Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão
Chương 50: Là Một Người Phụ Nữ (1)
Hoài Nhược Cốc
08/04/2023
Sau khi Lý Đông bị Tạ Ngọc rút ra Nhiếp Hồn Đinh liền ngừng giãy giụa, hôn mê ngất xỉu.
“Nhiếp Hồn Đinh là một thuật khống chế rất nham hiểm, người bị Nhiếp Hồn Đinh đâm vào đầu sẽ trở thành con rối, không sợ đau không sợ chết, chỉ nghe theo mệnh lệnh hành sự, cho dù rút ra Nhiếp Hồn Đinh, kết cục của bọn họ cũng sẽ không tốt, nhẹ thì bị mất ký ức, nặng thì não tê liệt trở nên ngu ngốc, thậm chí còn sẽ tử vong.”
“Huyền môn đã sớm đem thuật pháp này liệt vào cấm thuật, chỉ có tà tu tâm thuật bất chính mới có thể dùng Nhiếp Hồn Đinh hại người.”
Sau khi Tạ Ngọc giải thích xong, sắc mặt của Phó Minh Hành rất khó xem.
Lý Đông là tài xế của Phó gia an bài cho hắn, hôm nay mới đi làm ngày đầu tiên đã bị người khác khống chế, có thể thấy được người đứng sau lưng có thể biết được tất cả động tĩnh của Phó gia.
Tạ Ngọc nhìn Phó Minh Hành nói: “Muốn luyện chế ra Nhiếp Hồn Đinh cũng không phải dễ, hiện tại tôi đã phá huỷ con rối của kẻ đứng sau lưng, người nọ nhất định sẽ gặp phản phệ, bị thương không nhẹ, hiện tại anh cho người đi tra một chút, có lẽ sẽ có manh mối, còn có Lý Đông, cũng là một manh mối.”
Phó Minh Hành gật đầu, làm Lục Thiên Lí dời lại cuộc hẹn với Vương tổng, lập tức đi điều tra Lý Đông cùng Phó gia.
-----------------------------------------------
Phó gia...
“Thật là đáng tiếc, Tam gia ôn nhu như vậy, lại bởi vì đôi chân bị thương không thể đi đường, ngay cả vợ cũng không cưới được.”
“Ai, Phó gia có tiền cũng vô dụng, cũng trị không được đôi chân cho ngài ấy.”
“Tôi thấy đôi chân kia so với năm trước càng gầy, cô nói xem có khi nào sau này không thể……”
Mấy người giúp việc của Phó gia không có việc gì liền tụ tập ở bên nhau nói chuyện, trong đó có một người vừa định nói gì, lại đột nhiên bị người bên cạnh dùng khuỷ tay thúc vào người.
Người bị khuỷ tay thúc liền dừng nói chuyện, như là ý thức được cái gì, vội vàng quay đầu lại nhìn, sau khi nhìn thấy người tới, sắc mặt đỏ lên, lúng túng nói: “Tam, Tam gia.”
Lúc này, thần sắc trên mặt Phó tam gia cũng không có khó chịu khi bị người khác nghị luận, hắn chỉ ôn hòa gật đầu, sau đó làm người đẩy hắn rời đi.
Người phụ nữ mặc sườn xám đẩy xe lăn cho Phó tam gia, quay đầu lại liếc nhìn mấy người giúp việc một cái, sâu bên trong đôi mắt kia chợt lóe lên một tia lạnh lẽo rồi biến mất.
Mấy người giúp việc nhìn vào ánh mắt của cô ta, run lên một cái, cúi đầu xuống tản ra.
“Tam gia, trong vườn hoa, sơn trà nở rất đẹp, tôi đẩy ngài đi xem nha.” Thanh Hà thu hồi ánh mắt, khom lưng đối Phó tam gia nói.
Phó tam gia gật đầu, rũ mắt nhìn xuống chân mình, có chút thất thần.
Thanh Hà thấy thế, trong mắt hiện lên một tia đau xót cùng oán hận, gắt gao nắm chặt tay nắm của xe lăn, một lát sau đột nhiên sắc mặt cô ta thay đổi, cả người chấn động, sau đó khóe môi chậm rãi chảy ra một vệt máu tươi.
Ánh mắt Thanh Hà lạnh lẽo, sau đó giơ tay lên che lại miệng, dùng sức lau đi vết máu trên khoé môi, trong đáy mắt lửa giận thiêu đốt, âm thầm mắng một câu, ”Phế vật vô dụng.”
-------------------------------
Phó thị....
Sau khi Lục Thiên Lí đi điều tra Lý Đông, Tạ Ngọc cầm lấy Nhiếp Hồn Đinh bặc một quẻ, sau đó lại nhìn quẻ tượng suy tư gì đó.
Phó Minh Hành nhìn thấy vẻ mặt suy tư của Tạ Ngọc, nhịn không được mở miệng: “Đạo trưởng tính ra được cái gì.”
Tạ Ngọc nói: “Rất kỳ quái, tôi tính ra được chủ nhân của Nhiếp Hồn Đinh là một người phụ nữ.”
Phụ nữ? Phó Minh Hành sửng sốt hỏi lại, “Ngài không có tính sai đi?”
Tạ Ngọc nghe vậy liếc Phó Minh Hành nói: “Sao tôi có thể tính sai được.”
Hắn chính là môn chủ của Thiên Cơ Môn, kiếp trước những người muốn cầu hắn bói toán đoán mệnh đều phải xếp hàng dài tới ngoài biển, ai đều có khả năng tính sai, nhưng hắn thì không.
Phó Minh Hành: “……”
“Nếu thật là phụ nữ, vậy phương hướng điều tra có thể thay đổi.”
Sau đó Phó Minh Hành liền gọi điện thoại cho Lục Thiên Lí, làm anh ta tập trung điều tra những người phụ nữ đã từng tiếp xúc với Lý Đông.
Ở đầu dây bên kia, hình như Lục Thiên Lí cũng đã điều tra ra cái gì: “Phó tổng, vợ của Lý Đông nói, tối hôm qua anh ta đi suốt đêm không về, sau đó chúng tôi kiểm tra di động cùng vị trí của anh ta thì biết được tối hôm qua anh ta đều ở khách sạn Thái Mỹ. Người của khách sạn Thái Mỹ cũng nói, tối hôm qua có một phụ nữ vào phòng của Lý Đông.”
“Có biết người phụ nữ kia là ai không?”
“Tra không được, khách sạn Thái Mỹ có rất nhiều vụ làm ăn trá hình, rất nhiều camera theo dõi đều bị hư, ngoại trừ ở sảnh khách sạn có thể ghi hình được hình ảnh của người phụ nữ kia, còn lại mặt khác tra không ra.”
“Nhiếp Hồn Đinh là một thuật khống chế rất nham hiểm, người bị Nhiếp Hồn Đinh đâm vào đầu sẽ trở thành con rối, không sợ đau không sợ chết, chỉ nghe theo mệnh lệnh hành sự, cho dù rút ra Nhiếp Hồn Đinh, kết cục của bọn họ cũng sẽ không tốt, nhẹ thì bị mất ký ức, nặng thì não tê liệt trở nên ngu ngốc, thậm chí còn sẽ tử vong.”
“Huyền môn đã sớm đem thuật pháp này liệt vào cấm thuật, chỉ có tà tu tâm thuật bất chính mới có thể dùng Nhiếp Hồn Đinh hại người.”
Sau khi Tạ Ngọc giải thích xong, sắc mặt của Phó Minh Hành rất khó xem.
Lý Đông là tài xế của Phó gia an bài cho hắn, hôm nay mới đi làm ngày đầu tiên đã bị người khác khống chế, có thể thấy được người đứng sau lưng có thể biết được tất cả động tĩnh của Phó gia.
Tạ Ngọc nhìn Phó Minh Hành nói: “Muốn luyện chế ra Nhiếp Hồn Đinh cũng không phải dễ, hiện tại tôi đã phá huỷ con rối của kẻ đứng sau lưng, người nọ nhất định sẽ gặp phản phệ, bị thương không nhẹ, hiện tại anh cho người đi tra một chút, có lẽ sẽ có manh mối, còn có Lý Đông, cũng là một manh mối.”
Phó Minh Hành gật đầu, làm Lục Thiên Lí dời lại cuộc hẹn với Vương tổng, lập tức đi điều tra Lý Đông cùng Phó gia.
-----------------------------------------------
Phó gia...
“Thật là đáng tiếc, Tam gia ôn nhu như vậy, lại bởi vì đôi chân bị thương không thể đi đường, ngay cả vợ cũng không cưới được.”
“Ai, Phó gia có tiền cũng vô dụng, cũng trị không được đôi chân cho ngài ấy.”
“Tôi thấy đôi chân kia so với năm trước càng gầy, cô nói xem có khi nào sau này không thể……”
Mấy người giúp việc của Phó gia không có việc gì liền tụ tập ở bên nhau nói chuyện, trong đó có một người vừa định nói gì, lại đột nhiên bị người bên cạnh dùng khuỷ tay thúc vào người.
Người bị khuỷ tay thúc liền dừng nói chuyện, như là ý thức được cái gì, vội vàng quay đầu lại nhìn, sau khi nhìn thấy người tới, sắc mặt đỏ lên, lúng túng nói: “Tam, Tam gia.”
Lúc này, thần sắc trên mặt Phó tam gia cũng không có khó chịu khi bị người khác nghị luận, hắn chỉ ôn hòa gật đầu, sau đó làm người đẩy hắn rời đi.
Người phụ nữ mặc sườn xám đẩy xe lăn cho Phó tam gia, quay đầu lại liếc nhìn mấy người giúp việc một cái, sâu bên trong đôi mắt kia chợt lóe lên một tia lạnh lẽo rồi biến mất.
Mấy người giúp việc nhìn vào ánh mắt của cô ta, run lên một cái, cúi đầu xuống tản ra.
“Tam gia, trong vườn hoa, sơn trà nở rất đẹp, tôi đẩy ngài đi xem nha.” Thanh Hà thu hồi ánh mắt, khom lưng đối Phó tam gia nói.
Phó tam gia gật đầu, rũ mắt nhìn xuống chân mình, có chút thất thần.
Thanh Hà thấy thế, trong mắt hiện lên một tia đau xót cùng oán hận, gắt gao nắm chặt tay nắm của xe lăn, một lát sau đột nhiên sắc mặt cô ta thay đổi, cả người chấn động, sau đó khóe môi chậm rãi chảy ra một vệt máu tươi.
Ánh mắt Thanh Hà lạnh lẽo, sau đó giơ tay lên che lại miệng, dùng sức lau đi vết máu trên khoé môi, trong đáy mắt lửa giận thiêu đốt, âm thầm mắng một câu, ”Phế vật vô dụng.”
-------------------------------
Phó thị....
Sau khi Lục Thiên Lí đi điều tra Lý Đông, Tạ Ngọc cầm lấy Nhiếp Hồn Đinh bặc một quẻ, sau đó lại nhìn quẻ tượng suy tư gì đó.
Phó Minh Hành nhìn thấy vẻ mặt suy tư của Tạ Ngọc, nhịn không được mở miệng: “Đạo trưởng tính ra được cái gì.”
Tạ Ngọc nói: “Rất kỳ quái, tôi tính ra được chủ nhân của Nhiếp Hồn Đinh là một người phụ nữ.”
Phụ nữ? Phó Minh Hành sửng sốt hỏi lại, “Ngài không có tính sai đi?”
Tạ Ngọc nghe vậy liếc Phó Minh Hành nói: “Sao tôi có thể tính sai được.”
Hắn chính là môn chủ của Thiên Cơ Môn, kiếp trước những người muốn cầu hắn bói toán đoán mệnh đều phải xếp hàng dài tới ngoài biển, ai đều có khả năng tính sai, nhưng hắn thì không.
Phó Minh Hành: “……”
“Nếu thật là phụ nữ, vậy phương hướng điều tra có thể thay đổi.”
Sau đó Phó Minh Hành liền gọi điện thoại cho Lục Thiên Lí, làm anh ta tập trung điều tra những người phụ nữ đã từng tiếp xúc với Lý Đông.
Ở đầu dây bên kia, hình như Lục Thiên Lí cũng đã điều tra ra cái gì: “Phó tổng, vợ của Lý Đông nói, tối hôm qua anh ta đi suốt đêm không về, sau đó chúng tôi kiểm tra di động cùng vị trí của anh ta thì biết được tối hôm qua anh ta đều ở khách sạn Thái Mỹ. Người của khách sạn Thái Mỹ cũng nói, tối hôm qua có một phụ nữ vào phòng của Lý Đông.”
“Có biết người phụ nữ kia là ai không?”
“Tra không được, khách sạn Thái Mỹ có rất nhiều vụ làm ăn trá hình, rất nhiều camera theo dõi đều bị hư, ngoại trừ ở sảnh khách sạn có thể ghi hình được hình ảnh của người phụ nữ kia, còn lại mặt khác tra không ra.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.