Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 80: Lại mặt

Tín Dụng Tạp

13/09/2014

Mọi người cười nói một chút thì có người vào mời thái phi, hai vị vương phi hai vị thế tử phi và các cô nương vào vườn xem diễn kịch. Nguyên Thu đi theo sau Quận Vương phi ra khỏi viện thấy trong phủ giăng đèn kết hoa, trên cây trang trí cảnh thật đẹp mắt.

Trong vườn đài diễn kịch chia làm mấy tầng, nữ quyến quan khách chia ra ngồi hai bên trái phải đài diễn phía dưới có các công tử ngồi uống rượu xem kịch.

Mọi người đến hai biên đài diễn trên lầu đã diễn một vở kịch nhỏ. Trên bàn đã dọn sẵn cua đã chưng chín mập, các loại tôm cá, các loại đồ ăn mặn, còn có các điểm tâm khác, hoa quế cao các loại rau quả xanh. Lại có đồ trong cung ban thưởng như quả nho cùng các loại trái cây đặt trên bàn thủy tinh ngay chỗ ngồi.

Thái phi ngồi xuống Quận Vương phi tự mình rót rượu, thái phi thấy rượu óng ánh mùi thơm tỏa ra bốn phía liền nói “Đây là rượu kim hoa mang về từ phía Nam sao?” Quận Vương phi trả lời “Thưa thái phi, là rượu kim hoa. Lúc hồi kinh Vương gia mang về mười mấy bình” Thái phi cười nói “Lúc còn ở phía Nam ta liền thích rượu này. Cũng tốt cho ta nửa chung” Quận Vương phi cười nói “Uống rượu này không nhức đầu cũng không bị miệng khô, thái phi uống thêm hai chung đi. Rượu khác lúc ăn cua uống cho ngon” Thái phi cười nói “Vậy theo ý ngươi” Quận Vương phi cười rót rượu cho thái phi, Liêm vương phi. Nguyên Thu đi tới chia thức ăn cho từng người.

Mạn Đình thấy mọi người ngồi, chỉ một mình Nguyên Thu đi tới đi lui liền cười đẩy nàng “Tẩu không cần phiền toái, việc ăn cua xem kịch thì bản thân mình động thủ mới thú vị, tự tẩu ăn đi không cần quan tâm đến chúng ta” Thái phi ngồi một bàn phía Đông nghe gật đầu cười “Mạn Đình nói đúng, hôm nay xem kịch không cần các ngươi phục vụ, ngồi chỗ mình vui vẻ chơi đùa” Tiếp theo kéo Quận Vương phi cười nói “Ngươi cũng không cần để ý đến ta, bảo nha đầu rót rượu là được, ngồi xuống ăn cua với ta là được”

Quận Vương phi cười nói “Xong một lần rượu rồi ngồi”

Liêm Vương phi tiếp lời “Xem kịch uống rượu cũng không cần mấy thứ quy củ kia, ngươi ngồi xuống bồi thái phi uống rượu là được, cứ lấy mấy thứ đó làm văn vẻ lát nữa mấy cô nương kia lại không được vui”

Thái phi gật đầu nói “Rất đúng. Chỉ có mấy mẫu tử trong nhà chúng ta, ngươi cứ ngồi xuống nghỉ ngơi ăn uống. Nếu ngươi cứ hầu hạ ta không phải thê tử Sĩ Hành lại lo lắng” Lúc này Quận Vương phi mới ngồi, Liêm Vương phi bóc thịt cua thay thái phi cười nói “Thái phi thương thê tử Sĩ Hành như vậy, người khác nhìn thấy cũng rất ghen tị” Thái phi cười nói “Ai ghen? Ngươi sao?” Liêm vương phi cười nói “Đương nhiên là con ghen” Thái phi cười đẩy dĩa dưa chua qua cho nàng “Mau ăn đi, nhìn chua chết người” Mọi người cười to, lại uống rượu của mình không đề cập tới nữa.

Vì cua tính hàn cho dù là dung gừng dấm khử qua các vị cô nương vẫn không dám dùng nhiều, ăn một chút liền kêu đưa nước đến rửa tay, mỗi người uống chút canh rồi liền dọn tiệc xuống. Bọn nha hoàn mang lên bánh hấp và các loại trái cây sạch sẽ, mọi người cười nói xem cuộc vui. Đợi kịch xem xong, thái phi cảm thấy buồn ngủ không dứt, liền cho người chuẩn bị xe. Quận Vương phi vội khuyên nhủ “Từ nay nàng dâu lại mặt còn phải làm lễ với thái phi, chi bằng thái phi ở lại đây hai ngày, đỡ phải đi qua đi lại mệt mỏi” Thái phi suy nghĩ một chút, liền gật đầu đồng ý mọi người đỡ thái phi về phòng, hai vị nương nương tự mình hầu hạ rửa mặt, hầu hạ thái phi đi ngủ. Liêm Vương phi mới cho người chuẩn bị xe.

Quận vương phi tiễn Liêm Vương phi đi rồi cảm thấy trên người đều đau nhức, Nguyên Thu quan sát vẻ mặt Quận Vương phi, vội tiến lên đỡ. Quận Vương phi vỗ vỗ tay Nguyên Thu cười nói “Tối nay hai phụ tử bọn họ không biết đến khi nào xong, ngươi về cho người chuẩn bị canh giải rượu, đợi Sĩ Hành về uống. Chuẩn bị thêm cho Sĩ Hành chút điểm tâm, uống đầy một bụng rượu có chút gì bỏ bụng mới đi ngủ được”

Nguyên Thu nhất nhất đáp, đỡ Quận Vương phi đi về nói chuyện một chút mới đi ra ngoài. Chức Mộng, Thúy Oanh cúi đầu đi ra khỏi viện, thấy không có ai một người vội đỡ nàng, Nguyên Thu cười nói “Ầm ĩ cả một ngày, eo cũng nhức mỏi, chân cũng run, trở về nóng chút nước nóng cho ta tắm rửa một chút”

Chức Mộng cười nói “Đúng vậy, thế tử phi mấy ngày nay cả ngày lẫn đêm đều mệt nhọc sao eo không mỏi cho được” Nguyên Thu nghe vậy đỏ mặt liếc nàng nói “Tiểu đề tử hư hỏng, ngay cả ta cũng trêu ghẹo” Thúy Oanh che miệng rỉ tai với Nguyên Thu “Nô tì thấy, tiểu tử này chín tám phần là muốn lập gia đình”



Nguyên Thu cười liếc Thúy Oanh một cái, trêu chọc nàng “Ngươi còn lớn hơn Chức Mộng hai tháng, chẳng lẽ ngươi không nghĩ đến” Chức Mộng luôn miệng niệm phật nói “Cho ngươi nói xấu ta, báo ứng đó thôi” Thúy Oanh cười đưa tay bấm Chức Mộng, Chức Mộng vừa tránh vừa cầu xin “Hảo tỉ tỉ, ta sai rồi, đừng làm loạn nữa chút nữa sẽ có người thấy bây giờ” Thúy Oanh nghe vậy mới thu tay. Chủ tớ ba người vừa cười đùa một đường trở về viện.

Bích Nhi ước chừng Nguyên Thu sắp về đã cho người đi lấy nước nóng, lại chuẩn bị bàn điểm tâm lên có bánh, sủi cảo tôm, lạc chưng đường, hoa quế chưng phấn cao. Nguyên Thu ăn mấy miếng sủi cảo tôm, lại nếm chút cao đường chỉ cảm thấy vô cùng ngọt ngấy. Bích Nhi vội nói “Có cháo vừa nấu, bên trong còn có các loại quả” Nguyên Thu gật đầu nói “Thêm mấy món rau nữa” Bích Nhi đáp lời, không lâu lắm liền đưa đồ ăn qua: rau tươi, gà ti ngân nhĩ, ngọc măng dương sĩ, thịt cua với sợi măng. Lại có bốn dạng món ăn nóng: thịt bò thăng xào bạch ma, gân chân thú cay, đào tẩm đường, nhân 3 món Đinh nhi (ta làm lạc mất bảng tiếng Trung nên không kiểm tra được đây là món gì…sorry các nàng rất nhiều).

Nguyên Thu thấy thế nhíu chân mày nói “Làm nhiều như vậy làm gì, đừng để người ta nói này nói kia” Bích Nhi vội nói “Thế tử phi yên tâm, hôm nay vương phi cho người phân phó nói: Buổi tối thế tử dễ đói bụng cho phòng bếp nhỏ trong viện không được tắt lửa. Thế tử, thế tử phi muốn ăn gì cũng không cần người đi qua phòng bếp tìm người lấy lửa, trực tiếp làm ở trong viện” Nguyên Thu nghe gật đầu “Vậy cũng tốt” Bích nhi cười nói “Phòng bếp mỗi sáng đều đem các loại rau dưa sang theo lệ phần, nô tì thấy nhiều đồ như vậy đừng nói là ăn khuya chính là ăn một ngày ba bữa còn dư nữa là” Nguyên Thu suy nghĩ một chút phân phó Bích nhi “Ngươi cũng không cần mỗi ngày làm nhiều đồ như vậy, có thể dùng bao nhiêu thì nấu bấy nhiêu đừng để người ta nói lãng phí”

Bích nhi cười nói “Thế tử phi cẩn thận quá mức rồi” Nguyên Thu lắc đầu cười nói “Có bọn tiểu nhân liền thích loạn cái lưỡi, có chút sai lầm đều sẽ la hét cho mọi người đều biết. Trong Quận Vương phủ nhiều người lắm miệng, ta vừa gả tới cẩn thận vẫn hơn”

Chức Mộng thấy mọi người nghe Nguyên Thu nói đều có vẻ mặt nặng nề cười nói “Cũng không nghiêm trọng như vậy, trong lòng vương phi thật tâm yêu thương thế tử phi. Liền lấy chuyện phòng bếp mà nói theo trong lời nói của vương phi là sợ thế tử đói bụng thực tế là vì thế tử phi. Nghĩ thế tử phi chúng ta vừa gả tới việc ăn uống chưa chắc hợp khẩu vị. Nếu một ngày ba bữa ăn không ngon, ban đêm trở về cũng có chút đồ ăn uống yêu thích” Thúy Oanh cười nói “Lời này đúng, nô tì suy nghĩ còn có một câu nói :Nếu thế tử phi muốn ăn đồ ăn mới mẻ gì lại không muốn phân phó phòng bếp làm trong sân có phòng bếp nhỏ sẽ không cố kị mấy thứ này, muốn ăn cái gì cứ phân phó Bích nhi làm là được”

Nguyên Thu cười nói “Các ngươi chỉ cần để ý nghe lời ta là được” Nói xong ngồi xuống bàn, sai Bích nhi múc thêm một chén cháo nữa, vừa mới múc gà ngân nhĩ định ăn một miếng liền nghe nha đầu ngoài cửa vung rèm nói “Thế tử trở về” Nguyên Thu vội buông chén đũa đi ra ngoài đón, thấy Sĩ Hành hơi say trở lại, gương mặt đỏ bừng bước chân tán loạn. Nguyên Thu vội tiến lên đỡ hắn ngửi thấy mùi rượu đập vào mặt, Nguyên Thu nhịn không được phe phẩy cái tay cau mày hỏi “Uông bao nhiêu? Sao mùi nặng như vậy?” Sĩ Hành thấy Nguyên Thu cười cong khóe mắt lấy thân thể áp lên người Nguyên Thu. Nguyên Thu miễn cưỡng vịn hắn đỡ đến trên sạp nằm xuống.

Bích nhi bận rộn trong phòng bếp bưng canh giải rượu ra ngoài, Nguyên Thu đỡ Sĩ Hành dậy cho hắn uống một chén thấy trong mắt hắn còn tỉnh táo lúc này mới yên lòng. Sĩ Hành ngồi trên giường thấy trên bàn quá trời đĩa liền cười hỏi Nguyên Thu “Muội đang ăn gì?” Nguyên Thu vừa giúp Sĩ Hành thay xiêm y ở nhà vừa cười nói “Bích nhi vừa nấu cháo, huynh cũng ăn một chén” Sĩ Hành gật đầu nói “Cũng được” Liền rửa tay đến bên cạnh bàn lượm trước sủi cảo tôm ăn. Nguyên Thu múc cho hắn một chén cháo, Sĩ Hành ăn hai cái chân thú cay, nhất thời cảm thấy có khẩu vị liền ăn một chén cháo đầy.

Nguyên Thu cầm khăn lông nóng đưa cho Sĩ Hành cười hắn “Nếu không phải không biết còn tưởng huynh chưa được ăn cơm bao giờ” Sĩ Hành lắc đầu nói “Hôm nay mời rượu tất cả mọi người trong phủ còn không xong làm gì còn ăn được đồ ăn. Ta thấy mấy con cua này thật ngon muốn ăn một con kết quả toàn đổ đi một con cũng không ăn được.” Bích nhi cười nói “Hôm nay phòng bếp đưa đến cua sống, thế tử muốn ăn ngày mai chưng là được”

Sĩ Hành cười nói “Tối mai chưng cua đi, ta và thế tử phi đến đình hoa quế trong vườn ăn, ngồi dưới cây uống rượu ngắm hoa” Nguyên Thu nhìn bộ dàng gật gù hả hê của Sĩ Hành không khỏi cười điểm đầu hắn nói “Huynh liền điên điên khùng khùng còn không đi tắm” Sĩ Hành kéo tay Nguyên Thu nói “Muội tắm cho ta, muội tắm cho ta ta mới tắm” Đám người Bích nhi nghe âm thầm cười trộm thu thập bát đũa ra ngoài, tiểu nha đầu đi vào rót nước nóng vào thùng tắm sau bình phong mới đóng cửa từng li từng tí lại.

Nguyên Thu biết Sĩ Hành mượn rượu giả điên nhưng không thể làm gì chỉ đành dụ dỗ đáp ứng hắn. Sĩ Hành hai ba cái đã cởi xong quần áo, trơn bóng đứng bên thùng, Nguyên Thu vội xoay người không nhìn hắn. Sĩ Hành thấy Nguyên Thu chưa chuẩn bị ôm cổ nàng bỏ vào thùng nước ngay sau đó cũng nhảy vào theo. Nguyên Thu chỉ cảm thấy choáng váng một cái thì mình đã ở trong bồn tắm, đảo mắt lại bị Sĩ Hành làm cho tung tóe bột nước lập tức trừng mắt nhìn Sĩ Hành, há miệng muốn mắng vài câu Sĩ Hành lại dùng môi ngăn chặn miệng Nguyên Thu.

Ba ngày sau ngày cưới, hai người Sĩ Hành Nguyên Thu thức dậy sớm rửa mặt, hai phu thê dẫn theo Chức Mộng, Thúy Oanh, Bích nhi cùng đi thỉnh an phòng lớn, bái tổ tông, thái phi, phụ mẫu mới tính là xong lễ. Quận Vương phi chỉ vào hai mama nói với Nguyên Thu “Hai vị này là Trương mama, Vương mama người bên cạnh thái phi về sau sẽ hầu hạ ngươi. Nếu bình thường có gì không hiểu cứ hỏi nàng” Nguyên Thu vội hành lễ với thái phi “Tạ thái phi thưởng” Thái phi cười nói “Ngươi về nhà dẫn theo mấy người này, buổi chiều thì trở về” Nguyên Thu cười đáp, người làm trong nhà đến báo “Xe ngựa đã chuẩn bị xong” Quận Vương phi lại dặn dò vài câu mới cho người hầu hạ Nguyên Thu, Sĩ Hành lên xe. Các nha hoàn khác cùng với đám người mama ngồi chiếc xe ngựa theo đằng sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook