Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh

Chương 59

Thanh Thanh Tử Khâm

23/11/2015

Bởi vì đều là 10 tân sinh viên mới vừa nhập học, cho nên lúc học quân sự, lớp cô được phân cùng với các hệ khác tham gia quân huấn.

Cố Ninh xem như có thể hiểu được cái gì mới gọi là mỹ nữ như mây, bất kể tùy tiện lôi ra sinh viên nữ nào học biểu diễn đặt trong một đám người, đều được gọi là mỹ nữ.

Mỹ nữ soái ca đã nhìn nhiều, cô cảm thấy chính mình có chút chết lặng … Bất quá cũng không phải là không có điểm ưu việt, ít nhất cô cũng cảm thấy thẩm mỹ của bản thân được đề cao.

Sau khi đợt học quân sự kết thúc, lập tức bắt đầu chính thức vào học, kỳ thật bài học về chuyên ngành cũng không nhiều lắm, khóa sau, Cố Ninh có rất nhiều thời gian rỗi để làm việc riêng của mình. Đương nhiên ngoại trừ việc lên lớp, tăng thêm trình độ kiến thức của mình, ngành chuyên nghiệp rất chú trọng phần thực hành, rất nhiều thứ cần cần phải tự mình học hỏi, tập dợt mới có thể hiểu được. Giáo viên chỉ có tác dụng đưa đường chỉ lối.

Cố Ninh ngoài trừ việc lên lớp, ngược lại rất ít khi nhìn thấy cô bạn cùng phòng, bất quá đang là lúc bản thân cô phải vội vàng bổ sung thêm kiến thức chuyên nghiệp, người khác đã bắt đầu làm đạo diễn quay phim ngắn, đây quả thật là việc làm cho cô có chút hâm mộ.

Thời gian qua thật sự rất nhanh, đảo mắt đã qua nửa học kỳ.

Hôm nay cuối tuần, người trong phòng ngủ đã đi ra ngoài cả, Cố Ninh từ thư viện trở về, khó có khi gặp được Trần Triển cũng trở về lấy thứ gì đó. Lúc Trần Triển nhìn thấy Cố Ninh cũng hết sức ngoài ý muốn, cười chào hỏi:

– “Buổi tối cậu không ra ngoài chơi à?” (Cát: Sinh viên rồi, thay đổi xưng hô nhé!)

Lúc tiến ra cửa, Trần Triển mới phát giác được có chút không ổn, trong ấn tượng của cô, bản thân cô và người bạn cùng phòng này phá lệ im lặng. Nói như thế, trong phòng ngủ chỉ có hai người là học chuyên ngành đạo diễn, thường xuyên buổi tối không trở về phòng ngủ, nhưng trái ngược với điều đó là, buổi tối mỗi ngày Cố Ninh đều trở về phòng ngủ.

Cuộc sống một đường phát triển, ngược lại là phá lệ đơn giản. Dù sao ở nơi này, quá bình thường cũng là sẽ khiến người ta chú ý. Cố Ninh không thèm để ý, cười nói:

– “Mình vừa từ bên ngoài trở về đó chứ, buổi tối cũng không ra ngoài chơi.”

Trần Triển cười nhẹ nhìn Cố Ninh, nghĩ tới nghĩ lui rồi nói:

– “Tối hôm nay hội điện ảnh có mở một bữa tiệc, nếu cậu có hứng thú, chúng ta cùng đi chứ?”

Vừa dứt lời, Trần Triển cũng cảm thấy bản thân cô có chút quá đường đột. Nói thật, tính cách của cô luôn luôn không dễ thân quen với người khác, hơn nữa cô và Cố Ninh, cũng còn chưa thân quen đến loại trình độ này.

– “Được a.” Làm cho người ta ngoài ý muốn là, Cố Ninh lại gật đầu đáp ứng.

Trần Triển cười cười, nếu như là người nào khác trong phòng, nhất định cô sẽ không đưa ra lời mời, nhưng nếu là Cố Ninh thì bất đồng, người này không nặng tâm tư, cho người ta cảm giác rất thoải mái, không kiêu căng, không nóng nảy, trong những người bạn cùng trang lứa, quả thật hiếm thấy.

Nửa tháng trước, rạp chiếu phim cho ra rạp một tác phẩm điện ảnh được chế tác với quy mô lớn trong cả nước, đạt được thành công về mặt bán vé trong dự đoán. Mà vừa vặn vị đạo diễn của tác phẩm này, là hậu bối của ông nội Trần Triển. Cho nên lần này hội điện ảnh mở tiệc ăn mừng, chuyện đầu tiên cần làm là mời vị ân sư có ơn tri ngộ đối với mình – Lão gia nhà họ Trần, mà ông cụ nhà họ Trần trong khoảng thời gian này thân thể không được tốt lắm, để cho cháu gái bảo bối nhà mình thay mặt đến dự. Kỳ thật hành động lần này của Trần lão gia, xem như trải đường trước thay cho Trần Triển, dù sao cháu gái bảo bối nhà mình cũng dấn thân vào con đường nghệ thuật này, quen biết được nhiều tiền bối đi trước cũng là một điều tốt.

Lúc hai người Cố Ninh đến khách sạn, quang cảnh có thể nói là y hương tấn ảnh, ám hương phù động, ly rượu cụng nhau như thác, nhưng khiến cho Trần Triển ngạc nhiên là, Cố Ninh giống như bình tĩnh hơi quá một chút.

Quần áo trên người Trần Triển vẫn là loại trang phục rộng rãi thoải mái như cũ, cho nên Cố Ninh cũng không thay quần áo, trên người vẫn mặc một bộ thường phục, chung quanh ai ai cũng mặc lễ phục tây trang, nói thật, lúc hai người tiến vào không khí trang trọng này có chút không hòa nhập được.

Trần Triển không thể bỏ lại một mình Cố Ninh, cho nên dẫn theo Cố Ninh cùng đi đến chỗ vị đạo diễn chủ tiệc chúc mừng, cô gọi vị đạo diễn này bằng chú, trước kia ở nhà đã gặp qua vài lần, cho nên miễn cưỡng cũng coi như người quen, cô không thấy khẩn trương gì lắm.

Lúc Trần Triển và người nọ nói chuyện, tự nhiên cũng có người chú ý đến bên này, tuy rằng Trần Triển không nổi tiếng, là một gương mặt mới toanh trong giới, nhưng tên tuổi của ông nội và cha cô là một sự bảo chứng, mang theo hào quang như vậy, cho nên vẫn có một đám người muốn đến tiếp cận cô. Cứ như vậy, tự nhiên cũng có người chú ý đến Cố Ninh bên cạnh Trần Triển, lúc bị người hỏi, Trần Triển cũng đưa ra lời giới thiệu rằng Cố Ninh là bạn học cùng lớp của mình. Mà cứ như vậy, mấy người tiến đến bắt chuyện cũng chỉ qua loa chào hỏi Cố Ninh, không ai lại đi nói chuyện với một sinh viên không danh tiếng như Cố Ninh cả.



Ngược lại Cố Ninh không quan trọng những chuyện đó, như vậy ngược lại có được sự thanh tịnh, tầm mắt của cô vẫn luôn đặt trên người vị nữ minh tinh đóng vai chính trong tác phẩm điện ảnh này.

Bạch Thấm, lần này không phải ở trên TV nhìn thấy, mà hôm nay, Cố Ninh cô lại gặp được người sống sờ sờ trước mắt.

Lúc này, Bạch Thấm không còn mang theo bộ dáng thanh thuần như khi mới bước chân vào nghiệp diễn xuất, đã lăn lộn trong giới vài năm, xem như cũng có chút danh tiếng, được người trong giới phong cho danh hiệu nữ hoàng điện ảnh mới.

Đã có lúc, Cố Ninh cho rằng, khi mình gặp lại người phụ nữ này, nhất định không khống chế nổi mình, nhưng mà hiện tại cô lại không như vậy, trong lòng ngược lại vô cùng bình tĩnh.

Bạch Thấm, con gái nuôi của Bạch gia, chị gái… trên danh nghĩa của Bạch Thần Dục, xem ra, hiện tại hai người này sẽ cùng lúc xuất hiện ở đây, mà thôi, về sau chắc chắn sẽ cùng xuất hiện càng ngày càng nhiều…

Sao cô có thể bỏ qua không trả thù người phụ nữ này, người này đã phá hủy cuộc sống tốt đẹp của cô, bất quá nếu ông trời có mắt, để cho cô có cơ hội trở lại một lần, những người kiếp trước đã nợ cô, cô nhất định sẽ trả lại cho bằng hết.

Xuất phẩm mới của nền điện ảnh nước nhà là một bộ phim điện ảnh thời dân quốc, mà người được giao vai nữ chính, chính là nữ minh tinh hai năm gần đây tên tuổi lên như diều gặp gió, ngọc nữ Bạch Thấm, đi theo sự phát triển của nền điện ảnh nước nhà, nhân khí của Bạch Thấm cũng dựa vào đó mà tăng vọt.

Ánh mắt Cố Ninh vô cùng bình tĩnh nhìn nữ minh tinh đang vui vẻ trò chuyện gần đó, thời gian phảng phất lại quay về buổi tối hôm đó…

Chiếc xe phía sau không ngừng đuổi theo, xe cô lao xuống vách núi, rồi kế đó là tiếng nổ mạnh…

Thế giới này, ai mà ngờ được, vị ngọc nữ đảm nhận vai chính kia, có thể làm ra loại chuyện mưu sát giết người như vậy.

Có lẽ là tầm mắt của Cố Ninh quá mức đột ngột, Bạch Thấm đang cùng người khác nói chuyện cũng phải quay đầu nhìn lại, tầm mắt của hai người phụ nữ giao nhau giữa không trung.

Bạch Thấm nhìn thấy đối phương không phải là người mà ả quen biết, một giây sau thu hồi tầm mắt, tiếp tục nói cười với người bên cạnh. Trong lòng ả thầm nghĩ, vừa rồi người đó nhìn mình như vậy, có lẽ là fan cuồng của mình, nói không chừng đợi lát nữa sẽ tiến đến xin chữ ký của ả.

Quan hệ của Bạch Thẩm với người khác hết sức tốt, người trong đoàn phim ngay cả nhân viên lao công đơn giản cũng khen ả không dứt miệng, tính cách ngôi sao tốt như vậy, báo chí làm sao bỏ được đưa tin.

Thường xuyên sẽ có một vài tin tức nhỏ liên quan đến Bạch Thấm xuất hiện trên mặt báo, phần lớn đều sẽ mang tiêu đề ca ngợi ngôi sao cao cao tại thượng Bạch Thấm: “Không có có chút kiêu căng phách lối nào”, “Tính cách rất tốt”… linh tinh gì đó.

Cố Ninh ở trong lòng thầm nghĩ, ngôi sao thần tượng như vậy, quả thật sẽ khiến cho mọi đối tượng sinh ra cảm tình tốt.

1207931avj5u29xry

Bên kia, Trần Triển thật vất vả mới xã giao xong, lôi kéo tay Cố Ninh, tìm một chỗ ngồi xuống, có chút áy náy nói:

– “Cậu sẽ không thấy nhàm chán chứ, xin lỗi, vừa rồi mình không có quan tâm chu đáo đến cậu.”

– “Cám ơn cậu đã dẫn mình đến đây, sao mình lại cảm thấy nhàm chán được chứ, mình cảm thấy rất có ý nghĩa.” Cố Ninh ngược lại là thật lòng cảm ơn Trần Triển.

Hai người nhìn những bóng dáng xinh đẹp đi tới đi lui trong buổi tiệc, rồi nhìn nhau cười. Lại ngồi một lát, đến lúc buổi tiệc gần đến tiết mục khiêu vũ, hai người lập tức quyết định đi trước, bằng không lúc buổi tiệc kết thúc thì đã quá trễ, nhưng khi hai người bọn họ rời đi, lại không khéo vừa vặn đụng phải một người đang tiến vào.

Bạch Thần Dục vừa tiến vào, người đứng ở cửa trong nháy mắt nhìn qua, Bạch Thần Dục dáng vóc cao lớn, mang theo khí thế sắc lạnh, đem quang cảnh phù hoa ở đây đè xuống ba phần, người khác không thể nào không chú ý tới hắn, làm cho người đang không kềm chế được phải thu liễm tươi cười, trở nên nghiêm chỉnh…

Bạch Thấm đang nói cười với mọi người sửng sốt một giây, sau đó giống như không phát hiện được người nọ vừa tiến vào, tiếp cùng trò chuyện với người ta, đối với Bạch Thần Dục mà nói, ả là người rất đặc biệt , Bạch Thần Dục sẽ không từ chối bất cứ yêu cầu nào của ả. (Cát: Lại thêm một tra nữ phụ tự kỷ…>.<)



Bạch Thấm đương nhiên hết sức hưởng thụ phần đãi ngộ đặc thù này, tuy rằng ả đối với Bạch Thần Dục, luôn duy trì khoảng cách như gần như xa.

Bạch Thần Dục lập tức đi về hướng của Bạch Thấm, hắn đã đồng ý tham gia bữa tiệc mừng này, cho nên sau khi hoàn thành xong công việc thì vội vàng chạy tới đây.

Mà lúc Cố Ninh nhìn thấy người đang đâm đầu đi tới thì giật mình, ánh mắt của cô nhìn thẳng vào Bạch Thần Dục, một giây sau, hai người đi lướt qua nhau.

Bạch Thần Dục sững sờ tại chỗ, người trong buổi tiệc còn chưa kịp tiến lên hỏi han, hắn đã vội vã xoay người đi ra ngoài.

Nhìn thấy Bạch Thần Dục xoay người đi ra ngoài, tươi cười của Bạch Thấm cứng ngắc trên mặt.

Lúc nhìn thấy người mình muốn gặp ở dưới lầu, Bạch Thần Dục nhẹ nhàng thở ra, may mắn lần này không bỏ qua cơ hội gặp mặt cô gái nọ.

Nửa năm trước, hắn cho người điều tra Cố Ninh, nhưng sau khi đọc đủ loại báo cáo, làm cho hắn không tài nào hiểu được, bản thân hắn không có khả năng quen biết Cố Ninh, cho nên tuy rằng hắn cảm thấy không đúng lắm, nhưng vẫn gác lại mọi chuyện qua một bên.

Hắn vẫn theo chủ nghĩa duy vật.

Mãi cho đến hôm nay, lại một lần nữa nhìn thấy Cố Ninh, từ ánh mắt của đối phương hắn thấy được ngoài ý muốn, khiếp sợ, cùng với thật sâu… Thất vọng.

Bạch Thần Dục bước nhanh đi về phía Cố Ninh:

– “Đợi đã, tôi có quen biết em hay không?”

Cố Ninh dừng lại, không nói gì, ngược lại là Trần Triển lên tiếng, cô am hiểu rất sâu quy tắc xã giao trong giới, cho nên vừa mở miệng lập tức như chém đinh chặt sắt:

– “Phương thức làm quen như vậy thực sự quá nhàm chán! Xin lỗi, cô ấy không phải là tiểu minh tinh gì đâu, cô ấy chỉ là bạn của tôi thôi.”

Trần Triển xem Bạch Thần Dục tới gần bắt chuyện trở thành “đăng đồ tử”. (ý chỉ những kẻ háo sắc)

Bạch Thần Dục sửng sốt, ánh mắt nhìn thẳng vào Cố Ninh, cố chấp hỏi:

– “Chúng ta có phải đã từng gặp mặt qua rồi không?”

Cố Ninh lạnh lùng lên tiếng:

– “Tiên sinh, tôi nghĩ anh hiểu lầm rồi.”

Bạch Thần Dục giật mình tại chỗ. Tiên sinh, tôi nghĩ anh hiểu lầm… những lời này không ngừng vang lên bên tai, giống như từ rất lâu rồi, cũng từng có người đã nói với hắn như vậy.

Bạch Thần Dục đột nhiên rất kiên quyết nói:

– “Nhất định tôi đã từng gặp em!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Thản Nhiên Của Cố Ninh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook