Cuộc Sống Làm Ruộng Của Cố Nhị Nương Sau Khi Lưu Đày
Chương 11:
Tương Dã
16/08/2024
Đậu bà tử nhanh nhẹn nhóm lửa, hâm nóng cháo kê đã nấu từ sớm, múc ra một bát, cầm thuốc độc lên, do dự một chút, cuối cùng cắn răng, vẫn là rắc hết vào, định dùng ngón tay thò vào khuấy hai cái, lại dừng lại, đổi thành dùng đũa khuấy khuấy, sau đó lại tìm hai cái bánh bao đông cứng, rồi mang hết qua.
Chờ đến lúc phát hiện bánh bao bị nguội lạnh, vị Tần Tứ nãi nãi kia chẳng phải sẽ lựa chọn uống bát cháo kê nóng hổi này sao.
Để nàng chết đi!
Sau đó sẽ nói với Lưu đại nhân là vị Tần Tứ nãi nãi này hồi quang phản chiếu, nhưng đã chết rồi là có thể lừa gạt cho qua chuyện.
Đậu bà tử mừng thầm trong lòng, đi ra khỏi nhà giam, chờ một lát nữa quay lại thu dọn thi thể cho Cố Nhiễm.
Lúc này, Cố Nhiễm sờ sờ cái trán nóng hổi.
Vốn dĩ nhìn bát cháo kê nóng hổi này, là muốn uống, nhưng hiện tại đã sinh nghi, chỉ có thể từ bỏ.
Nàng nhìn nhà giam một chút, tìm một chỗ tối tăm ở góc tường, nhịn toàn thân khó chịu dời rơm rạ xung quanh qua, dựa theo hình thể lớn nhỏ của mình trải lên một lớp lại một lớp, thấy đã đủ dày, mới trải cái nệm rách nát kia lên trên cùng, cũng dời hai cái bánh bao và bát cháo kia qua đó, vấu đó chính mình nằm lên trên.
Lần này tiến vào không gian làm việc, Cố Nhiễm không còn chỉ là ý thức đi vào, mà là cả người cũng đi vào.
Cho nên trong nhà giam bỗng nhiên không còn ai nữa.
Đây cũng là lý do vì sao nàng muốn tìm một chỗ tối tăm nằm xuống.
Ánh sáng quá sáng, một người sống sờ sờ bỗng nhiên biến mất, người nào chú ý tới đều phải giật mình, vậy thì nàng lộ tẩy mất.
Ánh sáng lờ mờ, người khác mới không nhìn rõ ràng, vừa vặn tiện cho nàng ra vào không gian làm việc.
Sau khi vào không gian làm việc, trước tiên đổ túi tiền cùng tiền bạc ban đầu trên bàn sang một bên, sau đó tìm kiếm, cuối cùng tìm được một cái bình gốm màu rỗng ở trên giá gỗ lim, cầm lấy đặt lên bàn, sau đó Cố Nhiễm mới đổ bát cháo kê khả nghi kia vào trong bình, sau đó mới ngồi xuống ghế, bắt đầu tìm kiếm trong không gian làm việc có cất thức ăn gì hay không.
Sau đó phát hiện, không có.
Kiếp trước dù sao nàng cũng đã bỏ ra bốn mươi năm tu luyện đến cảnh giới Trúc Cơ, đã bích cốc rồi, ngày thường cũng không cần dùng bữa, đặc biệt là muốn đi vào bí cảnh gọi là Tần A kia, những thứ chuẩn bị đều là một ít vũ khí chống lại kẻ địch và đan dược tăng tu vi, có cả đan dược bích cốc , nhưng thân thể này không phải thân thể người thường của tu chân giới, những đan dược này phỏng chừng không tương thích với Đại Thịnh triều này, hẳn là cũng quá hạn sử dụng rồi, ăn đan dược, có tác dụng sao?
Cố Nhiễm lấy ra một cái túi trữ vật duy nhất trong không gian, móc ra mấy cái bình sứ, nàng nhìn hồi lâu, lại bỏ trở về.
Người phàm tùy tiện ăn đan dược của tu sĩ chẳng những vô dụng, còn dễ dàng bởi vì không chịu nổi dược tính của đan dược mà nổ tan xác, huống chi hiện giờ đan dược đều mất đi công hiệu nguyên bản, nàng mới vừa miễn cưỡng nhặt về được một mạng, nếu ăn xuống sau đó sinh ra tác dụng phụ gì……
Chờ đến lúc phát hiện bánh bao bị nguội lạnh, vị Tần Tứ nãi nãi kia chẳng phải sẽ lựa chọn uống bát cháo kê nóng hổi này sao.
Để nàng chết đi!
Sau đó sẽ nói với Lưu đại nhân là vị Tần Tứ nãi nãi này hồi quang phản chiếu, nhưng đã chết rồi là có thể lừa gạt cho qua chuyện.
Đậu bà tử mừng thầm trong lòng, đi ra khỏi nhà giam, chờ một lát nữa quay lại thu dọn thi thể cho Cố Nhiễm.
Lúc này, Cố Nhiễm sờ sờ cái trán nóng hổi.
Vốn dĩ nhìn bát cháo kê nóng hổi này, là muốn uống, nhưng hiện tại đã sinh nghi, chỉ có thể từ bỏ.
Nàng nhìn nhà giam một chút, tìm một chỗ tối tăm ở góc tường, nhịn toàn thân khó chịu dời rơm rạ xung quanh qua, dựa theo hình thể lớn nhỏ của mình trải lên một lớp lại một lớp, thấy đã đủ dày, mới trải cái nệm rách nát kia lên trên cùng, cũng dời hai cái bánh bao và bát cháo kia qua đó, vấu đó chính mình nằm lên trên.
Lần này tiến vào không gian làm việc, Cố Nhiễm không còn chỉ là ý thức đi vào, mà là cả người cũng đi vào.
Cho nên trong nhà giam bỗng nhiên không còn ai nữa.
Đây cũng là lý do vì sao nàng muốn tìm một chỗ tối tăm nằm xuống.
Ánh sáng quá sáng, một người sống sờ sờ bỗng nhiên biến mất, người nào chú ý tới đều phải giật mình, vậy thì nàng lộ tẩy mất.
Ánh sáng lờ mờ, người khác mới không nhìn rõ ràng, vừa vặn tiện cho nàng ra vào không gian làm việc.
Sau khi vào không gian làm việc, trước tiên đổ túi tiền cùng tiền bạc ban đầu trên bàn sang một bên, sau đó tìm kiếm, cuối cùng tìm được một cái bình gốm màu rỗng ở trên giá gỗ lim, cầm lấy đặt lên bàn, sau đó Cố Nhiễm mới đổ bát cháo kê khả nghi kia vào trong bình, sau đó mới ngồi xuống ghế, bắt đầu tìm kiếm trong không gian làm việc có cất thức ăn gì hay không.
Sau đó phát hiện, không có.
Kiếp trước dù sao nàng cũng đã bỏ ra bốn mươi năm tu luyện đến cảnh giới Trúc Cơ, đã bích cốc rồi, ngày thường cũng không cần dùng bữa, đặc biệt là muốn đi vào bí cảnh gọi là Tần A kia, những thứ chuẩn bị đều là một ít vũ khí chống lại kẻ địch và đan dược tăng tu vi, có cả đan dược bích cốc , nhưng thân thể này không phải thân thể người thường của tu chân giới, những đan dược này phỏng chừng không tương thích với Đại Thịnh triều này, hẳn là cũng quá hạn sử dụng rồi, ăn đan dược, có tác dụng sao?
Cố Nhiễm lấy ra một cái túi trữ vật duy nhất trong không gian, móc ra mấy cái bình sứ, nàng nhìn hồi lâu, lại bỏ trở về.
Người phàm tùy tiện ăn đan dược của tu sĩ chẳng những vô dụng, còn dễ dàng bởi vì không chịu nổi dược tính của đan dược mà nổ tan xác, huống chi hiện giờ đan dược đều mất đi công hiệu nguyên bản, nàng mới vừa miễn cưỡng nhặt về được một mạng, nếu ăn xuống sau đó sinh ra tác dụng phụ gì……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.