Cuộc Sống Tính Phúc Sau Khi Chồng Tôi Mất Trí Nhớ
Chương 1:
Thị Nga
17/02/2024
Mùa xuân đầu tháng tư, vào lúc 8 giờ sáng một ngôi nhà nhỏ ba phòng ngủ và một phòng khách đã được dọn dẹp sạch sẽ đến mức không có một hạt bụi. Hứa Dung Âm thay một chiếc váy xinh đẹp, mở cửa nhận lấy bó hoa bách hợp A Mãn đưa tới. Hôm nay là kỷ niệm 7 năm ngày cưới của cô và Đinh Tuần.
''Anh Đinh đã lâu không về, phải không? Nhìn chị sắc xuân đã tràn đầy trên mặt rồi kìa, đêm nay chẳng phải là..'' A Mãn lúc đưa hoa vừa hát điệu nhạc đang thịnh hành vừa nghịch ngợm nháy mắt.
Hứa Dung Âm làm động tác bắn lên trán cô ấy: ''Con bé này không lo học hành đi, chị sẽ mách chị em đấy!" Khuôn mặt cô ửng hồng thẹn thùng không nói nên lời.
A Mãn mới mười lăm tuổi, trong nhà có một người chị cả, bằng tuổi Hứa Dung Âm và một em trai cùng cha khác mẹ tám tuổi. Ba chị em cô bé trước đây cũng đi tham dự đám cưới của vợ chồng cô. Dựa theo kế hoạch, mười giờ sáng Đinh Tuần sẽ về đến nhà và A Mãn cũng không muốn bị ăn mắng.
Trong lời đồn Đinh Tuần vô cùng lãnh khốc, ở trên thương trường chính là đại ma vương sát phạt quyết đoán. Mấy năm nay anh làm ăn lớn, càng thể hiện sự lãnh khốc tuyệt tình của người thương nhân.
Tính tình? Điều này càng không dễ đối phó.
Cho nên không đợi Hứa Dung Âm cốc vào trán, A Mãn liền thè lưỡi, nhanh như chớp chạy đi. Con thỏ nhỏ chạy nhanh như vậy, giống như có con sói đuôi lớn đang đuổi theo cô bé.
Hứa Dung Âm bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ đến một lát nữa Đinh Tuần sẽ trở về, cô lại đỏ mặt. Bọn họ là bạn học cùng trường đại học và đã kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp.
Có rất ít người vừa tốt nghiệp xong đã kết hôn liền, thậm chí người có thể làm được điều đó lại càng ít nhưng đối với Đinh Tuần lại rất bình thường.
Năm nhất đại học anh còn không quen biết Hứa Dung Âm. Trong lớp có mấy chục người, sau khi lên đại học thời gian càng tự do hơn, chỗ ngồi trên lớp cũng tuỳ chọn, nếu Hứa Dung Âm không làm lớp phó thì bạn học trong lớp cô cũng không biết hết.
Khi đó trường tổ chức hội thao, trong lớp thiếu nhân lực, tỷ lệ nam nữ mất cân bằng, mua mấy thùng nước khoáng cũng không tìm được nam sinh nào ra lấy.
Hứa Dung Âm làm lớp phó, cũng không tiện để cho các nữ sinh khác đi lấy được, dứt khoát tự mình đi khiêng từng rương từng rương mang về. Mà Đinh Tuần khi đó, vừa vặn đi ngang qua, giúp cô một tay mà thôi.
“Cảm ơn.”
“Không có gì.”
Giọng nói trầm ấm.
Dưới ánh mặt trời, anh mặc một chiếc áo thun màu đen thuần, trước ngực treo thẻ tình nguyện viên.
Chắc anh là học trưởng năm hai. Hứa Dung Âm còn muốn nói thêm một tiếng cảm ơn, nhưng sau khi anh thuận tay giúp đỡ, liền không quay đầu lại mà đi thẳng.
Cuộc gặp gỡ chính thức của hai người là tại buổi tuyển thành viên mới của câu lạc bộ.
Khi đó Hứa Dung Âm mới phát hiện, anh học cùng khoá với mình. Khoá 2016, lớp thiết kế quảng cáo 3, Đinh Tuần.
Lần đầu tiên chính thức gặp gỡ, anh đứng trên sân khấu giới thiệu bản thân một cách ngắn gọn. Lần đầu tiên thổ lộ, cũng rất dứt khoát.
''Hứa Dung Âm, anh thích em, có muốn hẹn hò với anh không?
Cầu hôn và kết hôn, đều đặc biệt như vậy. Tất cả mọi thứ được sắp đặt giống như nước chảy thành sông*.
* mang ý nghĩa là không cần phải lo lắng, không cần phải cố đạt được thành công bằng mọi giá hay đặt nặng tâm vào việc theo đuổi thành công, bởi việc gì đến sẽ đến, khi tới thời điểm chín muồi, nỗ lực bỏ ra sẽ được đền đáp xứng đáng
Hứa Dung Âm là một cô gái bảo thủ nhút nhát, sau khi kết hôn cũng không có gì thay đổi. Đinh Tuần yêu cô và rất bảo vệ cô, cho nên quá trình yêu đương cũng rất khuôn phép: Xác định quan hệ —— ra mắt gia đình —— đính hôn —— kết hôn.
Ngay cả trước khi kết hôn, bọn họ vẫn chưa có nụ hôn nào, lần đầu tiên hôn nhau là ở trên giường cưới của hai người.
''Anh Đinh đã lâu không về, phải không? Nhìn chị sắc xuân đã tràn đầy trên mặt rồi kìa, đêm nay chẳng phải là..'' A Mãn lúc đưa hoa vừa hát điệu nhạc đang thịnh hành vừa nghịch ngợm nháy mắt.
Hứa Dung Âm làm động tác bắn lên trán cô ấy: ''Con bé này không lo học hành đi, chị sẽ mách chị em đấy!" Khuôn mặt cô ửng hồng thẹn thùng không nói nên lời.
A Mãn mới mười lăm tuổi, trong nhà có một người chị cả, bằng tuổi Hứa Dung Âm và một em trai cùng cha khác mẹ tám tuổi. Ba chị em cô bé trước đây cũng đi tham dự đám cưới của vợ chồng cô. Dựa theo kế hoạch, mười giờ sáng Đinh Tuần sẽ về đến nhà và A Mãn cũng không muốn bị ăn mắng.
Trong lời đồn Đinh Tuần vô cùng lãnh khốc, ở trên thương trường chính là đại ma vương sát phạt quyết đoán. Mấy năm nay anh làm ăn lớn, càng thể hiện sự lãnh khốc tuyệt tình của người thương nhân.
Tính tình? Điều này càng không dễ đối phó.
Cho nên không đợi Hứa Dung Âm cốc vào trán, A Mãn liền thè lưỡi, nhanh như chớp chạy đi. Con thỏ nhỏ chạy nhanh như vậy, giống như có con sói đuôi lớn đang đuổi theo cô bé.
Hứa Dung Âm bất đắc dĩ lắc đầu, nghĩ đến một lát nữa Đinh Tuần sẽ trở về, cô lại đỏ mặt. Bọn họ là bạn học cùng trường đại học và đã kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp.
Có rất ít người vừa tốt nghiệp xong đã kết hôn liền, thậm chí người có thể làm được điều đó lại càng ít nhưng đối với Đinh Tuần lại rất bình thường.
Năm nhất đại học anh còn không quen biết Hứa Dung Âm. Trong lớp có mấy chục người, sau khi lên đại học thời gian càng tự do hơn, chỗ ngồi trên lớp cũng tuỳ chọn, nếu Hứa Dung Âm không làm lớp phó thì bạn học trong lớp cô cũng không biết hết.
Khi đó trường tổ chức hội thao, trong lớp thiếu nhân lực, tỷ lệ nam nữ mất cân bằng, mua mấy thùng nước khoáng cũng không tìm được nam sinh nào ra lấy.
Hứa Dung Âm làm lớp phó, cũng không tiện để cho các nữ sinh khác đi lấy được, dứt khoát tự mình đi khiêng từng rương từng rương mang về. Mà Đinh Tuần khi đó, vừa vặn đi ngang qua, giúp cô một tay mà thôi.
“Cảm ơn.”
“Không có gì.”
Giọng nói trầm ấm.
Dưới ánh mặt trời, anh mặc một chiếc áo thun màu đen thuần, trước ngực treo thẻ tình nguyện viên.
Chắc anh là học trưởng năm hai. Hứa Dung Âm còn muốn nói thêm một tiếng cảm ơn, nhưng sau khi anh thuận tay giúp đỡ, liền không quay đầu lại mà đi thẳng.
Cuộc gặp gỡ chính thức của hai người là tại buổi tuyển thành viên mới của câu lạc bộ.
Khi đó Hứa Dung Âm mới phát hiện, anh học cùng khoá với mình. Khoá 2016, lớp thiết kế quảng cáo 3, Đinh Tuần.
Lần đầu tiên chính thức gặp gỡ, anh đứng trên sân khấu giới thiệu bản thân một cách ngắn gọn. Lần đầu tiên thổ lộ, cũng rất dứt khoát.
''Hứa Dung Âm, anh thích em, có muốn hẹn hò với anh không?
Cầu hôn và kết hôn, đều đặc biệt như vậy. Tất cả mọi thứ được sắp đặt giống như nước chảy thành sông*.
* mang ý nghĩa là không cần phải lo lắng, không cần phải cố đạt được thành công bằng mọi giá hay đặt nặng tâm vào việc theo đuổi thành công, bởi việc gì đến sẽ đến, khi tới thời điểm chín muồi, nỗ lực bỏ ra sẽ được đền đáp xứng đáng
Hứa Dung Âm là một cô gái bảo thủ nhút nhát, sau khi kết hôn cũng không có gì thay đổi. Đinh Tuần yêu cô và rất bảo vệ cô, cho nên quá trình yêu đương cũng rất khuôn phép: Xác định quan hệ —— ra mắt gia đình —— đính hôn —— kết hôn.
Ngay cả trước khi kết hôn, bọn họ vẫn chưa có nụ hôn nào, lần đầu tiên hôn nhau là ở trên giường cưới của hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.