Cuộc Sống Làm Ruộng Của Cố Nhị Nương Sau Khi Lưu Đày
Chương 41:
Tương Dã
16/08/2024
Bởi vì hai người Mạch đại thẩm chưa về tới, trong nhà lao nữ chỉ có một mình Cố Nhiễm, lúc Đậu bà tử ra ra vào vào thu xếp đồ cho Cố Nhiễm, cũng có cho nha dịch chỗ tốt, cho nên nha dịch trông coi có thái độ coi như không tệ.
"Chính là vị Bùi Lục Nương kia?" Cố Nhiễm cố ý quay đầu lại nhìn mẹ con Mạch đại thẩm trong lao ngục, "Một phạm nhân đến cùng bọn họ?"
"Ồ, Bùi Lục Nương tử à, nàng ta bị Phùng gia gọi đi làm việc vặt rồi." Nha dịch không để ý nhắc một câu.
"Việc gì?" Cố Nhiễm vừa nghe, lại hỏi.
"Ta làm sao biết được? Nàng ta là phạm nhân do Phùng gia quản lý, kêu nàng ta làm việc gì thì làm việc đó, ngươi đừng nhiều lời vô ích như vậy."
Nha dịch thấy Cố Nhiễm hỏi liên tục, không nhịn được nữa, "Ngươi là phạm nhân, ngươi quản tốt chuyện của mình là được rồi, làm gì mà nhiều chuyện như vậy? Đừng hỏi nữa, hỏi nữa lão tử cũng không biết, mà dù có biết cũng không cần phải nói cho ngươi."
Cố Nhiễm chỉ đành ngậm miệng.
Ngồi trở lại vị trí của mình, thấy mẹ con Mạch đại thẩm bên cạnh cũng không lên tiếng, im lặng ngồi xổm sang một bên, nghỉ ngơi.
Không phải Cố Nhiễm nhiều chuyện, dù sao hiện tại nàng cũng là bùn đất vượt sông, tự lo không xong, chỉ là, nàng sợ mình trở thành kẻ xui xẻo kia.
Kiếp trước tai nạn xe cộ là do tài xế say rượu lái xe cố ý gây chuyện, nàng trở thành người bị hại, kiếp thứ hai bị sét đánh là do người có năng lực độ kiếp, nàng cũng trở thành người bị hại, lúc này, bị nhà chồng liên lụy, sau đó trên đường lưu đày bị vứt bỏ mặc kệ nàng tự sinh tự diệt đã đủ thảm rồi, nàng không muốn sau khi bị một đám nha dịch khác tiếp nhận, lại bởi vì sự vô sỉ của tên Phùng phó quan này mà trở thành người bị hại ở kiếp thứ ba.
Phải biết từ nơi này đi Mân Châu còn phải vội vàng hai ba tháng lộ trình, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Hôm trước có vị Phương thẩm thẩm kia là tấm gương, lúc này hắn ta dây dưa Bùi Lục Nương là tận mắt chứng kiến, ai biết được ngày sau Phùng phó quan có thể đột nhiên đại phát thú tính hay không?
Kẻ đó có thể đang nhắm vào……
Cố Nhiễm liếc mắt nhìn Mạch đại thẩm và nữ nhi sau khi nghỉ ngơi một chút liền lấy bọc kim chỉ ra vá lại y phục, mím mím môi.
Rất có thể, nạn nhân tiếp theo, có lẽ chính là nàng.
Cả nhà Mạch đại thẩm đều ở trong đội lưu đày, có hai lang quân Mạch gia chống lưng cho bọn họ, nơi lưu đày có yêu cầu về số lượng phạm nhân mà quan sai áp giải đến, Mạch gia chiếm bốn người, Phùng phó quan tuyệt đối sẽ không dễ dàng trêu chọc.
Mà bản thân nàng tuy rằng cưỡng ép dùng lý do hòa ly để chống đỡ cho mình cái mác Hầu phủ, nhưng, lỡ như, bọn họ không tin thì sao?
Rõ ràng, nàng mới là người thế đơn lực bạc.
Chỉ là hiện giờ Phùng phó quan vẫn còn bán tín bán nghi, tâm tư rõ ràng đều đặt trên người Bùi Lục Nương, cho nên nàng tạm thời vô sự.
"Chính là vị Bùi Lục Nương kia?" Cố Nhiễm cố ý quay đầu lại nhìn mẹ con Mạch đại thẩm trong lao ngục, "Một phạm nhân đến cùng bọn họ?"
"Ồ, Bùi Lục Nương tử à, nàng ta bị Phùng gia gọi đi làm việc vặt rồi." Nha dịch không để ý nhắc một câu.
"Việc gì?" Cố Nhiễm vừa nghe, lại hỏi.
"Ta làm sao biết được? Nàng ta là phạm nhân do Phùng gia quản lý, kêu nàng ta làm việc gì thì làm việc đó, ngươi đừng nhiều lời vô ích như vậy."
Nha dịch thấy Cố Nhiễm hỏi liên tục, không nhịn được nữa, "Ngươi là phạm nhân, ngươi quản tốt chuyện của mình là được rồi, làm gì mà nhiều chuyện như vậy? Đừng hỏi nữa, hỏi nữa lão tử cũng không biết, mà dù có biết cũng không cần phải nói cho ngươi."
Cố Nhiễm chỉ đành ngậm miệng.
Ngồi trở lại vị trí của mình, thấy mẹ con Mạch đại thẩm bên cạnh cũng không lên tiếng, im lặng ngồi xổm sang một bên, nghỉ ngơi.
Không phải Cố Nhiễm nhiều chuyện, dù sao hiện tại nàng cũng là bùn đất vượt sông, tự lo không xong, chỉ là, nàng sợ mình trở thành kẻ xui xẻo kia.
Kiếp trước tai nạn xe cộ là do tài xế say rượu lái xe cố ý gây chuyện, nàng trở thành người bị hại, kiếp thứ hai bị sét đánh là do người có năng lực độ kiếp, nàng cũng trở thành người bị hại, lúc này, bị nhà chồng liên lụy, sau đó trên đường lưu đày bị vứt bỏ mặc kệ nàng tự sinh tự diệt đã đủ thảm rồi, nàng không muốn sau khi bị một đám nha dịch khác tiếp nhận, lại bởi vì sự vô sỉ của tên Phùng phó quan này mà trở thành người bị hại ở kiếp thứ ba.
Phải biết từ nơi này đi Mân Châu còn phải vội vàng hai ba tháng lộ trình, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Hôm trước có vị Phương thẩm thẩm kia là tấm gương, lúc này hắn ta dây dưa Bùi Lục Nương là tận mắt chứng kiến, ai biết được ngày sau Phùng phó quan có thể đột nhiên đại phát thú tính hay không?
Kẻ đó có thể đang nhắm vào……
Cố Nhiễm liếc mắt nhìn Mạch đại thẩm và nữ nhi sau khi nghỉ ngơi một chút liền lấy bọc kim chỉ ra vá lại y phục, mím mím môi.
Rất có thể, nạn nhân tiếp theo, có lẽ chính là nàng.
Cả nhà Mạch đại thẩm đều ở trong đội lưu đày, có hai lang quân Mạch gia chống lưng cho bọn họ, nơi lưu đày có yêu cầu về số lượng phạm nhân mà quan sai áp giải đến, Mạch gia chiếm bốn người, Phùng phó quan tuyệt đối sẽ không dễ dàng trêu chọc.
Mà bản thân nàng tuy rằng cưỡng ép dùng lý do hòa ly để chống đỡ cho mình cái mác Hầu phủ, nhưng, lỡ như, bọn họ không tin thì sao?
Rõ ràng, nàng mới là người thế đơn lực bạc.
Chỉ là hiện giờ Phùng phó quan vẫn còn bán tín bán nghi, tâm tư rõ ràng đều đặt trên người Bùi Lục Nương, cho nên nàng tạm thời vô sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.