Cuộc Sống Tuổi Học Trò

Chương 43: Hai con gà

Minh Dã

02/02/2023

Tác giả: Minh Dạ

Thỉnh thoảng, khi nghĩ đến việc gì đó trong quá khứ, tôi, một chàng trai chưa trải qua mối tình nào cho biết, thật hảo hảo chua cay mặn ngọt.

Những lúc đám bạn của tôi khoe chúng nó yêu đương như thế nào, rồi nói chuyện, ăn uống ngủ nghỉ ra làm sao, còn mấy kiểu thả thính sến sẩm nữa...

Ôi mẹ ơi! Tình yêu loài người! Tha cho cái đứa FA ế lòi trĩ đáng thương này đi!

Ở ngoài đường, hai con gà cũng đang cắm cúi đầu vào nhau để trao đổi tình cảm. Con gà rụng lông nách ở bên phải bày ra tư thế "đẹp troai" để tán tỉnh em gà mái mơ, tóc hoa râm đã có cả đàn con đi theo đằng sau lưng. Mà công nhận con gà trống rụng lông nách kia cũng siêu thật, lại dám lái máy bay.

Nhìn cái đám gà con đi theo sau con gà mái mơ, tóc hoa râm kia là biết ngay mà!

À! Không phải! Cái quan trọng ở đây là chúng nó dám rải cơm chó cho tôi! Đấy, nhìn cái bản mặt chúng nó kìa, tôi vừa mới lườm chúng nó một cái thôi mà đã vênh mặt hất cằm lên rồi!

Bọn này láo thật đấy! Giờ mà có cái nồi nước sôi ở đây là tôi cho chúng nó tắm cùng nhau luôn!

Có lẽ ánh mắt tôi nhìn ra ngoài đường chăm chú quá, thằng Nam đang chơi liên quân cũng phải bỏ máy xuống. Nó tò mò hóng hớt: "Ở ngoài kia có mưa vàng bạc kim cương hay sao mà mày nhìn chăm chú thế?"

Tôi chuyển rời sự chú ý sang chỗ nó. Tôi nghĩ, dù sao nó cũng là bạn thân lâu năm nhất của tôi nên tôi sẽ chia sẻ nỗi niềm giấu kín trong lòng cho nó biết: "Mày ạ, thực ra, tao vẫn luôn muốn nói với mày một chuyện."

"Chuyện gì?" Thằng Nam bình tĩnh hỏi lại, vì đang ăn dưa hấu nên miệng nó phồng lên.

"Cứ mỗi lần tao nhìn con gà rụng lông nách với con gà tóc hoa râm ân ái với nhau thì lòng tao lại có một mong muốn mãnh liệt, chính là cho chúng nó đoàn tụ với nhau trong nồi."

Thằng Nam nghe xong, nó ăn một miếng dưa hấu thật to, sau đó quay mặt sang nhìn tôi, cố gắng soi kĩ từng góc một trên người tôi. Kế tiếp, nó còn đặt tay lên trán tôi, miệng lẩm bẩm: "Hở? Lạ nhỉ, rõ ràng không bị ấm đầu mà!"

Tôi hất tay thằng Nam ra khỏi trán, gõ vào đầu nó một cái, hét lớn: "Thằng dở hơi! Bố mày có bị sao đếu đâu mà mày bảo tao bị ấm đầu?!"



Thằng này mất dạy thật! Láo! Giỏi! Nó nói như vậy chẳng khác nào gián tiếp bảo tôi thần kinh, từ đó suy ra nó gián tiếp làm ảnh hưởng đến danh dự nhân phẩm tốt đẹp như hoa râm, ý chết, không phải, như hoa chớm nở. Mợ nó, quen mồm nói gà tóc hoa râm nên giờ hoa râm nó ám.

Thằng Nam bĩu môi, nhíu mày, dùng ánh mắt "ba phần khó chịu, bảy phần chắc chắn" nhìn về phía tôi: "Này, thằng Nguyên, tối qua mày phê cần chưa tỉnh à?"

Gió thổi qua cửa sổ, tà áo trắng tung bay. Áo khoác màu trắng của thằng Nam bay trong gió, mái tóc đen tuyền rối loạn, nhìn nó chẳng khác gì con người, người ngoài hành tinh. Con tim tôi đã nói như vậy.

Mà khoan, thằng này vừa bảo tôi phê cần đấy à? Không thể chấp nhận được! Phải đòi lại công bằng cho bản thân!

"Có mày phê cần ý! Bố mày đang nói sự thật..." Đăng nói, một ý nghĩ bất chợt hiện lên trong đầu, tôi lập tức hỏi lại nó: "Chẳng lẽ mày cũng thấy ngứa mắt với hai con gà kia đúng không?"

Trời ơi, quả không hổ danh là bạn tôi, nó đúng là đứa hiểu tôi nhất mà! Nam ơi, tao rất tự hào về mày, xin lỗi vì vừa nãy tao trách nhầm mày.

Nỗi áy náy trong lòng tôi đang dâng trào thì thằng Nam nó thả xuống một câu nói như hòn đá rơi xuống mặt nước yên lặng: "Mày bị ngáo đá thật à? Để tao khai thông đầu óc cho mày tỉnh cần."

Thế rồi thằng Nam nói hàng tràng chữ. Nội dung đại khái nói tôi bị ảo tưởng, phê cần hết hơn một nửa, còn lại nói về hai con gà kia.

Thực chất, con gà rụng lông nách kia là nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình, và em gà mái tóc hoa râm là nữ chính. Sự việc diễn biến như thế này.

Ngày xửa ngày xưa, ở một ngõ nhỏ nọ, em gà mái tóc hoa râm gặp anh chàng gà trống đẹp trai. Lúc ấy, anh gà trống này vẫn chưa bị rụng lông nách và dưới sự thúc đẩy của sứ giả tình yêu, hai con gà đã có một đêm mây mưa nồng nhiệt.

Cứ ngỡ rằng hai người sẽ đến với nhau và sống hạnh phúc mãi mãi nhưng ai ngờ sóng gió cuộc đời ập đến. Chàng gà trống phải đi theo gia đình lập nghiệp phát triển gia tộc, nàng gà mái tóc hoa râm thì phải ôm lấy nỗi sầu muộn một mình nuôi đàn con.

Nàng cô đơn lẻ loi một mình, đúng lúc không chịu nổi muốn kết liễu cuộc đời thì có anh chàng nam phụ gà rụng lông đuôi xuất hiện. Nàng gà mái tóc hoa râm nhất kiến chung tình với anh chàng gà rụng lông đuôi ấy. Đặc biệt, nàng vô cùng cảm động trước câu chuyện vì đi chọi nhau nhiều nên bị rụng lông của anh chàng, cảm thấy anh chàng rất đáng thương.

Thế là hai con gà có cuộc sống bình yên hạnh phúc. Nhưng cuộc sống này không tiếp diễn được bao lâu bởi nam chính gà rụng lông nách đã trở lại. Anh chàng gà trống này thấy em gà mình thầm thương nhớ lại ngày đêm ân ái với kẻ khác, bèn tức giận quá mất khôn, lao đến đánh nhau với gà rụng lông đuôi.

Cuộc chiến diễn ra rất gay gắt, hai bên bất phân thắng bại. Cuối cùng, nhờ sự can thiệp của cô nàng gà mái tóc hoa râm và đàn con nên cả hai đã dừng cuộc chơi.

Nhưng hậu quả để lại sau vụ này vô cùng lớn. Chàng gà rụng lông đuôi chỉ có mấy cái lông phía sau bây giờ cũng trơ trọi, còn anh chàng gà trống nam chính thì bị rụng hết lông nách. Đó là lý do tại sao con gà kia lại không có lông nách.



Nàng gà mái thấy lông cả hai con gà đều bị rụng, và cả hai không còn đẹp trai như trước nữa, nên đã bỏ đi và tìm anh chàng cao to đẹp trai khác. Gà rụng lông đuôi bị tổn thương sâu đậm trong tim, nên đã chạy vào nhà vệ sinh khóc lóc, còn gà rụng lông nách thì đang níu kéo, dây dưa với gà mái tóc hoa râm.

"Đấy, sự việc chính là như vậy." Nói xong, thằng Nam lấy cốc nước chanh pha loãng trên bàn, uống một ngụm.

À. Tôi hiểu rồi. Bạn cũng thần kinh không kém gì tôi.

"Mày thấy tao nói hợp lí không?" Nó đặt cái cốc xuống, mặt ngửa lên tận trời.

Vâng, bạn là nhất, nhất bạn rồi. Mẹ cái đồ thần kinh có khác. Mà thôi, không nói vấn đề này nữa, vừa nãy có nhờ nó cày rank liên quân cho mình chẳng biết đã lên được tí nào chưa.

Tôi hỏi: "Mà vừa nãy tao bảo mày cày rank giúp tao, mày cày đến đâu rồi? Lên chưa?"

"Lên rồi." Nó trả lời ngay lập tức.

"Thật à?"

Tôi nghi ngờ nhìn về phía thằng Nam, sao trông nó cứ lạ lạ thế nào ấy nhỉ? Nhìn thế nào cũng thấy nó lạ. Hay do mình đa nghi quá hả? Nhìn mặt nó nghiêm túc uy tín thế kia chắc nó nói thật đấy nhỉ?

Thằng Nam khẳng định bằng giọng điệu chắc chắn: "Thật." Nhưng lời nói của nó lại khiến tôi cảm thấy có nguy cơ. Và đúng như tôi suy đoán, nó đã nói một câu rất cảm lạnh.

"Rank của mày lên rồi. Lên bàn thờ."

______________________________

Hoàn chương 43

22/06/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Tuổi Học Trò

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook