Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80

Chương 22: Hồi hộp

Nam Qua Giáp Tâm

16/10/2023

Thời buổi này cũng không có kiểu hai ngày nghỉ, một tuần làm việc sáu ngày, chỉ có chủ nhật được nghỉ.

Tôn Thúc Minh nghe vậy tắt radio đi, nói với vợ mình.

“Hôm đấy anh không về được, có phải em quên mất, con trai út của trưởng phòng cũng tổ chức hôn lễ vào 10/8, bên kia đã sớm nói.”

“Ôi, em đúng là quên thật, vậy anh không cần về đâu, em với bọn nhỏ về là được.”

“Mẹ à, mẹ con mình về thế nào?” Tôn Ký mặc quần cộc, cởi trần có thể thấy rõ cả xương sườn.

“Ngồi xe lừa, cậu cả con đến đón mẹ con mình, chẳng qua ngày mùng 10 là ngày chính thức kết hôn, hôm đó mới về thì có hơi muộn, chiều mùng 9 mẹ con mình về, đến nhà bà ngoại con ở một đêm.”

“Ôi đến nhà bà ngoại ạ, tốt quá rồi.”

Đối với đứa nhỏ giống khỉ như Tôn Ký, nhà bà ngoại chính là nơi mà có thể cho cậu ta giương oai khắp nơi, mỗi lần đi qua đó đều chơi rất vui vẻ.

Buổi sáng ngày mùng 1 tháng 8, Tôn Biền cố gắng dậy sớm, mặc dù mẹ luôn nói cô thích nằm ý, nhưng Tôn Biền cảm thấy không phải như vậy.

Cô chỉ thích những lúc không có chuyện gì làm hưởng thụ thêm nhiều chút ấm áp trong ổ chăn mà thôi, không tin thì nhìn hôm nay đi, trong nhà có việc, chẳng phải cô dậy sớm hơn à, không cần ai gọi dậy.

Nhưng cho dù như thế, sau khi đi ra khỏi phòng, Tôn Biền vẫn phát hiện, hình như trong người một nhà, cô vẫn là người dậy muộn nhất.

Chuyện gì xảy ra vậy? Cha mẹ dậy sớm hơn cô thì thôi, anh cả dậy sớm cũng có thể hiểu được, vì sao ngay cả thằng nhóc Tôn Ký kia cũng dậy sớm như vậy?

Nhìn em trai buồn bã ỉu xìu ngồi ngáp trên sofa phòng khách, Tôn Biền nhướng mày nhìn về phía đối phương.



Giữa hai chị em cực kỳ ăn ý, không cần nhiều lời, Tôn Ký nhìn biểu cảm của chị gái là có thể chính xác đoán được đối phương đang nghĩ gì trong lòng.

Buồn bực rót một cốc nước sôi để nguội, Tôn Ký chỉ vào anh cả đang đứng chải đầu trước gương: “Anh cả hưng phấn quá độ, đêm qua lăn lộn trên giường cả đêm, sáng sớm hôm nay, mới sáng sớm anh ấy đã dậy, làm cho em cả đêm cũng không ngủ ngon.”

Tôn Biền nhìn anh trai mình dùng lược chải tóc thành kiểu ba, bảy, nhìn vào gương không hài lòng lại chia thành năm, năm. Trong lòng tự nhủ, cái đầu đinh này của anh có thể chia kiểu vậy à?

Tôn Ký ở bên nhìn, biểu cảm vô cùng thê thảm không thể nhìn thẳng, đồng thời lại lặng lẽ nói với chị gái mình.

“Anh mình đã ở bên kia gần tiếng rồi, thế nhưng chị cũng thấy đấy, những kiểu tóc kia của anh ấy, cũng chỉ dài hơn đầu cua một chút, sao có thể chia ra vậy?”

Hai chị em liếc nhau, sau đó lại nhìn anh cả mình, sau đó đạt thành ý kiến nhất trí, cảm thấy vẫn nên đừng nói cho anh ấy biết, để anh ấy tự chơi với mình đi.

Ăn sáng xong, Tôn Tuấn mặc bộ quần áo thủy thủ đã được giặt sạch sẽ, mặc lên quần màu lục, chân đi giày bảo bối của mình, thần thái xán lạn đi theo sau lưng cha.

Tôn Ký đi đến bên cạnh chị gái mình hỏi: “Chị ơi, hôm nay là ngày đầu tiên anh cả đi làm, chúng ta có nên đi theo nhìn thử chút không?”

“Đi theo thì được, bác bảo vệ bên kia chúng ta có quen, nhất định có thể vào được, nhưng cha không cho chúng ta theo đến, em cảm thấy chỉ dựa vào hai chúng ta có thể lừa gạt được cha sao?”

Có người cha là lính trinh sát ưu tú, đối với con gái mà nói là chuyện rất cực khổ, mang ý nghĩ bất kỳ lo lắng nào của bạn cũng không thoát khỏi con mắt của cha.

Từ trước đến nay ba anh em Tôn Biền chưa từng thành công nói dối trước mặt cha.

Tôn Biền còn đỡ hơn một chút, dù sao cô cũng không phải thật sự là đứa nhỏ, lại là con gái, ngày thường chỉ cần ngoan ngoãn không gây tại hoa, cha Tôn vẫn rất cưng chiều cô, ít nhất từ nhỏ đến lớn cô chưa từng bị đánh.

Anh của cô và em trai xem như thảm rồi, nhất là em trai cô, trời sinh tính tình nghịch ngợm, lớp bọn chúng đánh nhau, ba lần thì có hai lần là do em trai cô gây ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Ở Nhà Máy Những Năm 80

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook