Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 221
Khuyết Danh
07/07/2019
Tay bị kéo lại, kéo 1 cái liền chui vào lòng anh
Cơ thể bị kéo qua áp lên cửa thủy tinh của phòng tắm, hơi nóng ái muội như chơi đùa phả lên mặt Hạ Băng Khuynh: “K có thì k có, sao tức giận như vậy, sao như đang giấu đầu lòi đuôi vậy”
“Em giấu cái gì chứ” Hạ Băng Khuynh k thừa nhận trừng anh: “Tách cơ thể ra khỏi người em, em muốn mặc đồ”
Lúc trần truồng quả thật quá nguy hiểm!
“Tách ra có thể, nhưng, phải hôn anh 1 cái” Mộ Nguyệt Sâm ở trên cúi đầu xuống
“Anh đang mượn gió bẻ măng, em k thể giúp anh làm chuyện xấu, nên --- em từ chối!” Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu nhỏ, mang nụ cười, mắt sáng lấp lánh, biểu cảm ôn nhu lại kiên cường
Môi của Mộ Nguyệt Sâm lại áp xuống thêm tí
Hơi thở 2 người gần nhau
Hô hấp giao nhau
“Em nói xem em từ chối anh như thế nào?” Như có như k chà sát lên môi cô, nhưng k rơi xuống, chỉ làm cho hô hấp của cô rối loạn
Da đầu bắt đầu tê dại, cảm giác nhột này, từ môi xuyên thẳng vào ™
Sự hưng phấn k nói nên lời, như là mở khóa nơi nào đó của cơ thể, nó cuối cùng lưu chuyển trong từng huyết mạch, kêu gọi ** đang ngủ say”
Nhìn thấy ánh mắt anh mê ly cầm lòng k đặng
Tay vô lực, đẩy anh 1 cái cho có, nũng nịu nói nhỏ: “Chính là k để anh hôn”
“Nhưng em muốn!” Anh nắm chặt tay cô, âm thanh càng thêm thấp trầm triền miên
“Em k muốn---” Giọng Hạ Băng Khuynh như đang nói mơ, tình mê ngữ loạn, như là chìm vào ảo giác, cơ thể phiêu du, k thể là chính mình
“Mở miệng nhỏ ra”
“Em k muốn---” Hạ Băng Khuynh lắc đầu, nhưng miệng nói k muốn, hành động lại như bị thôi miên vậy thuận theo mở miệng nhỏ ra
Vừa bị mê hoặc đến hồn bay phách lạc tùy anh định đoạt, nhưng bị anh nâng lên 1 cái, liền thanh tỉnh lại
2 chân rời đất, cô k có cảm giác an toàn chỉ có thể vòng qua cổ anh, tránh để bản thân té xuống: “Anh thả em xuống, tiết đầu hôm nay là thầy Quý, em sắp trễ rồi”
“K s, anh gọi cho Quý Tu, nói hôm nay cơ thể em k khỏe, cần ỏ nhà điều dưỡng” Thân là nam nhân đến giờ phút này, sao có thể nỡ buông tha được
Điều dưỡng?
Là điều dưỡng như vậy sao?
Hạ Băng Khuynh chỉ nghĩ chút thôi đã thấy “sắc” đến vô biên rồi: “K đc! Anh thả em xuống trc, nhiều nhất mấy ngày sau em bồi thường cho anh”
Nữ nhân nói ra những lời này, nói thẳng ra 1 tí, chính là mời gọi
Mộ Nguyệt Sâm vẫn k tha cô: “Bồi thường anh cần, bây giờ anh cũng cần”
Cúi đầu, anh chui vào trong ngực cô, mùi huân y thảo cùng với cảm giác mềm mại khiến người khác thanh thản vui vẻ
“Uhm---” Hạ Băng Khuynh đẩy đầu anh ra ngoài: “Anh đừng như vậy, dừng tay, dừng miệng!”
Cô k thể tùy anh tiếp tục đc, cô phải đi học, anh cũng phải đi làm
Nhìn tai của anh, cô quyết tâm, cắn 1 cái
Tai là 1 điểm yếu, bị cắn như vậy, Mộ Nguyệt Sâm tự nhiên sẽ bị đau, anh thả lỏng cô ra, ngẩng đầu, xoa tai: “Nha đầu chết tiết, em điên rồi à”
Cơ thể bị kéo qua áp lên cửa thủy tinh của phòng tắm, hơi nóng ái muội như chơi đùa phả lên mặt Hạ Băng Khuynh: “K có thì k có, sao tức giận như vậy, sao như đang giấu đầu lòi đuôi vậy”
“Em giấu cái gì chứ” Hạ Băng Khuynh k thừa nhận trừng anh: “Tách cơ thể ra khỏi người em, em muốn mặc đồ”
Lúc trần truồng quả thật quá nguy hiểm!
“Tách ra có thể, nhưng, phải hôn anh 1 cái” Mộ Nguyệt Sâm ở trên cúi đầu xuống
“Anh đang mượn gió bẻ măng, em k thể giúp anh làm chuyện xấu, nên --- em từ chối!” Hạ Băng Khuynh ngẩng đầu nhỏ, mang nụ cười, mắt sáng lấp lánh, biểu cảm ôn nhu lại kiên cường
Môi của Mộ Nguyệt Sâm lại áp xuống thêm tí
Hơi thở 2 người gần nhau
Hô hấp giao nhau
“Em nói xem em từ chối anh như thế nào?” Như có như k chà sát lên môi cô, nhưng k rơi xuống, chỉ làm cho hô hấp của cô rối loạn
Da đầu bắt đầu tê dại, cảm giác nhột này, từ môi xuyên thẳng vào ™
Sự hưng phấn k nói nên lời, như là mở khóa nơi nào đó của cơ thể, nó cuối cùng lưu chuyển trong từng huyết mạch, kêu gọi ** đang ngủ say”
Nhìn thấy ánh mắt anh mê ly cầm lòng k đặng
Tay vô lực, đẩy anh 1 cái cho có, nũng nịu nói nhỏ: “Chính là k để anh hôn”
“Nhưng em muốn!” Anh nắm chặt tay cô, âm thanh càng thêm thấp trầm triền miên
“Em k muốn---” Giọng Hạ Băng Khuynh như đang nói mơ, tình mê ngữ loạn, như là chìm vào ảo giác, cơ thể phiêu du, k thể là chính mình
“Mở miệng nhỏ ra”
“Em k muốn---” Hạ Băng Khuynh lắc đầu, nhưng miệng nói k muốn, hành động lại như bị thôi miên vậy thuận theo mở miệng nhỏ ra
Vừa bị mê hoặc đến hồn bay phách lạc tùy anh định đoạt, nhưng bị anh nâng lên 1 cái, liền thanh tỉnh lại
2 chân rời đất, cô k có cảm giác an toàn chỉ có thể vòng qua cổ anh, tránh để bản thân té xuống: “Anh thả em xuống, tiết đầu hôm nay là thầy Quý, em sắp trễ rồi”
“K s, anh gọi cho Quý Tu, nói hôm nay cơ thể em k khỏe, cần ỏ nhà điều dưỡng” Thân là nam nhân đến giờ phút này, sao có thể nỡ buông tha được
Điều dưỡng?
Là điều dưỡng như vậy sao?
Hạ Băng Khuynh chỉ nghĩ chút thôi đã thấy “sắc” đến vô biên rồi: “K đc! Anh thả em xuống trc, nhiều nhất mấy ngày sau em bồi thường cho anh”
Nữ nhân nói ra những lời này, nói thẳng ra 1 tí, chính là mời gọi
Mộ Nguyệt Sâm vẫn k tha cô: “Bồi thường anh cần, bây giờ anh cũng cần”
Cúi đầu, anh chui vào trong ngực cô, mùi huân y thảo cùng với cảm giác mềm mại khiến người khác thanh thản vui vẻ
“Uhm---” Hạ Băng Khuynh đẩy đầu anh ra ngoài: “Anh đừng như vậy, dừng tay, dừng miệng!”
Cô k thể tùy anh tiếp tục đc, cô phải đi học, anh cũng phải đi làm
Nhìn tai của anh, cô quyết tâm, cắn 1 cái
Tai là 1 điểm yếu, bị cắn như vậy, Mộ Nguyệt Sâm tự nhiên sẽ bị đau, anh thả lỏng cô ra, ngẩng đầu, xoa tai: “Nha đầu chết tiết, em điên rồi à”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.