầu bên ngoài liền kêu lên.
"Mau mời di nương vào!" Tào Ngọc Di cất cao giọng phân phó nói.
"Dạ, di nương bên này mời......"
Vương ma ma lại đứng lên, quy củ đứng ở sau lưng Tào Ngọc Di.
"Ma ma, bảo các tiểu nha đầu dâng trà, các ngươi ra ngoài nghỉ ngơi trước đi!" Tào Ngọc Di không đành lòng phân phó nói.
Vương ma ma đáp một tiếng, nhìn Tào Ngọc Di cười cười, lui ra ngoài.
"Tứ tỷ nhi, ta nghe nói buổi tối Đại phu nhân nổi giận với nha đầu trong phòng con, có nghiêm trọng không?" Chu thị vừa vào cửa liền khẩn trương hỏi.
Hôm nay Tào phủ mở yến tiệc, thiếp thất không thể lên mặt bàn đương nhiên là không thể dự tiệc, chỉ có thể ngây ngô ở trong phòng của mình, ngay cả đi ra vườn đi dạo cũng không được, nói là sợ đụng phải khách, cho nên buổi tối lúc dùng cơm tối mấy phòng thiếp thất cũng không có tới lập quy củ, hầu hạ Đại phu nhân dùng cơm.
"Không có chuyện gì, di nương không cần lo lắng, chỉ đuổi một nha đầu con không thích ra ngoài, là nha đầu năm ngoái Đại phu nhân cho, di nương, sau này đã trễ như thế này người cũng đừng đến đây, tránh làm cho người ta nói xấu!" Tào Ngọc Di nhanh chóng giải thích một câu.
"Tỷ nhi ngoan, không sao là tốt rồi, di nương không tới xem một chút làm sao yên tâm được, đến đây, những thứ này con cầm lấy, về sau đụng phải chuyện như vậy, để cho Vương ma ma khơi thông bà tử bên cạnh phu nhân......" Chu thị cầm một túi tiền ra, bỏ vào trong lòng bàn tay Tào Ngọc Di.
Túi tiền nặng trịch, đoán chừng không ít hơn hai mươi lượng bạc, mỗi tháng Chu thị chỉ có hơn hai lượng tiền tháng, tiêu xài cũng nhiều, thỉnh thoảng còn đưa đồ trang sức, tiền bạc tới đây......
"Di nương, người cầm dùng đi, chuẩn bị chút thức ăn ngon cho các đệ đệ, chỗ này của con không thiếu bạc!" Tào Ngọc Di rúc tay không nhận, khẽ nói.
"Tỷ nhi ngốc, có di nương ở đây, hai đệ đệ của con không cần con phải quan tâm! Huống chi dù phu nhân không cam lòng thế nào đi nữa, cũng không dám trắng trợn cắt xén đồ của hai đệ đệ con, thương cho con còn nhỏ, một mình sống ở chánh viện này, chỗ nào cũng cần người chuẩn bị chút đỉnh......" Chu thị kéo tay Tào Ngọc Di qua, cứng rắn nhét túi tiền vào trong tay Tào Ngọc Di, thao thao nói....
Chờ dùng xong cơm tối, Đại phu nhân súc miệng, nói cười cùng đám người Phương ma ma một hồi, lại chậm rãi uống một ly trà.
"Tứ tỷ nhi, nói như thế nào cũng là chuyện trong phòng ngươi, ngươi hãy nói xem!" Đại phu nhân uống trà, tùy ý thả chén trà xuống, thoải mái thở ra một hơi, nhìn Tào Ngọc Di nói.
Trong tay Tào Ngọc Di cũng bưng một ly trà thượng hạng, lại không thể nào uống, chỉ cầm ở trong tay làm cho có vẻ, lúc này Đại phu nhân vừa mới nói ra, vội vàng thả ly trà xuống, kéo kéo quần áo đứng ở trước mặt Đại phu nhân.
"Thưa mẫu thân, lúc Tiểu Tú mới vừa đến phòng của nữ nhi, nữ nhi thấy Tiểu Tú là một người rất quy củ, liền dặn dò Tiểu Tú giúp một tay dạy dỗ các tiểu nha đầu, bản thân Tiểu Tú cũng thích việc này, sao biết được...... Nữ nhi cũng không có không để cho Tiểu Tú đến gần người, mẫu thân minh xét!" Tào Ngọc Di từ từ giải thích một phen.
Đại phu nhân gật đầu một cái, để cho Tào Ngọc Di ngồi trở xuống, ước chừng cũng không có tính toán nghe Tào Ngọc Di nói ra lời đáng phải chú ý gì.
Phương ma ma được Đại phu nhân ra hiệu, đi ngoài cửa dẫn đám người Vương ma ma và Tiểu Tú đi vào.
"Vốn thấy ngươi là một người cơ trí, mới cho ngươi đi đến chỗ của Tứ tiểu thư, lại không nói đến ngươi vô tích sự, chỉ bằng vào chuyện hôm nay, trong phủ này không giữ lại được rồi, nhìn ở phụ mẫu ngươi cả đời hầu hạ trong phủ, ta cũng không đuổi ngươi ra khỏi phủ, Phương ma ma, gọi bà tử quản sự dẫn phụ mẫu nàng ta tới đây trực tiếp dẫn trở về......" Đại phu nhân cũng không có tiếp tục hỏi, trực tiếp xử trí Tiểu Tú.
"Phu nhân, phu nhân, nô tỳ oan uổng a, phu nhân...... Ma ma, ma ma, người giúp con van cầu phu nhân, đừng đuổi con trở về, ma ma......" Sau khi Tiểu Tú phản ứng kịp, bèn lôi kéo góc quần của Phương ma ma khóc hét lên, nước mắt nước mũi chảy lung tung.
Phương ma ma thấy thế, chán ghét lui về phía sau một bước.
Tào Ngọc Di buông mí mắt xuống, nói thật ra, Tiểu Tú cũng không có làm gì sai, nếu nàng ta an phận, không chướng mắt mình, nàng ta ngây ngô ở trong phòng cũng không sao, còn tránh được Đại phu nhân nhét người tới lần nữa, chỉ có điều, Tiểu Tú con người này thật sự là không biết làm người, nha hoàn bà tử cả phòng không có một người nào thích nàng ta, trách chỉ có thể trách chính nàng ta là thủ hạ của Đại phu nhân đi ra không nói, còn không có bản lãnh thật sự......
"Còn không mau lôi nàng ta đi ra, ở chỗ này khóc rống thành bộ dạng gì!" Như Lộ thấy trên mặt Đại phu nhân lộ ra vẻ mặt chán ghét, tiến lên nửa bước quát lên.
"Dạ!" Hai bà tử đáp một tiếng, tiến lên túm cánh tay của Tiểu Tú kéo người đi ra ngoài, vừa ra khỏi phòng, tiếng la khóc cũng chỉ còn lại tiếng "Ô ô", có lẽ là hai bà tử lấy đồ chặn miệng của Tiểu Tú lại.....
"Chuyện hôm nay các ngươi đều phải nhớ thật kỹ, đừng thấy Tứ tỷ nhi còn nhỏ liền sinh lòng chậm trễ......" Đại phu nhân lại dạy dỗ đám người Vương ma ma mấy câu, phạt mỗi người một tháng tiền tháng, mới đuổi mọi người đi ra ngoài.
"Mẫu thân, nữ nhi mệt!" Tào Ngọc Linh bám vào trong ngực Đại phu nhân, dịu dàng nói.
"Tỷ nhi ngoan, con trở về nghỉ ngơi trước đi!" Đại phu nhân vuốt ve tóc của Tào Ngọc Linh, thả người ngay lập tức.
Tinh thần căng thẳng một buổi chiều cộng thêm buổi tối, lúc này cuối cùng chuyện cũng trôi qua được một phần, Tào Ngọc Di buông lỏng tinh thần, cơn buồn ngủ cũng hiện lên, chỉ có điều không có phúc khí tốt như Tào Ngọc Linh, có thể ngún nguẩy làm nũng trở về nghỉ ngơi......
"Đại tỷ nhi còn khoảng chừng mười ngày nữa sẽ xuất giá, ta sẽ không nói nhiều nữa, mấy ngày nay cứ yên tĩnh chuẩn bị gả, ngược lại Tam tỷ nhi, ngươi năm nay cũng đã mười hai mười ba tuổi rồi, mọi việc phải suy nghĩ sâu thêm một chút, nhận biết rõ ràng bổn phận của mình!" Đại phu nhân hạ thấp giọng dùng sức quát lên, luồng không khí theo lời nói phát ra tiếng "Hừ hừ", làm cho lòng người không nhịn được phải run lên, "Tứ tỷ nhi, trong phòng ngươi còn thiếu tam đẳng nha đầu, chờ bà tử quản sự chọn người xong sẽ tự đưa qua, ngươi cũng không cần vội......"
Vẻ mặt Tào Ngọc Dao tái đi, dường như không hiểu vừa rồi rõ ràng là trong phòng Tào Ngọc Di gây ra chuyện, vì sao Đại phu nhân muốn nhằm vào nàng ta, từ từ đứng lên, ủy khuất kêu lên: "Mẫu thân......"
"Được rồi, hôm nay ta cũng mệt mỏi, các ngươi đều trở về đi thôi!" Đại phu nhân trực tiếp cắt ngang Tào Ngọc Dao, bưng chung trà lên nói.
"Dạ, mẫu thân sớm nghỉ ngơi một chút, nữ nhi cáo lui!" Tào Ngọc Nga đứng lên hành lễ với Đại phu nhân một cái, lui ra ngoài.
Tào Ngọc Di khẽ chạm nhẹ vào Tào Ngọc Dao còn có chút sững sờ một cái, Tào Ngọc Dao mới phản ứng, từ từ tiến lên phía trước hành lễ......
"Ma ma, các ngươi có sao không?" Vừa trở về phòng, Tào Ngọc Di liền lo lắng hỏi.
Từ trước khi mang thức ăn lên đến lúc Đại phu nhân xử lý chuyện, trong khoảng thời gian đó đám người Vương ma ma quỳ chừng hơn nửa canh giờ, coi như đất ở trong sân là đất bùn quỳ trên đó khẳng định cũng không chịu nổi......
"Tạ ơn Tứ tiểu thư quan tâm, chúng nô tỳ không có gì đáng ngại!" Vương ma ma còn uốn gối hành lễ một cái.
"Ma ma, mau đứng lên, ngồi xuống nói chuyện!" Tào Ngọc Di vội vàng chỉ sang cái đệm nhỏ.
"Dạ!" Vương ma ma dựa theo ngồi xuống bên chân Tào Ngọc Di.
"Tứ tiểu thư, Chu di nương tới!" Tào Ngọc Di đang chuẩn bị thương lượng với Vương ma ma chút chuyện, tiểu nha đầu bên ngoài liền kêu lên.
"Mau mời di nương vào!" Tào Ngọc Di cất cao giọng phân phó nói.
"Dạ, di nương bên này mời......"
Vương ma ma lại đứng lên, quy củ đứng ở sau lưng Tào Ngọc Di.
"Ma ma, bảo các tiểu nha đầu dâng trà, các ngươi ra ngoài nghỉ ngơi trước đi!" Tào Ngọc Di không đành lòng phân phó nói.
Vương ma ma đáp một tiếng, nhìn Tào Ngọc Di cười cười, lui ra ngoài.
"Tứ tỷ nhi, ta nghe nói buổi tối Đại phu nhân nổi giận với nha đầu trong phòng con, có nghiêm trọng không?" Chu thị vừa vào cửa liền khẩn trương hỏi.
Hôm nay Tào phủ mở yến tiệc, thiếp thất không thể lên mặt bàn đương nhiên là không thể dự tiệc, chỉ có thể ngây ngô ở trong phòng của mình, ngay cả đi ra vườn đi dạo cũng không được, nói là sợ đụng phải khách, cho nên buổi tối lúc dùng cơm tối mấy phòng thiếp thất cũng không có tới lập quy củ, hầu hạ Đại phu nhân dùng cơm.
"Không có chuyện gì, di nương không cần lo lắng, chỉ đuổi một nha đầu con không thích ra ngoài, là nha đầu năm ngoái Đại phu nhân cho, di nương, sau này đã trễ như thế này người cũng đừng đến đây, tránh làm cho người ta nói xấu!" Tào Ngọc Di nhanh chóng giải thích một câu.
"Tỷ nhi ngoan, không sao là tốt rồi, di nương không tới xem một chút làm sao yên tâm được, đến đây, những thứ này con cầm lấy, về sau đụng phải chuyện như vậy, để cho Vương ma ma khơi thông bà tử bên cạnh phu nhân......" Chu thị cầm một túi tiền ra, bỏ vào trong lòng bàn tay Tào Ngọc Di.
Túi tiền nặng trịch, đoán chừng không ít hơn hai mươi lượng bạc, mỗi tháng Chu thị chỉ có hơn hai lượng tiền tháng, tiêu xài cũng nhiều, thỉnh thoảng còn đưa đồ trang sức, tiền bạc tới đây......
"Di nương, người cầm dùng đi, chuẩn bị chút thức ăn ngon cho các đệ đệ, chỗ này của con không thiếu bạc!" Tào Ngọc Di rúc tay không nhận, khẽ nói.
"Tỷ nhi ngốc, có di nương ở đây, hai đệ đệ của con không cần con phải quan tâm! Huống chi dù phu nhân không cam lòng thế nào đi nữa, cũng không dám trắng trợn cắt xén đồ của hai đệ đệ con, thương cho con còn nhỏ, một mình sống ở chánh viện này, chỗ nào cũng cần người chuẩn bị chút đỉnh......" Chu thị kéo tay Tào Ngọc Di qua, cứng rắn nhét túi tiền vào trong tay Tào Ngọc Di, thao thao nói....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.