Cuộc Sống Ở Tiên Giới Của Hành Nhỏ
Chương 19: Phù lục
Ai Đôn Phá Quy Diệu
13/07/2024
Buổi chiều, sau khi Hải Vân Tiên Sư giảng xong bài học về cách vẽ và sử dụng phù lục, các học viên trong lớp học bắt đầu luyện tập.
Hà Diệp cũng cẩn thận vẽ từng nét trên tờ giấy, cố gắng tạo ra một lá phù hoàn chỉnh.
Phù Hỏa Cầu là một loại bùa chú trung bình, tạo ra quả cầu lửa.
Nàng ta tập trung cao độ, không để bị phân tâm bởi những tiếng ồn xung quanh.
Sau một hồi lâu, Hà Diệp hoàn thành lá phù lục đầu tiên.
Nàng ta cẩn thận kích hoạt phù lục, và một tia sáng nhỏ lóe lên từ đầu ngón tay nàng ta.
Lá phù bốc cháy, một quả cầu lửa đỏ rực xuất hiện trước mặt nàng ta. Quả cầu lửa bay lượn trong không trung, tỏa ra sức nóng dữ dội.
Hà Diệp mỉm cười hài lòng.
Nàng ta đã thành công trong việc vẽ và kích hoạt phù lục. Nàng nhanh chóng vẽ thêm 2 lá Phù Hỏa Cầu.
Các học viên khác trong lớp cũng đang luyện tập vẽ phù.
Có người thành công, có người thất bại.
Một số học viên vẽ phù sai nét, khiến bùa chú không hoạt động.
Một số học viên dùng linh lực vẽ phù quá mạnh, khiến tờ giấy vẽ phù phát nổ, tạo ra những tiếng nổ nhỏ.
Lúc này, Tinh Vân tay cầm một tờ giấy vẽ phù và một cây bút lông.
Nàng ta nhắm mắt lại, tập trung hết tinh thần vào hình ảnh pháo hoa rực rỡ trong đầu.
Từng nét vẽ được Tinh Vân đưa lên giấy một cách nhẹ nhàng và uyển chuyển.
Khi hoàn thành việc vẽ, Tinh Vân đọc lời chú một cách rõ ràng và rành mạch.
Một tia sáng nhỏ lóe lên từ đầu ngón tay nàng ta, và lá phù lục bắt đầu tỏa sáng.
Bỗng nhiên, bầu trời bên ngoài lớp học bừng sáng rực rỡ.
Những bông pháo hoa rực rỡ đua nhau nở rộ, tô điểm cho bầu trời muôn màu muôn vẻ.
Tiếng nổ vang dội của pháo hoa vang vọng khắp khu vực này.
Tinh Vân mỉm cười vì đã thành công vẽ và kích hoạt lá phù lục tạo ảo cảnh pháo hoa.
Nàng ta ngắm nhìn màn pháo hoa rực rỡ, cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào về bản thân.
Màn pháo hoa ảo diệu do Tinh Vân tạo ra đã thu hút sự chú ý của mọi người trong lớp học.
Họ há hốc miệng kinh ngạc trước lá phù lục do Tinh Vân vẽ ra.
"Ngươi đỉnh quá Tinh Vân! Có thể vẽ cho ta một lá phù lục này được không?” Thủy Linh khen ngợi.
Tinh Vân mỉm cười, gật đầu đồng ý.
Nàng ta cẩn thận vẽ từng nét trên tờ giấy vẽ phù, chú ý đến kích thước, hình dạng và vị trí của các nét vẽ.
Khi hoàn thành việc vẽ, Tinh Vân đọc lời chú một cách rõ ràng và rành mạch.
Một tia sáng nhỏ lóe lên từ đầu ngón tay nàng ta, và lá phù lục bắt đầu tỏa sáng.
Thủy Linh háo hức nhận lấy lá phù lục từ Tinh Vân.
Nàng ta cẩn thận cất lá phù lục vào túi áo.
"Cảm ơn ngươi nhiều Tinh Vân! Ta sẽ giữ gìn nó cẩn thận." Thủy Linh nói.
Tinh Vân mỉm cười.
Lớp học tiếp tục diễn ra sôi nổi.
Hà Diệp nhìn mà không khỏi ngưỡng mộ, nàng cũng muốn có một lá phù lục ảo ảnh pháo hoa kia.
"Đem phù lục này về Thiên Dược Viên chắc mọi người thích lắm đây! Đẹp thế cơ mà!” Nàng thầm nghĩ.
“Ngươi đang nhìn gì thế?” Hỏa Diệc bỗng từ đâu xuất hiện hỏi nàng.
"Ngươi không thấy pháo hoa lúc nãy rất đẹp à?" Hà Diệp trả lời.
"Hừ, chỉ là một trò vặt vãnh thôi." Hỏa Diệc nói.
"Ngươi có thể làm được đẹp hơn à?" Hà Diệp tò mò hỏi.
Hỏa Diệc hừ một tiếng.
"Đương nhiên rồi! Ta có thể vẽ phù không giỏi nhưng riêng pháo hoa thì ta lợi hại hơn nhiều." Hỏa Diệc tự tin nói.
"Vậy sao? Vậy ngươi thử cho ta xem đi!" Hà Diệp hứng thú đề nghị.
Hỏa Diệc nhếch mép cười.
"Dễ thôi! Nhưng phải đợi hôm nào đã!”
Hà Diệp gật đầu, háo hức chờ đợi ngày Hỏa Diệc thể hiện tài năng của mình. Tuy nhiên, trong lòng Hà Diệp cũng có chút nghi ngờ.
Nàng ta đã từng chứng kiến Hỏa Diệc vẽ bùa chú thất bại, tạo ra một làn khói mù mịt và mùi khét lẹt.
Hỏa Diệc quay về chỗ ngồi của mình, Hà Diệp lại tiếp tục luyện tập vẽ phù lục.
“Ngươi có muốn trao đổi phù lục không?” Phong Dương người ngồi kế bên nàng lên tiếng.
Hà Diệp ngước nhìn Phong Dương, mỉm cười.
“Tất nhiên rồi! Ngươi có phù lục gì muốn trao đổi?” Hà Diệp hỏi.
Phong Dương lấy ra từ trong túi áo một lá phù lục màu xanh lá cây.
“Đây là phù lục Tốc Hành. Nó có thể giúp ngươi di chuyển nhanh hơn.” Phong Dương giải thích.
Hà Diệp tò mò nhìn lá phù lục. Cách vẽ lá phù này chỉ mới được tiên sư giảng về lý thuyết. Vậy mà Phong Dương lại có thể vẽ được, khá thật.
“Ta đổi nó với phù Hỏa Cầu của ta được không?” Hà Diệp đề nghị.
Phong Dương gật đầu.
“Được chứ! Ta thấy hỏa cầu của ngươi lúc nãy rất tốt.” Phong Dương nói.
Hà Diệp và Phong Dương trao đổi phù lục cho nhau.
Họ đều rất hài lòng với kết quả của cuộc trao đổi. Hứa hẹn sau này có phù lục gì hay sẽ trao đổi cho nhau.
Hà Diệp cẩn thận cất lá phù lục Tốc Hành vào trong túi áo.
Hà Diệp cũng cẩn thận vẽ từng nét trên tờ giấy, cố gắng tạo ra một lá phù hoàn chỉnh.
Phù Hỏa Cầu là một loại bùa chú trung bình, tạo ra quả cầu lửa.
Nàng ta tập trung cao độ, không để bị phân tâm bởi những tiếng ồn xung quanh.
Sau một hồi lâu, Hà Diệp hoàn thành lá phù lục đầu tiên.
Nàng ta cẩn thận kích hoạt phù lục, và một tia sáng nhỏ lóe lên từ đầu ngón tay nàng ta.
Lá phù bốc cháy, một quả cầu lửa đỏ rực xuất hiện trước mặt nàng ta. Quả cầu lửa bay lượn trong không trung, tỏa ra sức nóng dữ dội.
Hà Diệp mỉm cười hài lòng.
Nàng ta đã thành công trong việc vẽ và kích hoạt phù lục. Nàng nhanh chóng vẽ thêm 2 lá Phù Hỏa Cầu.
Các học viên khác trong lớp cũng đang luyện tập vẽ phù.
Có người thành công, có người thất bại.
Một số học viên vẽ phù sai nét, khiến bùa chú không hoạt động.
Một số học viên dùng linh lực vẽ phù quá mạnh, khiến tờ giấy vẽ phù phát nổ, tạo ra những tiếng nổ nhỏ.
Lúc này, Tinh Vân tay cầm một tờ giấy vẽ phù và một cây bút lông.
Nàng ta nhắm mắt lại, tập trung hết tinh thần vào hình ảnh pháo hoa rực rỡ trong đầu.
Từng nét vẽ được Tinh Vân đưa lên giấy một cách nhẹ nhàng và uyển chuyển.
Khi hoàn thành việc vẽ, Tinh Vân đọc lời chú một cách rõ ràng và rành mạch.
Một tia sáng nhỏ lóe lên từ đầu ngón tay nàng ta, và lá phù lục bắt đầu tỏa sáng.
Bỗng nhiên, bầu trời bên ngoài lớp học bừng sáng rực rỡ.
Những bông pháo hoa rực rỡ đua nhau nở rộ, tô điểm cho bầu trời muôn màu muôn vẻ.
Tiếng nổ vang dội của pháo hoa vang vọng khắp khu vực này.
Tinh Vân mỉm cười vì đã thành công vẽ và kích hoạt lá phù lục tạo ảo cảnh pháo hoa.
Nàng ta ngắm nhìn màn pháo hoa rực rỡ, cảm thấy vô cùng hạnh phúc và tự hào về bản thân.
Màn pháo hoa ảo diệu do Tinh Vân tạo ra đã thu hút sự chú ý của mọi người trong lớp học.
Họ há hốc miệng kinh ngạc trước lá phù lục do Tinh Vân vẽ ra.
"Ngươi đỉnh quá Tinh Vân! Có thể vẽ cho ta một lá phù lục này được không?” Thủy Linh khen ngợi.
Tinh Vân mỉm cười, gật đầu đồng ý.
Nàng ta cẩn thận vẽ từng nét trên tờ giấy vẽ phù, chú ý đến kích thước, hình dạng và vị trí của các nét vẽ.
Khi hoàn thành việc vẽ, Tinh Vân đọc lời chú một cách rõ ràng và rành mạch.
Một tia sáng nhỏ lóe lên từ đầu ngón tay nàng ta, và lá phù lục bắt đầu tỏa sáng.
Thủy Linh háo hức nhận lấy lá phù lục từ Tinh Vân.
Nàng ta cẩn thận cất lá phù lục vào túi áo.
"Cảm ơn ngươi nhiều Tinh Vân! Ta sẽ giữ gìn nó cẩn thận." Thủy Linh nói.
Tinh Vân mỉm cười.
Lớp học tiếp tục diễn ra sôi nổi.
Hà Diệp nhìn mà không khỏi ngưỡng mộ, nàng cũng muốn có một lá phù lục ảo ảnh pháo hoa kia.
"Đem phù lục này về Thiên Dược Viên chắc mọi người thích lắm đây! Đẹp thế cơ mà!” Nàng thầm nghĩ.
“Ngươi đang nhìn gì thế?” Hỏa Diệc bỗng từ đâu xuất hiện hỏi nàng.
"Ngươi không thấy pháo hoa lúc nãy rất đẹp à?" Hà Diệp trả lời.
"Hừ, chỉ là một trò vặt vãnh thôi." Hỏa Diệc nói.
"Ngươi có thể làm được đẹp hơn à?" Hà Diệp tò mò hỏi.
Hỏa Diệc hừ một tiếng.
"Đương nhiên rồi! Ta có thể vẽ phù không giỏi nhưng riêng pháo hoa thì ta lợi hại hơn nhiều." Hỏa Diệc tự tin nói.
"Vậy sao? Vậy ngươi thử cho ta xem đi!" Hà Diệp hứng thú đề nghị.
Hỏa Diệc nhếch mép cười.
"Dễ thôi! Nhưng phải đợi hôm nào đã!”
Hà Diệp gật đầu, háo hức chờ đợi ngày Hỏa Diệc thể hiện tài năng của mình. Tuy nhiên, trong lòng Hà Diệp cũng có chút nghi ngờ.
Nàng ta đã từng chứng kiến Hỏa Diệc vẽ bùa chú thất bại, tạo ra một làn khói mù mịt và mùi khét lẹt.
Hỏa Diệc quay về chỗ ngồi của mình, Hà Diệp lại tiếp tục luyện tập vẽ phù lục.
“Ngươi có muốn trao đổi phù lục không?” Phong Dương người ngồi kế bên nàng lên tiếng.
Hà Diệp ngước nhìn Phong Dương, mỉm cười.
“Tất nhiên rồi! Ngươi có phù lục gì muốn trao đổi?” Hà Diệp hỏi.
Phong Dương lấy ra từ trong túi áo một lá phù lục màu xanh lá cây.
“Đây là phù lục Tốc Hành. Nó có thể giúp ngươi di chuyển nhanh hơn.” Phong Dương giải thích.
Hà Diệp tò mò nhìn lá phù lục. Cách vẽ lá phù này chỉ mới được tiên sư giảng về lý thuyết. Vậy mà Phong Dương lại có thể vẽ được, khá thật.
“Ta đổi nó với phù Hỏa Cầu của ta được không?” Hà Diệp đề nghị.
Phong Dương gật đầu.
“Được chứ! Ta thấy hỏa cầu của ngươi lúc nãy rất tốt.” Phong Dương nói.
Hà Diệp và Phong Dương trao đổi phù lục cho nhau.
Họ đều rất hài lòng với kết quả của cuộc trao đổi. Hứa hẹn sau này có phù lục gì hay sẽ trao đổi cho nhau.
Hà Diệp cẩn thận cất lá phù lục Tốc Hành vào trong túi áo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.