Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Dragon Ball
Chương 114: Chương 114: Tenkaichi Budokai lần thứ 23
Saitoh Michio
27/09/2018
Apr Age 756
Hayashi rời khỏi Namek đã hơn 2 năm.
Qua hơn 2 năm Kid Piccolo đã trưởng thành và cao lớn hơn rất nhiều. Cậu vẫn chăm chỉ luyện tập với phòng trọng lực Hayashi tặng cho trước khi lên đường.
Piccolo vẫn nghe theo lời Hayashi đi từng bước 1 không có quá gấp rút nghiền ép tiềm lực để tăng nhanh sức mạnh. Sau khi thích ứng với mức trọng lực cao hơn thì Kid Piccolo lại ra khỏi phòng trọng lực và tập kiểm soát sức mạnh ở điều kiện bình thường, cùng thư giãn 1 khoảng thời gian sau đó mới tiếp tục vào phòng trọng lực tập ở mức trọng lực cao hơn.
Piccolo tập luyện không như Hayashi, như các động tác động tác rèn luyện thể dục thông thường. Cậu chỉ ngồi yên trên không 1 chỗ không động đậy gì ở trong môi trường trọng lực. Nhưng như thế hiệu quả tập luyện của Kid Piccolo lại vẫn tăng đều đều lên. Và khi trả về bình thường thì sức mạnh cũng tăng lên đột biến.
Qua hơn 2 năm, lực chiến của Piccolo cũng tăng lên đến 20000 theo cách tính sức mạnh chung của vũ trụ. Và cũng đã đến lúc Piccolo trở về Trái Đất tham gia Tenkaichi Budokai. Piccolo cũng chờ ngày này lâu rồi, nhưng vì nghe lời Hayashi nên mới ở yên trên hành tinh Namek này gần 3 năm như thế.
Piccolo vẫn thường xuyên theo dõi thời gian trôi qua từng ngày trong phi thuyền Ốc Bươu. Piccolo cũng biết được hôm nay đã là tháng 4 năm 756 rồi. Chỉ còn 1 tháng nữa Tenkaichi Budokai lần thứ 23 được tổ chức. Piccolo bước ra phi thuyền, sau đó thu lại phòng trọng lực vào viên Capsule. Piccolo tiếp tục bay đến nơi ở của Đại Trưởng Lão Guru.
Piccolo bước vào bên trong ngay khi vừa gặp mặt Đại Trưỡng Lão cậu liền lên tiếng trước: “Đại Trưởng Lão, cũng đến lúc con đi về Trái Đất rồi. Con đến để tạm biệt ngài.”
Đại Trưởng Lão vẫn ngồi dựa thẳng lưng vào chiếc ngai mà trả lời: “Uhm, ta biết có ngày con sẽ rời khỏi. Bản tính của con ta cũng đã rất rõ, con không giống với người Namek bình thường. Con không thích sống cuộc sống yên bình buồn tẻ như chúng ta. Ta cũng không còn lo lắng gì nữa rồi. Con cứ đi đi.”
Piccolo gật đầu tiếp tục nói: “Vâng, tạm biệt ngài Đại Trưởng Lão. Tạm biệt Nail... cám ơn 2 người chăm sóc và dạy dỗ con trong thời gian qua. Nếu ở Namek có chuyện gì xin ngài hãy báo ngay cho con biết, con sẽ lập tức trở về cứu viện.”
Đại Trưởng Lão ngồi đấy không nói gì nữa, ông rất vui vẻ vì Piccolo đã hoàn toàn thay đổi, hiện tại Piccolo có sức mạnh vô cũng thuần khiết và cũng không còn 1 chút ý nghĩ xấu xa nào nữa. Và bây giờ Piccolo cũng đã trưởng thành, sẽ không bị thói hư tật xấu của người khác ảnh hưởng nữa. Ông cũng ngầm cám ơn Hayashi đã đưa cậu bé này trở về Namek.
Nail thì đứng bên cạnh mỉm cười gật đầu với lời tạm biệt của Piccolo. Nail cũng không nói gì mà yên lặng tiếp tục đứng bên cạnh Đại Trưởng Lão.
Piccolo cúi chào 1 lần nữa rồi mới bước ra ngoài và bay đến phi thuyền Ốc Bươu. Hayashi đã đặt sẵn địa điểm hạ cánh ở Break Wastelands rồi nên Piccolo chỉ việc nhấn Start để khởi động. Ốc Bươu lập tức vụt bay lên vũ trụ và hướng đến Trái Đất bay đi.
Vài ngày sau, Ốc Bươu cũng đã đáp xuống Trái Đất, cũng tại vị trí mà Hayashi và Piccolo lần đầu gặp nhau. Còn những 1 tháng, mới Tenkaichi Budokai. Nên Piccolo cũng không vội gì, cậu thu lại phi thuyền và thả ra phòng trọng lực tiếp tục rèn luyện thêm chút nữa. Piccolo có phần chờ mong gặp lại Giku so tài cao thấp, và gặp lại Hayashi.
Trên Điện Mami, Kami Kami đã cảm ứng được khí tức của Piccolo khi cậu vừa ở trên mặt ngoài Trái Đất. Nhưng khí tức này lại vô cùng thuần khiết không nhiễm 1 chút tà ác nào. Kami Kami không biết Hayashi đã đưa Piccolo đi đâu mà khi hắn trở về lại thay đổi lớn như vậy.
Nhưng Kami Kami lại không quan tâm nữa. Thay đổi này là việc tốt, ông không còn lo lắng hắn ta lại gây nguy hại cho nhân loại trên Trái Đất. Kami Kami vô cùng hài lòng, cũng ngầm cám ơn Hayashi đã giải quyết tâm sự trong lòng ông.
Ngày lại qua ngày, thời gian trôi qua nhanh chóng. Chớp mắt đã đến ngày 7 tháng 5. Tenkaichi Budokai lần thứ 23 cũng đã đến.
Papaya Island.
Nơi diễn ra Tenkaichi Budokai.
Ayako, Bulma cùng lúc bay đến để chuẩn bị tham gia Tenkaichi Budokai lần thứ 23 này.
Bulma đã quen thuộc và thành thạo kỹ thuật Flight rồi, bây giờ cô luôn dùng kỹ thuật này để di chuyển. Bulma cũng được Ayako cho 1 đóng senzu để cung cấp năng lượng cho cô bay 1 quảng đường xa. Bulma cũng không phải đến để tham gia giải này, cô chỉ đi theo cổ vũ cho Ayako và tụ hợp cùng mọi người thôi.
Khoảng thời gian này Bulma liên tục bay đến cực hạn rồi sử dụng senzu. Mỗi lần như thế cùng với vài tiết học thể dục ở trường mà sức mạnh của Bulma lại tăng lên được vài đơn vị. Cho đến nay thì cũng được 140 lực chiến mà không cần phải tập luyện gì nhiều.
Và cũng nhờ đó mà điểm thể dục của Bulma đều là A+ không còn là 1 cô gái yếu ớt như trước nữa. Bulma cũng vui vẻ khi sức mạnh mình thế mà lại hơn lão già dê kia 1 đơn vị. Như thế cô sẽ không còn bị lão già dê kia tấn công bất ngờ nữa.
Như mọi lần Bulma đều là người đến đầu tiên. Còn may bên cạnh có Ayako chờ đợi chung nên không cảm thấy buồn chán như lần trước đứng đợi cùng Oolong và Puerh.
Ayako nhanh chóng bước đến bàn báo danh để đăng ký tham dự giải lần này. Sau đó mới quay lại trước cổng ra vào cùng Bulma chờ đợi mọi người.
“Không biết Hayashi đi đâu mà gần 3 năm chưa thấy trở về. Cũng không biết cậu ấy còn nhớ hôm nay tổ chức Tenkaichi Budokai không nữa.” Bulma thấy Ayako trở lại liền nói.
“Haha... Hayashi thì tớ không biết. Nhưng người Namek tên Piccolo Jr kia thì tớ có cảm nhận được. 1 tháng trước cậu ta đã trở lại Trái Đất. Và khí tức của cậu ấy vô cùng thuần khiết, tớ nghĩ việc giáo dục Piccolo rất thành công.”
Ayako không gấp mà gặp lại Hayashi. Piccolo đã trở lại cô cũng đoán được Hayashi có thể cũng đã trở về Trái Đất. Còn nếu không thì Hayashi đã gặp phải chuyện gì đó ở ngoài kia chưa thể trở về trong lúc này được. Nhưng Ayako cũng không lo lắng lắm, với thực lực của Hayashi bây giờ thì không có gì có thể gây ra nguy hiểm cho Hayashi được.
Bulma trêu Ayako 1 chút: “Cậu không nhớ gì cậu ấy sao Ayako?” cũng không chờ Ayako trả lời cô lại tiếp tục nói: “Còn bọn võ sĩ kia nữa nói rãnh sẽ đến tìm cậu đối luyện nhưng 3 năm qua tớ chả thấy bóng ma nào xuất hiện cả. Thế mà dám bảo như thế. Ngay cả nhóc Goku cũng không thấy mặt mũi đâu hết.”
Ayako lắc đầu cười đánh sang chuyện khác: “Haha, cả bọn đều tập luyện rất chăm chỉ đấy. Tớ nghĩ Tenkaichi lần này sẽ rất thú vị. Tuy 3 năm qua, tớ không có hoạt động tay chân nhiều, hơi có chút chán nhưng không sao vì nhờ có đám bạn của cậu chơi cùng cũng an ủi phần nào. Tại giải lần này có thể bù lại, sức mạnh của cả bọn đều tăng lên rất nhanh chóng. Bulma cậu có đem theo camera siêu nhanh đó chứ?”
Bulma giơ giơ túi senzu lên rồi mở cả túi xách ra cho Ayako xem và trả lời: “Tớ có đem theo cái gì ngoài túi đậu senzu này đâu, nhưng cậu cứ yên tâm!! Bởi vì ở kỳ trước, khán giả không thể xem được gì trong trận chung kết của Goku và Krilin nên đã rất phàn nàn với ban tổ chức. Ban tổ chức của giải đã nhờ bố tớ chế tạo ra camera siêu nhanh. Và họ đã cùng hợp tác với tập đoàn Capsule, và sẽ sử dụng loại camera đó để quay trong các trận thi đấu của Tenkaichi Budokai lần này.”
“Họ cũng tái kiết thiết lại khán đài cùng sàn đấu nhờ những công nghệ kỹ thuật tớ học được ở hành tinh Bates và đem về cho Bố Brief nghiên cứu. Trước mỗi khu vực khán đài lần này đều có 1 tấm kính chắn trong suốt và rất cao. Lực phòng ngự cũng rất mạnh, có thể chịu được sức công phá 50000 trở xuống. Cả võ đài cũng được cải tạo như thế. Các cậu có thể thoải mái mà thi đấu không sợ ảnh hưởng đến khán giả.”
Ayako gật đầu rồi vừa tán dóc với Bulma vừa tiếp tục chờ đợi gặp lại bọn Goku.
Ayako vô cùng chờ mong sẽ có vài trận đánh hay tại giải lần này. Hàng ngày Ayako vẫn rất chăm chỉ luyện tập, nhưng vẫn luôn chú ý đến khí tức của từng người trong bọn Goku. Cả bọn cũng rất năng nổ luyện tập. Ngay khi họ vừa bước ra khỏi phòng trọng lực, và chưa kịp thu liễm lại khí tức. Ayako có thể cảm nhận được ngay sức mạnh lúc đó của họ.
Goku tiến bộ nhanh nhất bọn, lực chiến đã đạt đến 22000. Krilin và Tien Shinhan thì đồng dạng tăng lên rất nhanh và vẫn theo sau Goku, nhưng lực chiến cũng được 18000 tương đối cao. Bất ngờ nhất là Piccolo kia.
Ayako cảm ứng được sức mạnh của Piccolo đã đạt được 21000 lực chiến. Cậu nhóc bé con Namek ngày nào, cậu nhóc chỉ với 200 chiến lực mà có thể tăng lên đến mức độ ấy chỉ trong 3 năm tập luyện. Điều này làm Ayako cũng hơi chút khiếp sợ với tốc độ trưởng thành của chiến binh Namek này. Và cũng thấy hứng thú hơn nhiều trong Tenkaichi Budokai lần này.
Còn Ayako không có Hayashi cùng đối luyện nên cô luyện tập rất thông thả. Tập khống chế sức mạnh của Super Saiyan 2, tập rèn luyện sức mạnh ở trạng thái bình thường. Cả 2 việc đều được Ayako tiến hành song song với nhau. Nhưng thời gian bỏ ra để làm quen với Super Saiyan 2 thì cô chia nhiều hơn so với các mục khác.
Tuy vậy lực chiến ở trạng thái bình thường của Ayako cũng tăng lên đến 100 triệu. Sẽ là 5 tỉ ở Super Saiyan, và 10 tỉ ở Super Saiyan 2. Ayako cũng có thể duy trì Super Saiyan 2 hơn 10 tiếng không chiến đấu. Và cảm xúc, Ayako cũng đã khống chế triệt để, không để Super Saiyan 2 ảnh hưởng gì đến tâm tình của cô.
Yamcha, Oolong và Puerh theo cụ rùa Muten và Launch cũng đã đến trước cổng Tenkaichi Budokai để tụ hợp. Bulma và Ayako nhìn thấy Launch đã đến liền vui vẻ bước đến chào hỏi:
“Hey Launch, lâu rồi không gặp nhỉ? Cậu vẫn xinh như ngày nào nha... cậu theo đuổi Tien thế nào rồi,thành công tốt đẹp chứ?” Bulma vừa gặp liền lên tiếng trêu ghẹo Launch và giật chỏ ngay về sau khi có cảm giác lạ ở sau lưng. Bulma cũng biết cảm ứng khí do lúc rãnh rỗi theo Ayako học chơi, nên cô cảm nhận ngay lão già dê kia đang chuẩn bị giở trò đồi bại với mình.
Bulma không để ông được như ý mà ra đòn phủ đầu ngay khi cụ rùa đến gần. Bulma không biết cách khống chế lực lượng của mình, cô đánh với tất cả sức mạnh cô có được. Đòn đánh khiến lổ mũi của cụ rùa Muten phải ăn trầu ngay khi vừa trúng đòn. Cụ rùa Muten cũng khiếp sợ với lực lượng của cô Beep Beep này, chỉ có 3 năm không gặp mà lại....
Bulma quay lại nhìn nét mặt khiếp sợ của lão già dê thì càng đắc ý hơn. Nhưng cô không nói lời gì với lão, tiếp tục cùng Ayako nói chuyện phím với Launch.
Yamcha cũng bất ngờ khi cảm nhận được khí tức khỏe mạnh của Bulma. Nhưng rất nhanh có thể hiểu được vì sao. Bulma đi chung với Ayako tiến bộ là chuyện bình thường nên cậu cũng không chú ý nữa.
Yamcha cũng đã từ bỏ ý định ganh đua cùng bọn Goku và Hayashi. Yamcha vẫn luyện tập bình thường nhất, chỉ để rèn luyện sức khỏe thôi. Cậu đến đây để gặp lại bạn cũ chứ không có ý định tham gia giải lần này.
Goku thì đã cao lớn thành 1 chàng thanh niên khỏe mạnh. Cậu đi đến Pâpya Island sau bọn người Yamcha và sư phụ rùa Muten 1 lúc.
Sau khi đã đăng ký tham gia giải, Goku mới tiến đến tụ hợp với mọi người, cậu cười hề hề vỗ vai Bulma chào hỏi: “Bulma, Ayako, Sư phụ rùa...! Lâu rồi không gặp nhỉ, mọi người trông rất khỏe mạnh nha. Bulma nữa, cậu trông khỏe hơn rất nhiều đấy. Krilin và Tien Shinhan vẫn chưa đến àh? Hayashi cũng không thấy luôn.”
Bulma bị Goku vỗ vai nên quay lại nhìn cậu, kinh ngạc thốt lên: “Anh.. Anh là... Cậu là Goku?”
Goku vẫn cười hì hì vừa cởi chiếc khăn quấn đầu ra vừa nói: “Là tớ đây, chắc tại tớ quấn khăn nên cậu không nhìn ra được. Hình như trông mọi người lùn đi thì phải?”
Bulma nhìn Goku từ từ cởi khăn quấn đầu chút đỏ mặt tim đập có chút loạn lên. Bulma suy nghĩ gì đó cho đến khi Goku hỏi ngốc. Cô bật cười trả lời: “Là cậu cao lớn hơn đấy.”
Ayako cũng cảm nhận được Bulma có chút khác thường. Ayako lập tức đoán được cô bạn của mình nghĩ gì. Ayako đi đến bên tai Bulma thì thầm: “Haha... Bulma, tớ xem cậu động lòng với Goku rồi nha... Được đấy nhé. Đáng để suy nghĩ đấy... Goku mạnh mẽ, dễ thương, và cũng khá đáng yêu. Đối tượng này tốt hơn Yamcha rất nhiều đúng không? Cậu chỉ lớn hơn Goku 2 3 tuổi thôi.”
Bulma nghe thế mặt càng nóng hơn. Goku thì vẫn đang nhìn Bulma nên khi cậu thấy mặt Bulma đột nhiên ửng đỏ lên liền thắc mắc: “Cậu sao thế Bulma? Mặt cậu hồng hồng lên, môi cũng đỏ nữa. Cậu có bệnh gì sao?”
Bulma đang tưởng tượng với lời nói của Ayako liền nghe Goku thắc mắc thế mới hoàn hồn rồi hơi chút bực bội Goku thế mà dám bảo cô bị bệnh, Bulma tức tối trả lời: “Là son môi đấy, đồ ngốc!!!”
Ayako lại tiếp tục thì thầm trêu: “Haha, Goku vẫn ngốc 1 cách đáng yêu thế. Đấy cũng là 1 ưu điểm đấy Bulma. Goku không hiểu sự đời như Yamcha, cũng không có khái niệm nam nữ gì. Sẽ không giống như Yamcha hay trêu ghẹo con gái người ta. Tớ đảm bảo, Goku cậu ấy rất chung tình đấy. Như bố Bardock của Goku.”
Ayako liên tiếp mồi thêm lửa để Bulma suy nghĩ về Goku, cô thấy hơi thú vị với trò chơi này.
Chợt Ayako cảm ứng được 2 nguồn sức mạnh khá lớn đang vội bay đến, 2 khí tức vô cùng quen thuộc, nó thuộc về Krilin và Tien Shinhan.
Hayashi rời khỏi Namek đã hơn 2 năm.
Qua hơn 2 năm Kid Piccolo đã trưởng thành và cao lớn hơn rất nhiều. Cậu vẫn chăm chỉ luyện tập với phòng trọng lực Hayashi tặng cho trước khi lên đường.
Piccolo vẫn nghe theo lời Hayashi đi từng bước 1 không có quá gấp rút nghiền ép tiềm lực để tăng nhanh sức mạnh. Sau khi thích ứng với mức trọng lực cao hơn thì Kid Piccolo lại ra khỏi phòng trọng lực và tập kiểm soát sức mạnh ở điều kiện bình thường, cùng thư giãn 1 khoảng thời gian sau đó mới tiếp tục vào phòng trọng lực tập ở mức trọng lực cao hơn.
Piccolo tập luyện không như Hayashi, như các động tác động tác rèn luyện thể dục thông thường. Cậu chỉ ngồi yên trên không 1 chỗ không động đậy gì ở trong môi trường trọng lực. Nhưng như thế hiệu quả tập luyện của Kid Piccolo lại vẫn tăng đều đều lên. Và khi trả về bình thường thì sức mạnh cũng tăng lên đột biến.
Qua hơn 2 năm, lực chiến của Piccolo cũng tăng lên đến 20000 theo cách tính sức mạnh chung của vũ trụ. Và cũng đã đến lúc Piccolo trở về Trái Đất tham gia Tenkaichi Budokai. Piccolo cũng chờ ngày này lâu rồi, nhưng vì nghe lời Hayashi nên mới ở yên trên hành tinh Namek này gần 3 năm như thế.
Piccolo vẫn thường xuyên theo dõi thời gian trôi qua từng ngày trong phi thuyền Ốc Bươu. Piccolo cũng biết được hôm nay đã là tháng 4 năm 756 rồi. Chỉ còn 1 tháng nữa Tenkaichi Budokai lần thứ 23 được tổ chức. Piccolo bước ra phi thuyền, sau đó thu lại phòng trọng lực vào viên Capsule. Piccolo tiếp tục bay đến nơi ở của Đại Trưởng Lão Guru.
Piccolo bước vào bên trong ngay khi vừa gặp mặt Đại Trưỡng Lão cậu liền lên tiếng trước: “Đại Trưởng Lão, cũng đến lúc con đi về Trái Đất rồi. Con đến để tạm biệt ngài.”
Đại Trưởng Lão vẫn ngồi dựa thẳng lưng vào chiếc ngai mà trả lời: “Uhm, ta biết có ngày con sẽ rời khỏi. Bản tính của con ta cũng đã rất rõ, con không giống với người Namek bình thường. Con không thích sống cuộc sống yên bình buồn tẻ như chúng ta. Ta cũng không còn lo lắng gì nữa rồi. Con cứ đi đi.”
Piccolo gật đầu tiếp tục nói: “Vâng, tạm biệt ngài Đại Trưởng Lão. Tạm biệt Nail... cám ơn 2 người chăm sóc và dạy dỗ con trong thời gian qua. Nếu ở Namek có chuyện gì xin ngài hãy báo ngay cho con biết, con sẽ lập tức trở về cứu viện.”
Đại Trưởng Lão ngồi đấy không nói gì nữa, ông rất vui vẻ vì Piccolo đã hoàn toàn thay đổi, hiện tại Piccolo có sức mạnh vô cũng thuần khiết và cũng không còn 1 chút ý nghĩ xấu xa nào nữa. Và bây giờ Piccolo cũng đã trưởng thành, sẽ không bị thói hư tật xấu của người khác ảnh hưởng nữa. Ông cũng ngầm cám ơn Hayashi đã đưa cậu bé này trở về Namek.
Nail thì đứng bên cạnh mỉm cười gật đầu với lời tạm biệt của Piccolo. Nail cũng không nói gì mà yên lặng tiếp tục đứng bên cạnh Đại Trưởng Lão.
Piccolo cúi chào 1 lần nữa rồi mới bước ra ngoài và bay đến phi thuyền Ốc Bươu. Hayashi đã đặt sẵn địa điểm hạ cánh ở Break Wastelands rồi nên Piccolo chỉ việc nhấn Start để khởi động. Ốc Bươu lập tức vụt bay lên vũ trụ và hướng đến Trái Đất bay đi.
Vài ngày sau, Ốc Bươu cũng đã đáp xuống Trái Đất, cũng tại vị trí mà Hayashi và Piccolo lần đầu gặp nhau. Còn những 1 tháng, mới Tenkaichi Budokai. Nên Piccolo cũng không vội gì, cậu thu lại phi thuyền và thả ra phòng trọng lực tiếp tục rèn luyện thêm chút nữa. Piccolo có phần chờ mong gặp lại Giku so tài cao thấp, và gặp lại Hayashi.
Trên Điện Mami, Kami Kami đã cảm ứng được khí tức của Piccolo khi cậu vừa ở trên mặt ngoài Trái Đất. Nhưng khí tức này lại vô cùng thuần khiết không nhiễm 1 chút tà ác nào. Kami Kami không biết Hayashi đã đưa Piccolo đi đâu mà khi hắn trở về lại thay đổi lớn như vậy.
Nhưng Kami Kami lại không quan tâm nữa. Thay đổi này là việc tốt, ông không còn lo lắng hắn ta lại gây nguy hại cho nhân loại trên Trái Đất. Kami Kami vô cùng hài lòng, cũng ngầm cám ơn Hayashi đã giải quyết tâm sự trong lòng ông.
Ngày lại qua ngày, thời gian trôi qua nhanh chóng. Chớp mắt đã đến ngày 7 tháng 5. Tenkaichi Budokai lần thứ 23 cũng đã đến.
Papaya Island.
Nơi diễn ra Tenkaichi Budokai.
Ayako, Bulma cùng lúc bay đến để chuẩn bị tham gia Tenkaichi Budokai lần thứ 23 này.
Bulma đã quen thuộc và thành thạo kỹ thuật Flight rồi, bây giờ cô luôn dùng kỹ thuật này để di chuyển. Bulma cũng được Ayako cho 1 đóng senzu để cung cấp năng lượng cho cô bay 1 quảng đường xa. Bulma cũng không phải đến để tham gia giải này, cô chỉ đi theo cổ vũ cho Ayako và tụ hợp cùng mọi người thôi.
Khoảng thời gian này Bulma liên tục bay đến cực hạn rồi sử dụng senzu. Mỗi lần như thế cùng với vài tiết học thể dục ở trường mà sức mạnh của Bulma lại tăng lên được vài đơn vị. Cho đến nay thì cũng được 140 lực chiến mà không cần phải tập luyện gì nhiều.
Và cũng nhờ đó mà điểm thể dục của Bulma đều là A+ không còn là 1 cô gái yếu ớt như trước nữa. Bulma cũng vui vẻ khi sức mạnh mình thế mà lại hơn lão già dê kia 1 đơn vị. Như thế cô sẽ không còn bị lão già dê kia tấn công bất ngờ nữa.
Như mọi lần Bulma đều là người đến đầu tiên. Còn may bên cạnh có Ayako chờ đợi chung nên không cảm thấy buồn chán như lần trước đứng đợi cùng Oolong và Puerh.
Ayako nhanh chóng bước đến bàn báo danh để đăng ký tham dự giải lần này. Sau đó mới quay lại trước cổng ra vào cùng Bulma chờ đợi mọi người.
“Không biết Hayashi đi đâu mà gần 3 năm chưa thấy trở về. Cũng không biết cậu ấy còn nhớ hôm nay tổ chức Tenkaichi Budokai không nữa.” Bulma thấy Ayako trở lại liền nói.
“Haha... Hayashi thì tớ không biết. Nhưng người Namek tên Piccolo Jr kia thì tớ có cảm nhận được. 1 tháng trước cậu ta đã trở lại Trái Đất. Và khí tức của cậu ấy vô cùng thuần khiết, tớ nghĩ việc giáo dục Piccolo rất thành công.”
Ayako không gấp mà gặp lại Hayashi. Piccolo đã trở lại cô cũng đoán được Hayashi có thể cũng đã trở về Trái Đất. Còn nếu không thì Hayashi đã gặp phải chuyện gì đó ở ngoài kia chưa thể trở về trong lúc này được. Nhưng Ayako cũng không lo lắng lắm, với thực lực của Hayashi bây giờ thì không có gì có thể gây ra nguy hiểm cho Hayashi được.
Bulma trêu Ayako 1 chút: “Cậu không nhớ gì cậu ấy sao Ayako?” cũng không chờ Ayako trả lời cô lại tiếp tục nói: “Còn bọn võ sĩ kia nữa nói rãnh sẽ đến tìm cậu đối luyện nhưng 3 năm qua tớ chả thấy bóng ma nào xuất hiện cả. Thế mà dám bảo như thế. Ngay cả nhóc Goku cũng không thấy mặt mũi đâu hết.”
Ayako lắc đầu cười đánh sang chuyện khác: “Haha, cả bọn đều tập luyện rất chăm chỉ đấy. Tớ nghĩ Tenkaichi lần này sẽ rất thú vị. Tuy 3 năm qua, tớ không có hoạt động tay chân nhiều, hơi có chút chán nhưng không sao vì nhờ có đám bạn của cậu chơi cùng cũng an ủi phần nào. Tại giải lần này có thể bù lại, sức mạnh của cả bọn đều tăng lên rất nhanh chóng. Bulma cậu có đem theo camera siêu nhanh đó chứ?”
Bulma giơ giơ túi senzu lên rồi mở cả túi xách ra cho Ayako xem và trả lời: “Tớ có đem theo cái gì ngoài túi đậu senzu này đâu, nhưng cậu cứ yên tâm!! Bởi vì ở kỳ trước, khán giả không thể xem được gì trong trận chung kết của Goku và Krilin nên đã rất phàn nàn với ban tổ chức. Ban tổ chức của giải đã nhờ bố tớ chế tạo ra camera siêu nhanh. Và họ đã cùng hợp tác với tập đoàn Capsule, và sẽ sử dụng loại camera đó để quay trong các trận thi đấu của Tenkaichi Budokai lần này.”
“Họ cũng tái kiết thiết lại khán đài cùng sàn đấu nhờ những công nghệ kỹ thuật tớ học được ở hành tinh Bates và đem về cho Bố Brief nghiên cứu. Trước mỗi khu vực khán đài lần này đều có 1 tấm kính chắn trong suốt và rất cao. Lực phòng ngự cũng rất mạnh, có thể chịu được sức công phá 50000 trở xuống. Cả võ đài cũng được cải tạo như thế. Các cậu có thể thoải mái mà thi đấu không sợ ảnh hưởng đến khán giả.”
Ayako gật đầu rồi vừa tán dóc với Bulma vừa tiếp tục chờ đợi gặp lại bọn Goku.
Ayako vô cùng chờ mong sẽ có vài trận đánh hay tại giải lần này. Hàng ngày Ayako vẫn rất chăm chỉ luyện tập, nhưng vẫn luôn chú ý đến khí tức của từng người trong bọn Goku. Cả bọn cũng rất năng nổ luyện tập. Ngay khi họ vừa bước ra khỏi phòng trọng lực, và chưa kịp thu liễm lại khí tức. Ayako có thể cảm nhận được ngay sức mạnh lúc đó của họ.
Goku tiến bộ nhanh nhất bọn, lực chiến đã đạt đến 22000. Krilin và Tien Shinhan thì đồng dạng tăng lên rất nhanh và vẫn theo sau Goku, nhưng lực chiến cũng được 18000 tương đối cao. Bất ngờ nhất là Piccolo kia.
Ayako cảm ứng được sức mạnh của Piccolo đã đạt được 21000 lực chiến. Cậu nhóc bé con Namek ngày nào, cậu nhóc chỉ với 200 chiến lực mà có thể tăng lên đến mức độ ấy chỉ trong 3 năm tập luyện. Điều này làm Ayako cũng hơi chút khiếp sợ với tốc độ trưởng thành của chiến binh Namek này. Và cũng thấy hứng thú hơn nhiều trong Tenkaichi Budokai lần này.
Còn Ayako không có Hayashi cùng đối luyện nên cô luyện tập rất thông thả. Tập khống chế sức mạnh của Super Saiyan 2, tập rèn luyện sức mạnh ở trạng thái bình thường. Cả 2 việc đều được Ayako tiến hành song song với nhau. Nhưng thời gian bỏ ra để làm quen với Super Saiyan 2 thì cô chia nhiều hơn so với các mục khác.
Tuy vậy lực chiến ở trạng thái bình thường của Ayako cũng tăng lên đến 100 triệu. Sẽ là 5 tỉ ở Super Saiyan, và 10 tỉ ở Super Saiyan 2. Ayako cũng có thể duy trì Super Saiyan 2 hơn 10 tiếng không chiến đấu. Và cảm xúc, Ayako cũng đã khống chế triệt để, không để Super Saiyan 2 ảnh hưởng gì đến tâm tình của cô.
Yamcha, Oolong và Puerh theo cụ rùa Muten và Launch cũng đã đến trước cổng Tenkaichi Budokai để tụ hợp. Bulma và Ayako nhìn thấy Launch đã đến liền vui vẻ bước đến chào hỏi:
“Hey Launch, lâu rồi không gặp nhỉ? Cậu vẫn xinh như ngày nào nha... cậu theo đuổi Tien thế nào rồi,thành công tốt đẹp chứ?” Bulma vừa gặp liền lên tiếng trêu ghẹo Launch và giật chỏ ngay về sau khi có cảm giác lạ ở sau lưng. Bulma cũng biết cảm ứng khí do lúc rãnh rỗi theo Ayako học chơi, nên cô cảm nhận ngay lão già dê kia đang chuẩn bị giở trò đồi bại với mình.
Bulma không để ông được như ý mà ra đòn phủ đầu ngay khi cụ rùa đến gần. Bulma không biết cách khống chế lực lượng của mình, cô đánh với tất cả sức mạnh cô có được. Đòn đánh khiến lổ mũi của cụ rùa Muten phải ăn trầu ngay khi vừa trúng đòn. Cụ rùa Muten cũng khiếp sợ với lực lượng của cô Beep Beep này, chỉ có 3 năm không gặp mà lại....
Bulma quay lại nhìn nét mặt khiếp sợ của lão già dê thì càng đắc ý hơn. Nhưng cô không nói lời gì với lão, tiếp tục cùng Ayako nói chuyện phím với Launch.
Yamcha cũng bất ngờ khi cảm nhận được khí tức khỏe mạnh của Bulma. Nhưng rất nhanh có thể hiểu được vì sao. Bulma đi chung với Ayako tiến bộ là chuyện bình thường nên cậu cũng không chú ý nữa.
Yamcha cũng đã từ bỏ ý định ganh đua cùng bọn Goku và Hayashi. Yamcha vẫn luyện tập bình thường nhất, chỉ để rèn luyện sức khỏe thôi. Cậu đến đây để gặp lại bạn cũ chứ không có ý định tham gia giải lần này.
Goku thì đã cao lớn thành 1 chàng thanh niên khỏe mạnh. Cậu đi đến Pâpya Island sau bọn người Yamcha và sư phụ rùa Muten 1 lúc.
Sau khi đã đăng ký tham gia giải, Goku mới tiến đến tụ hợp với mọi người, cậu cười hề hề vỗ vai Bulma chào hỏi: “Bulma, Ayako, Sư phụ rùa...! Lâu rồi không gặp nhỉ, mọi người trông rất khỏe mạnh nha. Bulma nữa, cậu trông khỏe hơn rất nhiều đấy. Krilin và Tien Shinhan vẫn chưa đến àh? Hayashi cũng không thấy luôn.”
Bulma bị Goku vỗ vai nên quay lại nhìn cậu, kinh ngạc thốt lên: “Anh.. Anh là... Cậu là Goku?”
Goku vẫn cười hì hì vừa cởi chiếc khăn quấn đầu ra vừa nói: “Là tớ đây, chắc tại tớ quấn khăn nên cậu không nhìn ra được. Hình như trông mọi người lùn đi thì phải?”
Bulma nhìn Goku từ từ cởi khăn quấn đầu chút đỏ mặt tim đập có chút loạn lên. Bulma suy nghĩ gì đó cho đến khi Goku hỏi ngốc. Cô bật cười trả lời: “Là cậu cao lớn hơn đấy.”
Ayako cũng cảm nhận được Bulma có chút khác thường. Ayako lập tức đoán được cô bạn của mình nghĩ gì. Ayako đi đến bên tai Bulma thì thầm: “Haha... Bulma, tớ xem cậu động lòng với Goku rồi nha... Được đấy nhé. Đáng để suy nghĩ đấy... Goku mạnh mẽ, dễ thương, và cũng khá đáng yêu. Đối tượng này tốt hơn Yamcha rất nhiều đúng không? Cậu chỉ lớn hơn Goku 2 3 tuổi thôi.”
Bulma nghe thế mặt càng nóng hơn. Goku thì vẫn đang nhìn Bulma nên khi cậu thấy mặt Bulma đột nhiên ửng đỏ lên liền thắc mắc: “Cậu sao thế Bulma? Mặt cậu hồng hồng lên, môi cũng đỏ nữa. Cậu có bệnh gì sao?”
Bulma đang tưởng tượng với lời nói của Ayako liền nghe Goku thắc mắc thế mới hoàn hồn rồi hơi chút bực bội Goku thế mà dám bảo cô bị bệnh, Bulma tức tối trả lời: “Là son môi đấy, đồ ngốc!!!”
Ayako lại tiếp tục thì thầm trêu: “Haha, Goku vẫn ngốc 1 cách đáng yêu thế. Đấy cũng là 1 ưu điểm đấy Bulma. Goku không hiểu sự đời như Yamcha, cũng không có khái niệm nam nữ gì. Sẽ không giống như Yamcha hay trêu ghẹo con gái người ta. Tớ đảm bảo, Goku cậu ấy rất chung tình đấy. Như bố Bardock của Goku.”
Ayako liên tiếp mồi thêm lửa để Bulma suy nghĩ về Goku, cô thấy hơi thú vị với trò chơi này.
Chợt Ayako cảm ứng được 2 nguồn sức mạnh khá lớn đang vội bay đến, 2 khí tức vô cùng quen thuộc, nó thuộc về Krilin và Tien Shinhan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.