Chương 4
Milk Milk
16/09/2016
Cuộc sống của Ái Ái thay đổi nhiều sau tai nạn, cô trầm mặc hơn, lặng lẽ hơn và khát khao được yêu thương hơn. Đôi lúc cô hoang mang về bản thân, không biết đang cần gì, muốn gì. Thế rồi chồng cô xuất hiện, như mây mù tan đi, anh mang đến nhiều ấm áp, sẻ chia, cô đã thật sự rất rất hạnh phúc. Thật ra từ lâu cô nhìn thấy rạn nứt giũa hai người, nhưng cô tin anh, tin vào hứa hẹn vào tình yêu của hai ngưòi. Mẹ chồng thuờng xuyên đay nghiến "cây độc không trái, gái độc không con"..... không có con là một bất hạnh, vợ chồng về lâu về dài gắn kết vói nhau bởi con cái. Cô không hiểu, thật sự không hiểu, bác sĩ khẳng định sưc khỏe bình thường, vợ chồng cô đều có thể sinh con, vậy mà 3 năm cô vẫn chưa mang thai.
Áp lực đề lên tâm trí, trong suy nghĩ và trong giấc ngủ..... Cô sụt cân, buồn phiền nhưng chưa bao giờ xao nhãng việc nhà, chiều chuộng mẹ chồng và cô em chồng, cơm bưng nước rót, việc nhà việc công ty mọi thứ chu toàn. Vậy mà anh phản bội, anh ngang nhiên cho cô biết, lúc này nghĩ lại cô thấy mình thật ngốc, rõ ràng cho cô nhìn thấy, để cô biết khó mà lui. Thế mà cô vẫn hoang tưởng anh sẽ xin lỗi, cầu mong cô tha thứ.
Đêm dài mà khó ngủ, trằn trọc vì những buồn phiền, đêm nay có hai ngươi mất ngủ, một người thì đau lòng không ngủ đuọc, một người thì trộm huơng thành công nên không ngủ được.
Sáng hôm sau trong đoàn có hai con gấu trúc, không biết vô tình hay cố ý mà Lâm Kha xếp hai người cạnh nhau trên xe dạo quanh thành phố. Ái Ái thì mệt trong người nên không quan tâm lắm, hiz hiz.... cô chỉ muốn ngủ, trưởng phòng đứng trước cửa hò hét thì có mà là thánh mới ngủ được, Diệp Thành thì cười cười không nói, không biết cô có chuyện gì, nhưng đã dọn ra ngoài thì xem như trời cho anh cơ hội, không tận dụng thì quả thật phụ lòng tốt của ông trời. Xe chạy chầm chậm lại mát mát, Ái ái nhanh chóng thiếp đi, nằm hẳn trên đùi một người, cô cảm thấy cái gối dựa mềm mềm rất tốt, thế là suốt đoạn đường Lâm Kha và Diệp Thành cứ nhìn nhau, khiến cho khá nhiều người lầm tưởng anh chàng Diệp Thành thì đổi khẩu vị, Lâm Kha thì chuyển sang yêu cùng giới, mọi nguòi cùng nhìn nhau lắc đầu ngoa ngán "trai dẹp đã ít, bọn họ lại yêu nhau"
Lúc đến nơi, mọi thành viên nhanh chóng xuống xe, không ai muốn nhìn cảnh hai chàng trai tiếp tục liếc mắt đưa tình. Ái Ái bị gọi dậy, thói quen của cô khi vừa thức giác là phản ứng rất chậm, lúc này ai nói gì cũng đồng ý.
Cả hai nguòi đều biết khuyết điểm nên tận dụng thời cơ bỏ đá xuống giếng
- Sắp tới em làm dự án khuôn viên bên tòa nhà Garden nhé
- Dạ
- Em dọn đến nhà a nhé?
- Dạ
- Dự án Sky em đảm nhiệm luôn nha?
- Dạ
- Làm bạn gái anh nhé!
- Dạ
- Nói không được nuốt lời, nghéo tay nào
Thế là trong cơn mê ngủ Ái Ái mang bản thân đi bán lúc nào không hay.
Qua cơn buồn ngủ Ái Ái biết ngay bản thân cô bị lừa gạt, hừ, tưởng cô dễ dụ thế sao? Nghĩ là hành động, cô cuối đầu ấm ức khóc lóc. Ngay lập tức Lâm Kha mềm lòng
- Được rồi, là anh không đúng, dự án Sky anh làm được chưa?
- Hức... hức.......
- Dự án Garden anh giao cho người khác, công chúa, em đừng khóc nữa, tiểu Lan mà biết là anh không xong....
Bao nhiêu năm anh Lâm Kha vẫn giữ vẹn nguyên tình yêu thuở nào cho chị, bất giác cô không biết phải làm sao, mà Lâm Kha cũng phát hiện anh lỡ lời liền vội vàng xuống xe
- Anh có việc đi trước, hai e từ từ ra nhé.
Nước mắt hoàn toàn biến mất, đôi mắt phảng phất chút lạnh lùng
- Anh còn có việc?
- Đợi bạn gái cùng xuống
- Ai là bạn gái anh?
- Người vừa mới hứa
Không lần nào cải nhau mà cô thắng, nuốt xuống cơn giận Ái Ái nhẹ nhàng
- Anh có bệnh thì vô bệnh viện, không chữa ngay sợ không kịp, mà nè, tôi và anh không quen biết gì nhau
- Em tự nhận là bạn gái anh à?
- Trên xe chỉ còn 2 người, tôi thường mới ngủ hay nói linh tinh, nên đề phòng nhầm lẫn phải nói trước rõ ràng
- Lợi dụng xong phủi tay
- .....
- Cả đoạn đường ôm đã ôm, sờ đã sờ, nói không quen liền không quen, tôi đúng là người dễ dãi, bị em lợi dụng cũng không thể nói cùng ai, nhiều lúc tôi tự hỏi không biết trên đời này có cái gọi là công bằng hay không.
- Anh thì mất cái gì?
- Sao lại không mất? Em động chạm như vậy bây giờ ai mà dám yêu tôi?
- .....
- Em phải chịu trách nhiệm.
- Tôi đã có gia đình
Diệp Thành cảm thấy anh thật hoang đường, tại sao lại quên mất chuyện quan trọng như vậy, bọn họ không thể đến được với nhau, với tính cách của cô anh càng hiểu rõ, không bao giờ là người buông tay trước..... Cô yêu chân thành và trọn vẹn
- Tại sao em chuyển ra ngoài?
- Gia đình chồng tôi đang tính mua khu nhà đó
- Khu nhà đó chỉ cho thuê, bạn anh đã bảo không bao giờ bán, em vừa kí hợp đồng sáng hôm qua, em có chuyện gì?
- Không liên quan đến anh
- Chuyện của bạn gái thân là bạn trai anh phải biết chứ.
- ....
Hoàn toàn bất lực, không lần nào nói lại con người ngang ngược như vậy, cách tốt nhất là im lặng. Ít nhất qua câu chuyện hôm nay, cô xách định được một vấn đề Diệp Thành có tình cảm với cô. Chuyện này hiện tại cô không muốn nghĩ đến, cũng không muốn lại tiếp tục yêu đương, trái tim mệt mỏi, cần đươc nghỉ ngơi.
Áp lực đề lên tâm trí, trong suy nghĩ và trong giấc ngủ..... Cô sụt cân, buồn phiền nhưng chưa bao giờ xao nhãng việc nhà, chiều chuộng mẹ chồng và cô em chồng, cơm bưng nước rót, việc nhà việc công ty mọi thứ chu toàn. Vậy mà anh phản bội, anh ngang nhiên cho cô biết, lúc này nghĩ lại cô thấy mình thật ngốc, rõ ràng cho cô nhìn thấy, để cô biết khó mà lui. Thế mà cô vẫn hoang tưởng anh sẽ xin lỗi, cầu mong cô tha thứ.
Đêm dài mà khó ngủ, trằn trọc vì những buồn phiền, đêm nay có hai ngươi mất ngủ, một người thì đau lòng không ngủ đuọc, một người thì trộm huơng thành công nên không ngủ được.
Sáng hôm sau trong đoàn có hai con gấu trúc, không biết vô tình hay cố ý mà Lâm Kha xếp hai người cạnh nhau trên xe dạo quanh thành phố. Ái Ái thì mệt trong người nên không quan tâm lắm, hiz hiz.... cô chỉ muốn ngủ, trưởng phòng đứng trước cửa hò hét thì có mà là thánh mới ngủ được, Diệp Thành thì cười cười không nói, không biết cô có chuyện gì, nhưng đã dọn ra ngoài thì xem như trời cho anh cơ hội, không tận dụng thì quả thật phụ lòng tốt của ông trời. Xe chạy chầm chậm lại mát mát, Ái ái nhanh chóng thiếp đi, nằm hẳn trên đùi một người, cô cảm thấy cái gối dựa mềm mềm rất tốt, thế là suốt đoạn đường Lâm Kha và Diệp Thành cứ nhìn nhau, khiến cho khá nhiều người lầm tưởng anh chàng Diệp Thành thì đổi khẩu vị, Lâm Kha thì chuyển sang yêu cùng giới, mọi nguòi cùng nhìn nhau lắc đầu ngoa ngán "trai dẹp đã ít, bọn họ lại yêu nhau"
Lúc đến nơi, mọi thành viên nhanh chóng xuống xe, không ai muốn nhìn cảnh hai chàng trai tiếp tục liếc mắt đưa tình. Ái Ái bị gọi dậy, thói quen của cô khi vừa thức giác là phản ứng rất chậm, lúc này ai nói gì cũng đồng ý.
Cả hai nguòi đều biết khuyết điểm nên tận dụng thời cơ bỏ đá xuống giếng
- Sắp tới em làm dự án khuôn viên bên tòa nhà Garden nhé
- Dạ
- Em dọn đến nhà a nhé?
- Dạ
- Dự án Sky em đảm nhiệm luôn nha?
- Dạ
- Làm bạn gái anh nhé!
- Dạ
- Nói không được nuốt lời, nghéo tay nào
Thế là trong cơn mê ngủ Ái Ái mang bản thân đi bán lúc nào không hay.
Qua cơn buồn ngủ Ái Ái biết ngay bản thân cô bị lừa gạt, hừ, tưởng cô dễ dụ thế sao? Nghĩ là hành động, cô cuối đầu ấm ức khóc lóc. Ngay lập tức Lâm Kha mềm lòng
- Được rồi, là anh không đúng, dự án Sky anh làm được chưa?
- Hức... hức.......
- Dự án Garden anh giao cho người khác, công chúa, em đừng khóc nữa, tiểu Lan mà biết là anh không xong....
Bao nhiêu năm anh Lâm Kha vẫn giữ vẹn nguyên tình yêu thuở nào cho chị, bất giác cô không biết phải làm sao, mà Lâm Kha cũng phát hiện anh lỡ lời liền vội vàng xuống xe
- Anh có việc đi trước, hai e từ từ ra nhé.
Nước mắt hoàn toàn biến mất, đôi mắt phảng phất chút lạnh lùng
- Anh còn có việc?
- Đợi bạn gái cùng xuống
- Ai là bạn gái anh?
- Người vừa mới hứa
Không lần nào cải nhau mà cô thắng, nuốt xuống cơn giận Ái Ái nhẹ nhàng
- Anh có bệnh thì vô bệnh viện, không chữa ngay sợ không kịp, mà nè, tôi và anh không quen biết gì nhau
- Em tự nhận là bạn gái anh à?
- Trên xe chỉ còn 2 người, tôi thường mới ngủ hay nói linh tinh, nên đề phòng nhầm lẫn phải nói trước rõ ràng
- Lợi dụng xong phủi tay
- .....
- Cả đoạn đường ôm đã ôm, sờ đã sờ, nói không quen liền không quen, tôi đúng là người dễ dãi, bị em lợi dụng cũng không thể nói cùng ai, nhiều lúc tôi tự hỏi không biết trên đời này có cái gọi là công bằng hay không.
- Anh thì mất cái gì?
- Sao lại không mất? Em động chạm như vậy bây giờ ai mà dám yêu tôi?
- .....
- Em phải chịu trách nhiệm.
- Tôi đã có gia đình
Diệp Thành cảm thấy anh thật hoang đường, tại sao lại quên mất chuyện quan trọng như vậy, bọn họ không thể đến được với nhau, với tính cách của cô anh càng hiểu rõ, không bao giờ là người buông tay trước..... Cô yêu chân thành và trọn vẹn
- Tại sao em chuyển ra ngoài?
- Gia đình chồng tôi đang tính mua khu nhà đó
- Khu nhà đó chỉ cho thuê, bạn anh đã bảo không bao giờ bán, em vừa kí hợp đồng sáng hôm qua, em có chuyện gì?
- Không liên quan đến anh
- Chuyện của bạn gái thân là bạn trai anh phải biết chứ.
- ....
Hoàn toàn bất lực, không lần nào nói lại con người ngang ngược như vậy, cách tốt nhất là im lặng. Ít nhất qua câu chuyện hôm nay, cô xách định được một vấn đề Diệp Thành có tình cảm với cô. Chuyện này hiện tại cô không muốn nghĩ đến, cũng không muốn lại tiếp tục yêu đương, trái tim mệt mỏi, cần đươc nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.