Chương 11
Tiểu Nhật Tử
16/04/2022
Sau khi mang thai đủ tháng, Hạ Mộc Thần cuối cùng cũng thuận lợi sinh hạ đứa bé trong bụng. Chỉ là không ngờ tới, cái thai trong bụng Hạ Mộc Thần lại là song bào thai!
Cũng khó trách thời điểm mang thai, cái bụng cậu lại lớn hơn dựng phu bình thường rất nhiều.
Nhưng như vậy, thời điểm sinh nở liền khó khăn gấp đôi, đỡ đẻ cho Hạ Mộc Thần là một vị bác sĩ đã có tuổi, ông nói rằng cái bụng Hạ Mộc Thần quá lớn, không thích hợp mổ, nên để trong nước sinh.
Biện pháp đặt trong nước để sinh đẻ, chính là làm cho Hạ Mộc Thần nằm trong bồn tắm đẻ con. Làm như vậy có dòng nước giảm xóc, có thể giảm bớt khó khăn.
Quá trình thực sự rất vất vả, nhưng cuối cùng ba cha con đều bình an.
Nghe được tiếng đứa nhỏ thất thanh khóc nỉ non, một người đàn ông cứng rắn như Trì Nghị cũng thiếu chút nữa đã mừng đến khóc rồi.
Sau khi sinh xong liền phải ở cữ.
Hạ Mộc Thần cảm giác mình như là một con heo được Trì Nghị nuôi ở trên giường, ngay cả xuống giường đi tiểu cũng là do Trì Nghị ôm đi. Không biết Trì Nghị nghe được ai nói, bảo rằng sinh con xong, chân không được để bị nhiễm lạnh, nếu không sẽ để lại di chứng.
Sinh hoạt hết ăn rồi ngủ, ngủ dậy lại ăn, sau một tháng thật sự là làm cho Hạ Mộc Thần muốn điên rồi.
Sau đó, Hạ Mộc Thần liền bắt đầu khóc nháo muốn xuống đất, không những vậy, cậu còn muốn ra ngoài, muốn đi dạo.
Trì Nghị cuối cùng vẫn bị cậu quậy đến không còn cách nào, chỉ có thể thỏa hiệp, hắn mang Hạ Mộc Thần đi dạo trong tiểu khu khoảng nửa tiếng, sau đó lại khiêng người quay về, nhét vào trong chăn một lần nữa.
Đối với hành động này của hắn, Hạ Mộc Thần rất tức giận, nhưng lại không dám lỗ mãng, chỉ có thể nghẹn khuất nín nhịn.
Buổi tối ấm áp.
Trì Nghị tắm rửa xong đi ra, liền thấy hai đứa nhóc nằm trước ngực lão bà của hắn liên tục hấp sữa.
"Còn chưa đút xong?" Trì Nghị đi qua, đem cái khăn lau tóc thuận tay để một bên, ngồi xuống cạnh cậu.
Hai tay Hạ Mộc Thần đều đã tê rần, liếc mắt nhìn người bên cạnh, người sau liền rất hiểu ý mà ôm lấy hai đứa nhỏ, lúc này cậu mới thở một hơi: "Nhanh đi, đứa nhỏ rất cần bổ sung dinh dưỡng, khó trách lại có thể uống nhiều như vậy."
Hai tiểu tử ba tháng tuổi này mỗi ngày đều quậy không ngừng, không phải đói bụng thì chính là đái dầm, hai vú em Hạ Mộc Thần và Trì Nghị cả ngày đều bận rộn, so với việc đi làm bình thường còn mệt hơn.
Hai người tính toán, đợi sau khi hai đứa nhỏ dứt sữa, thì đưa hai bảo bối về nhà bà ngoại ở mấy ngày, để cho ông bà chăm sóc.
Hạ Mộc Thần hơi hơi híp mắt, vẻ mặt có chút lười biếng, Trì Nghị đưa cánh tay tới, cậu vừa vặn liền dựa vào.
Trì Nghị lấy tay lau đi mồ hôi trên trán cậu, ôn nhu hỏi: "Sao vậy? Mệt mỏi?"
Hạ Mộc Thần uốn éo thân mình, dựa vào càng gần: "Không... Chỉ là cảm giác những ngày như thế này thật tốt..."
"Có đứa nhỏ quậy nháo, có anh ở cùng, như vậy rất tốt..."
Cậu liên miên cằn nhằn nói.
Hạ Mộc Thần thật sự cảm giác cuộc sống trôi qua rất thoải mái, cậu cùng Trì Nghị sinh hoạt giống như là một cặp vợ chồng bình thường, nếu là trước kia, cậu cũng không dám nghĩ tới.
Mà bây giờ, cậu lại đang trải qua...
Trì Nghị ôm chặt người trong ngực: "Tốt, chúng ta sẽ vĩnh viễn bên nhau như vậy. Em nghĩ xem, hiện giờ ngay cả con anh cũng có rồi, lại là một đôi, đặt tại trong mắt người khác, họ còn không hâm mộ muốn chết sao? Ngoan, đừng nghĩ ngợi lung tung, chỉ cần cuộc sống chúng ta trôi qua thoải mái là được rồi!"
Trì Nghị hiểu được suy nghĩ trong lòng Hạ Mộc Thần.
Con người chính là như vậy, càng sống quá tốt, càng cảm thấy không chân thật, liền bắt đầu lo lắng này kia, thế nào cũng phải muốn ép ra chút không thoải mái mới được.
Đơn giản chính là tự tìm phiền não.
Mím mím môi, Trì Nghị quản trong quản ngoài đối với Hạ Mộc Thần thật sự rất hữu dụng, cậu ôm đôi song sinh đang uống sữa tới mức bắt đầu ngủ gật đưa cho Trì Nghị, nói: "Ôm con đi ngủ đi, nhẹ nhàng một chút, đừng làm bọn nó tỉnh giấc."
Trì Nghị tiếp nhận, nhìn cậu một chút, sau đó môi mỏng liền cong lên.
Hắn đương nhiên rất rõ ý tứ của Hạ Mộc Thần.
Thời gian tiếp theo chính là thuộc về hai người bọn họ!
Đem đôi song bào thai đặt nằm trong nôi cho tốt, Trì Nghị mới về tới giường, liền khẩn cấp nhào tới.
Ba chân bốn cẳng lột quần áo trên người lẫn nhau, hai người liền ôm cùng một chỗ, cọ xát bộ vị mẫn cảm trên người.
Trì Nghị lấy tay Hạ Mộc Thần giúp mình tuốt cho dựng thẳng, ngay lập tức liền đâm vào trong huyệt, hung hăng ra vào.
Hạ Mộc Thần cuộn tròn nằm dưới thân Trì Nghị, hai chân trắng nõn quấn chặt lên cái eo rắn chắc của đối phương, đôi lúc Trì Nghị hung ác thao tới, ngón chân đều sảng khoái tới nổi cuộn lên... Cậu ngửa đầu há miệng, thè lưỡi hôn môi cùng hắn, nước bọt không kịp nuốt theo khóe miệng chảy xuống cổ.
"Hô..Hô a...Chồng...Thật thích..Thích..."
Hạ Mộc Thần bị thao tới mức ngước cổ dâm kêu.
"Thích sao...Chồng thao tới mức vợ dâm sảng khoái muốn lên trời rồi sao? Có thích bị dương v*t lớn hung hăng thao huyệt dâm của em không?"
"A...a..Thích...Thích dương v*t lớn thao bên trong huyệt dâm của vợ dâm...A a...Thật sâu..."
Hai người liên tục nói lời thoại dâm đãng.
Đột nhiên Trì Nghị lấy tay độc ác nắm cái vú đang đung đưa trước ngực Hạ Mộc Thần, dùng sức xoa bóp, lực đạo mạnh tới nỗi làm cho Hạ Mộc Thần có hơi đau. Nam nhân đưa đầu tới mút lấy đầu v* hồng hồng, hút mạnh vài ngụm sữa vào trong bụng, thỏa mãn liếm liếm miệng.
"Quả nhiên vợ dâm tới mức sữa cũng mang theo mùi dâm..."
Trì Nghị hạ lưu bình luận.
Mặt Hạ Mộc Thần đỏ lên, nâng tay lên đánh vài cái trên cánh tay trần trụi thấm đẫm mồ hôi của đối phương.
Trì Nghị mặc kệ, bàn tay lại đưa xuống dưới cái mông mềm niết niết vài cái trên hai cái tinh hoàn, côn th*t ngẫu nhiên động đậy, làm cho hậu huyệt của Hạ Mộc Thần chảy ra lượng lớn dâm dịch.
Làm một lát, hai người đổi tư thế, Trì Nghị đặt Hạ Mộc Thần quay lưng lại với hắn, nằm nghiêng trên giường, nâng một chân cậu đặt lên khuỷu tay, từ sau lưng bắt đầu thao cậu.
Tư thế này làm cho cơ thể hai người từ trên xuống dưới dính chặt lại với nhau, Hạ Mộc Thần có thể cảm nhận được nhịp đập trái tim không ngừng nhảy lên trong lồng ngực đối phương, bang bang, bang bang, chạm vào tâm hồn cậu.
Ban đầu Trì Nghị còn có chút kiềm chế, chậm rãi đỉnh vào thao làm, nhưng lúc sau thao ra cảm giác, liền theo tư thế nằm, cả người hắn áp lên Hạ Mộc Thần, dương v*t như cái dộng cơ hoạt động với tần suất cao không ngừng chui vào bên trong lỗ huyệt, lại mạnh mẽ rút ra. Động tác hung ác làm cho cái mông Hạ Mộc Thần muốn biến dạng, cửa huyệt đều đỏ lên, có mấy cọng lông ướt đẫm đâm vào trong lỗ dâm phía sau của Hạ Mộc Thần. Cậu bị đè nặng thao làm tới nỗi gào khàn cổ họng, gọi chồng ơi, cầu xin đối phương thao nhẹ một chút, chậm một chút.
Sau một hồi giao hợp, hai người đều ướt mồ hôi, Hạ Mộc Thần nằm trên giường không nhúc nhích được.
Một lúc lâu sau, Trì Nghị ôm lấy vợ nhỏ đã mệt muốn chết vào trong lòng, bàn tay vuốt ve cái vú thấm đẫm mồ hôi, biết chính mình đã thao quá mạnh, liền lại gần lỗ tai cậu cúi đầu nói mấy lời thoại buồn nôn.
Ban đầu Hạ Mộc Thần chỉ lo thở hổn hển, sau đó bị mấy câu nói của Trì Nghị chọc cười, mím môi, cũng lại gần bên tai nói vài câu.
Ai ngờ vừa mới nói xong, liền bị Trì Nghị áp đảo, một đường thoát thân cũng không có.
Hạ Mộc Thần chỉ có thể âm thầm không ngừng kêu khổ trong lòng, nói gì không nói, lại đi nói tới chuyện có lớn không, có mạnh không! Giờ thì tốt rồi, ngày mai chắc chắn lại không xuống giường được...
Cuộc sống trôi qua thoải mái, quả nhiên là sẽ tự đi tìm khổ...
HẾT.
Cũng khó trách thời điểm mang thai, cái bụng cậu lại lớn hơn dựng phu bình thường rất nhiều.
Nhưng như vậy, thời điểm sinh nở liền khó khăn gấp đôi, đỡ đẻ cho Hạ Mộc Thần là một vị bác sĩ đã có tuổi, ông nói rằng cái bụng Hạ Mộc Thần quá lớn, không thích hợp mổ, nên để trong nước sinh.
Biện pháp đặt trong nước để sinh đẻ, chính là làm cho Hạ Mộc Thần nằm trong bồn tắm đẻ con. Làm như vậy có dòng nước giảm xóc, có thể giảm bớt khó khăn.
Quá trình thực sự rất vất vả, nhưng cuối cùng ba cha con đều bình an.
Nghe được tiếng đứa nhỏ thất thanh khóc nỉ non, một người đàn ông cứng rắn như Trì Nghị cũng thiếu chút nữa đã mừng đến khóc rồi.
Sau khi sinh xong liền phải ở cữ.
Hạ Mộc Thần cảm giác mình như là một con heo được Trì Nghị nuôi ở trên giường, ngay cả xuống giường đi tiểu cũng là do Trì Nghị ôm đi. Không biết Trì Nghị nghe được ai nói, bảo rằng sinh con xong, chân không được để bị nhiễm lạnh, nếu không sẽ để lại di chứng.
Sinh hoạt hết ăn rồi ngủ, ngủ dậy lại ăn, sau một tháng thật sự là làm cho Hạ Mộc Thần muốn điên rồi.
Sau đó, Hạ Mộc Thần liền bắt đầu khóc nháo muốn xuống đất, không những vậy, cậu còn muốn ra ngoài, muốn đi dạo.
Trì Nghị cuối cùng vẫn bị cậu quậy đến không còn cách nào, chỉ có thể thỏa hiệp, hắn mang Hạ Mộc Thần đi dạo trong tiểu khu khoảng nửa tiếng, sau đó lại khiêng người quay về, nhét vào trong chăn một lần nữa.
Đối với hành động này của hắn, Hạ Mộc Thần rất tức giận, nhưng lại không dám lỗ mãng, chỉ có thể nghẹn khuất nín nhịn.
Buổi tối ấm áp.
Trì Nghị tắm rửa xong đi ra, liền thấy hai đứa nhóc nằm trước ngực lão bà của hắn liên tục hấp sữa.
"Còn chưa đút xong?" Trì Nghị đi qua, đem cái khăn lau tóc thuận tay để một bên, ngồi xuống cạnh cậu.
Hai tay Hạ Mộc Thần đều đã tê rần, liếc mắt nhìn người bên cạnh, người sau liền rất hiểu ý mà ôm lấy hai đứa nhỏ, lúc này cậu mới thở một hơi: "Nhanh đi, đứa nhỏ rất cần bổ sung dinh dưỡng, khó trách lại có thể uống nhiều như vậy."
Hai tiểu tử ba tháng tuổi này mỗi ngày đều quậy không ngừng, không phải đói bụng thì chính là đái dầm, hai vú em Hạ Mộc Thần và Trì Nghị cả ngày đều bận rộn, so với việc đi làm bình thường còn mệt hơn.
Hai người tính toán, đợi sau khi hai đứa nhỏ dứt sữa, thì đưa hai bảo bối về nhà bà ngoại ở mấy ngày, để cho ông bà chăm sóc.
Hạ Mộc Thần hơi hơi híp mắt, vẻ mặt có chút lười biếng, Trì Nghị đưa cánh tay tới, cậu vừa vặn liền dựa vào.
Trì Nghị lấy tay lau đi mồ hôi trên trán cậu, ôn nhu hỏi: "Sao vậy? Mệt mỏi?"
Hạ Mộc Thần uốn éo thân mình, dựa vào càng gần: "Không... Chỉ là cảm giác những ngày như thế này thật tốt..."
"Có đứa nhỏ quậy nháo, có anh ở cùng, như vậy rất tốt..."
Cậu liên miên cằn nhằn nói.
Hạ Mộc Thần thật sự cảm giác cuộc sống trôi qua rất thoải mái, cậu cùng Trì Nghị sinh hoạt giống như là một cặp vợ chồng bình thường, nếu là trước kia, cậu cũng không dám nghĩ tới.
Mà bây giờ, cậu lại đang trải qua...
Trì Nghị ôm chặt người trong ngực: "Tốt, chúng ta sẽ vĩnh viễn bên nhau như vậy. Em nghĩ xem, hiện giờ ngay cả con anh cũng có rồi, lại là một đôi, đặt tại trong mắt người khác, họ còn không hâm mộ muốn chết sao? Ngoan, đừng nghĩ ngợi lung tung, chỉ cần cuộc sống chúng ta trôi qua thoải mái là được rồi!"
Trì Nghị hiểu được suy nghĩ trong lòng Hạ Mộc Thần.
Con người chính là như vậy, càng sống quá tốt, càng cảm thấy không chân thật, liền bắt đầu lo lắng này kia, thế nào cũng phải muốn ép ra chút không thoải mái mới được.
Đơn giản chính là tự tìm phiền não.
Mím mím môi, Trì Nghị quản trong quản ngoài đối với Hạ Mộc Thần thật sự rất hữu dụng, cậu ôm đôi song sinh đang uống sữa tới mức bắt đầu ngủ gật đưa cho Trì Nghị, nói: "Ôm con đi ngủ đi, nhẹ nhàng một chút, đừng làm bọn nó tỉnh giấc."
Trì Nghị tiếp nhận, nhìn cậu một chút, sau đó môi mỏng liền cong lên.
Hắn đương nhiên rất rõ ý tứ của Hạ Mộc Thần.
Thời gian tiếp theo chính là thuộc về hai người bọn họ!
Đem đôi song bào thai đặt nằm trong nôi cho tốt, Trì Nghị mới về tới giường, liền khẩn cấp nhào tới.
Ba chân bốn cẳng lột quần áo trên người lẫn nhau, hai người liền ôm cùng một chỗ, cọ xát bộ vị mẫn cảm trên người.
Trì Nghị lấy tay Hạ Mộc Thần giúp mình tuốt cho dựng thẳng, ngay lập tức liền đâm vào trong huyệt, hung hăng ra vào.
Hạ Mộc Thần cuộn tròn nằm dưới thân Trì Nghị, hai chân trắng nõn quấn chặt lên cái eo rắn chắc của đối phương, đôi lúc Trì Nghị hung ác thao tới, ngón chân đều sảng khoái tới nổi cuộn lên... Cậu ngửa đầu há miệng, thè lưỡi hôn môi cùng hắn, nước bọt không kịp nuốt theo khóe miệng chảy xuống cổ.
"Hô..Hô a...Chồng...Thật thích..Thích..."
Hạ Mộc Thần bị thao tới mức ngước cổ dâm kêu.
"Thích sao...Chồng thao tới mức vợ dâm sảng khoái muốn lên trời rồi sao? Có thích bị dương v*t lớn hung hăng thao huyệt dâm của em không?"
"A...a..Thích...Thích dương v*t lớn thao bên trong huyệt dâm của vợ dâm...A a...Thật sâu..."
Hai người liên tục nói lời thoại dâm đãng.
Đột nhiên Trì Nghị lấy tay độc ác nắm cái vú đang đung đưa trước ngực Hạ Mộc Thần, dùng sức xoa bóp, lực đạo mạnh tới nỗi làm cho Hạ Mộc Thần có hơi đau. Nam nhân đưa đầu tới mút lấy đầu v* hồng hồng, hút mạnh vài ngụm sữa vào trong bụng, thỏa mãn liếm liếm miệng.
"Quả nhiên vợ dâm tới mức sữa cũng mang theo mùi dâm..."
Trì Nghị hạ lưu bình luận.
Mặt Hạ Mộc Thần đỏ lên, nâng tay lên đánh vài cái trên cánh tay trần trụi thấm đẫm mồ hôi của đối phương.
Trì Nghị mặc kệ, bàn tay lại đưa xuống dưới cái mông mềm niết niết vài cái trên hai cái tinh hoàn, côn th*t ngẫu nhiên động đậy, làm cho hậu huyệt của Hạ Mộc Thần chảy ra lượng lớn dâm dịch.
Làm một lát, hai người đổi tư thế, Trì Nghị đặt Hạ Mộc Thần quay lưng lại với hắn, nằm nghiêng trên giường, nâng một chân cậu đặt lên khuỷu tay, từ sau lưng bắt đầu thao cậu.
Tư thế này làm cho cơ thể hai người từ trên xuống dưới dính chặt lại với nhau, Hạ Mộc Thần có thể cảm nhận được nhịp đập trái tim không ngừng nhảy lên trong lồng ngực đối phương, bang bang, bang bang, chạm vào tâm hồn cậu.
Ban đầu Trì Nghị còn có chút kiềm chế, chậm rãi đỉnh vào thao làm, nhưng lúc sau thao ra cảm giác, liền theo tư thế nằm, cả người hắn áp lên Hạ Mộc Thần, dương v*t như cái dộng cơ hoạt động với tần suất cao không ngừng chui vào bên trong lỗ huyệt, lại mạnh mẽ rút ra. Động tác hung ác làm cho cái mông Hạ Mộc Thần muốn biến dạng, cửa huyệt đều đỏ lên, có mấy cọng lông ướt đẫm đâm vào trong lỗ dâm phía sau của Hạ Mộc Thần. Cậu bị đè nặng thao làm tới nỗi gào khàn cổ họng, gọi chồng ơi, cầu xin đối phương thao nhẹ một chút, chậm một chút.
Sau một hồi giao hợp, hai người đều ướt mồ hôi, Hạ Mộc Thần nằm trên giường không nhúc nhích được.
Một lúc lâu sau, Trì Nghị ôm lấy vợ nhỏ đã mệt muốn chết vào trong lòng, bàn tay vuốt ve cái vú thấm đẫm mồ hôi, biết chính mình đã thao quá mạnh, liền lại gần lỗ tai cậu cúi đầu nói mấy lời thoại buồn nôn.
Ban đầu Hạ Mộc Thần chỉ lo thở hổn hển, sau đó bị mấy câu nói của Trì Nghị chọc cười, mím môi, cũng lại gần bên tai nói vài câu.
Ai ngờ vừa mới nói xong, liền bị Trì Nghị áp đảo, một đường thoát thân cũng không có.
Hạ Mộc Thần chỉ có thể âm thầm không ngừng kêu khổ trong lòng, nói gì không nói, lại đi nói tới chuyện có lớn không, có mạnh không! Giờ thì tốt rồi, ngày mai chắc chắn lại không xuống giường được...
Cuộc sống trôi qua thoải mái, quả nhiên là sẽ tự đi tìm khổ...
HẾT.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.