Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Chương 38: Ngày mùa hè 2

Khán Tuyền Thính Phong

05/07/2013

Liễu Văn Lệ mỉm cười nhìn thân ảnh tiểu Trụ Tử đi xa, quay đầu lại trêu ghẹo nói: “Mèo Con về sau nhất định là hiền thê lương mẫu” Mèo Con nâng tay cầm cây quạt lụa nhẹ nhàng gõ Liễu Văn Lệ một cái nói: “Văn Lệ tỷ không đứng đắn, luôn trêu ghẹo người ta!” Liễu Văn Lệ cười đến thoải mái: “Muội tuổi cũng không còn nhỏ, nên nói đến việc lấy chồng đi!” Mèo Con cũng đã mười bốn, năm sau chính là mười lăm, sớm nên lo việc hôn nhân. Vương thị lúc Mèo Con mười tuổi, đã từng lo lắng muốn đính hôn cho nàng, nhưng mà mấy thầy bói nhìn bát tự của nàng xong đều nói việc hôn nhân của Mèo Con tốt nhất qua mười lăm rồi hãy nói, cho nên Cố gia mới tiếp tục trì hoãn, mà Liễu phu nhân cũng chưa cùng Vương thị đề cập đến chuyện muốn làm mai cho Nhiếp Tuyên. Mèo Con thấy thần thái sáng lạn của Liễu Văn Lệ, nhớ tới lúc nàng chưa xuất giá thần thái trầm mặc lại có tự ti, trong lòng thầm than một tiếng, quả nhiên thê bằng phu quý. Ngọc ca sau khi thi đậu vào Hàn Lâm viện làm việc, Liễu Văn Lệ ở nhà mẹ đẻ cũng dần dần có địa vị, trong vài tỷ muội của Liễu gia, cho dù là con của vợ cả, cũng không so được với nàng. Sau khi nàng liên tiếp sinh hạ hai con trai, càng không cần lo lắng, tính cách cũng trở nên sáng sủa không ít. Nàng trong lòng cảm khái, ngoài miệng lại nói: “Văn Lệ tỷ, tỷ còn không đứng dắn, muội sẽ không để ý tỷ” Liễu Văn Lệ ngừng cười giỡn, trong lòng cũng biết bình thường Mèo Con biểu hiện ổn trọng, dù sao cũng là một cô nương chưa xuất giá, da mặt mỏng, như thế nào không biết xấu hổ nói loại chuyện này a. “Hảo muội muội, tỷ không nói, muội đừng giận. Đúng rồi tỷ gần đây có được mấy đóa trâm cài, gần dây rất thịnh hành trong kinh. Mặc dù không đẹp bằng quyên hoa muội làm, nhưng cũng khá mới mẻ. Tỷ mang theo đến đây, muội nhìn thử xem”. Nói xong, nha hoàn phía sau Liễu Văn Lệ đem cái tráp trên tay dâng lên. Mèo Con nói: “Cám ơn Văn Lệ tỷ, nhưng thật làm phiền tỷ cứ mang đến cho muội trâm cài, phấn thoa”. Nàng bảo Thu Thực tiếp nhận. Liễu Văn Lệ vỗ tay nhỏ bé của nàng nói: “Muội còn khách khí như vậy với ta. Muội là một tiểu cô nương a, cả ngày ăn mặc trắng trong thuần khiết, không thoa phấn, không cài hoa còn là bộ dáng gì nữa? Chờ muội vào trong thành, tỷ phải may nhiều bộ quần áo cho muội mới được” Mèo Con cười nói: “Muội cả ngày ở nhà, lại không thấy khách lạ, cần gì nhiều quần áo như vậy” Liễu Văn Lệ nở nụ cười: “Nào có cô nương nào cả ngày tiếp khách? Quần áo này cũng không phải mặc cho người khác xem ? Là cho chính mình xem” Mèo Con nghe xong lời nói của Liễu Văn Lệ, không khỏi thú vị nở nụ cười, cảm thấy được phụ nữ từ cổ chí kim đối phương diện quần áo trang sức, thái độ vĩnh viễn không thay đổi. Liễu Văn Lệ lại cùng Mèo Con nói đùa một hồi, mới đứng dậy cáo từ rời đi, Mèo Con lưu nàng ăn cơm, Liễu Văn Lệ cười nói: “Không được, mẹ còn ở nhà a, tỷ không thể ở đây ăn cơm được” Mèo Con mỉm cười nói: “Được, vậy muội không giữ tỷ nữa. Tỷ tỷ thay ta hỏi thăm bá mẫu” Liễu Văn Lệ gật đầu nói: “Được, vậy tỷ đi trước” Từ sau khi Cố Phúc làm quan, nhà của Cố gia đã được xây lại, so với trước kia rộng hơn, đem diện tích phòng mở rộng ra năm sáu lần. Nhân Liễu gia cũng muốn ở Lão Hòe thôn xây một biệt viện nghỉ mát, Cố gia dưới sự trợ giúp của Liễu gia, cũng tạo một tiểu lâm viên. Nhưng mà không giống Liễu gia xây dựng tỉ mỉ, bất quá chỉ là ngói bụi bình thường, cũng không có gì khắc hoa trang trí, trong hoa viên không có núi giả suối chảy, chỉ có Mèo Con bảo người ta trồng vài loại hoa lạ. Làm cho Mèo Con vui vẻ, nàng cư nhiên có một tiểu tú lâu, hưng phấn đến vài đêm cũng không ngủ được, bận việc hơn nửa năm mới đem tiểu thiên địa của mình bày trí xong. Vài vị ca ca nhiều lần bảo nàng vào trong thành ở, nàng đều nói bởi vì phòng ở trong thành không thoải mái bằng chỗ này. Trước kia Mèo Con không thích xuất môn, sau khi trong nhà trở nên thoải mái, liền càng thêm không muốn xuất môn, mỗi ngày trừ bỏ thỉnh an cha mẹ, cùng hai người nói chuyện phiếm ra, thì luôn ở trong tiểu thiên địa của mình. Dù sao trạch nữ ở cổ đại cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa, còn được cái thanh danh văn tĩnh à nha! Sau khi Liễu gia ở Lão Hòe thôn xây dựng biệt viện nghỉ hè xong, mùa hè hằng năm Liễu giáo thụ và Liễu phu nhân đều mang theo con gái, ngoại tôn đến thôn trang nghỉ hè. Biệt viện mùa hè của Liễu gia cách nhà Cố gia rất gần, đi đường cũng bất quá chỉ có mười phút, chỉ cần nhóm Liễu phu nhân đến biệt viện, hai nhà liền thường xuyên qua lại. Hai nhà càng ngày càng thân. Sau khi tiễn bước Liễu Văn Lệ, Thu Thực mở ra hộp nhỏ, đưa cho Mèo Con, Mèo Con liếc mắt một cái, lấy ra mấy đóa hoa vải, so sánh nói: “Mấy đóa này để cho tứ tẩu đi, còn lại đều đem đi cất”. Nhị tẩu, tam tẩu cũng không ở trong thôn, ở đây chỉ có đại tẩu Nam Qua cùng tứ tẩu Lan Nhân. Thu Thực lên tiếng, Xuân Nha dẫn tiểu Trụ Tử tiến vào nói: “Tiểu thư, phu nhân vừa mới phái người đến, nói là chờ Trần phu nhân đi rồi, bảo người qua đấy” Mèo Con đứng lên, nói với tiểu Trụ Tử: “Tiểu Trụ Tử hôm nay thực ngoan, đi theo bọn đệ đệ chơi đi” Tiểu Trụ Tử vui vẻ hoan hô một tiếng, bước nhỏ bước lớn chạy ra ngoài, Thu Thực không cần thiết Mèo Con phân phó, liền đi theo phía sau hắn đuổi theo. Mèo Con quay đầu lại hỏi Xuân Nha nói: “Mẹ có nói vì sao bảo ta qua đó không?” Xuân Nha lắc đầu nói: “Không biết !” Tiểu tú lâu Mèo Con ở cùng chỗ của Cố Tứ Ngưu và Vương thị vẫn rất gần, nàng nhìn ngoài trời, tùy tay cầm lấy mũ rơm đội đầu đi ra ngoài, tránh nắng là việc lúc nào cũng phải để ý. Trong phòng khách, Vương thị cùng Lan Nhân đang nói chuyện, Lan Nhân đang cầm một phong thơ đọc cho Vương thị nghe. Hai người thấy Mèo Con đến đây, Vương thị lôi kéo nàng ngồi xuống bên cạnh nói: “Mèo Con, tứ ca con, năm ngày sau muốn mời Nhiếp đại ca cùng một người bằng hữu đi săn, chúng ta đang thương lượng a, tứ ca con định hỏi thăm con một chút” Lan Nhân nói: “Muội có nhiều chủ kiến nhất, nấu món ăn thì Liễu giáo thụ, Liễu phu nhân đều khen không dứt miệng, tỷ cùng mẹ thương lượng một chút, chọn vài món ăn, muội nghe xem có được hay không?”. Nói xong nàng đọc tên vài món ăn. Lan Nhân đến Cố gia đã được hai năm, năm trước cũng đã sinh một đứa con trai. Nói đến cũng lạ, từ lúc tiểu Trụ Tử sinh ra, trong nhà người lớn cũng dần dần thịnh vượng lên, vài vị tẩu tẩu liên tục nhập gia, con trai cũng thành một nhóm. Mèo Con hiện tại đã muốn có bảy đứa cháu trai, nhưng mà một đứa cháu gái cũng không có. Đừng nói là cha, mẹ, ngay cả mấy vị ca ca, tẩu tẩu cũng muốn có con gái. Mèo Con nghe xong thực đơn, cúi đầu nghĩ nghĩ mới ngẩng đầu nói: “Mẹ, mấy món này chủ yếu là thịt cá, ta xem bằng hữu của tứ ca, bình thường chỉ sợ đều ăn đến ngán, không bằng đổi vài món thức ăn nhẹ nhàng một chút a? Hiện tại thời tiết cũng nóng, dầu mỡ này nọ, bọn họ săn thú trở về, nói không chừng cũng ăn không vô” Vương thị cùng Lan Nhân liếc mắt một cái, Vương thị cười nói: “Khó trách tứ ca của con truyền lời lại muốn lần này con nấu đồ ăn. Nha đầu này chủ ý tốt hơn chúng ta rất nhiều” Mèo Con cười cười, nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói: “Tứ ca lần này mời bao nhiêu người đến đây?” Vương thị nói: “Người không nhiều lắm, tính luôn tứ ca của con là ba người” Mèo Con nói: “Được, ta trở về nghĩ một chút, sau đó lại đi chuẩn bị”. Ba người, sáu món ăn nguội, tám món ăn chính chắc cũng đủ đi? Mèo Con nghĩ nghĩ, âm thầm suy tính, thật sự không được, ăn xong còn phải có hoa quả tráng miệng. Vương thị gật đầu nói: “Được!”. Bà chỉ tờ thiếp trên bàn: “Đúng rồi, Hồng Lăng vừa mới phái người lại đây, nói ngày mai mời con đi thưởng hoa sen”. Bà dừng một chút lại nói: “Nha đầu kia cũng đã đến Hoắc gia đi, con về sau ít cùng nàng lui tới, dù sao các con về sau bất đồng lộ” Mèo Con cười cười, rót cho mẹ một chén trà, lại đi đến bên người nàng, nắm tay nàng nói: “Mẹ, con nghe nói vài ngày sau Hồng Lăng lập gia đình” Vương thị nhíu nhíu mày đầu nói: “Nàng cũng không được gả làm chính thê, vậy sao có thể tính là lập gia đình ? Buổi tối chỉ được người ta dùng kiệu rước đi là xong”. Bà nhìn Mèo Con liếc mắt một cái nói: “Con muốn đến nhà nàng xem hoa sen?” Mèo Con nói: “Dù sao mọi người cũng là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, con làm cho nàng một bộ đệm giường cùng một ít hà bao, cũng coi như cho nàng hồi môn, nàng tốt xấu cũng là lập gia đình ”. Nàng dừng một chút nói: “Lại nói Hồng Lăng tuy là đi làm thiếp, nhưng cũng làm một con đường, cũng được nâng kiệu đàng hoàng bước vào cửa, không phải nói thiếp cũng chia quý thiếp cùng tiện thiếp, Hồng Lăng hẳn là quý thiếp đi? Con đi thăm nàng cũng không ngại cái gì, nữ hài tử trong thôn giống nàng cũng không ít đâu” Vương thị nghe nói, sắc mặt dịu xuống dưới nói: “Mẹ cũng không phải không đáp ứng cho con đi. Nhưng mà nghe người ta nói người nạp Hồng Lăng, đã phái hai bà tử lại đây, nói là dạy nàng lễ nghi, hiện tại Hồng Lăng bị dạy dỗ nghiêm ngặt, cũng chỉ có Đại Tráng và vợ hắn mới gặp được. Không biết nàng lần này như thế nào có thể viết thiếp mời con đi chơi” Mèo Con nói: “Có lẽ là quy củ học được không tệ lắm, nhìn Hồng Lănglập tức lập gia đình, nên để cho nàng gặp gỡ bạn bè lần cuối?”. Mèo Con trong lòng âm thầm cười nhạo, Hồng Lăng gả cho ai ? Còn bày đặt dạy dỗ quy củ ? Nàng cũng từng nghe tú nữ trước khi vào hoàng cung phải được các ma ma dạy dỗ lễ nghi ! Vương thị nói: “Có lẽ là vậy!”. Tiếp theo nàng bà buồn cười nói: “Nha đầu kia chữ nghĩa tiếp thu không được bao nhiêu, cư nhiên hiện tại cũng đi học người ta viết cái gì thiếp mời đi thưởng hoa gửi cho con? Thật không hỗ là nhà giàu, đem đến vài hạ nhân là có thể dạy nàng đến như thế” Mèo Con nói: “Còn a, nghe nói vài vị ca ca Mạc gia còn thỉnh đến lão sư dạy nàng chữ nghĩa, nàng hẳn là đọc viết bình thường không thành vấn đề” Vương thị nói: “Cũng đúng, bất quá chỉ cho phép đi một lần, về sau không được cùng nàng lui tới” Mèo Con cầm lấy kia tấm thiệp mời kia gật đầu nói: “Con biết rồi mẹ, người cứ yên tâm, trong lòng con biết nên làm gì. Lại nói Hồng Lănglập tức gả đi, con có muốn đi thăm cũng không được” Vương thị nghe xong mới miễn cưỡng gật gật đầu nói: “Được rồi, con có chừng mực thì tốt rồi” Mèo Con cùng Vương thị nói một hồi, trước hết trở về thư phòng viết giấy báo nhận lời, bảo Thu Thực đưa đi. Lại nghĩ đến tràng yến hội năm ngày sau, tuy rằng chỉ có ba người, nhưng mà tứ ca viết thư có thể thấy khẩu khí thận trọng, hẳn là bằng hữu rất trọng yếu đi? Nhất là còn có một ân nhân cứu mạng của nàng, nghe nói vị ân nhân cứu mạng này, ăn uống khó khăn làm người khác giận sôi cả gan. Mèo Con suy nghĩ một hồi, ở trên giấy viết một cái thực đơn. Nàng viết một mạch đến giờ cơm chiều mới xong, Thu Thực tiến vào nói: “Tiểu thư, thiếp đã được đưa đi, Mạc cô nương nhận được, còn phần thưởng cho muội một khối khăn” Mèo Con ngẩng đầu hỏi: “Như thế nào lâu như vậy mới trở về?” Thu Thực chu chu miệng nói: “Tiểu thư người không biết đâu, Mạc cô nương bị quản nghiêm vô cùng, Mạc đại nương phải năn nỉ dữ lắm, mới có thể để muội đem thiếp đưa cho Mạc cô nương” Mèo Con cười cười nói: “Phải không? Vất vả rồi, khối khăn này muội giữ đi, được rồi, muội đi ăn cơm nghỉ ngơi trước đi, nơi này có Xuân Nha là đủ rồi” Thu Thực lên tiếng đi ra ngoài. Sau khi Mèo Con nghĩ xong thực đơn, giao cho Xuân Nha nói: “Ngày mai, muội vào trấn mua mấy thứ này về giúp ta” Xuân Nha đem giấy cất cẩn thân nói: “Muội biết rồi!” Mèo Con nói: “Đi ăn cơm thôi, phỏng chừng đến giờ cơm chiều rồi” Lúc đến phòng ăn, một đứa hai đứa liên tiếp bảy đứa cháu trai đều có mặt, có đứa được bà vú ôm, ở trong đại sảnh đang nãi thanh nãi khí thỉnh an Vương thị cùng Cố Tứ Ngưu, hai người cười rộ. Tuy nói các ca ca đều không ở lại đây, nhưng mà họ đều để con ở lại, để cho cha mẹ chiếu cố, cho nên Vương thị cùng Cố Tứ Ngưu mỗi ngày nhìn thấy mấy đứa cháu đều không còn đau lòng khi con cái không ở bên cạnh. Mèo Con âm thầm may mắn, may mắn trong nhà có tiền, có tiền thuê người hầu, bằng không nàng phải chiếu cố nhiều đứa nhỏ như vậy, nàng sẽ phát điên! Nam Qua cười ngây ngô nói: “Mèo Con, muội đã đến rồi, chúng ta ăn cơm đi” Vương thị thân thiết nói: “Hôm nay sao lại đến trễ như vậy?” Mèo Con nói: “Ta làm xong thực đơn rồi, cho nên đến chậm một chút”. Nàng quay đầu nói với đại tẩu: “Đại tẩu ngày mai muội muốn đến Mạc gia, giữa trưa cũng không trở lại ăn cơm” Nam Qua nói: “Thời tiết nóng bức, muội ngồi kiệu tre đi đi” Mèo Con nói: “Chỉ có vài bước, dù sao trong thôn không bao nhiêu người, muội cùng Xuân Nha chậm rãi đi qua đi là được” Vương thị nói: “Vẫn là ngồi kiệu tre đi đi, tiểu nha đầu Mạc gia kia xuất giá cũng là bằng kiệu tre a! Chẳng lẽ nhà của chúng ta còn kém hơn nhà bọn họ?” Mèo Con cười cười, gật gật đầu nói: “Được!” Sau khi ăn xong cơm chiều, vài đứa cháu đều đi theo Mèo Con về phòng của nàng, sau khi nghe nàng kể chuyện cổ xong mới thỏa mãn theo bà vú trở về phòng của mình. Mèo Con bất đắc dĩ nhìn tiểu Trụ Tử dính trên người mình nói: “Trụ Tử ngoan, để cho bà vú mang con đi tắm, hài tử ngoan phải đi ngủ sớm” Tiểu Trụ Tử nói: “Cô cô, hôm nay con ngủ với người được không?” “Không được, người con nóng lắm!”. Mèo Con một ngụm cự tuyệt, đứa nhỏ này cả người liền giống như một hỏa lò, mùa đông cùng nàng ngủ còn được, mùa hè thì nóng quá rồi. Tiểu Trụ Tử đô khởi cái miệng nhỏ nhắn, nước mắt lưng tròng nhìn Mèo Con nói: “Cô cô… con sợ…” Mèo Con không kiềm được lòng mà gật đầu, ai dạy tiểu quỷ này chiêu này thế hả trời? “Cô cô…” “Được được, nhưng mà con phải đi tắm trước”. Mèo Con đứng dậy nói: “Để cho bà vú giúp con tắm, không tắm không được ngủ trên giường”. Mèo Con âm thầm thở dài, bản thân mình năm này đã mười bốn tuổi, nghe nói mấy ngày nay cha mẹ đã muốn lo lắng hôn sự của nàng, nhiều nhất qua thêm hai ba năm, chính mình liền phải lập gia đình, sủng hắn cũng sủng không được vài năm. “Dạ!”. Tiểu Trụ Tử hoan hô một tiếng, vội chạy ra đi tìm bà vú tắm rửa. Cố Tứ Ngưu lúc sửa nhà nghe theo đề nghị của Mèo Con, xây dựng nhà vệ sinh cùng nhà tắm. Sau khi có nhà tắm, tắm rửa liền dễ dàng hơn rất nhiều, thời điểm mùa hè Mèo Con mỗi ngày đều tắm rửa, thời điểm mùa đông thì ba ngày tắm một lần. Khiến cho Vương thị cùng Cố Tứ Ngưu nhìn mà thở dài, đối với hôn nhân tương lai của con gái cũng thận trọng rất nhiều, chỉ sợ con gái từ nhỏ được nuông chiều, đến lúc vào nhà chồng lại chịu khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook